Thiên thần lạnh lùng mang gương mặt của ác quỷ

Chương 21


>Nhỏ và anh:
Anh và nhỏ đi chơi hết chỗ này đến chỗ khác đến khi đồng hồ điểm 6:30pm thì anh quay qua hỏi nhỏ:
- Mei à bây giờ cũng trễ rồi hay là anh đưa em về nha??
- Dạ vâng!!- nhỏ vui vẻ đồng ý.
- Vậy chúng ta đi thôi. Bữa sau anh sẽ đưa em đi chơi tiếp!!- anh cũng mĩm cười nói với nhỏ sau đó nắm lấy bàn tay nhỏ dẫn đi.
Đột nhiên mặt nhỏ xuất hiện những vệt hồng, mặt thì cứ cuối cuối xuống đất trông rất kawaii. Trong lòng nhỏ cảm thấy rất vui đặc biệt là lúc anh cứu nhỏ khỏi đám côn đồ lúc sáng đã vậy còn nói nhỏ là vợ chưa cưới của anh nữa chứ nhưng nhỏ không hiểu đó là cảm giác gì.

"Cảm giác gì đây chứ??? Rốt cuộc cảm giác này gọi là gì chứ???"

Nhỏ thoát khỏi dòng suy nghĩ ngay sau tiếng gọi của anh vang lên:
-Mei! Lên xe thôi em! Mei em sao vậy??
- À...ừm em không sao hết á, chỉ suy nghĩ chút chuyện thôi, chúng ta đi thôi anh!!- nhỏ ậm ừ cho qua rồi giục anh mau đi thôi.
- Ừ ta đi thôi!!- anh cũng không để ý lắm nói rồi mở cửa xe cho cô bước vào ghế phụ lái rồi vòng qua ghế lái, rồ ga phóng về nhà.
Nhưng đang trên dường đi thì chuông điện thoại anh vang lên anh đeo cái bluetooth lên tai rồi nghe. Sau khi kết thúc cuộc gọi thì mặt anh có hơi biến sắc thấy vậy nhỏ liền quan tâm hỏi:
- Có chuyện gì sao anh??
- À không có gì đâu!!- cậu cười cười chối.
- Anh nói dối!! Mặt anh hiện rõ là có chuyện kìa!!- nhỏ khẽ nhăn mặt nói.
- Ừm thì trong bar có chuyện nên đàn em gọi anh tới thôi.- anh biết không giấu được nhỏ nên đành phải nói.
- Vậy thì anh mau đi đi.- nhỏ nghe vậy thì liền giục anh.
- Để anh đưa em về đã rồi tính.- anh cười quay qua nhìn nhỏ rồi quay lại tập trung lái xe, đối với anh có chuyện gì đi nữa thì an toàn của nhỏ phải ưu tiên hàng đầu.
- Thôi anh mau đi đi! Em tự về cũng được mà dù gì thì cũng gần tới nhà em rồi mà.- nhỏ nói.
- Không được!! Em đi 1 mình như vậy rất nguy hiểm lắm, lỡ có chuyện gì thì sao??? Em còn không biết võ nữa.- anh kiên quyết không cho nhỏ đi 1 mình.
- Em tự đi 1 mình được, em lớn rồi mà!! Sẵn tiện em đi dạo phố luôn. Anh đi đi đừng lo cho em!!- nhỏ nói.
- Nhưng....- anh chưa kịp nói xong thì chuông điện thoại của anh lại vang lên, anh bắt máy:
- Tôi đến ngay!!!
"Tút......tút.....tút......" Cuộc gọi chấm dứt cũng là lúc nhỏ quay qua khuyên anh:
- Anh mau tới đó đi không mọi người sẽ gặp rắc rối đó!! Em tự về được anh đừng lo!!
- Nhưng....- anh đang định từ chối thì bắt gặp ánh mắt không vui của nhỏ thì liền thở dài một cái dừng xe cho nhỏ xuống trước khi đi anh còn dặn dò nhỏ:
- Em về cẩn thận có chuyện gì thì gọi cho anh ngay, anh sẽ tới liền!!
- Em biết rồi, anh mau đi đi!!- nhỏ cười dịu dàng nói với anh. "Chụtt..."- trước khi đi nhỏ còn tặng cho anh một nụ hôn ngay má làm cả 2 không hẹn cùng đỏ mặt, nhỏ chạy đi không quên quay lại chào tạm biệt anh.
Anh mĩm cười nhìn theo bóng dáng nhỏ rồi rồ ga xe phóng đi.

