Thiên thần lạnh lùng mang gương mặt của ác quỷ

Chương 46


Sáng ngày hôm sau, 5:30 am:

>Biệt thự Snow:

Hắn thức dậy, vào nhà vệ sinh làm vscn rồi 15' sau hắn bước ra ngoài trên mình mặc một chiếc áo sơ mi trắng bung 2 cúc, quần jeans đen mài rách, chân mang Nike màu đen. Tiến tới chiếc bàn cạnh giường hắn thấy một tờ giấy note, cầm lên và đọc, tờ giấy có nội dung như sau:
"Dậy ăn sáng, uống thuốc. Em về trước.
Ice. "
Khẽ mĩm cười nhẹ rồi sau đó hắn mở cửa đi xuống lầu. Vừa đặt chân xuống phòng khách thì hắn đã gặp ngay bác quản gia, bác quản gia thấy vậy liền cung kính:
- Chào cậu chủ. Chúc cậu buổi sáng tốt lành.
Hắn không nói chỉ gật đầu, tính bước ra sofa xem TV thì hắn đã bị giọng của bác quản gia chặn lại:
- Thưa cậu chủ, cô Thiên Băng có dặn chuẩn bị bữa sáng cho cậu và bữa sáng đã sẵn sàng rồi ạ.
- Không cần.- hắn nói giọng chả mấy quan tâm.
- Nhưng cô ấy dặn là cậu nhất định phải ăn ạ.- bác quản gia khó xử nhìn hắn nói.
- Được rồi.- hắn mới sáng sớm không muốn đôi co nên đồng ý.

Vào phòng ăn để ăn sáng nhưng hắn chả ăn mấy chắc do đang bệnh nên ăn không thấy ngon. Vừa ăn xong thì bác quản gia lại cầm ra một đống thuốc và một ly nước đưa cho hắn và nói:
- Cô Thiên Băng đã dặn là sau khi cậu chủ ăn xong phải uống thuốc ạ.
-Ừm.- hắn chán nản đáp.

Miết không biết hắn là chủ hay nó là chủ nữa mà ai cũng nghe lời nó. Chắc nó có sức ảnh hưởng quá á mà.

Sau khi uống thuốc xong hắn lên phòng thu dọn đồ đạc để chuẩn bị về nước.

> Biệt thự Yuki:

Nó tỉnh dậy trong trạng thái ê ẩm toàn thân ( chị ấy ngủ quên trên bàn làm việc ạ), vươn vai một cái nó đi vào nhà vệ sinh làm vscn 20' sau nó bước ra tóc buộc đuôi ngựa, mặc trên mình chiếc áo thun trắng đơn giản kết hợp với quần jeans ôm màu đen, chân mang đôi Adidas màu trắng. Trông nó bây giờ rất đơn giản nhưng lại rất cá tính.

Nó bây giờ đang thu dọn đồ đạc để chuẩn bị về nước. Nói thu dọn vậy thôi chứ nó chỉ mang theo đống giấy tờ, tài liệu của công ty và bang nhóm của mình, vài quyển sách, 1 cái laptop, ipad, headphone, điện thoại và đặc biệt là cái USB mà nó lấy được tối qua.
Sau khi thu dọn đồ đạc xong nó mới để ý là từ tối qua tới giờ nó chưa ăn cái gì hết, đi xuống bếp pha 1 ly caffe đen như thường lệ, vừa nhâm nhi caffe vừa đọc sách.
---------
7:00 am, nó và hắn đến sân bay và khởi hành về Việt Nam.

Trên đường trở về nước, nó thì ngồi đọc sách hắn ngồi chơi game.
Và cứ thế cho đến khi hai người tựa đầu vào nhau ngủ quên lúc nào không biết.
--------
>Biệt thự Dark, Việt Nam:
10:00 am:
Hôm nay mấy anh chị của chúng ta trốn học ở nhà với một lý do hết sức lãng xẹt đó là: " Không có nó và hắn không đi học."

- Khi nào Ice về vậy Rin?- cô hỏi Rin khi cả bọn đang ngồi chơi game.
- Nó nói hôm nay nó về mà không biết lúc nào thôi.- Rin mắt vẫn dán vào màn hình điện thoại, trả lời.
- Nè mọi người sáng giờ chúng ta ngồi chơi game không à chán quá hay đi đâu chơi đi.- nhỏ giương gương mặt chán nản ra nói với cả bọn.
- OK.- mọi người đồng thanh nhất trí.
- Vậy mọi người lên chuẩn bị đi, 10' sau khỏi hành nhé!- nhỏ phấn khởi nói.

