Thiên thần lạnh lùng mang gương mặt của ác quỷ

Chương 20


> Nhỏ+Anh:
Sau khi đi ăn uống no nê, anh và nhỏ quyết định đi tới khu vui chơi Fun Day ( au chế đó, mấy cái địa điểm trong truyện đều do au chế đó nên mọi người đừng có lên google tìm nhe), hai người đi vào chơi hết trò này đến trò kia cho đến khi mệt rồi mới ngồi nghỉ tại hàng ghế đá, ở dưới bóng cây mát rượi.
- Em uống nước không để anh đi mua?- anh quay qua hỏi nhỏ.
- Dạ anh mua giúp em 1 ly soda nha!!- nhỏ mĩm cười trả lời.
- Ừm, em ngồi chờ ở đây tí anh đi mua rồi quay lại liền.- anh dặn dò nhỏ rồi chạy đi mua nước.
Khi bóng anh đã đi khuất thì khoảng 2-3' sau có khoảng 10 tên tóc tai đủ màu sắc tiến tới chỗ nhỏ lên tiếng chọc ghẹo:
- Nè cô em sao đi chơi có một mình vậy?? Đi chơi với bọn anh cho vui.
- Mấy...mấy người là ai??? Tôi không quen mấy người.- nhỏ đang ngồi chờ cậu thì thấy bọn kia tiến tới thì rất sợ, lên tiếng hỏi.
- Trước lạ sau quen mà em.- tên đó cười đểu nhìn nhỏ.
- Mấy người tránh ra. Nếu không thì....- nhỏ nói giọng run vì sợ nhưng chưa kịp nói hết câu thì đã bị 1 tên trong đám kia chặn họng:
- Nếu không thì sao??? Em tính la lên kêu cứu hả??? Cứ la đi không ai cứu em đâu.
Nhỏ nhìn xung quanh thì thấy mọi người chỉ đứng nhìn nhỏ mà không dám tới ngăn can vì bọn họ biết cái bọn đó nổi tiếng chuyên gia đi gây rối rồi đánh nhau nhưng không ai dám làm gì vì nhà cái bọn đó cũng thuộc dạng giàu có nên không dám dính vào. Nhỏ thấy vậy ánh mắt đầy tia thấy vọng, trong đầu đang cầu mong anh mau chóng xuất hiện.
- Sao thất vọng lắm hả cô em?? Đi với bọn anh đi rồi bọn anh chiều!!!- 1 tên tóc nhuộm đủ sắc cầu vòng vừa nói vừa đưa tay định chạm vào khuôn mặt của nhỏ.
Nhỏ bây giờ không biết phải làm sao chỉ nhắm nghiền mắt nước mắt rơi dài trên má. Mọi người xung quanh thì rất muốn giúp nhỏ nhưng không ai dám cả.
- Mày nghỉ có thể chạm bàn tay dơ bẩn của mày vào người cô ấy sao???- tiếng của anh vang lên gằn từng chữ 1, ánh mắt sắc lạnh, tay thì giữ chặt tay thằng tóc 7 sắc kia khi đang chuẩn bị chặm vào mặt nhỏ.
- Anh Tyler.- nhỏ nghe được giọng nói quen thuộc liền mở mắt ra thấy anh liền vui vẻ reo lên.
Mọi người xung quanh thì bất ngờ vì trước giờ chưa ai dám chống lại đám này mà giờ lại có người chống lại hỏi sao không bất ngờ. Họ đang đứng nhìn anh chăm chú xem anh tiếp tục làm gì.