>Cô và cậu:
Cô và cậu đi chơi đủ thứ trò đến khi thấm mệt thì 2 người mới ghé vào 1 quán nước gần khu vui chơi để uống nước, 2 người vừa bước vào lập tức trở thành tâm điểm của sự chú ý nhưng 2 người này đời nào quan tâm, tiến đến bàn ngay cửa sổ ngồi xuống gọi nước rồi ngồi nơi chuyện đủ thứ cho đến khi có 1 ả mặt dày hơn cái thớt mặt trét đầy son phấn quần áo hở đến nỗi không còn gì để hở giọng ẻo lã, mắt thì cứ nhìn chằm chằm vào cậu nói:
- Hai người có thể cho em ngồi ở đây được không ?
- Bàn còn dư nhiều sao cô không ngồi lại muốn ngồi ở đây??- cô nhìn thấy ả trong lòng thấy rất khó chịu, rất ngứa mắt liền lên tiếng hỏi cô giọng pha lẫn sự khinh bỉ.
- Thì em chỉ muốn ngồi ở đây để làm quen với anh chị mà!!- ả giọng giả tạo nói mắt vẫn nhìn chăm chăm vào cậu rồi liếc cô một cái muốn cháy áo.
Vừa lúc đó chị phục vụ vừa đem nước ra thì ả ta cố ý để cho chị phục vụ đụng vào người mình rồi vờ té vào người cậu. Cậu bây giờ thì đã bật chế độ cold rồi không quan tâm đến ả mắt cứ nhìn cô kiểu muốn xem cô phản ứng như thế nào, mọi người xung quanh thì nhìn ả với ánh mắt rất ư là khinh bỉ.
- Cô làm việc cái kiểu gì vậy hả??- giọng chảnh ki của ả ta la lên nói với chị phục vụ rồi đưa mắt sang nhìn cô đầy thách thức vì lúc ả ta té vào cậu thì được nước ngồi lên đùi cậu luôn thấy cậu không nói gì nên ngồi đó luôn( trơ trẽn vậy chờii!!)
- Là do cô đụng vào tôi cơ mà!!- chị phục vụ nhìn thấy bản mặt dày của ả thì không ưa liền lên tiếng đáp trả.
Ả ta giờ á khẩu không thể nói được gì nữa ánh mắt đầy sự tức giận.
Cô nãy giờ thấy cậu để yên cho cô ta ngồi trên đùi thì cảm thấy rất khó chịu chỉ muốn bay tới xé nát con ả trước mặt nhưng bỗng cô giật mình nghĩ: "Mày bị gì vậy Di?? Tại sao mày lại có cảm giác này chứ?? Cảm giác này là gì đây chứ?? Không lẽ mình có tình cảm với anh ta??? Không phải!! Không phải!!! Mình chỉ ngứa mắt ả kia thôi, mình không thể có tình cảm với anh ta được !"

