Thiên thần lạnh lùng mang gương mặt của ác quỷ

Chương 8



Bỗng từ đâu xuất hiện 3 ả nào đó mặt chát cả mấy kg phấn, ăn mặc hở hang hết sức, áo thì mở cúc làm lộ nguyên bộ ngực được bơm quá lố, váy cắt ngắn không còn gì để ngắn hơn, giọng chua như chanh, chảnh như chó, vang lên:
- Anh à, sao anh lại để mấy con nhỏ rác rưởi này ngồi cùng mình vậy??- Con ả 1 ỏng ẹo với hắn lên tiếng.
- Đúng rồi đó anh Jun, sao anh lại để mấy con nhỏ nhà nghèo này ngồi chung vậy?- con ả thứ 2 chảnh choẹ lên tiếng.
- Anh Tyl à, sao anh cứ ngồi với mấy con nhỏ này làm gì ngồi với em nè!- ả thứ 3 nũng nịu với anh.
Cả 3 bọn hắn không nói gì, bây giờ 3 anh đã bật chế độ cold toàn tập rồi.
( Nói vậy chứ anh Ken cold sẵn rồi cần gì bật nữa.)
Thấy mình bị bơ không hề nhẹ, mấy ả tức mình chuyển qua bọn nó kiếm chuyện.
- Nè cái con nhỏ kia mày nghĩ mày là ai mà dám ngồi cùng mấy hotboy của bọn tao hả???- con ả thứ 2 giọng xấc xược nói với cô.
- Ủa mấy ảnh là của cô hả??? Có đánh dấu chủ quyền không?? Mà bằng tuổi nhau mà xưng anh không thấy nhục à???- cô cũng không vừa, nói giọng mỉa mai.
- Mày....mày cút ra, mày không xứng được ngồi ở đây.- vừa nói con ả 2 đẩy cô té xuống đất đầu va vào bàn ( cố tình).
Anh thấy thế ra khỏi chỗ đỡ cô lên, giọng lo lắng hỏi han:
- Em có sao không??
- À...ừm em không sao.- cô mỉm cười nói.
Còn con ả đó tức lắm nhưng không làm gì được.
Còn con ả thứ 3 không giám đụng tới nhỏ vì biết rằng nhỏ được 3 anh bảo vệ đặc biệt là anh nên không dám đụng.
Còn con ả thứ nhất thấy bạn mình mất lợi thế nên kiếm chuyện với nó để đỡ quê và thấy nó nãy giờ im lặng tưởng nó sợ nên giở giọng ta đây nói:
- Nè con nhỏ kia khôn hồn thì cút đi, không tao cho gia đình mày phá sản luôn bây giờ.
-.........- Nó im lặng.
Thấy mình bị nó cho ăn bơ thì ả tức lắm, giở giọng bực tức quát:
- Con kia mày bị điếc à.
- Im lặng....đỉnh cao của...khinh bỉ.- nó nói từng chữ từng chữ 1 với chất giọng lạnh không thể tả khiến mọi người(-hắn và cô) rùng mình.

Con ả đó xanh mặt nhưng nghe câu nói của nó thì tức không chịu được, nghiến răng nghiến lợi nói:- Mày......mày......

Rồi "chát" một cái tát giáng lên mặt nó. Lực tát khá mạnh khiến nó ngả ra đất (cố ý đó) máu từ khoé môi nó bật ra. Cô thấy vậy tính lao ra đánh ả nhưng khi nhìn thấy ánh mắt của nó cô lập tức từ bỏ ý nghĩ đó, ngồi im một chỗ.Còn ả khi tát nó xong thì hả hê cười nhìn nó đang ngồi dưới đất.
Hắn nãy giờ đang im lặng quan sát xem nó tính làm gì tiếp theo thì bỗng nhiên...nó ngã ra đất rồi hôn mê, thấy vậy hắn liền đứng bật dậy chạy ra chỗ nó bế nó lên đi tới phòng y tế trước khi đi còn để lại một câu khiến mọi người, đặc biệt là 3 ả kia khiếp sợ:
- Các cô sẽ....trả giá cho việc này!- âm vực lạnh lẽo, âm mấy ngàn độ.

Cả đám kia khi thấy hắn bế nó đi cũng lập tức theo sau hắn tới phòng y tế, để lại cho 3 ả đang đứng như trời trồng ở đó cái nhìn khinh bỉ.

>Tại phòng y tế:
Hắn bế nó đặt lên chiếc giường trắng, một lúc sau đám kia cũng vào. Anh lên tiếng hỏi hắn khi không thấy bác sĩ đâu:
- Bác sĩ đâu Ken???
- Không biết.- hắn trả lời giọng lạnh lẽo.
- Để em khám cho.- cô lên tiếng rồi tiến đến kế bên nó.
- Em biết khám hả???- cậu thắc mắc hỏi.

Cô khẽ gật đầu rồi lấy dụng cụ khám, khoảng sau 5' cô cất dụng cụ vào hộp rồi quay ra nở nụ cười nhẹ nhìn cả đám, nói:
- Nó không sao đâu chỉ bị choáng rồi ngất thôi, một lúc sẽ tỉnh thôi.
Cả đám(- hắn vì đang bận nhìn nó) thở phào nhẹ nhõm, rồi anh lên tiếng:
- Mà sắp vô lớp rồi, 1 người ở lại canh Ice còn lại về lớp thôi.
- Vậy ai sẽ ở lại.- nhỏ hỏi.
- Zen em ở lại đi, dù gì em cũng thân với Ice mà.
- Thật ra em hồi nãy em bị va đầu vào bàn nên giờ hơi choáng, chắc em không trông Ice được đâu.- cô trả lời giọng pha chút mệt mỏi, tay day day hai thái dương.

- Ưm...hay là Ken, anh ở lại đi!- nhỏ hồn nhiên lên tiếng.

Cả đám tuy bất ngờ về ý kiến của nhỏ nhưng vẫn nhìn chăm chăm vào hắn đợi câu trả lời. Hắn thấy mọi người cứ nhìn mình, dù im lặng nãy giờ cũng đành lạnh lùng lên tiếng:
- Ừ.
Cả đám bất ngờ vì hắn đồng ý. Trước giờ những chuyện như vậy hắn đều cho là phiền phức, giờ đồng ý hỏi sao không bất ngờ.
- Vậy xíu nữa nó tỉnh thì phiền anh chở nó về giúp em được không?-cô mĩm cười nhìn hắn giọng nhờ vã.

Hắn không nói gì chỉ gật đầu nhẹ thay lời đồng ý.

Thế rồi cả đám kéo nhau vào lớp. Một lúc sau trống đánh vào lớp, bà cô bước vào thấy chỗ nó và hắn trống thì khó chịu nhưng không dám làm gì cả (đụng vô cho có nước nghĩ việc). Bây giờ anh thì ngồi chơi game online với nhỏ. Cô thì tựa đầu vào vai cậu ngủ, còn cậu thì ngồi ngắm cô.

(Au: Ùi ui tình cảm ghê!!
Cô&cậu: Ý kiến??- mặt đày sát khí.
Au: Dạ không!- nói xong Au dọt lun. Chứ ở lại mất công người ta kêu chê cuộc dống dài quá. Haizzzz....)

End chap.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.2 /10 từ 32 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status