Thiên tài triệu hồi sư

Quyển 5 - Chương 82: Bình yên trốn thoát


Toàn thân Yêu Yêu nằm trong cái kén rất lớn màu xanh lam, không thể nhìn thấy rõ toàn bộ cơ thể bên trong. Cách một lớp hơi nước dày, Vân Phong chỉ có thể thấy cơ thể của Yêu Yêu bên trong cái kén màu xanh lam quả thực đã xảy ra thay đổi. “Răng rắc!” Một phần của cái kén lớn có tiếng động, là tiếng vỡ vụn cực kỳ rõ ràng.

“Sắp ra ngoài rồi!” Triển Ly ở một bên hưng phấn nói, trong lòng Vân Phong cũng vô cùng mong chờ. Yêu Yêu có thể biến thành cái gì đây? Tiểu Hỏa ở một bên liếc qua đôi “cánh gà” mà mình sinh ra, vẻ măt vô cùng ghét bỏ, khóe miệng cũng giật nhẹ: “Chẳng lẽ nó cũng mọc ra một đôi ‘cánh gà’ sao?”

Lam Dực đang ở một bên rầu rĩ cũng cười ra tiếng. Tiểu Hỏa trợn mắt liếc Lam Dực, Vân Phong và Triển Ly cũng cười bất đắc dĩ. Cánh gà? Chỉ có Tiểu Hỏa mới gọi đôi cánh thần kỳ kia như vậy thôi. Nhưng nếu Yêu Yêu cũng mọc ra một đôi cánh, chắc chắn sẽ càng xinh đẹp. Ý nghĩ trong lòng Vân Phong vừa thoáng qua, cái kén cực lớn màu xanh lam đã hoàn toàn vỡ tung. Thủy nguyên tố lập tức văng tung tóe, hóa thành từng tầng hơi nước rồi biến mất trong không khí. Trong hơi nước lạnh lẽo, Vân Phong chỉ nhìn thấy một nữ tử phong thái thướt tha đứng trên không trung, tư thái hoàn mỹ, dáng người yểu điệu. Nàng thân là nữ nhân mà còn không kiềm chế được phải nhìn nhiều hơn một chút.

“Tiểu Phong, ta có chân rồi!” Bóng dáng xinh đẹp kia đột nhiên xuyên qua làn hơi nước bay tới. Vân Phong vội vàng dang tay ôm một cái, cái ôm này làm Vân Phong không tránh khỏi có chút xấu hổ. Người nàng đỡ được là hình dáng đầy đủ của Yêu Yêu, chính là hình dáng của một thiếu nữ trưởng thành.

“Tiểu Phong, mau xem, mau xem đi!” Yêu Yêu vui vẻ đến mức dường như quên hết mọi thứ, hoàn toàn không hề phát hiện ra tình cảnh ngại ngùng lúc này. Một người thiếu nữ gần như nửa thân trần đang kéo tay Vân Phong sờ lên đùi mình. Vân Phong đỏ mặt nhìn lướt qua, hình dáng trưởng thành của Yêu Yêu không còn cái đuôi cá lớn đó nữa, mà trở thành một đôi chân thon dài thẳng tắp. Vây cá màu xanh lam nhỏ bé trên cánh tay và tai cũng dài ra thêm vài centimet, tản ra màu xanh lam nhạt, trông càng thêm yêu dị.

Lam Dực đi đến, khẽ kéo Yêu Yêu ra: “Yêu Yêu, chủ nhân đã thấy rồi. Đuôi cá của ngươi sẽ không bao giờ xuất hiện nữa à?” Lam Dực rất nhanh chuyển được lực chú ý của Yêu Yêu. Yêu Yêu buông Vân Phong ra, người bay vọt lên giữa không trung: “Tiểu Phong, đuôi cá của Yêu Yêu vẫn còn!” Vừa dứt lời, tia sáng màu lam bao trùm lấy đôi chân thon dài, một giây sau, đuôi cá màu lam xinh đẹp lại xuất hiện.

“Thú vị. Ta vẫn chưa bao giờ nghe nói tộc đuôi cá Giao Nhân hóa thành đôi chân. Dường như có điều gì đó…” Triển Ly ở một bên sờ sờ cằm, trong lòng Vân Phong cũng nghĩ như thế. Tộc Giao Nhân không có một ai hóa thân trở thành loài người hoàn chỉnh, đều nói là vì sự chán ghét vô cùng đối với loài người. Nhưng nguyên nhân thực sự thì sao? Yêu Yêu có thể biến được ra đôi chân cũng coi như là một chuyện vui rồi.

Nhị Lôi đứng ở một bên yên lặng không nói, nhìn sự thay đổi của ba con ma thú khế ước khác, trong lòng cũng có chút hâm mộ. Con mắt bị tóc che mất liếc nhìn băng tinh màu tím, tim không kiềm chế được, đập thình thịch.