Vậy là mọi người trở về phòng chuẩn bị, đúng 10' sau cả bọn có mặt đầy đủ tại phòng khách:
+ Zen tóc buộc lệch, mặc một chiếc đầm 2 dây màu xanh lam, chân mang đôi giày búp bê cùng màu.
+ Mei tóc buộc đuôi ngựa, mặc một chiếc áo phông trắng kết hợp với quần jeans short màu đen, chân mang sneakers màu trắng.
+ Rin tóc búi củ tỏi, mặc chiếc đầm màu tím nhạt, chân mang đôi cao gót màu trắng 8 phân.
+ Rei tóc được thắt bím hai bên, mang chiếc áo thun đen, quần yếm màu trắng, chân mang đôi Converstar màu trắng đen.
+ Jun tóc vút keo, mặc chiếc áo thun trắng, quần jeans đen mài rách, chân mang đôi Jordan màu đen.
+ Tyler tóc được vút keo, mặc áo sơmi màu đen, quần jeans đen, chân mang đôi Vans màu đen.
+ Bin tóc được để tự nhiên, mặc chiếc áo thun đỏ, quần jeans đen rách gối, chân mang đôi Nike Air màu đỏ.

Mấy anh chị nhà ta nhanh chóng lên xe và phóng thẳng về phía TTTM thành phố Happiness.

Tới nơi mỗi anh chị chia ra theo cặp đi với nhau:

+ Zen với Jun thì đi về khu nhà sách. Hai người cứ đi vòng vòng tìm sách thấy quyển nào hay thì lấy và cứ thế một hồi trên tay hai người toàn sách và sách. Đang đi thì bỗng:
" Rầm" cô bị ngã xuống đất, sách bay tứa tung, cô bị một người con trai đâm phải.

- Zen em có sao không? Có đau ở đâu không?- cậu lo lắng vừa hỏi han cô vừa đỡ cô đứng dậy.
- Em không sao, do em bất cẩn thôi.- cô mỉm cười nhẹ nhàng nói với cậu.

- Xin lỗi cô, do tôi vội quá.- giọng người con trai vừa đâm phải cô vang lên.
- Ừm không sa....- cô vừa nói vừa quay qua người con trai đó, nhưng vừa thấy mặt người đó cô im bặt, mặt biến sắc.
- Zen?!....- người con trai đó ngạc nhiên không kém.
- Sao anh lại ở đây? Không phải anh đang ở Pháp sao?- cô hỏi người con trai đó, giọng lạnh băng có chút gì đó khinh bỉ.
- Tôi vừa mới về.- người con trai đó nói giọng có gì đó buồn rầu.
- Nếu anh đã về thì tốt nhất nên tránh xa Ice ra. Không thì đừng trách tôi.- cô nói giọng đe doạ, băng lãnh.

Cô dứt lời chưa kịp để người con trai đó trả lời thì cô đã nhanh chóng lôi cậu đi để cho cậu một dấu chấm hỏi to đùng và sự ngạc nhiên không hề nhẹ.

-----------------

+Mei với Tyler đang đi dạo quanh khu trang sức, bỗng nhỏ dừng lại trước một bộ trang sức được thiết kế rất tinh xảo.
- Lấy cho tôi bộ này.- giọng nhỏ và giọng một người con trai đồng loạt vang lên.
- Xin lỗi quý khách. Bộ trang sức này chỉ có duy nhất một bộ thôi ạ.- chị nhân viên khó xữ nói.
- Xin lỗi cô gái, cô có thể nhường cho tôi được không?- chàng trai lúc nãy lên tiếng hỏi nhỏ.
- Anh mua bộ trang sức này cho ai vậy ạ?- nhỏ hỏi.
- À tôi mua tặng hôn thê của tôi. Ngày mai tôi sẽ gặp mặt cô ấy.- chàng trai mỉm cười nhẹ nói.
- Vậy sao? Thật lãng mạn! Vậy anh lấy nó đi nhé, em sẽ tìm bộ khác.- nhỏ vui vẻ nói.
- Cảm ơn em.- chàng trai nói.
- Vâng! Chúc anh tạo được ấn tượng tốt cho cô gái ấy nhé!! Bọn em đi đây.- nhỏ cười vui vẻ nói rồi tạm biệt chàng trai và lôi Tyler đi chỗ khác.
Còn về phía chàng trai sau khi mua xong bộ trang sức thì đã rời khỏi TTTM.

