Thiên thần lạnh lùng mang gương mặt của ác quỷ

Chương 14


Sáng hôm sau, vẫn như thường ngày nó gọi cô dậy ăn sáng rồi đi học, khoác trên người những bộ đồng phục quen thuộc. Đến trường nó và cô gặp bọn hắn và nhỏ( hôm bữa au chưa tả đồng phục của bọn hắn và nhỏ giờ au tả trang phục của bọn hắn và nhỏ hôm nay nha:
+ Nhỏ: mặc bộ đồng phục giống nó và cô nhưng có đeo nơ và đóng thùng đàng hoàng, chân mang đôi giày búp bê màu hồng. Vai mang chiếc balo trắng, tóc thì thắt bím.
+ Hắn: Mặc áo sơmi như nó và cô bung 2 cúc, quần tây đen, bỏ thùng. Mang balo đen. Chân mang Conserve đen. Tóc vuốt keo.
+ Cậu thì mặc giống hắn nhưng có đeo calavat, mang balo trắng đen. Chân mang Nike Air màu xanh trắng. Tóc giống hắn.
+ Anh thì giống cậu nhưng mang balo đỏ đô, chân mang Vans trắng đỏ. Tóc giống hắn với cậu.
Còn nó và cô đồng phục giống bữa nhưng nó chân mang giày cao gót 7 phân màu đen có đính pha lê xung quanh gót. Cô thì mang cao gót trắng cao 10 phân có đính ruby.) rồi cả đám cùng nhau lên lớp. Vừa tới lớp ngồi vào chỗ thì cô, nhỏ, cậu, anh liền gục hết xuống bàn ngay lập tức chỉ vì lí do: quá mệt vì phải dọn 2 sân vườn trong 2 căn biệt thự to đùng-> kiệt sức.
Nó hôm nay không ngủ mà đeo headphone nghe nhạc rồi lấy laptop ra làm việc không thèm quan tâm tới lũ kia.
Hắn thì ngồi chơi game trên điện thoại cũng chẳng buồn để ý tới mấy con người đang nằm dài trên bàn.

( Au: 2 anh chị vô tâm quá!!!)

"Tùng....tùng.....tùng....."
Giờ học đã bắt đầu, tiết đầu tiên của lớp 12Avip là tiết Hoá do 1 bà cô mới vào trường dạy. Bà cô bước vào cả lớp(- tụi nó và bọn hắn) đứng lên chào. Bà cô thấy cả đám đó không chào mình thì tức lắm nhưng do mê trai nên không nói gì.
Thế là bà cô Hoá giảng bài cả lớp chăm chú nghe trừ nhỏ thì ngồi chơi game, anh thì ngồi lướt wed, cô thì đọc sách, cậu thì vừa nghe nhạc vừa chơi game.

( Ủa tưởng mệt lắm mà??? Hết mệt rồi hả???)

Hắn thì bây giờ nằm ngủ cmn rồi. Nó thì vẫn chú tâm ngồi làm việc không để ý xung quanh.
Bà cô thấy cái đám kia không thèm nghe giảng của bã, đã vậy còn làm việc riêng nên mặt nhăn nhó như khỉ ăn ớt, bực tức. Đặc biệt bã tức nó nhất vì không thèm để ý bã giảng đã vậy còn ngồi kế bên hắn- người đẹp trai nhất trong bọn hắn (Au: Anh Kên mới có 19t đó thôi đó bà, xem lại mình đi, có còn trẻ trung gì nữa đâu mà còn mê trai), và thế là bà cô tìm cớ để ăn hiếp nó( nhầm to rồi đó bàaaaaaa....), bà cô hét lên:
- Nè em kia!!! Ai cho em chơi laptop trong lớp hả???
-......- nó nghe nhưng không thèm trả lời.
- Nè!!! Em có nghe tôi nói gì không hả????- bà cô mặt đỏ gay hét tiếp.
- .......- im lặng và mặt lạnh hơn tiền là biểu hiện của nó bây giờ.
Bà cô tức quá , đi xuống chỗ nó dùng tay hất cái laptop mà nó đang giải quyết công việc xuống đất làm nó vỡ tan tành. Bây giờ mặt nó tối sầm lại, hàn khí kèm theo sát khí toả ra nghi ngút bao trùm hết lớp kể cả cô, nhỏ, cậu, anh cũng rất lo sợ vì họ biết khi chọc giận bang chủ DA thì không có kết cục tốt đẹp gì. Hắn vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng vốn có, lặng lẽ quan sát từng hành động của nó để xem nó làm gì.

( Au:sao mà anh tinh thần thép thế?

À mà do lúc nãy bà cô đi xuống hất cái laptop của nó xuống là hắn đã dậy rồi nên mọi người đừng thắc mắc tại sao hắn đang ngủ mà ngồi quan sát nó nha!!!)