“Nhị Lôi, tới phiên ngươi rồi.” Vân Phong nói một câu khiến cho cơ bắp toàn thân Nhị Lôi căng cứng. Ánh mắt của ba ma thú khế ước cũng nhìn sang, mà Triển Ly cũng vô cùng hiếu kỳ. Nhị Lôi lập tức đón nhận ánh mắt bao nhiêu người, không tránh khỏi có chút bực bội thét lên một tiếng: “Biết rồi, lão tử nuốt là được.”

“Lần này chắc hẳn có thể nhìn thấy bản thể của hắn rồi.” Tiểu Hỏa ở một bên nói một câu, Lam Dực cũng gật gật đầu, Yêu Yêu ngạc nhiên mở to mắt. Vân Phong và Triển Ly ở một bên, vẻ mặt vô cùng lung túng. Bản thể của Nhị Lôi…

Mạnh mẽ lôi băng tinh màu tím qua đây, Nhị Lôi nhìn băng tinh màu tím trong lòng bàn tay, khẽ nuốt nước miếng. Con mẹ nó, nếu như lão tử nuốt vào mà sẽ hiện ra bản thể, cho dù phải liều mạng lão tử cũng phải nhổ ra. Âm thầm mắng xong, Nhị Lôi một hơi nuốt băng tinh màu tím vào. Lôi điện lực lập tức sinh ra tác dụng, toàn thân Nhị Lôi bắn ra vô số ngân bạch xà. Lôi nguyên tố màu tím cũng không chịu khống chế, đột ngột tràn ra ngoài.

“Chủ nhân cẩn thận!” Ba con ma thú khế ước bảo vệ Vân Phong. Triển Ly đứng một bên khó hiểu nhìn Nhị Lôi, nuốt băng tinh này vào mà phản ứng mạnh như vậy, xem ra Lôi nguyên tố đúng là rất cuồng dã: “Khuê nữ, liệu nó có hiện ra bản thể không nhỉ?”

Tiếng sấm vang lên, Triển Ly có chút mơ hồ. Vân Phong nhíu mày, hiện ra bản thể sao? Toàn thân Nhị Lôi đã bị Lôi nguyên tố bao chặt, vô số ngân bạch xà điên cuồng múa may, tiếng sấm bên tai vang lên không dứt.

“A…!” Một tiếng hô chấn động điên cuồng phát ra. Nhị Lôi toàn thân nồng nặc tử khí (1) đột nhiên dang hai tay, ngửa mặt lên trời gào thét.

Một luồng tử khí nồng nặc đột nhiên bắn ra từ trên người Nhị Lôi. Tầm mắt của mọi người rất nhanh đã tập trung lại, Vân Phong hơi nheo mắt nhìn tử khí nồng nặc xoay quanh không trung. Tử khí như mực nước phun ra tùy ý thay đổi hình dạng, một tiếng ngâm nga vang lên từ chỗ sâu của tử khí.

Trong lòng mọi người đều run lên.

Tử khí đột nhiên hóa thành hình dạng gần giống một con rồng, nhưng thân thể ngắn hơn rất nhiều so với rồng. Một cái đầu của ma thú lộ ra từ trong tử khí, không thấy rõ hình dáng nhưng có thẻ cảm nhận được sự cuồng bạo hiện rõ. “Vèo…!” Tử khí đột nhiên bay đi, hoàn toàn tiêu tán trong không trung.

“Ha ha ha ha, lão tử đã nói mình là rồng rồi mà!” Nhị Lôi ở một bên cười như điên, nhìn có vẻ cực kỳ vui sướng. Tiểu Hỏa nhìn nửa ngày mới nói được một câu: “Vừa rồi là bản thể của tên kia hả?”

Lam Dực ở một bên nhíu mày suy tư, sau đó mới mở miệng: “Nếu ta nhìn không sai, đó không phải là rồng…”

“Nói nhảm! Vừa rồi sao có thể là bản thể của Long tộc!”

“Cơ thể rất ngắn.” Yêu Yêu ở một bên chê bai một câu. Bản thể của Long tộc khổng lồ mà hoa lệ, Nhị Lôi chắc chắn mình là rồng đương nhiên sẽ không để ý đến sự khác biệt này rồi. Lam Dực dịu dàng cười: “Bản thể của hắn còn chưa có hoàn toàn hiện ra, nhưng trong cơ thể của Nhị Lôi hình như có khí tức viễn cổ.”

Tiểu Hỏa gật đầu: “Mặc dù rất yếu, nhưng quả thực có tồn tại. Có lẽ huyết mạch của tên này hơi đặc biệt. Có điều tên này lại kiên quyết khẳng định mình là Long tộc, nhưng e rằng đến tộc của mình, hắn cũng không rõ.”