- Thằng kia mày là ai mà dám cản trở việc của tao hả?? Chán sống rồi sao???- thằng tóc 7 sắc đang sắp được chạm vào người đẹp thì bị chặn lại bực mình cố vùng tay ra nhưng hắn càng vùng vẫy thì anh lại nắm càng chặt hơn.
- Mày đang đụng vào vợ chưa cưới của tao.- anh bây giờ mặt tối sầm lại gằn từng chữ.
Nhỏ nghe anh nói vậy thì trong lòng rất vui mặt khẽ đỏ lên.
- Mày...mày... TỤI BÂY LÊN ĐÁNH CHẾT THẰNG CH* NÀY CHO TAO!!!- thằng đó tức quá không làm gì được liền hét bọn đàn em lên đánh anh.
Nhưng anh là ai cơ chứ?? Bang phó Devil đứng đầu thế giới đêm mà sợ bọn nhãi nhép này sao?? Anh khẽ nhếch mép đầy nguy hiểm, lao đến tung những đòn Karate đẹp mắt. Bọn kia thấy tình hình của bên mình bất lợi liền lấy điện thoại gọi thêm đồng bọn ra giúp đỡ, khoảng 5' sau khoảng 20 tên đàn em của bọn kia tiến đến chỗ anh, anh nhếch mép khinh bỉ rồi cởi cái áo khoác ngoài đưa ra cho nhỏ cầm rồi lao đến xử đẹp mấy đứa kia. Còn bọn lúc nãy thì đã bị hạ đo ván. Mọi người xung quanh thì đang trầm trồ khen ngợi anh. Sau 10' thì mấy thằng cha kia đã bị nằm sõng xoài dưới đất người đầy thương tích.
- Bọn mày cũng gan nhỉ?? Dám đụng tới vợ chưa cưới của tao nhỉ??- Amh lên tiếng nói với giọng đầy mùi nguy hiểm khuôn mặt như ác quỷ hiện hình nhìn bọn kia.
Do anh mặc áo trong là áo thun tay ngắn với lại hồi nãy anh đã cởi áo khoác ngoài rồi nên làm lộ hình xăm của bang phó Devil bên cánh tay trái ra. Bọn kia thấy cái hình xăm của anh thì mặt mày tái mét, 1 thằng trong đám đó lên tiếng giọng run run, mặt cắt không còn giọt máu:
-Đó...?đó... là... hìn... hình.... xăm... của... ba...bang... phó... De...e....Devil.... Ch...úng.... ta... đụng... nhầm... người... rồ..i...
- Chúng mày mau cút đi.- anh lạnh lùng lên tiếng.
Bọn kia nghe anh nói vậy như vớ được vàng liền tức tốc cuốn gói chạy biến khỏi đây.
Mọi người xung quanh bây giờ thì đang rất ư là ngưỡng mộ anh, xì xào bàn tán rôm rã.
- Em không sao chứ Hạ Vi???- mặc kệ những lời bàn tán xung quanh anh dịu dàng hỏi nhỏ, gương mặt lúc nãy cũng biến mất.
- Em không sao, may mà anh về kịp chứ không em không biết phải làm sao.- nhỏ vui vẻ nói với anh.
- Em không sao thì tốt. Giờ ta đi chơi tiếp thôi!!- anh tươi cười nói với nhỏ.
- Vâng.- nhỏ vui vẻ đáp lại.
Thế là 2 người lại dẫn nhau đi chơi hết trò này đến trò khác rất là vui cho tới chiều luôn.