Cô đang đấu tranh tư tưởng thì nghe tiếng chị phục vụ đáp trả ả kia thì sực tỉnh đứng dậy mặt khó chịu đi thẳng ra ngoài cửa. Cậu thấy cô đi thì lập tức đứng dậy khiến con đĩa đang bám trên người mình tiếp đất một cách rất đẹp mắt, trước khi đi cậu không quên để tờ 500k trên bàn rồi ném cho ả kia 1 câu khiến ả ta vừa thẹn vừa tức mặt thì như đít khỉ:
- Dơ bẩn.- cậu nói với chất giọng băng lãnh, ánh mắt hiện đầy sự khinh bỉ, 2 tay thì phủi phủi người giống như chạm vào thứ gì rất ghê tởm rồi chạy theo cô.
Mọi người trong tiệm bây giờ nhìn ả với ánh mắt vừa khinh bỉ vừa hả hê khiến ả tức quá chạy ra khỏi tiệm.
Còn về phái cô sau khi ra khỏi tiệm nước thì mặt mày nhăn nhó, người toả ra sát khí ngùn ngụt khiến mọi người xung quanh không dám đến gần. Bỗng tay cô bị ai kéo ngược lại cô xoay lại đó là cậu. Thấy vẻ mặt khó chịu của cô thì cậu mới hối lỗi nói với cô:
- Anh xin lỗi.
- Sao phải xin lỗi? Anh có lỗi gì mà xin.- cô nói giọng băng lãnh.
- Anh...- cậu chưa kịp nói hết câu thì cô đã giằng tay mình ra khỏi tay cậu rồi lạnh lùng bước đi.
Cậu thấy vậy thì liền chạy theo cô kéo tay cô giữ lại nói mặt nhìn tội hết sức:
- Anh biết lỗi rồi mà tha cho anh đi!!
- Anh có lỗi gì đâu mà xin em tha.- cô nói giọng vẫn lạnh.
- Lỗi của anh là đã để im cho ả hồi nãy ngồi lên đùi anh.- cậu nói giọng nhỏ dần mặt trông đáng yêu quá chời.
-Hihihi.....- cô bỗng nhiên bật cười làm cậu nghệch mặt ra chả hiểu mô tê gì hết chơn á.
- Sao em lại cười??- cậu hỏi cô giọng ngây thơ.
- Không có gì hết.- bây giờ cô đã ngưng cười trả lời cậu.
- Vậy còn giận anh không??- cậu được nước hỏi tiếp.
- Có giận đâu mà còn!! Lúc nãy em thấy ả ta nên ngứa mắt thôi đâu có giận anh đâu, em chỉ muốn chọc anh tí thôi.- cô giải thích.
- À...thì ra là vậy, làm anh tưởng em giận anh chứ!!!- cậu bây giờ mặt dễ thương cực tay thì gãi gãi đầu.
- Hihi... Thôi cũng tối rồi mình về nha anh??- cô cười xề xoà rồi quay qua nói với cậu.
- Ừ mình về thôi.- cậu đồng ý.
Thế rồi 2 người đi kiếm xe rồi leo lên phóng về nhà.

>Nó với hắn:
Sau khi nó ăn cháo xong thì liền quay qua nói với hắn giọng lạnh lùng:
- Trả đây!!
- Không!!- hắn sau khi đút cháo cho nó ăn xong thì đang ngồi đọc sách trên cái ghế gần đó, nghe nó nói thì trả lời một cách phũ phàng không thèm liếc nhìn nó 1 cái.
Nó nghe hắn nói vậy thì mặt tối sầm lại hàn khí ngùn ngụt lạnh lùng nói:
- Hứa rồi!!
- Ngủ đi!!- hắn phán 1 câu hết sức "liên quan" mắt vẫn không rời khỏi quyển sách trên tay không thèm để ý nơi phía giường kia có 1 con ác quỷ đang hiện hình.
Nó không nói gì liền lao tới ngay chỗ hắn để cướp lại laptop và tập hồ sơ nhưng không may là hắn đã nhanh tay để laptop và tập hồ sơ sang chỗ khác làm cho nó đang có đà thì bị mất đà làm nó ngã vào người hắn. Nó cố gắng thoát ra nhưng hắn khoẻ quá với lại do nó đang mệt nữa nên không thoát ra được. Còn hắn, mặc cho nó đang cố vùng vẫy thản nhiên 1 tay cầm sách đọc, 1 tay thì ôm ngang eo nó cho nó khỏi thoát, mắt dính chặt vào quyển sách không hề liếc nhìn nó 1 cái, ánh mắt không hề dao động vì cái con người đang vùng vẫy trên đùi mình. Vùng vẫy gần 15' mà nó vẫn yên phận trên đùi hắn khiến nó mệt lã đành ngồi im vì biết có vùng mấy cũng không thoát ra đọc thôi thì ngồi im cho đỡ hao phí calo.
5' sau nó vẫn ngồi im trên đùi hắn không hề có ý định vùng vẫy nữa ( sức nữa đâu mà vùng với chả vẫy), ánh mắt cũng hướng về phía quyển sách của hắn đang đọc ngụ ý muốn đọc ké. Hắn hiểu ý đành chỉnh tư thế ngồi của nó lại để cho dễ đọc. Bây giờ trông 2 anh chị nãy rất chi là rồ men tịch( lãng mạn). Nó cũng không hiểu tại sao mình lại để cho người con trai kia ôm như vậy, nó chỉ biết là ở gần hắn nó cảm nhận được hơi ấm rất quen thuộc giống như của mẹ nó?! Nó thầm nghĩ:
"Cảm giác này...là gì?!!?"



(Tư thế ngồi của 2 anh chị gần giống vậy đó ạ, mọi người cố hình dung nha!! Chứ au lười tả quá ghi bằng điện thoại mà mong mọi người thông cảm cho au!!)