Ba con ma thú đều thở dài trong lòng. Ma thú không rõ bản tộc của mình, hoặc Nhị Lôi là đồ đầu đất.

“Bản thể hình như đã xảy ra thay đổi.” Vân Phong vừa nghĩ lại trạng thái hình thành trong nháy mắt của Lôi nguyên tố. Chính xác mà nói hẳn là hình dáng trưởng thành của bản thể Nhị Lôi chứ… Giống như Yêu Yêu, trưởng thành và chưa trưởng thành chia làm hai giai đoạn. Nhưng Yêu Yêu là do hấp thu sức mạnh viễn cổ mới có thể như vậy. Nhị Lôi thì là có chuyện gì thế? Chẳng lẽ nó có thể tiến hóa lần nữa sao?

“Khuê nữ, mặc dù không biết vì sao hắn lại kiên quyết nhận định bản thân mình là rồng, nhưng mà thật không đơn giản.” Triển Ly ở một bên hạ giọng nói một câu, Vân Phong gật đầu: “Ma thú của Tiểu Khinh Thần cũng như thế, nhưng… Nhị Lôi đặc biệt hơn.”

“Ha ha, xem ra đồ vật ta tùy tiện sờ cũng rất có giá trị đấy.” Triển Ly cười ha hả, Vân Phong nhìn nam nhân trung niên đang cười to trước mắt, trong lòng đầy cảm kích đối với Triển Ly. Từ lúc bắt đầu gặp mặt ở Đông đại lục, ông đã nhận định nàng là con gái, cho dù nàng phủ nhận như nào, thì ông vẫn thế. Vân Phong cười, cố chấp, điểm này thật giống với người Vân gia.

“Làm sao vây, có phải nghĩ đến chuyện vui gì đó, chia sẻ với cha một chút?” Triển Ly thấy Vân Phong cười, trong lòng cũng rất vui vẻ. Nhưng Vân Phong lại lắc đầu, mắt đen nhìn thẳng Triển Ly: “Vân Phong chỉ có một người phụ thân, đó là Vân Cảnh. Điểm này xin Triển đại thúc hiểu cho.”

Triển Ly ngây người, sau đó cười ha ha: “Ta còn tưởng rằng con muốn nói cái gì, hóa ra là chuyện này. Yên tâm, cha không để ý đâu.”

Nụ cười ở khóe môi Vân Phong càng sâu: “Ân tình của Triển đại thúc, Vân Phong vẫn ghi nhớ trong long. Nếu Triển đại thúc muốn nhận Vân Phong làm con gái, Vân Phong đương nhiên cũng gọi một tiếng cha nuôi.”

Ngũ quan Triển Ly hoàn toàn cứng đờ: “Con, con nói gì cơ?”

Trong mắt Vân Phong tràn ngập ý cười, đột nhiên quỳ gối: “Cha nuôi ở trên, xin nhận của Vân Phong một lạy!” Nói xong, Vân Phong khom người cúi xuống. Triển Ly đứng đó sững sờ, trong đầu không ngừng vang lên một từ, cha nuôi, cha nuôi, cha nuôi, cha nuôi, cha nuôi…

Triển Ly làm tất cả vì Vân Phong, vì Vân gia, Vân Phong luôn cảm tạ trong lòng. Người nam nhân này đối xử với mình rất tốt, che chở cho Vân gia, còn tìm được cho Tiểu Khinh Thần ma thú tốt như vậy. Nếu không phải nhờ Triển Ly, bây giờ nàng cũng sẽ không ở trong bảo kính của Thân Đồ gia. Về tình về lý, Triển Ly xứng đáng với hai chữ cha nuôi, cái lạy này của Vân Phong, cũng là nên làm.

“Mau đứng lên!” Triển Ly lấy lại được tinh thần, vội vàng kéo Vân Phong dậy. Vân Phong cười dịu dàng nhìn Triển Ly, mắt của Triển Ly hơi cay cay. Cả đời này ông không có con cái, e rằng về sau cũng sẽ không có. Bây giờ có một người có thể gọi ông là cha nuôi như vậy, cảm xúc trong lòng thật phức tạp.

“Khuê nữ, cuối cùng con cũng thừa nhận người cha này rồi.” Triển Ly mãi mới nói được một câu như vậy, lại khiến cho Vân Phong hơi lúng túng, câu này nghe không được tự nhiên cho lắm… Giống như bản thân là nữ nhi ruột vậy… Triển Ly cười, đưa tay xoa lên đầu Vân Phong: “Được được được! Cha có con gái như con, xem ra đời này sống không uổng rồi!”

