Thiên tài bảo bảo, mẫu thân thần y

Chương 11: Cực kỳ cao ngạo


“Lam Mân Côi, tại hạ là Mộc Thành Phong của Duật Thành, vị này chính là muội muội của ta Mộc Thành Phượng, vừa lúc nãy muội ta đắc tội, mong rằng Lam Mân Côi bao dung.” Lần thứ hai Mộc Thành Phong nho nhã lễ độ giới thiệu và xin lỗi, dáng vẻ rất chân thành.

Lam Tử Duyệt cũng không phải là người tính toán chi li, tiền bồi thường đùi gà đã trả, không cần thiết làm khó người khác.

“Mộc thiếu chủ khách khí, sự tình đã qua, không cần thiết nhắc lại, chẳng qua tính tình lệnh muội thực sự kích động, quả thật được nuông chiều từ bé.” Trong lòng Lam Tử Duyệt không suy nghĩ, nhưng ngoài miệng cũng không tha cho người, nàng ta là công chúa, trong thành này khả năng sẽ còn có người sợ nàng ta, nhưng đại lục Huyền Vũ này đều dùng thực lực nói chuyện, một công chúa nho nhỏ có thể nói là bé nhỏ không đáng kể.

“Đúng vậy! Lam Mân Côi nói đúng, muội muội quả thật bị làm hư rồi.” Mộc Thành Phong vui vẻ thừa nhận, tính tình Thành Phượng lỗ mãng, hi vọng sau lần này giáo huấn nàng có thể thu lại, dù sao, hắn cũng không thể trên mọi thời khắc bảo hộ nàng được.

“Ca ca…” Mộc Thành Phượng quyệt miệng nhìn Lam Tử Duyệt, nhìn Mộc Thành Phong, bất mãn bọn họ vừa mới nói nàng.

“Thành Phượng, Lam Mân Côi nói đúng, ngươi bị làm hư rồi, ngày hôm nay ngươi làm càn như thế, nếu như đổi lại người khác, hôm nay ngươi khó tránh khỏi bị thương, còn không cảm tạ Lam Mân Côi hạ thủ lưu tình.” Mộc Thành Phong ngữ khí nghiêm túc mang theo khẩu khí mệnh lệnh.

Mộc Thành Phượng xoắn hai tay, cúi đầu, bất đắc dĩ đi tới trước mặt Lam Tử Duyệt, nhỏ giọng nói: “Lam Mân Côi, hôm nay là bổn công chúa sai rồi, bổn công chúa không nên vô lễ với các ngươi, xin lỗi.”

Nếu như ngày hôm nay nàng không xin lỗi, thì sau đó ca ca sẽ không cho nàng xuất thành dạo chơi, nàng yêu thích thế giới bên ngoài, không thích ở trong thành.

“Công chúa Thành Phượng khách khí, sự tình đã qua, ta sẽ không truy cứu.” Lam Tử Duyệt mặc kệ Mộc Thành Phượng có thật lòng xin lỗi hay không, những điều này đối với nàng đều không cần thiết, quan trọng là … Sau này nàng ta đừng đến gây chuyện với mẹ con các nàng.

“Ừm! Bổn công tử cũng tha thứ cho ngươi rồi, bất quá vị tỷ tỷ này, tính tình của ngươi lại thô bạo ngang ngược, trên đại lục Huyền Vũ này sẽ thua thiệt nha! Mẫu thân nói rồi, ngã một lần, cũng hi vọng tỷ tỷ ngươi sau này không nên như thánh nhân uống nước chát, người biết rõ chuyện nhưng làm việc hồ đồ.” Lam Dịch Dịch một bên gặm đùi gà vừa nói, giọng nói có chút mơ hồ không rõ, cái miệng nhỏ bong nhãy, vừa nãy dùng chiếc đũa kẹp đùi gà, hiện tại đổi dùng tay cầm đùi gà.

Lam Thành Thành cũng không nói gì, chỉ lạnh lùng ngồi ở một bên, quan sát những người này có thể làm chuyện bất lợi cho mẫu thân và đệ đệ hay không, lúc ba tuổi, Độc nãi nãi liền nói cho hắn biết, bọn họ không có cha, hắn là lão đại trong nhà, muốn hắn tu luyện thật tốt, tại mọi thời khắc bảo vệ tốt mẫu thân cùng đệ đệ của chính mình.

Mộc Thành Phượng có chút xấu hổ cúi đầu xuống, một tiểu hiếu tử hiểu vấn đề, nàng làm sao lại không rõ đây?

“Ồ!” Mộc Thành Phượng ồ một tiếng, sau đó chậm rãi lui về phía sau Mộc Thành Phong.

Lam Dịch Dịch gật gật đầu, dáng vẻ tiểu đại nhân đối với trẻ nhỏ dễ dạy, cực kỳ cao ngạo.

Lam Tử Duyệt nhìn Lam Dịch Dịch cười, tiểu tử này, lại đang tranh thủ giáo huấn người khác.

“Lam Mân Côi, tại hạ hôm nay đến đây, có một chuyện muốn nhờ.” Hàn huyên một lúc, Mộc Thành Phong không quên chính sự.

“Ồ! Không dám, thiếu chủ Mộc Thành mời nói, tiểu phụ rửa tai lắng nghe.” Người đến van cầu Lam Tử Duyệt nàng đơn giản chính là vì mua đan dược chữa bệnh.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status