Thiên tài triệu hồi sư

Quyển 2 - Chương 14: Xem ngươi hối hận kiểu gì


Đại hội định cấp dong binh lần này, Dong binh đoàn Hồng Phong đạt thành tựu khiến tất cả mọi người chấn kinh một phen, trong tất cả dong binh đoàn 3 sao, cũng không ít dong binh đoàn thăng cấp bốn sao, nhưng lại chẳng ai nổi danh được nhiều người ân cần hỏi thăm như Hồng Phong.

Hồng Phong khí thế như mặt trời ban trưa, chuyển vào khu vực 4 sao, căn cứ Hồng Phong không chỉ lớn gấp đôi, đoàn lính đánh thuê duy nhất có ma pháp sư lục cấp còn có 6 mạch khoáng trung cấp, Hồng Phong một đoàn 4 sao nghiễm nhiên trở thành đầu rồng ở đây, tuy Hồng Phong mới thăng cấp bốn sao không lâu, nhưng địa vị cũng sớm đã xâm nhập vào lòng người, không thể dao động!

Hồng Phong tổn thất lớn vì trận ác chiến, bây giờ đã sớm lấy lại lực, hơn nữa bởi vì khoáng thạch trung cấp, toàn bộ thực lực Hồng Phong đã vững bước tăng lên, đứng đầu trong tất cả bốn sao.

Dựa theo đạo lý mà nói, dong binh đoàn 4 sao vừa mới thăng cấp phải dốc sức một thời gian mới có thể đứng vững ở đây, đây là quá trình mỗi một đoàn bốn sao phải qua, nhưng Hồng Phong cũng không cần, những đoàn 4 sao cũ khi Hồng Phong vào thì quan hệ với nhau như huynh đệ mật thiết.

Đãi ngộ của Hồng Phong khiến những dong binh đoàn vừa thăng cấp 4 đỏ mắt ghen tỵ, nhưng hâm mộ thì hâm mộ, ghen tị thì ghen tị, bây giờ Hồng Phong đã không ai dám dễ dàng khiêu khích.

Có ma pháp sư lục cấp, có 6 mạch khoáng trung cấp, còn có tinh anh và vũ khí lục khổng lục tinh, khiêu khích Hồng Phong, chẳng phải đi chết à?

Mấy ngày nay Vân Phong thật an nhàn, đại hội đã qua đi, Dong binh đoàn Hồng Phong tất cả đều đã vào quỹ đạo, mình vốn muốn đi rèn luyện một phen, cũng không nghĩ sẽ dừng ở Bình Nguyên Thiểm Quang, trong ba tháng thời gian, Vân Phong nghiễm nhiên trở thành người tâm phúc và trụ cột tinh thần của Dong binh đoàn Hồng Phong, có Vân Phong, Các dong binh Hồng Phong đều tràn đầy nhiệt huyết.

Vân Phong giờ phút này ở trong phòng, Nhục Cầu lại được thả ra, vung móng vuốt nhỏ giương nanh múa vuốt với Vân Phong, Vân Phong nở nụ cười, nhìn Nhục Cầu bất mãn, lấy tay chỉ vào người nó, “Được rồi, ta lập tức sẽ rời khỏi nơi này, mấy ngày này ủy khuất cho ngươi.”

Nhục Cầu nghe được Vân Phong nói, mới cất móng vuốt nhỏ đi, chẳng qua vẫn có chút dỗi chổng mông vào Vân Phong, Vân Phong bất đắc dĩ cười cười, ngón tay nhéo mông Nhục Cầu, Nhục Cầu quét đuôi vào tay Vân Phong, Vân Phong nhấc Nhục Cầu lên, lắc lắc, Nhục Cầu như vẫn không nguôi giận, chỉ quay mông vào Vân Phong.

Vân Phong bất đắc dĩ, vo;1a4nh:cac.qttp cũng lên kế hoạch nên mở miệng với Triệu Minh Khải nói chuyện mình phải đi thế nào, mình cần ra ngoài rèn luyện, tin bọn họ cũng hiểu.