Vân Phong bất đắc dĩ cười cười. Bỏ đi bỏ đi, dù sao cha nuôi cũng là cha, tùy ông ấy đi.

“Vân Phong, ngươi không lấy mảnh vỡ Thổ hệ này à?” Nhị Lôi nhìn mảnh vỡ Thổ hệ, hai mắt lóe sang. Vân Phong nhìn lướt qua mảnh vỡ Thổ hệ. Bây giờ nàng vẫn chưa có ma thú Thổ hệ, thứ này trước mắt còn chưa dùng được, nhưng sau này nhất định sẽ có tác dụng.

“Tất nhiên là phải lấy rồi!” Triển Ly cười, Vân Phong cũng gật đầu. Đến cũng đến rồi, không lấy thì thật có lỗi với phần tâm ý này của cha nuôi. Bàn tay xoay một cái, Thổ nguyên tố lập tức lao về phía mảnh vỡ Thổ hệ, bao bọc lấy nó, lập tức kéo xuống sân.

“Đùng…!”

Thổ nguyên tố bị kéo xuống, không gian tầng ba bảo kính đột nhiên phát ra chấn động. Sau chấn động mãnh liệt là một giọng nói cực kỳ tức giận không biết vang lên từ đâu, truyền khắp toàn bộ không gian.

“Tiểu nhân nơi nào dám to gan tự tiện tiến vào trong Thân Đồ bảo kính!”

“Giọng nói này là của Thân Đồ gia chủ!” Mắt đen Vân Phong trầm xuống, các ma thú khế ước khác đều lập tức đề phòng. Vốn cho rằng có thể lặng im không tiếng động hoàn thành lần vơ vét này, không ngờ rằng ở phút cuối lại động tới cơ quan, vẫn bị Thân Đồ gia chủ phát hiện.

“Đừng vội. Đi theo ta, bên trong có Truyền tống trận!” Một câu của Triển Ly lập tức khiến cho tất cả mọi người yên tâm. Triển Ly kéo Vân Phong chạy vội vào đại điện, bốn con ma thú khế ước cũng lập tức tiến vào nhẫn khế ước. Triển Ly vừa kéo Vân Phong đi được vài bước, Vân Phong lại đột ngột dừng lại.

“Khuê nữ, mau đi thôi!” Triển Ly có chút lo lắng, Vân Phong lại nhếch cặp môi đỏ mọng, cười cười: “Phải làm một cái gì đó có thể ngăn cản được Thân Đồ gia chủ mới được.” Thân hình Vân Phong xoay chuyển, chạy ra ngoài điện. Triển Ly thấy Vân Phong lao ra ngoài, lập tức hiểu được ý của nàng.

Vân Phong từ trong đại điện lao ra ngoài, các ma thú bị trói hai bên ngoài đại điện lập tức luống cuống, tiếng khóa sắt cũng liên tiếp vang lên.

“Vèo!” Vân Phong còn chưa có làm gì, bóng dáng của Thân Đồ gia chủ đã đi tới.

Mắt đen Vân Phong trầm xuống, tốc độ nhanh thật. Cho dù có Truyền tống trận, trước khi đến được nơi có Truyền tống trận cũng sẽ bị Thân Đồ gia chủ chặn lại. Thân Đồ gia chủ đỏ mắt nhìn Vân Phong đang ở trước đại điện, nghiến răng kèn kẹt.

“Được lắm, Vân Phong của Vân gia! Cướp sạch đồ trong Thân Đồ bảo kính không còn gì!” Trên trán Thân Đồ gia chủ nổi gân xanh. Vân Phong ở bên kia cười lớn: “Thân Đồ gia chủ, đa số những vật này vốn không phải của Thân Đồ gia, ta lấy đi thì có làm sao?”

“Đúng vậy! Thân Đồ vốn không có năng lực có được những vật này, lấy đi thì có làm sao!” Triển Ly xuất hiện từ đằng sau lưng Vân Phong, nói to. Thân Đồ gia chủ nghe xong càng đỏ mắt: “Nghịch tử! Vậy mà ngươi lại dẫn sói vào nhà!”

“Người dẫn sói vào nhà là ai, ông còn không rõ nữa sao, Thân Đồ gia chủ!” Vân Phong lạnh giọng hét lớn: “Nếu Thân Đồ gia đã động thủ với Vân gia thì nên tỉnh ngộ đi. Những thứ này cũng chỉ là bắt đầu mà thôi!”

Thân Đồ gia chủ đột nhiên nắm chặt tay, sẻ mặt lạnh lùng: “Thân Đồ gia không tới phiên ngươi xía vào! Thân Đồ Uyên Ly, ta vốn không muốn động tới ngươi, bởi vì rốt cuộc ngươi vẫn là con trai của ta, dòng máu đang chảy trong người ngươi là máu của Thân Đồ gia. Nếu ngươi đã không tự cho mình cơ hội, thì ta cũng sẽ không nhân từ nương tay. Hôm nay ta sẽ tự tay giải quyết ngươi, và cả Vân Phong của Vân gia.”