---------------

+ Với Rei và Bin thì hai người đang dạo quanh khu quần áo. Đang đi thì Rei dừng lại trước một cái shop có chiếc váy màu trắng được thiết kế rất đẹp.
Đi vào để mua chiếc váy thì đang cầm trên tay chiếc váy thì Rei đã bị một ả nào đó cướp mất.
- Này chiếc váy này là tôi lấy trước cơ mà.- Rei bức xúc lên tiếng.
- Thứ nhà quê như mày mặc cái váy này thì chỉ có mà làm bẩn chiếc váy. Phải là tiểu thư như tao thì mặc mới đẹp được.- con ả chanh chua nói.
- Cô ăn nói cho cẩn thận.- Bin bực bội lên tiếng, giọng lạnh lùng.
- Anh à sao anh lại đi với con nhỏ nhà quê nghèo nàn như thế chứ? Đi với em đi, em vừa giàu có lại vừa xinh đẹp nữa chứ không phải như con nhỏ đó bám theo trai để dụ dỗ tiền.- con ả đó đó thấy trai đẹp liền bám lấy tay Bin ỏng ẹo, giọng ngọt như mía lùi.
- Cô bỏ cái bàn tay dơ bẩn đó ra khỏi người tôi.- Bin mặt đầy sát khí, lạnh lùng nói.
- Anh à rốt cuộc con ch* này có gì hơn em mà anh không cho em cơ hội mà là cho nó chứ!!- con ả đó mặt dày không buông còn ôm chặt hơn, miệng thì đanh đá chữi Rei.

" Bốp!!" Con ả đã bị Rei tát một phát ngã lăn ra sàn, miệng rĩ máu, con ả tức giận hét lên:

- CON Đ* MÀY NGHĨ MÀY LÀ AI? MÀY CÓ TIN TAO CHO NHÀ MÀY PHÁ SẢN KHÔNG ??
"Bốp!!" Một cái tát nữa giáng lên mặt con ả nhưng lần này không phải Rei tát mà là Bin.
- Đây là cái tát tôi dành cho cô vì đã xúc phạm bạn gái của tôi. Khôn hồn thì cút đi!!- Bin gằn giọng, người ngùn ngụt sát khí.
Mọi người xung quanh thấy có chuyện thì càng bu đông hơn, có người còn quay phim lại nữa.
Con ả kia vẫn không biết nhục là gì đứng lên lao tới định đánh Rei nhưng Rei đã chặn được và tát cho ả đó một cái ngã lăn ra sàn lần 2.
- Cái tát này là dành cho việc cô ve vãn bạn trai tôi.
" Bốp!!"
- Và cái tát này dành cho việc cô dám xúc phạm tôi.- Rei nói xong thì rút điện thoại ra gọi cho ai đó.
" Rút toàn bộ cổ phiếu của ta từ Tập đoàn Phan thị cho tôi!"-
Đó chính là nội dung cuộc nói chuyện điện thoại của Rei.

- Mày nghĩ mày hù được tao sao??- con ả kia khinh khỉnh nói.
5' sau:
Tiếng chuông điện thoại của con ả kia vang lên có nội dung như sau:
" - Mày mau về nhà cho tao!! Mày đã làm nhà mình phá sản rồi!!!!
- Ba ơi con có làm gì đâu ạ. Ba đùa con phải không?!
- Mày đã làm gì con gái Tập đoàn Võ Thị vậy hả??
- Cái gì?! Tập đoàn Võ Thị? Không lẽ....
- Mày về nhà ngay cho tao, nhanh lên!!!!
"Tútt....tútt........"
Mọi người xung quanh bắt đầu bàn tán:
- Báo đưa tin Tập Đoàn Phan thị đã bị phá sản rồi kìa.- người 1.
- Do đụng vào con gái cưng của Tập đoàn Võ thị đó.- người 2.
- Đáng đời! Có đứa con ăn hại không được tích sự gì lại cưng chiều nó giờ báo hại Tập đoàn phá sản.- người 3.
- Blah...blah...- và vô số những lời bàn tán về con ả đó.

Con ả đó nhục nhã, nước mắt giàn giụa chạy đi để lại mọi người với gương mặt hả hê.