“Tiểu thư.” Ngoài cửa Triệu Minh Khải lên tiếng, Vân Phong đứng dậy đi ra cửa, Nhục Cầu vội leo lên vai Vân Phong, cọ lông vào hai má Vân Phong, Vân Phong cười cười, vật nhỏ thật là thú vị.

Mở cửa ra, Triệu Minh Khải đứng ngoài cửa, khi thấy Nhục Cầu trên vai Vân Phong thì hoảng sợ, hai mắt đột nhiên trừng lớn, đây là lần đầu tiên Nhục Cầu xuất hiện trước mặt Triệu Minh Khải, đối với ma thú xuất hiện trong này, ai cũng cảm thấy kinh ngạc.

“Tiểu thư, cái này, đây là……” Hai mắt Triệu Minh Khải nhìn Nhục Cầu, không biết nói gì cho phải, tiểu thư nhà mình đã gây kinh ngạc quá lớn, bây giờ lại nữa, ma thú? Tiểu thư lại có được một ma thú sao!

Vân Phong cười cười, “Triệu thúc, chuyện gì?”

Triệu Minh Khải theo bản năng hướng nhìn tay Vân Phong, Vân Phong cũng biết tâm tư Triệu Minh Khải, Triệu Minh Khải ý đúng, nàng là Triệu hồi sư, nhưng là một Triệu hồi sư chưa bao giờ thích mang Nhẫn khế ước.

Triệu Minh Khải thu mắt, chẳng qua lại nhìn Nhục Cầu vài lần, mới mở miệng nói, “Tiểu thư, có người muốn thấy Đoàn trưởng Hồng Phong.”

Vân Phong nở nụ cười, “Triệu thúc, thúc chính là Đoàn trưởng Hồng Phong, sao lại chạy tới tìm ta?”

Triệu Minh Khải ngượng ngùng cười cười, nếu nói Vân Phong vừa tới Dong binh đoàn Hồng Phong, hắn còn có thể coi mình là đoàn trưởng, đã trải qua nhiều chuyện như thế, là Vân Phong đưa Hồng Phong đến độ cao này, Triệu Minh Khải cũng giống mọi người, nhận định Vân Phong mới là đoàn trưởng chân chính của Hồng Phong!

Vân Phong cũng biết tâm tư Triệu Minh Khải, mình đúng là vô tình làm chức đoàn trưởng này, nhưng bây giờ muốn dừng cũng không được, “Là loại người nào tìm đến Hồng Phong?”

Triệu Minh Khải nghe được Vân Phong hỏi như vậy, cũng vui vẻ cười cười, tiểu thư tuy mặt ngoài không thừa nhận là Đoàn trưởng Hồng Phong, nhưng khi Hồng Phong gặp chuyện, tiểu thư cũng nhất định dùng thân phận người lãnh đạo đi ra.

“Người Bách thành, nói là Mộ Dung gia tộc.”

Nhục Cầu phía sau đột nhiên nhe răng nanh, Triệu Minh Khải vừa thấy thì hoảng sợ, nghĩ đến câu nói của mình chọc con vật này, lui về từng bước, sợ Nhục Cầu tấn công, ngón tay Vân Phong nhẹ nhàng phất qua thân thể Nhục Cầu, vuốt nhẹ lông nó, Nhục Cầu được Vân Phong trấn an thì ổn định cảm xúc.

Mộ Dung gia…… Vân Phong nở nụ cười đầy hứng thú, xem ra Đoàn Ác Lang sập khiến Mộ Dung gia mất đi bóng cây che nắng, bây giờ muốn tìm bóng cây khác, cũng thật không ngờ Hồng Phong trở thành một lựa chọn của Mộ Dung gia.

Triệu Minh Khải thấy Vân Phong không nói lời nào, thì liên tiếp cười, không rõ ý Vân Phong, chỉ lẳng lặng chờ, Vân Phong nghĩ nghĩ, “Là loại người nào tìm đến?”

“Chỉ là một người truyền tin, nói người Mộ Dung gia chờ ở tửu quán Cát Nguyên.”

