Thiên tài bảo bối: tổng tài không được đụng mẹ ta

Chương 40: Con mồi của hắn!



Edit:Dực

Beta:Tieumanulk

Thanh Phong Tuấn nhíu mày, khinh thương nói “Hắn không được dạy dỗ đàng hoàng, không được tôi cho phép mà dám đụng tới con mồi của tôi! Còn nữa……….cô vừa về nước đã đi tìm hắn,hắn không biết quý trọng,nghe niên đệ Tiểu Ngân nói hắn làm cô khóc.Nhìn lại mấy năm nay cô cũng giúp tôi không ít, tôi cũng nên thay cô dạy dỗ hắn!”

“………….Cảm ơn ý tốt của anh,nhưng về sau chuyện của tôi với anh ấy anh đừng nhúng tay vào, anh nên nghĩ cách để công ty anh ấy trở lại hoạt động bình thường đi,ngộ nhỡ anh ấy biết người đứng sau chuyện này là anh mà nguyên nhân khiến anh đối phó với anh ấy là vì giúp tôi dạy dỗ anh ấy,anh ấy sẽ càng ghét tôi hơn nữa! Dù sao…………năm năm bị nhốt ở Pháp tôi cũng không liên lạc được với anh ấy, anh ấy đã hiểu nhầm tôi rất nhiều rồi!”

Hàn Thiên Tuyết cúi thấp đầu,bộ dạng lớn mật yêu mị đêm đó quán bar hoàn toàn không bóng,ngược lại có một phần lạnh lùng,khí chất quật cường khiến cho người khác không dám lại gần.





“Dù sao thì tôi cũng không hoàn toàn vì cô.Cô cũng biết lần này tôi trở lại là vì ân oán của đời trước,cô yên tâm mục tiêu của tôi không phải Dạ Phi Phàm, công ty của hắn tuyệt đối sẽ không đóng cửa. Tôi làm vậy chỉ muốn hắn tự lo bản thân mình cũng không xong, sẽ không còn thời gian đụng tới con mồi của tôi.Dĩ nhiên đối phó với hắn,công ty của hắn xảy ra chút chuyện,con mồi của tôi sẽ chủ động tìm nơi nương tựa bên tôi thôi, đây mới là mục đích thưc sự của tôi!” Thanh Phong Tuấn cười, nụ cười tà mị không thôi, hắn đang chờ con cá tự sa lưới.

Tính toán thời gian,Diệp Vị Ương cũng nên trả ví lại cho hắn rồi?

Hiện tại Dạ Phi Phàm đang bận giải quyết chuyện công ty, công thêm trước đó có hai người trở mặt, Diệp Vị Ương sẽ phải mượn cớ trả ví tiền để cầu xin hắn tới công ty giải trí của hắn phát triển ?

“Tiểu Thanh,mục tiêu chân chính của anh không phải Dạ Phi Phàm,chuyện công ty của anh ấy xảy ra chuyện cũng chỉ trong thời gian ngắn phải không?” Hàn Thiên Tuyết còn chưa yêm tâm.





Thanh Phong Tuấn cúi đầu nhìn cổ tay một chút,cau mày, một ngày trôi qua thật nhanh, thế nào mà chuyện hắn chờ lại không có chút động tĩnh? Chẳng lẽ mọi chuyện không như hắn tính toán?

Ngay sau đó ngẩng mặt lên lại hấy hàn Thiên Tuyết đang chờ câu trả lời của hắn,vì thế hắn gật đầu ” Thiên Tuyết, tôi nhờ cô kiểm tra tập tài liệu, có gì mới không?”

“Ừ, anh yêm tâm,lần đầu tiên anh nhờ tôi giúp một tay, chẳng lẽ tôi lại không giúp anh?Mặc dù vẫn chưa tìm được phụ tá bên cạnh mẹ anh năm đó,nhưng cho tôi thêm vài ngày, nhất định tôi sẽ không làm anh thất vọng!” Hàn Thiên Tuyết cam đoan nói.

“Tốt lắm, tôi thấy cô cũng đã mệt mỏi, cô về nghỉ ngơi trước đi. Tôi còn có chuyện cần tìm thư ký xử lý.”

“Còn có chuyện gì sao? Được rồi, tiểu Thanh,chẳng lẽ anh muốn tiến hành theo kế hoạch B, anh không thấy kế hoạch A nhanh gọn dứt khoát, giết người trả máu đớn giản hơn sao?Việc gì phải lãng phí nhiều thời gian vậy chứ?Chi bằng nhân cơ hội này tự tìm hạnh phúc cho mình luôn đi!” Cô nghiêm chỉnh nói xong, chỉ có nhanh chóng báo thù, trút bỏ oán hận, mới có thể nhanh chóng tìm được người duy nhất mà mình yêu thương ở bên nhau cả đời ,mới có thể có được hạnh phúc.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 7.1 /10 từ 7 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status