>Cô+Cậu:
một hồi lần mò đường để ra thì cô cũng đã thoát khỏi căn nhà ma.
- Phùu...- cô thở phào nhẹ nhõm khi đã ra khỏi căn nhà ma đó.
- Bộ sợ đến vậy sao???- cậu cười cười hỏi cô.
- Ư...ừm...- cô ngại ngùng đáp.
- Thôi giờ ta đi chơi trò khác cho hết sợ nha?- cậu lại cười hỏi cô.
- Vâng!- cô cười lại nói.
Thế là hai người lại tiếp tục sự nghiệp cao cả là đi chơi tiếp mà không hay biết trời đã chập tối.

>Nó+Hắn:
5:30 pm, tại nhà nó.
Nó khẽ cựa mình tỉnh dậy cảm giác có gì đó nặng nặng đè lên tay mình rồi bàn tay thì như có ai nắm chặt lấy, nó liếc nhìn xuống nơi cánh tay mình thì thấy hắn đang ngủ gục trên tay mình, tay thì nắm chặt lấy tay mình, nó thầm nghĩ trong đầu:" Là anh ta??"
Hắn cựa đầu tỉnh giấc, nó đang suy nghĩ thì thấy hắn dậy thì bất chợt nhắm mắt lại vờ ngủ. Hắn tỉnh dậy thấy nó vẫn chưa tỉnh thì đứng dậy nhẹ nhàng kéo chăn lại cho nó rồi vào nhà vệ sinh, khoảng 7' sau hắn bước ra mở cửa phòng bước thẳng xuống lầu. Còn nó sau khi hắn ra khỏi khoảng 5' thì nó cũng bật dậy đi vào nhà vệ sinh, sau 10' nó bước ra khoác trên người chiếc áo sơmi trắng phông rộng tay dài được nó xắn lên tới khuỷu tay, bung 1 cúc trên cùng kèm theo chiếc quần jeans short đen, chân đi dép trong nhà, tóc xoả tự nhiên. Do áo sơmi là phông rộng cộng thêm quần jean short nữa nên áo rủ xuống che mất quần bây giờ trông nó rất quyến rũ nhưng không kém phần lạnh lùng. Nó tiến tới chiếc bàn kế bên giường lấy chiếc laptop và đống hồ sơ đang làm dở lúc sáng leo lên giường ngồi lưng dựa vào đầu giường tiếp tục công việc.
30' sau, cửa phòng nó bật mở, hắn bước vào trên tay là 1 tô cháo nóng hổi( thì ra là đi nấu cháo cho chỉ, quan tâm chỉ ghê ta) tiến lại phía nó đang ngồi, đặt tô cháo xuống chiếc bàn cạnh giường rồi lên tiếng giọng vẫn lạnh lùng nhưng pha lẫn quan tâm:
- Tỉnh rồi??
- Ừm.- nó trả lời.
- Ăn cháo đi!- hắn nói giọng vẫn vậy.
- Không!- nó trả lời một cách phũ phàng.
- Nhanh!- hắn ra lệnh giọng lạnh hẵn đi.
- Không!- nó nhất quyêt không ăn, giọng lạnh không kém.
Hắn không nói gì, đưa tay giật lấy cái laptop gấp lại cùng với tập hồ sơ kế bên nó. Nó thấy vậy liền đòi lại, giọng lạnh lùng:
- Trả.
- Ăn cháo!- hắn nói giọng lạnh lùng.
- Không!- nó vẫn nhất quyết không ăn.
- Vậy khỏi trả.- hắn nói giọng cương quyết nhưng vẫn lạnh.
Nó không nói gì liền lao tới tính cướp lại laptop nhưng đã bị hắn giữ tay lại do mất thế nên ngã vào người hắn, nó cố gắng vùng vẫy nhưng vô ích, biết sao được hắn là con trai tất nhiên phải khoẻ hơn nó rồi đã vậy nó đang còn mệt nữa nên không chống lại đọc . Sau một hồi vùng vẫy vẫn không thoát ra được nó đành cam chịu nói với hắn:
- Ăn là được rồi đúng không??
- Ừ.- hắn lạnh lùng trả lời.
- Vậy thả ra.- nó lạnh không kém.
- Ừ.- hắn vừa nói vừa thả nó ra đỡ nó ngồi dậy.
- Trả đây!- nó nói với hắn mắt hướng về cái laptop và hồ sơ.
- Ăn cháo rồi trả.- hắn vẫn vậy lên tiếng.
Hắn bưng tô cháo lên múc muỗng cháo lên thổi rồi đưa ra trước miệng nó ra lệnh:
- Há miệng!
Nó không nói gì bất lực ngồi ăn cháo.

End Chap.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.2 /10 từ 32 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status