Vân Phong gật đầu, công hội lính đánh thuê cũng không phải nơi tùy ý đến, Mộ Dung gia cũng không có khả năng đi vào, cũng chỉ có thể phái một người lại đây truyền lời, Vân Phong nghĩ nghĩ, “Chuyện này chờ đã, lo chuyện của chúng ta trước.”

Triệu Minh Khải nghe xong cũng gật đầu, Mộ Dung gia hắn cũng không muốn để ý tới, Vân Phong nói thật đúng ý Triệu Minh Khải, sau khi Triệu Minh Khải rời khỏi, Vân Phong về tới phòng mình, ngồi trên giường nghĩ đến lời mời của Mộ Dung gia, càng nghĩ càng cảm thấy thú vị.

“Tiểu gia hỏa, không cho Mộ Dung gia một bài học sao?” Tổ tiên cười ha hả nói một câu, khuôn mặt anh tuấn mang theo một tia trêu chọc.

Vân Phong gật đầu, “Tự nhiên muốn, hắn tìm đến Hồng Phong, Hồng Phong không đáp ứng, trước lạnh nhạt, sau đó sẽ khoan dung.”

Nhục Cầu xoay mông lên, tỏ vẻ đắc ý, tổ tiên cũng ha ha nở nụ cười, khen Vân Phong đúng là quỷ quái, Vân Phong mỉm cười, Mộ Dung gia, ngươi tự đến cửa, cũng không nên trách nàng không nể mặt.

Cát Nguyên mỗi ngày đều bận rộn sinh hoạt, tiết tấu sống ở đây rất nhanh, hơn nữa lính đánh thuê thường lui tới, Cát Nguyên luôn có cảm giác náo nhiệt.

Trong tửu quán lớn nhất ở Cát Nguyên, Mộ Dung Trạch đã chờ ở đây không dưới năm ngày, ban đầu hắn rất bình tĩnh, sau lại lo lắng, cho tới bây giờ thì phiền chán, hắn phiền chán không chỉ do tiền lộ phí tiêu sắp hết, càng nôn nóng là Hồng Phong bên kia chẳng có tin tức.

Mộ Dung Trạch đi thong thả bước trong phòng, sàn nhà bị hắn mài nhẵn, không thể, mỗi ngày đều phái người đi mời Đoàn trưởng Hồng Phong, sao có thể chẳng có tin tức, thành hay không cũng phải báo lại chứ! Bây giờ đúng là đá chìm đáy biển, hắn nên đi hay ở đều không biết, chỉ có chờ ở đây… Vì làm hàng, hắn phải ở phòng đắt nhất, tiền mỗi ngày càng vơi, cũng không phải chuyện đùa a!

“Cốc cốc!” Cửa phòng bị gõ, Mộ Dung Trạch thở ra một hơi, điều chỉnh tốt tâm tình của mình, mở cửa nghênh đón, khi mở cửa ra, bồi bàn quán trọ đứng ngoài, cười khanh khách nhìn Mộ Dung Trạch.

“Mộ Dung tiên sinh, thứ ngài cần chúng tôi đã chuẩn bị tốt, thỉnh xem qua.” Bồi bàn đưa Mộ Dung Trạch một phần tư liệu thật dày, nụ cười trên mặt Mộ Dung Trạch nháy mắt hóa thành thất vọng, tùy tiện nhận lấy, bồi bàn lên tiếng cáo từ liền rời đi.

Mộ Dung Trạch cầm tư liệu trong tay trở lại trước bàn, để lên bàn, vừa muốn tiếp tục đi thong thả, lại bị một trang giấy trong đó hấp dẫn.

Đánh giá chiến lực Dong binh đoàn Hồng Phong: vo;anh:c1a4c.qttp Có ma pháp sư lục cấp duy nhất trong vòng mấy trăm năm nay, thực lực toàn đoàn từ cấp 4 đến cấp 6.