Sắc mặt của Thân Đồ gia chủ hung ác, mắt lộ hung quang, khí thế cấp bậc Tôn Thần đột nhiên bộc phát. Vẻ mặt của Vân Phong và Triển Ly lập tức trở nên căng thẳng. Thân hình của Thân Đồ gia chủ nhanh chóng tới gần, Vân Phong đột nhiên nắm chặt hai tay, tinh thần lực tuôn ra từ trong cơ thể biến thành lưỡi dao sắc bén bay đi.

“Lách cách!” Tiếng xiềng xích rơi xuống đất vang lên. Tinh thần lực của Vân Phong nhanh chóng cắt đứt một đoạn xiềng xích trong đó. Xiềng xích rơi xuống, ma thú khôi phục tự do.

“Grừ…!” Tiếng gào thét vang lên, hai mắt ma thú dữ tợn lao về phía Thân Đồ gia chủ.

“Lách cách…!” Bên này, Triển Ly cũng đánh vỡ một cái xiềng xích, con ma thú thứ hai lao về phía Thân Đồ gia chủ. Nhưng Thân Đồ gia chủ giơ tay chém xuống, hai con ma thú lập tức mất mạng trong nháy mắt. “Chỉ bằng hai con súc sinh này mà cũng muốn cản trở ta? Vân Phong, ngươi cũng tuyệt đối đừng có coi thường tộc Thân Đồ ta!”

Đáng chết! Từng nhát chém đứt thì không kịp, có biện pháp nào có thể chặt đứt hết tất cả xiềng xích này không nhỉ… Có biện pháp nào đây… Có rồi!

“Nhục Cầu!” Mắt đen của Vân Phong lóe sáng, gọi một bóng đen nhanh chóng nhảy ra khỏi vòng tay không gian trên tay nàng: “Na na!” Cùng với tiếng la lên, Nhục Cầu nhanh chóng bay ra ngoài như gió.

“Đây là cái gì?” Thân Đồ gia chủ nhìn bóng đen vọt ra từ chỗ Vân Phong, bàn tay lập tức chém một phát, một luồng chiến khí nhanh chóng bổ qua nhưng lại bị tránh khỏi dễ dàng. Cái gì? Hai mắt Thân Đồ gia chủ trợn to, vậy mà lại tránh được công kích của hắn. Thân Đồ gia chủ lập tức nhanh chóng chém ra từng luồng chiến khí bắn về phía bóng đen không ngừng bay tán loạn trong không trung, nhưng tất cả đều bị hụt.

Nhục Cầu vô cùng căm tức nhìn Thân Đồ gia chủ, trong đôi mắt to hiện lên vẻ hung ác. Nhưng mệnh lệnh của Vân Phong là hàng đầu, cơ thể lao về phía trước rất nhanh, trông thấy xiềng xích thì há mồm cắn.

“Cạch cạch cạch cạch cạch cạch!” Tất cả các xiềng xích lập tức văng tung tóe.

“Grào! Grào! Grào…!” Toàn bộ ma thú được được tự do đều lập tức nổi loạn. Từng tiếng gầm điên cuồng nổi giận vang vọng khắp không gian. Mà Thân Đồ gia chủ đã trở thành mục tiêu công kích của tất cả các ma thú. Thân Đồ gia chủ nghiến răng, rốt cuộc thứ kia là cái gì? Từng luồng chiến khí ngang trời bổ xuống, mặc dù có ma thú ngã xuống, nhưng hơn mười ma thú cộng lại cũng phải tốn chút ít thời gian. Mà Vân Phong và Triển Ly có thể thừa cơ hội này bình yên rút khỏi.

Thân Đồ gia chủ nghĩ tới đây thì sắc mặt hung ác. Muốn chạy trốn? Không thể! Một luồng chiến khí trực tiếp giết chết một ma thú. Chiến khí trong lòng bàn tay lập tức đẩy về phía trước, mục tiêu là Vân Phong và Triển Ly.

“Na na!” Một tiếng hô vang dội khiến cho Thân Đồ gia chủ ngây người. Một bóng đen nhanh chóng lao đến trước mặt lão ta. Bề ngoài đáng yêu của Nhục Cầu khiến cho Thân Đồ gia chủ sửng sốt, nhưng bề ngoài đáng yêu duy trì không đến một giây, sắc mặt dữ tợn và khuôn miệng đầy răng nanh khiến cho toàn thân Thân Đồ gia chủ đổ mồ hôi lạnh.