- Kết cục của những kẻ dám đụng vào bạn trai tôi và xúc phạm tôi.- Rei hả hê nói sau đó nắm tay Bin đi luôn không thèm để ý đến cái váy.
Đối với cô mà nói những thứ mà đã bị những con người như ả lúc mãy đụng vào dù có đắt tiền cỡ nào thì cũng như vứt đi thôi.

------------

+ Còn chị Rin đơn độc không có cặp, đi xung quanh để kiểm tra thái độ phục vụ của nhân viên ( đây là TTTM thuộc tập đoàn nhà Rin). Đang đi thì cô phải dừng bước trước một shop giày.

- Các người làm ăn cái kiểu gì mà đôi giày tôi vừa mua đi được 2 ngày đã hư rồi??! Mau đền tôi đôi khác mau!!!-một người phụ nữa chừng 38 tuổi đang làm ầm lên với một cô nhân viên.
- Dạ thưa quý khách. Quý khách phải đưa hoá đơn thanh toán để chúng tôi xác nhận việc quý khách đã mua hàng ở đây ạ.- chị nhân viên điềm đạm nói.
- Tôi đã nói là tôi đã làm mất rồi cô nghe không hiểu à?? Hay là cô nghĩ tôi lừa đảo cô à!!- người phụ nữ đó chua ngoa quát vào mặt chị nhân viên.
- Dạ thưa tôi không có ý đó. Nhưng đây là nội quy của công ty ạ.- chị nhân viên vẫn điềm tĩnh nói.
- Cái gì?? Coi mau kêu quản lý của cô ra đây!!!- người phụ nữ đó làm ầm lên.

- Thưa cô đôi giày mà cô mang tới không phải của công ty .- Rin im lặng nãy giờ lên tiếng.

Chị nhân viên vừa thấy Rin thì rất ngạc nhiên tính lên tiếng chào Rin nhưng nhận được ánh mắt của Rin thì im lặng.

- Nè cô nghĩ cô là ai mà dám nói giày này không phải hàng của công ty này.- bà ta nổi điên quát vào mặt Rin.
- Dựa vào tôi là người thiết kế đôi giày đó được chứ? Nếu như cô vẫn khăng khăng đây là giày của công ty chúng tôi thì tôi sẽ mời người tới kiểm chứng. Nếu lúc đó đây thật sự là giày của công ty chúng tôi, cô có thể lấy bất kỳ thứ gì trong TTTM này mà không cần trả tiền. Còn nếu không phải thì tôi sẽ kiện cô ra toà, được chứ?- Rin nói rất nhẹ nhàng nhưng lực sát thương không hề nhẹ.
- Cô được lắm! Tôi sẽ không bao giờ quay lại cái TTTM này nữa.- bà nghe Rin nói tới việc kiện tụng tì xanh mặt, vùng vằng quay người bỏ đi.

- Cảm ơn cô chủ ạ.- chị nhân viên nhanh chóng ả ơn Rin.
- Không có gì đâu ạ. Những người như vậy phải dùng biện pháp đó. Nãy giờ quan sát em thấy thái độ của chị rất tốt hãy cứ phát huy như vậy nhé!- Rin vui vẻ nói.
- Cảm ơn cô chủ đã khen ạ!- chị nhân viên mỉm cười thân thiện nói.
- Vâng! Giờ em đi nhé!- Rin nói xong chưa kịp để chị nhân viên nói gì thì đã đi mất. Để lại chị nhân viên với suy nghĩ:
" Vừa đẹp người vừa đẹp nết lại tài giỏi. Thật đáng ngưỡng mộ!!"

-------------

Sau khi các anh chị nhà ta quay lại chỗ hẹn gặp, mấy anh chị ấy cùng nhau đi ăn uống và đi chơi đủ nơi cho tới 8:30pm mới về.

--------------

Còn về nó và hắn bây giờ đã về tới nhà vì mệt nên cả hai đã ngủ thiếp đi mà quên không thông báo cho mấy sis và bro kia biết. Chắc mai họ sẽ làm ầm lên đây...hihihi....

End chap.
P/s: Tập sau sẽ có sự xuất hiện của nhân vật mới nhé. Hứa hẹn sẽ có những tình tiết rất hay và vui vẻ nhưng cũng không kém phần căng thẳng đâu nha. Mọi người nhớ đón xem tập tiếp nhé!!!
Kori.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.2 /10 từ 32 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status