Những lời này khiến Mộ Dung Trạch nháy mắt trợn to mắt, nhìn chằm chằm nửa câu phía trước kia, ma pháp sư lục cấp……!

“Ma pháp sư lục cấp, Hồng Phong lại có được ma pháp sư lục cấp!” Nghĩ đến nơi đây, Mộ Dung Trạch bắt đầu nóng lên, nếu có thể có quan hệ với Hồng Phong, như vậy nhờ vào quan hệ, ma pháp sư lục cấp cũng sẽ khiến Mộ Dung gia vinh quang không ít!

Một ma pháp sư lục cấp sẽ có tài phú và hiệu quả thế nào, đây là tương lai không thể lường được! Nếu Mộ Dung gia có thể được trợ lực như thế, như vậy về sau phát triển càng…… Nghĩ đến đây, Mộ Dung Trạch quyết tâm, nhất định phải nối cầu đến Hồng Phong, nhất định phải!

Năm ngày, mỗi một ngày đều có người đến Hồng Phong thông cáo, có người mời Đoàn trưởng Hồng Phong, Triệu Minh Khải mặc đám người phiền toái này, không rõ ý tứ tiểu thư nhà mình, nếu không đồng ý thì từ chối, lại không nói, chỉ phái trở về, tâm tư tiểu thư nhà mình có chút khó đoán a.

Vân Phong nhẫn nại chơi cùng Mộ Dung gia, Mộ Dung Trạch ở tửu quán đắt nhất Cát Nguyên, Vân Phong thu được tin tức này thì cố ý kéo dài, bây giờ đã mười ngày qua đi, Mộ Dung Trạch vẫn không rõ ý tứ, Vân Phong cũng hiểu, kéo dài như vậy vẫn lặng im, Mộ Dung gia nhất định biết được một ít tin tức của Hồng Phong, bằng không cũng sẽ không buông Hồng Phong.

Ngày hôm sau, lại có người đến, Triệu Minh Khải chuẩn bị đuổi đi, Vân Phong đi tới, “Triệu thúc, nếu đối phương có thành ý, vậy không ngại đi gặp.”

Triệu Minh Khải thở dài nhẹ nhõm một hơi, người đến báo tin cũng thở dài nhẹ nhõm một hơi, vài ngày hắn cũng rất phiền chán, bây giờ cuối cùng cũng xong.

“Tiểu thư, ngày mai ngươi cùng ta đi sao?” Triệu Minh Khải hỏi Vân Phong, ngày mai là ngày hẹn Mộ Dung Trạch, Vân Phong gật đầu, “Triệu thúc, ngươi là Đoàn trưởng Hồng Phong, ta chỉ đi theo xem náo nhiệt thôi.”

Triệu Minh Khải bất đắc dĩ cười cười, tiểu thư nhà mình chưa bao giờ kể công, tựa hồ người Vân Gia đều thích làm chưởng quỹ hờ…… Nghĩ đến vị Triệu hồi sư Vân Gia tạo ra Dong binh đoàn Hồng Phong, Triệu Minh Khải cũng cười chua sót, may mà tiểu thư không hôm sau bỏ đi, ai……

Hôm sau, Vân Phong và Triệu Minh Khải dựa theo thời gian ước định đi tới tửu quán Cát Nguyên, bởi vì công hội lính đánh thuê là một thế giới bán phong bế, người Cát Nguyên cũng không quen đám dong binh, hai người đi trong đám người không khiến ai coi trọng.

Đi vào tửu quán Cát Nguyên, rất nhanh có một người lại đây đưa hai người đến chỗ phòng Mộ Dung Trạch, khi Mộ Dung Trạch mở cửa phòng, Vân Phong liền thấy cuồng nhiệt cùng hưng phấn chợt lóe trên gương mặt tuấn tú.

Mộ Dung Trạch nhìn Triệu Minh Khải rất nhiệt tình, vội vàng đón hắn vào, khi thấy Vân Phong có chút hồ nghi, “Triệu đoàn trưởng, vị này là……”

Triệu Minh Khải cười cười, “Đây là chất nữ của ta, lần này mang theo nàng, Mộ Dung tiên sinh không để ý chứ?”