Rốt cuộc thứ này là cái gì… Đột nhiên Thân Đồ gia chủ có chút sợ hãi. Cơ thể nhỏ nhắn của Nhục Cầu nhào lộn trên không trung, một hàm răng sắc sáng loáng nhắm thẳng đến cổ tay của Thân Đồ gia chủ.

“A!” Thân Đồ gia chủ chỉ cảm thấy đau đớn vô cùng, cổ tay chệch khỏi phương hướng ban đầu, luồng chiến khí kia cũng đánh sai phương hướng, trực tiếp đánh vào đại điện.

“Đi mau!” Triển Ly lập tức kéo cổ tay Vân Phong. Những con ma thú kia cũng chỉ là ngăn chặn nhất thời. Bọn họ phải nắm chắc thời gian này, nếu không sẽ bị nhốt trong bảo kính, cho dù có tránh được công kích của Thân Đồ gia chủ, nhưng cao thủ của Thân Đồ gia sẽ không ngừng tiến vào, đến lúc đó thì không thể đi được nữa rồi.

“Nhục Cầu!” Vân Phong hô to, một bóng đen từ phía xa nhảy vào lòng bàn tay của Vân Phong. Đã bắt được cơ thể xù lông, Vân Phong lập tức thu tay lại, ôm chặt cơ thể của Nhục Cầu trong ngực rồi cùng Triển Ly chạy vội vào trong điện.

Thân Đồ gia chủ bị hơn mười con ma thú vây khốn, ánh mắt liếc qua đã thấy bóng dáng của Vân Phong và Triển Ly chạy vào trong điện, lửa giận trong lòng nổi lên, chiến khí cũng bộc phát điên cuồng. “Bộp bộp bộp!” Lão ta xuất chưởng rất nhanh, lại thêm một luồng chiến khí, hơn mười ma thú đều ầm ầm ngã xuống.

Thân Đồ gia chủ đứng tại chỗ, cười khẩy nhìn phương hướng trong điện: “Muốn đi sao? Không thể được! Hôm nay ta sẽ cho hai người các ngươi táng thân tại nơi đây!” Vết thương xuất hiện trên lòng bàn tay của Thân Đồ gia chủ. Thân Đồ gia chủ đột nhiên vỗ xuống mặt đất, huyết dịch đỏ thẫm nhanh chóng ngấm vào mặt đất. Ánh sáng màu đỏ từ mặt đất bay lên, chiếu rọi vào ngũ quan điên cuồng méo mó của Thân Đồ gia chủ.

“Ha ha ha ha ha ha…!” Tiếng cười cuồng vọng của Thân Đồ gia chủ vang lên, Triển Ly và Vân Phong đang chạy như điên trong điện nghe thấy lòng đều trầm xuống: “Khuê nữ, chúng ta phải nhanh hơn một chút, ngay ở phía trước rồi!” Triển Ly nắm chặt cổ tay của Vân Phong, Vân Phong gật đầu, Phong nguyên tố tuôn ra bao trùm lấy hai người, tốc độ dưới chân cũng nhanh hơn vài phần.

Thông đạo trong điện ngoằn ngèo phức tạp. Nếu không có Triển Ly dẫn đường, bản thân Vân Phong đương nhiên sẽ bị vây lại. Triển Ly một đường thông suốt mang theo Vân Phong chạy vội về phía trước, cho đến khi nhìn thấy một góc rẽ, Triển Ly mừng rỡ trong lòng: “Đến rồi!”

Đi qua góc rẽ, Vân Phong lập tức thấy một nơi tương đối trống trải. Mà phía trên khu vực này quả thực có Truyền tống trận, nhưng lại có tận ba cái.

“Sao lại có tận ba cái?” Triển Ly trợn tròn mắt, nhìn ba cái Truyền tống trận giống nhau như đúc, đầu óc có chút choáng váng: “Không đúng, lần trước ta đi ra từ nơi này rõ ràng chỉ có một Truyền tống trận!”

“Nhất định là do Thân Đồ gia chủ.” Vân Phong mở miệng, nhìn ba cái truyền Tống trận hoàn toàn giống nhau. Xem ra chỉ có lựa chọn một trong số đó, không còn cách nào khác, cho dù chọn không trúng lối ra thì cũng đành chịu.

“Không thể tùy tiện lựa chọn!” Triển Ly nói một câu, hai người cứ đứng yên lặng như vậy trước Truyền tống trận. Nhục Cầu nhô ra trong ngực Vân Phong, yên tĩnh dị thường, mắt to nhìn lướt qua ba cái Truyền tống trận, có chút ngờ vực.