Khoảng 30' sau, lúc này hắn đã đọc xong quyển sách, gấp quyển sách trên tay lại để lên bàn gần đó rồi nhìn vào người con gái đang ngủ trong lòng mình ( ớ chỉ ngủ hồi nào vậy trời??), nhẹ nhàng đưa tay vuốt những lọn tóc xoã vào gương mặt nó qua 1 bên rồi bế nó đặt lên chiếc giường rộng lớn kia, kéo chăn đắp lại cho nó. Rồi tiến tới chỗ bàn nơi để cái laptop và tập hồ sơ của nó lúc nãy mở ra xem lướt qua rồi bắt đầu làm việc gì đó.
Khoảng một lúc sau đó hắn gấp laptop và tập hồ sơ của nó lại rồi đặt ngay ngắn trên cái bàn kế bên giường của nó, rồi liếc nhìn nó một cái chỉnh lại chăn cho nó rồi tiến ra cửa mở của bước ra. Vừa bước xuống hết dãy cầu thang thì hắn gặp cô mới đi chơi về. Thấy hắn cô ngạc nhiên( có chút à ) hỏi hắn:
- Ủa anh Ken sao anh lại ở đây??

( Biết rồi còn hỏi.)

- Hôn ước.- hắn nói ngắn gọn, xúc tích, băng lãnh đủ để cô hiểu.
- À thì ra là vậy!! Ủa vậy còn Ice đâu anh??- cô cảm thấy lạnh lạnh sống lưng nói với hắn.(Trước giờ cô chưa sợ độ lạnh của ai ngoài nó hết nhưng bây giờ chắc có thêm hắn quá!!)
- Mới ngủ!- hắn nói giọng không thay đổi.
- Hả?! Nó mà ngủ giờ này sao?? Em có nghe lầm không??- cô ngạc nhiên tột độ khi nghe hắn nói là nó đang ngủ nên mới hỏi lại hắn để khẳng định lại
- Không!!- hắn khẳng định cho cô rõ giọng vẫn lạnh.
- Lạ nhỉ?? Thường nó đâu có ngủ sớm vậy??- cô lẩm bẩm trong miệng thắc mắc, rồi nhớ ra điều gì đó nghi ngờ rồi hỏi hắn:
- Mà có phải anh vừa từ phòng Ice đi ra không??
Hắn không nói gì chỉ gật đầu.
Cô bây giờ rất ngạc nhiên. Gì chứ?! Nó cho hắn vào phòng của nó trong khi cô là bạn thân của nó mười mấy năm mà không dám vào vậy mà hắn được vào. Oimeoi có ai nói cho cô nghe là đang có chuyện gì xảy ra với nó không??!
- Ice bị ngất.- chất giọng của hắn đều đều vang lên làm cô thoát khỏi sự ngạc nhiên.
- Anh nói cái gì?? Ice bị ngất?? Rồi nó có sao không anh?? Mà sao nó lại bị ngất??- cô lo lắng hỏi dồn dập.
- Kiệt sức,thiếu ngủ...ngất.- hắn lạnh lùng kể ngắn gọn cho cô.
Tất nhiên là cô hiểu ý của hắn rồi tại vì cách nói của hắn y chang nó mà cô lại quá quen thuộc với cách nói của nó rồi nên dễ dàng hiểu.
- À thì ra là vậy!! Mà bây giờ anh về sao??- cô gật gù nói rồi hỏi hắn.
Hắn chỉ gật đầu không nói gì thêm.
- Vậy thì anh mau về đi trời cũng tối rồi. Giờ em lên coi Ice thế nào rồi! Cảm ơn anh đã chăm sóc Ice giúp em.- cô cười nói với hắn.
Hắn chỉ gật đầu nhẹ ngụ ý chào cô rồi ra gara lấy xe phóng về nhà. Còn cô sau khi tiễn hắn về thì lập tức lên trên xem nó thế nào??
( Nói là xem vậy thôi chứ cô chỉ quan sát ở camera trong phòng nó thôi chứ không dám vào.) Cô vừa quan sát nó,đầu vừa suy nghĩ về những việc xảy ra gần đây khi 2 người về nó. Thật là có nhiều chuyện xảy ra! Đặc biệt nó và cô đã có gì đó thay đổi, nhất là nó.

" Không biết còn có chuyện gì tiếp theo nữa đây?? Haizzz....."

End chap.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.2 /10 từ 32 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status