Mộ Dung Trạch giật nhẹ khóe miệng, ngươi nói thế chẳng lẽ ta dám đuổi nàng ra? Nhìn khuôn mặt non nớt của Vân Phong, Mộ Dung Trạch cũng có cân nhắc, chuyện cần nói bị tiểu cô nương này nghe được, dù sao nàng có nghe cũng không hiểu bao nhiêu, nghĩ đến đây, Mộ Dung Trạch liền tiêu tan hoài nghi.

“Ha ha, đương nhiên có thể, tiểu cô nương, mau ngồi đi!” Mộ Dung Trạch cười,với Vân Phong, Vân Phong cũng chẳng nhìn hắn, tìm ghế ngồi xuống, Mộ Dung Trạch thấy lại sửng sốt, thấy Triệu Minh Khải cũng không trách cứ, bỏ qua thái độ vô lễ của Vân Phong.

“Triệu đoàn trưởng, đầu tiên chúc mừng Hồng Phong thành công thăng cấp đến bốn sao, đúng là thật đáng mừng a.” Mộ Dung Trạch cười tao nhã, Triệu Minh Khải cười gật đầu, có chút buồn bực, Mộ Dung gia này cuối cùng là chui từ đâu ra, xa ngàn dặm lại muốn tạo quan hệ với Hồng Phong?

“Mộ Dung tiên sinh, con người của ta luôn luôn không thích quanh co lòng vòng nói chuyện, có cái gì ngươi nói thẳng đi.” Triệu Minh Khải nói, Mộ Dung Trạch hơi đổi sắc, vốn chuẩn bị lời hay để nói, bây giờ lại chẳng nói được nửa lời.

“A….. Thẳng thắn cũng hay, ta cũng thích nói chuyện thẳng thắn!” Mộ Dung Trạch cười ha ha, sửa lại chính sách, Vân Phong mắt lạnh nhìn quanh, Người Mộ Dung gia quả nhiên tâm địa gian xảo, thấy người ta nói gì thì nói theo, vỗ mông ngựa thật chuyên nghiệp.

“Nếu Triệu đoàn trưởng sảng khoái như thế, ta đây cũng không vòng vo, một câu, Mộ Dung gia muốn hợp tác cùng Hồng Phong, điều kiện tùy ý Hồng Phong.”

Mộ Dung Trạch nói, cười tủm tỉm nhìn Triệu Minh Khải, Triệu Minh Khải theo bản năng ánh mắt hướng về phía Vân Phong, muốn trưng cầu ý kiến tiểu thư nhà mình, nói thật, cùng gia tộc kết giao công hội lính đánh thuê không cho phép, tuy bên ngoài quy định thế, nhưng ở dưới đã trở thành một quy tắc, nghiệp đoàn lính đánh thuê đều gắng phân rõ quan hệ với Tạp Lan vương quốc, đương nhiên cũng không bài trừ đoàn Ác Lang phạm quy, mà Mộ Dung gia lại dùng lời ngon ngọt, nghĩ đến dựa vào điều kiện hậu đãi là có thể hợp tác với Hồng Phong, điều kiện tùy ý ngươi nói, ngươi còn có lý do gì không hợp tác cùng ta?

Triệu Minh Khải nhìn Vân Phong cúi đầu không tỏ thái độ, cười cười, “Mộ Dung tiên sinh, cái này…… Chỉ e không được.”

Mộ Dung Trạch giống như biết Triệu Minh Khải sẽ nói như vậy, trên mặt nụ cười không giảm, “Đừng nói trước Triệu đoàn trưởng, có chuyện gì chúng ta có thể thương lượng.”

Mộ Dung Trạch cũng ôm tâm lý, lính đánh thuê a, đại đa số đều thế, vì tiền có thể dùng cả tánh mạng, chỉ cần cho hắn lợi ích tuyệt đối, không thể không khuất phục! Nhưng Mộ Dung Trạch lầm rồi, Hồng Phong chính là một ngoại lệ!