“Hai người các ngươi đừng hòng chạy thoát!” Giọng nói của Thân Đồ gia chủ lại vang lên lần nữa, hơn nữa còn ở rất gần. Sắc mặt Triển Ly trầm xuống, nếu không đi mà đợi thêm chút nữa thì Thân Đồ gia chủ sẽ tới đây. Bọn họ còn không lựa chọn nữa thì sẽ không kịp rồi.

“Cha nuôi, chúng ta chia nhau đi.” Vân Phong hết sức tỉnh táo mở miệng nói, đồng tử của Triển Ly co rụt lại: “Không được!”

Vân Phong quay đầu: “Giữa con và người cũng nên có một người còn sống. Cho dù con gặp phải bất trắc, cha cũng nên an toàn trở về Vân gia nói một tiếng.”

“Đang nói nhảm gì vậy! Người cha nào sẽ để con mình một mình đối mặt với nguy hiểm chứ?” Triển Ly đột nhiên hét lớn, giơ tay nắm chặt cổ tay Vân Phong, bàn tay lớn ấm áp áp vào da thịt lạnh lẽo của Vân Phong, sâu trong mắt đen của Triển Ly là một tình cảm ấm áp: “Khuê nữ, ở Đông đại lục có Vân Cảnh bảo vệ con, mà ở đây có ta che chở cho con! Nói gì đi nữa, cha cũng sẽ không thể để con lại một mình, đi thôi!”

Không để cho Vân Phong kịp từ chối, cũng hoàn toàn không cho phép nàng từ chối, một luồng sức mạnh mạnh mẽ tuôn ra từ trong người Triển Ly. Sức mạnh này lập tức khiến ông trở nên to lớn. Mặc dù sức mạnh này còn rất lạ lẫm, ông còn chưa quen với nó, nhưng sức mạnh này lại cho ông dũng khí và kiên trì đối mặt với tất cả. Sức mạnh này, gọi là tình thương của cha!

Vân Phong bị Triển Ly kéo mạnh vào một cái Truyền tống trận, Truyền tống trận đột nhiên tuôn ra, lập tức cắn nuốt bóng dáng hai người vào trong đó. Trước khi Thân Đồ gia chủ đuổi đến, bóng dáng của hai người đã biến mất trong Truyền tống trận.

Không lâu sau, Thân Đồ gia chủ xuất hiện. Lão ta nhìn ba cái Truyền tống trận trước mắt, tay móc ra một âm bài, lạnh lẽo hạ lệnh: “Tập hợp tất cả các cao thủ Thân Đồ gia đến đình viện cho ta, không được bỏ sót!”

Thu hồi âm bài, Thân Đồ gia chủ cười lạnh nói: “Tưởng rằng thoát được rồi sao? Bảo kính không chỉ có bảo tồn vật quý đơn giản như vậy, mà một bên là thiên đường, một bên khác lại là địa ngục! Ta muốn xem các người chạy thoát như thế nào. Cho dù chạy thoát được, nhưng cũng đã định trước vĩnh viễn ở lại. Vân Phong của Vân gia… Ha ha ha ha! Nếu ngươi đã tự đưa đến cửa, ta đỡ phải phí công phí sức. Lần này, ta muốn chặt đứt hoàn toàn hy vọng của Vân gia. Không có Vân Phong, ta muốn xem Vân gia còn có thể vực dậy kiểu gì. Ha ha ha ha!”

Thời gian nhoáng cái đã hơn ba tháng, từ khi Vân Phong và Triển Ly rời đi đây vẫn chưa từng trở về Vân gia. Mặc dù trên mặt Mộc Thương Hải vẫn là vẻ lạnh lùng, nhưng trong lòng vô cùng lo lắng, đúng ra lúc đấy gã nên đi theo. Bây giờ hoàn toàn không nhận được bất cứ tin tức nào của Vân Phong, việc này khiến cho Mộc Thương Hải đứng ngồi không yên.

Trên dưới Vân gia cũng lo lắng không yên. Lần này Vân Phong rời đi đã hơn ba tháng, nàng đi làm cái gì? Người của Thân Đồ gia có làm gì bất lợi với nàng hay không? Liệu có xảy ra chuyện gì không? Mọi người ở Vân gia đều âm thầm suy đoán, trong lòng lo sợ bất an. Vân Tường thì càng lo lắng, đã hỏi tam trưởng lão vô số lần, nhưng vẫn không nhận được bất cứ tin tức gì về Vân Phong. Bạch Khánh Phong cũng rất buồn, bởi vì trong lòng thê tử mới mình luôn nhớ về Vân Phong làm gã ta có chút bất đắc dĩ.

Bao nhiêu lần an ủi là không có chuyện gì, chỉ có thể nói Vân Phong quá quan trọng đối với mọi người Vân gia, giống như là một loại tâm niệm. Nàng ở đây thì trong lòng an ổn, nàng không ở đây, lập tức có chút hoảng loạn.

