Thông tin truyện
Thiên tài cuồng phi, tam tiểu thư phế vật
Lạc Vân Hi, ở đại lục Long Đình tiếng tăm lừng lẫy là một tam tiểu thư phế vật, từ nhỏ đã có hôn ước với Lương thiếu gia, không ngờ rằng mười hai năm sau Lương gia lại hối hận vì mối lương duyên này, từ đó một trận sóng gió mới bắt đầu nổi lên.
Nàng, vốn là đặc công hàng đầu thế giới, lòng dạ độc ác, am hiểu ngụy trang, có danh hiệu ”Xà mỹ nữ”, bởi vì bảo vệ người nhà mà tự tử, không ngờ lại xuyên không đến một đất nước xa lạ, trở thành Lạc gia Tam Tiểu Thư.
Phụ thân không đau, đại nương không thương, đích tỷ khi dễ, vị hôn phu khiêu khích, nàng lạnh lùng cười một tiếng, cùng đến đây đi, lão nương sẽ tiếp hết tất cả các ngươi!
Ba năm ẩn nhẫn, mười năm ngụy trang, một buổi sáng Trùng sinh, điên đảo thiên hạ! Hô mưa gọi gió, làm việc mạnh mẽ, càng đấu người ngã xuống dưới chân nàng càng nhiều, chuyện này. . . . . . là chuyện phế vật có thể làm sao?
***
Lạc Vân Hi: Ta luôn tin một câu nói vô cùng có lý, đó là ta thà phụ người trong thiên hạ chứ tuyệt đối không để bất cứ một ai trong thiên hạ phụ ta. Nhưng ta vốn không hề nhỏ mọn, chỉ cần ngươi không chọc ta, ta tuyệt đối sẽ không động đến ngươi.
Đây là câu chuyện kể về nữ tử Phong Hoa Tuyệt Đại, mưu trí Vô Song, cuồng mà không dã, co được dãn được.
Đây là một câu chuyện quần hùng tụ hội, âm mưu thay nhau nổi lên trong thiên hạ.
Đây là một câu chuyện tình yêu được lưu truyền khắp mọi nơi.
***
Một tên nam nhân (mặt tràn đầy tha thiết): Vân Hi, từ nhỏ chúng ta đã có hôn ước, phần tình nghĩa này, người khác tuyệt đối không thể so sánh được.
Lạc Vân Hi (khuôn mặt nhỏ nhắn lạnh lẽo): Chúng ta là từng có hôn ước, nhưng chưa bao giờ có tình!
Một tên nam nhân (mặt dày mày dạn): Tiểu Vân Vân, ngươi theo gia đi!
Lạc Vân Hi (khóe miệng khẽ nhếch lên nụ cười lạnh lẽo): Cút sang một bên.
Một tên nam nhân (mặt xanh mét): Lạc Vân Hi, ngươi chờ xem, ngươi sớm muộn gì cũng là của ta, ngươi tuyệt đối không thoát khỏi bàn tay của bổn Vương đâu.
Lạc Vân Hi (mặt mày lạnh nhạt): Ta mỏi mắt chờ.
Một tên nam nhân (nhìn kỹ một lúc lâu): Hi Nhi, người này nên làm thế nào đây, nhỏ như vậy?
Lạc Vân Hi (khóe miệng kéo nhẹ): . . . . . . . Im lặng
Editor: thu thảo.
Danh sách chương
- Chương 147: Trả thù Lạc Phi Dĩnh
- Chương 148
- Chương 149: Sư muội nhớ ta sao
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 161-2
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 172-2
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194