“Triệu đoàn trưởng, tiền cũng không phải là vấn đề, ngươi xem xem……”

“Mộ Dung tiên sinh, ta không phải ý tứ này, công hội lính đánh thuê có quy tắc.”

Mộ Dung Trạch nghe thế nở nụ cười, “Quy tắc do người định, tự nhiên có thể sửa. Chúng ta hợp tác cam đoan không mang lại rắc rối cho Hồng Phong, chúng ta hợp tác theo nhu cầu.”

“Theo nhu cầu? Nhu cầu thế nào?” Vân Phong bỗng nhiên ngẩng đầu, hỏi Mộ Dung Trạch một câu, Mộ Dung Trạch có chút kỳ quái, nhíu mày, bị một tiểu hài tử chất vấn như vậy, hắn không thể nhận.

Triệu Minh Khải nhìn về phía Vân Phong, Vân Phong ngồi trên ghế, hai bàn tay giao nhau, một khắc bày ra vẻ thành thục tương xứng với hai nam nhân trước mắt, Mộ Dung Trạch híp mắt quan sát trong chốc lát, cũng biết đứa trẻ trước mắt này không đơn giản như mình nghĩ.

“Mộ Dung gia sẽ cung cấp tất cả điều kiện cho Hồng Phong, v1o;an4h:cac.qttp tình báo, công cụ, còn có một số đồ, các ngươi cũng biết, quan hệ giữa công hội lính đánh thuê và Tạp Lan hoàng thất, lấy một thân phận lính đánh thuê đến Tạp Lan Đế Quốc có nhiều điểm rất bất tiện.”

Vân Phong không nói chuyện, chỉ nhìn Mộ Dung Trạch, Mộ Dung Trạch tiếp tục mở miệng, “Đương nhiên, Mộ Dung gia cũng không phải từ thiện, chỉ cần Hồng Phong có thể cho Mộ Dung gia một phần 20 khoáng thạch khai thác thừa là được.

Nơi nhiều Khoáng thạch nhất – Bình Nguyên Thiểm Quang bị nghiệp đoàn lính đánh thuê chiếm lấy, muốn có được khoáng thạch tốt nhất chỉ có thể dựa vào dong binh đoàn, nhưng người ngoại giới muốn kết giao cùng dong binh đoàn càng khó, nếu có thể hợp tác với dong binh đoàn, khoáng thạch sẽ là khoản không nhỏ, một phần 20, coi như tỉ lệ rất nhỏ.

Vân Phong không nói gì, Triệu Minh Khải tự nhiên không chuyện nói, không khí lập tức trầm mặc, Mộ Dung Trạch nghĩ Hồng Phong không hài lòng điều kiện này, lập tức cười cười với Triệu Minh Khải, “Triệu đoàn trưởng, đây tự nhiên là điều kiện trước kia, với Hồng Phong thì khác.”

Triệu Minh Khải nghe nói như thế, tâm tư cũng dâng lên, có chút khẽ hiểu, “Mộ Dung tiên sinh có ý?”

Mộ Dung Trạch nghe được Triệu Minh Khải, nghĩ đến có tiếp tục nói chuyện, âm điệu cao lên một ít, “Ý của ta là, chỉ cần ma pháp sư lục cấp có thể làm cho Mộ Dung gia……”

Triệu Minh Khải đen mặt, lập tức bàn tay hung hăng vỗ lên ghế, lưng ghế trong khoảnh khắc dập nát, Mộ Dung Trạch sửng sốt, không rõ Triệu Minh Khải vì sao có thái độ như vậy.

“Triệu đoàn trưởng đây là làm sao?”

Triệu Minh Khải không nói gì, lửa giận đã thiêu đốt lên, muốn tiểu thư nhà mình làm nô tài cho các ngươi, dùng tiểu thư nhà mình làm điều kiện trao đổi, đi con mẹ nó, không có cửa đâu!