Trong lòng ba vị trưởng lão Vân gia cũng lo lắng, nhưng cũng không quá nghiêm trọng. Trong mắt bọn họ, năng lực của Vân Phong sẽ không để cho tính mạng của bản thân gặp nguy hiểm, chỉ có điều thời gian dài như vậy mà không có tin tức gì không tránh khỏi khiến người ta lo lắng.

“Đại trưởng lão, có tin tức truyền đến!” Ngoài cửa vang lên một giọng nói, ba vị trưởng lão hai mắt lập tức lóe sáng: “Vào đi!”

“Báo cáo ba vị trưởng lão, Thân Đồ gia không có động tĩnh gì khác thường. Biểu hiện tất cả đều bình thường, nhưng những cao thủ trong bóng tối lại thiếu hơn phân nửa, không biết là đi làm cái gì.” Tin tức này khiến cho ba vị trưởng lão Vân gia đều ngờ vực trong lòng. Thân Đồ gia không có động tĩnh dị thường, vậy đám cao thủ biến mất kia đi đâu? Chẳng lẽ đi đuổi theo Vân Phong? Nghĩ tới đây ba vị trưởng lão không tránh khỏi lo lắng: “Nhưng có tên Thân Đồ Uyên Ly ở bên, nha đầu sẽ không sao mới đúng.” Một câu của nhị trưởng lão khiến cho hai người kia buông lỏng tinh thần. Đúng vậy, còn Thân Đồ Uyên Ly đi theo, hẳn là Vân Phong sẽ không xảy ra chuyện đâu.

“Đợi đi, nha đầu đó sẽ trở lại thôi.” Đại trưởng lão cười cười, nhị trưởng lão và tam trưởng lão cũng bình thản cười theo: “Đúng thế, đường dài như vậy nha đầu đó còn có thể trở lại, huống chi là bây giờ?” Ba vị trưởng lão Vân gia nhìn nhau cười, trong lòng đều vững chắc tin tưởng Vân Phong chắc chắn có thể trở lại.

Bên Thân Đồ gia lại có chút buồn cười. Hơn phân nửa cao thủ đều đã đi vào bên trong tầng thứ ba trong bảo kính của Thân Đồ gia để trông chừng ba cái Truyền tống trận trước mắt. Bày trận địa sẵn sàng đón quân địch, làm tốt chuẩn bị chiến tranh bất cứ lúc nào, nhưng đã đợi mấy tháng. Bọn họ chờ ở đây lâu như vậy, lại không thấy nửa cái bóng dáng xuất hiện.

“Thế nào, có động tĩnh sao?” Thân Đồ gia chủ lại tiến vào bảo kính lần nữa. Mấy tháng nay, số lần lão ta ra vào bảo kính còn nhiều hơn so với mỗi năm cộng lại, nhưng tin tức của mỗi lần đều khiến lão ta hậm hực không thôi: “Hồi gia chủ, vẫn chưa có động tĩnh gì.”

“Ba cái Truyền tống trận đều như thế?” Gân xanh trên trán Thân Đồ gia chủ căng lên, huyệt Thái Dương cũng nhảy thình thịch. “Hồi bẩm gia chủ, ba cái Truyền tống trận đều thế!”

Thân Đồ gia chủ nghiến răng, nhìn ba cái Truyền tống trận có chút ngờ vực. Nếu như bọn họ đi ra ngoài nhất định phải thông qua ba cái Truyền tống trận này, bởi vì cửa ra vào của bảo kính đã bị phong tỏa hết rồi. Bằng sức lực của hai người bọn họ hoàn toàn không mở nổi. Nhưng mấy tháng đã qua, một chút tin tức cũng không có, điều này làm sao có thể! Cho dù là lão ta, cũng không thể nào ở mặt khác của bảo kính sống qua được một tháng.

“Trông kỹ, đừng bỏ qua bất cứ chi tiết nhỏ nào!” Thân Đồ gia chủ dứt lời lập tức quay người đi ra. Hai người này chắc chắn vẫn ở trong bảo kính, lão ta thà ôm cây đợi thỏ, cũng không tin bọn họ không đi ra.

Sự thật là Vân Phong và Triển Ly đã đi ra rồi. Thân Đồ gia chủ tuyệt đối không thể ngờ Vân Phong lại có bảo vật Long Điện này. Bảo kính lại có thể so sánh với Long Điện hay sao? Thân Đồ gia chủ cho dù ói máu cũng không thể ngờ tới trong Long Điện cũng có Truyền tống trận. Vân Phong và Triển Ly đã sớm bình yên rời khỏi bảo kính, đi tới nơi khác rồi.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8 /10 từ 5 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status