Thiên thần lạnh lùng mang gương mặt của ác quỷ

Chương 47


Sáng ngày hôm sau:
Mấy anh chị dậy làm vscn, thay đồng phục, ăn sáng và tới trường như thường ngày.

>Trường K&Q, lớp 12Avip:
- Nè nè sao hôm qua mấy cậu nghỉ học vậy?- bạn lớp trưởng từ chỗ của mình bay qua chỗ của Rin nhanh nhảu hỏi.
- À thì không có Ice với Ken đi học nên cả bọn nghỉ luôn.- Rin cười cười nói.
- Trời mấy cậu nghỉ thì làm ơn có cái giấy phép dùm mình cái, làm tớ viện lý do cho các cậu muốn xỉu luôn.- lớp trưởng nói giọng trách móc.
- Đúng là chỉ có lớp trưởng mới thương bọn này thôi!!- nhỏ từ đâu bay đến ôm bạn lớp trưởng nịnh nọt.
- Thôi đi cô nương chỉ có lần này tôi giúp mấy người thôi chứ không có lần sau đâu nhá!- bạn lớp trưởng nhéo yêu nhỏ một cái rồi nói.
- Yess!! Yêu lớp trưởng nhất!!!- nhỏ vui vẻ nói.

"Tùng!!....tùng!!...."
Tiếng trống báo hiệu giờ vào lớp vang lên. Cô Linh bước vào theo sau là một bạn nam rất đẹp trai.
- Lớp chúng ta hôm nay có học sinh mới. Các em hãy giúp đỡ bạn nhé!- cô Linh nói sau đó quay qua học sinh mới nói: Em hãy giới thiệu bản thân với mọi người nhé!
Cậu học sinh đó gật đầu thay câu trả lời sau đó quay qua cả lớp giới thiệu:
- Chào mọi người, mình là Trương Đại Minh gọi mình là Rain cũng được.
Sau phần giới thiệu của Rain thì những lời khen ngợi dành cho cậu bắt đầu vang lên. Nó thì đang ngủ nghe đến cái tên thì phải ngước dậy, Zen đang chơi game thì cũng phải rời mắt ra khỏi màn hình điện thoại, Mei và Tyler nghe thấy giọng quen quen thì cũng ngước mắt lên nhìn không đọc sách nữa, còn hắn chả quan tâm gì sất nằm ngủ tiếp, cậu thì ngồi nghe nhạc cũng chả quan tâm, còn mình chị Rin thì càng không quan tâm ngồi làm việc với laptop, tai đeo headphone.

- Ủa là người hôm qua!!- nhỏ và anh đồng thanh nói.
Rain không nói gì chỉ gật đầu cười nhẹ.

- Thôi làm quen để sau nhé. Bây giờ Minh em xuống ngồi dưới chỗ trống kế bên Như nhé!- cô Linh lên tiếng.
- Vâng.- Rain trả lời sau đó bước về chỗ của mình.

- Vậy được rồi, tới giờ vào lớp rồi, cô đi đây. Mấy đứa học hành cho tốt vào nhé.- cô Linh nói sau đó rời khỏi lớp.

>Dưới chỗ của mấy main của chúng ta:
Mọi người đang chào hỏi và làm quen với nhau:
- Chào anh em là Hạ Vy gọi em là Mei nhé.- Mei vui vẻ chào hỏi.
- Chào em. Cảm ơn em về chuyện hôm qua nhé.- Rain cười nhẹ nói.
- Dạ. Mà anh đã gặp cô gái ấy chưa?
- Chiều nay anh sẽ gặp.
Nhỏ gật gù đã hiểu, sau đó quay qua mấy người kia, nói:
- Mọi người mau giới thiệu với anh ấy đi kìa.

- À ừm...Mình là Tuấn Bảo gọi mình là Tyler or Tyl nhé.- anh thân thiện giới thiệu.
- Mình là Huy Phong gọi là Jun nhé. Còn cái thằng đang ngủ này là Thiên Quân gọi nó là Ken.- cậu vui vẻ nói sau đó giới thiệu luôn cho hắn vì hắn đang ngủ mà nhưng mà nếu hắn có thức chắc cũng chả mở miệng.
- Chào em là Kỳ Như gọi là Rin.- Rin mắt vẫn dán vào màn hình laptop, chẳng hiểu sao cô thấy có gì đó không ổn sắp xảy ra.
- Ừm chào mọi người.- Rain thân thiện nói.
- Ủa Zen với Ice sao hai em không giới thiệu?- cậu thắc mắc khi thấy nó và cô em lặng.
- Sao phải giới thiệu khi đã biết nhau rồi chứ??- cô cười cười nói.
- Ủa vậy 3 người quen nhau à?- Tyler hỏi.
Dù không nhận được câu nói nào từ 3 người nhưng lại nhận được 3 cái gật đầu nghĩa là chính xác.

Và cứ thế giờ học bắt đầu, mỗi người làm mỗi việc, chỉ có được mấy người chú ý vào bài giảng. Nhưng hôm nay Rin cứ cảm thấy là lạ giống như ai đó đang nhìn mình nhưng lúc quay ra nhìn xung quanh lại không thấy gì. Hay là Rin bị hoang tưởng? Chắc do cô mệt nên mới vậy. Kệ nó đi! Nhưng chị ấy vẫn không tài nào tập trung vào công việc được, Rin vẫn có cảm giác ai đó nhìn mình. Bực bội Rin gấp laptop lại không làm nữa, cất laptop vào balo sau đó úp mặt xuống bàn ngủ cho tới giờ ra về.

---- Giờ ra về vì Rin có việc nên phải đi tới một nơi, còn mấy anh chị kia thì đang tập trung ở gara của trường.
- Lát nữa anh đi gặp cô ấy đúng không? Chúc anh may mắn nhé!- Mei nói, miệng nở nụ cười thân thiện.
- Chúc may mắn nhé.- anh cũng vui vẻ nói.
- Good luck for you.- Jun.
- Chúc may mắn nguyên vẹn trở về nhé!!- cô hài hước nói.
- Cẩn thận.- nó nói một câu khiến ai cũng khó hiểu chỉ có cô là hiểu.
- Cảm ơn mọi người nhé!- Rain cười nói.

Thế là mỗi người về nhà của mình, chỉ có duy nhất một người là không về thôi. Vậy người đó đi đâu? Mọi người hãy đón xem chap tiếp theo nhé!!

End chap.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.2 /10 từ 32 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status