“Ta không đáp ứng!” Triệu Minh Khải bỏ lại những lời này, Mộ Dung Trạch vừa nghe thì mất hứng, bỏ điều kiện khoáng thạch sửa thành ma pháp sư, theo lý thuyết là Mộ Dung gia chịu thiệt, đã lỗ vốn hắn còn không đồng ý!

“Triệu đoàn trưởng, ma pháp sư cũng là thành viên Hồng Phong, Triệu đoàn trưởng ngay cả quyền chỉ huy một đoàn viên cũng không có ư?”

Triệu Minh Khải nghe nói như thế càng tối mặt, Mộ Dung Trạch là có ý kích hắn, nếu người này đổi thành Thác Bạt Cương, chỉ sợ đã thỏa mãn tâm nguyện Mộ Dung Trạch.

Vân Phong lẳng lặng nghe, lại có nhận thức mới với thủ đoạn của Mộ Dung gia, lạnh giọng cười, “Mộ Dung tiên sinh ngươi không nghe thấy à, Triệu thúc nói không đáp ứng.”

Mộ Dung Trạch nhìn Vân Phong, “Tiểu hài tử như ngươi thì biết cái gì?”

Triệu Minh Khải ngồi muốn phát hỏa, tuy trước kia không có giao tình với Mộ Dung gia, nhưng từ bây giờ, cũng không muốn phát triển nửa điểm giao tình!

“Mộ Dung tiên sinh, ta nghĩ chuyện này nên dừng lại.” Triệu Minh Khải đen mặt, chỉ cảm thấy tiểu thư đã bị sỉ nhục rất lớn, hắn bây giờ thầm muốn tẩn cho tên trước mặt một trận.

“Triệu đoàn trưởng! Chúng ta không cần nhiệt, chỉ là muốn vị ma pháp sư xuất lực, chẳng lẽ ko được?” Mộ Dung Trạch vừa thấy Triệu Minh Khải muốn đi, sợ hỏng chuyện, lập tức hạ khẩu khí, Triệu Minh Khải từ từ quay đầu, “Vị ma pháp sư kia ngay ở nơi này, Mộ Dung tiên sinh tự mình hỏi nàng đi.”

Mộ Dung Trạch sửng sốt, ngay tại nơi này? Ma pháp sư lục cấp? Ánh mắt nhìn mọi nơi, đảo đến Vân Phong, đồng tử Mộ Dung Trạch đột nhiên co lại, “Nàng……!”

Triệu Minh Khải nắm chặt hai đấm, đen mặt mở miệng, “Đúng vậy, nàng chính là Vị ma pháp sư lục cấp của Hồng Phong chúng ta.”

Cho dù Mộ Dung Trạch trải qua sóng to gió lớn, một khắc hết cả trấn tĩnh, tiểu hài tử trước mặt này là ma pháp sư lục cấp?! Gặp quỷ!

“Thật là có mắt không thấy Thái Sơn, vừa rồi thật thất lễ.” Quả nhiên không hổ là Người Mộ Dung gia, tốc độ đổi chiều gió quá nhanh, vừa rồi xem thường, bây giờ lại nháy mắt biến thành cung kính.

Vân Phong cười cười, không có phản ứng gì đứng kia, vo;a1nh:ca4c.qttp tùy ý Mộ Dung Trạch cao thấp đánh giá, Mộ Dung Trạch kinh ngạc không ngừng quay cuồng, rít gào!

Tuổi này đã là ma pháp sư lục cấp, chẳng trách Hồng Phong có thể nhảy lên bốn sao, chẳng trách có thể tỏa sáng trên đại hội lần này, đều do ma pháp sư!

“Không biết vị ma pháp sư này tên là gì? Có thể nói ra không?” Mộ Dung Trạch nở nụ cười rất khiêm tốn, dù sao trước mặt một ma pháp sư lục cấp, ngươi cũng chỉ là tiền bối, cho dù một chiến sĩ bát cấp, chỉ cần có ma pháp sư, cũng phải cúi đầu.

Vân Phong nhếch mép, lộ lãnh ý, “Tên của ta, Mộ Dung gia cũng biết.”