Nó ngước lên nhìn bà cô với ánh mắt sắc lạnh. Đập vào mắt nó là một bà cô hơn 30 tuổi mặt trát đầy son phấn, ăn mặc diêm dúa màu mè. Nó đưa ánh mắt như muốn giết người, sắc lạnh nhìn bà cô ánh mắt ánh lên sự khinh bỉ và giận giữ.
Bà cô bây giờ tuy rất sợ nhưng vẫn kênh mặt nói:
- Thái độ này là gì đó hả??? Em dám làm việc riêng trong giờ của tôi mà còn tỏ thái độ này là sao???
- Bà_vừa_làm_gì???- nó gằn giọng khiến bà cô lạnh sống lưng.
- Chỉ là cái laptop thôi, mua cái mới là được rồi. Tôi bảo em làm việc riêng trong giờ của tôi à???- bà cô mặt vênh lênh thách thức
Mặt nó bây giờ càng đen hơn, sát khí toả ra ngùn ngụt."Chỉ là cái laptop thôi sao??"Nếu là cái bình thường thì nó đã không nói gì và cho qua rồi, nhưng đằng này cái laptop đó lại chứa biết bao nhiêu tài liệu quan trọng mà nó nãy giờ cất công giải quyết mà giờ công của nó bỏ ra nãy giờ đã đi tong chỉ vì cái lý do "làm việc riêng trong giờ học" sao? Sao nguyện cả lớp ai cũng làm việc riêng nhưng chỉ có mỗi nó là bà cô già này gây khó dễ?

Bực bội, nó móc cái Iphone 7 ra bấm 1 dãy số, gọi cho ai đó:
-.......- đầu dây kia.

- Giáo viên Hoá....12Avip..... đuổi!!!- giọng nó lạnh lùng, dứt khoát, ánh mắt như giết người.

-.......-đầu dây bên kia.
"Tút......tút.......tút......." Cuộc gọi kết thúc.
Bà cô bây giờ rất sợ, mặt xanh lè như tàu lá nhưng vẫn còn rất to miệng:
- Em...em đang hù tôi sao??? Em có cái quyền gì mà đòi đuổi tôi???
Nó không nói gì. Cả lớp( kể cả đám kia) đang chú ý quan sát từng cử chỉ của nó.
- Cô ngày mai không cần đi dạy nữa.- tiếng ông thầy Hiệu trưởng đứng trước cửa vang lên người mồ hôi nhễ nhại.

( Thì vừa nãy nó gọi cho Hiệu trưởng kêu đuổi bà cô, ông Hiệu trưởng vừa nghe xong thì ngay lập tức phi xuống lớp nó liền. Haizz...tội nghiệp thầy quá!!)
Bà cô nghe xong thì choáng váng té xuống đất mặt không còn giọt máu.

Chưa dừng lại ở đó, nó tiếp tục bấm tin nhắn một nội dung gì đó rồi gửi đi.
5' sau, điện thoại bà cô vang lên, bã nghe xong thì ngất luôn khiến thầy Hiệu trưởng phải cất công kêu bảo vệ lên vác bã đi bênh viện.

Bây giờ lớp đã ổn định lại, lúc này nhỏ mới quay xuống hỏi nó:
- Ủa Ice cậu làm gì cô giáo mà cô ấy nghe điện thoại xong ngất luôn vậy???

Nó giờ đã nguôi giận, nhận được câu hỏi và ánh mắt tò mò của mọi người(- cô và hắn. Cô thì biết sẵn cái kết rồi còn hắn thì lạnh lùng sẵn với lại hắn cũng ngờ ngợ ra việc đó là gì rồi) nó giơ cái điện thoại lên cho 3 người kia nhìn. Nội dung tin nhắn như sau:
" Giáo viên hoá, 12Avip, phá sản."-nội dung ngắn gọn, xúc tích nhưng đủ để người nhận được tin nhắn hiểu ý nghĩa của nó.( Bà cô Hoá này gia đình thì cũng thuộc diện khá giả nên nó cho phá sản luôn đã vậy còn mất việc nữa chứ!! Haizzz.... Ai mượn chọc giận chỉ chi.)
Ba người kia coi xong thì đơ luôn, không hiểu cái laptop đó có gì quan trọng mà nó tức giận như vậy.
- Sao em ác quá vậy đã làm bã mất việc rồi vậy còn làm phá sản luôn?!?- cậu hỏi nó.
Nó im lặng không trả lời. Cô thấy ánh mắt đồng tình của nhỏ và anh thì cũng lên tiếng giải thích:
- Đó là kết cục của bà cô.....- cô nói vậy xong dừng 1 tí rồi nói tiếp:
-Khi dám phá cái laptop của Ice khi nó đang làm việc. Cái kết này là còn nhẹ đó!! Chưa giết là may.
Nghe cô nói xong 3 con ng kia bất giác rùng mình."Chưa giết là may sao?? Ôi mẹ ơi vậy mà bữa giờ mình chứ chọc giận cô ấy. May là chỉ bị phạt. Ôi ông trời ơi con thương ông quá!!!!" Đây là những suy nghĩ của anh, nhỏ và cậu, 3 cái đầu khác nhau nhung chung 1 suy nghĩ. Còn cả lớp thì mặt người nào người nấy đen xì 3 vạch đen chạy dài trên mặt và họ tự ngủ rằng:" Đừng có đụng vào em ấy!"

-Thật may cho chúng ta là chỉ bị phạt nhẹ thôi!!!- cô thở dài ngao ngán nói.

( Au: " Nhẹ á??!" Ừ thì " nhẹ" Dọn có 2 cái sân vườn chứ mấy!! Cái khái niệm "nhẹ" này chỉ có trong đầu anh Ken và chị Ice thôi!!)

Nó bây giờ đang lấy laptop của cô ngồi làm việc tiếp, tai đeo Headphone. Hắn nãy giờ im lặng quan sát và lắng nghe những gì nãy giờ xảy ra, môi nhếch lên 1 đường cong hoàn mĩ nhưng chỉ thoáng qua không ai thấy trừ nó( vì lúc đó nó quay qua hắn nhìn cái gì đó thì vô tình thấy)

"Em thật thú vị."

End chap.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.2 /10 từ 32 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status