Mộ Dung Trạch vừa nghe, lòng nở hoa, trên mặt cũng vui mừng, Mộ Dung gia cũng biết? Chẳng lẽ là bạn cũ? Là ai? Chỉ cần Mộ Dung gia có chút quan hệ cùng ma pháp sư này, như vậy tất cả đều đâu có đó!

“Tiểu thư là tri kỷ của nữ nhi Mộ Dung gia sao? Xem tuổi tiểu thư thì chắc là thế, không biết tiểu thư đã có hôn phối chưa?” Mộ Dung Trạch tính kế, bây giờ lại bắt đầu kết thân với Vân Phong, ma pháp sư lục cấp xứng với đứa con thiên tài của mình, coi như môn đăng hộ đối.

“Thế nào? Mộ Dung tiên sinh có ý gì?” Vân Phong hỏi một câu, Mộ Dung Trạch nghe xong càng vui vẻ, cười ha ha, “Tiểu thư biết Mộ Dung Vân Thiên?”

Vân Phong cười, “Biết, đương nhiên biết.”

“Ha ha, Vân Thiên đúng là con trai tại hạ, nếu tiểu thư không chê, nhi tử của tại hạ coi như tuấn tú lịch sự, đủ tư cách xứng với tiểu thư.”

Vân Phong nghe xong, dưới đáy lòng ai thán thay Mộ Dung Vân Thiên, Mộ Dung Vân Thiên cuối cùng có bao nhiêu đáng thương, lúc trước chỉ phúc vi hôn ngươi cũng không cảm kích, bây giờ lại không biết mình bị phụ thân bán ra ngoài, nhân sinh của ngươi như một con rối gỗ, xem như là chuẩn nhất.

“Nhi tử các hạ ưu tú như thế, nói vậy được không ít nữ hài ưa thích, ta nghe nói Mộ Dung công tử có một hôn sự a.”

Mộ Dung Trạch thần sắc khẽ xấu hổ, “Tiểu thư đừng hiểu lầm, là do thế hệ trước hồ đồ, không dối gạt tiểu thư, tiểu nhi (con trai) quả thật được chỉ phúc vi hôn, nhưng bây giờ sớm đã hủy rồi, cùng tiểu nhi chỉ phúc vi hôn chính là Vân Gia nghèo hèn, hừ! Người Vân Gia cũng không ngẫm lại, bằng thân phận bọn họ cũng xứng đôi với Vân Thiên sao! Nhất là Vân Phong đối tượng chỉ phúc vi hôn với tiểu nhi, bản sự không có, cũng muốn vào cửa Mộ Dung gia, đúng là nằm mơ! Tiểu thư yên tâm, hôn sự đó đã giải trừ, Vân Phong Vân Gia cùng Mộ Dung gia không hề có quan hệ nữa!”

Triệu Minh Khải nghe xong hai mắt trợn lên, cái gì? Tiểu thư lại có quan hệ như thế với Mộ Dung gia? Lửa giận cũng thiêu đốt càng ngày càng vượng, vừa rồi Mộ Dung Trạch khinh thường và hạ thấp tiểu thư đã hoàn toàn chọc giận Triệu Minh Khải, hắn rất muốn một quyền đánh lên, nhưng tiểu thư không hề cử động, hắn cũng không có động tác, chỉ có thể nghẹn xem chỉ thị của tiểu thư.

Vân Phong im lặng đứng nơi đó, khóe miệng vẫn mỉm cười, “Vân Phong Vân Gia thật sự không có nửa điểm quan hệ cùng Mộ Dung gia sao?”

Mộ Dung Trạch gật đầu, “Tiểu thư yên tâm, không có quan hệ! Đúng rồi, còn không hỏi tính danh tiểu thư?”

Vân Phong cười xem biểu tình lấy lòng của Mộ Dung Trạch, khẽ cúi mắt, ý cười khóe miệng chuyển lạnh, “Mộ Dung tiên sinh, tên của ta là Vân Phong, Vân Phong Vân Gia Xuân Phong Trấn!"
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8 /10 từ 5 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status