Thiên tôn trùng sinh

Chương 209: Đáp tạ


Vô số tia lôi điện đánh xuống, Tà Thần Luân chấn động nhưng cuối cùng vẫn chặn được lôi điện. Vu Vũ, Vu Càn thấy thế thở phào nhẹ nhõm.

Nhưng rồi lại có một đợt sấm chớp khác đánh xuống.

Vu Vũ kinh nộ, phi thân lên:

- Long Kình Thiên, ta nhất định sẽ chặt ngươi thành trăm mảnh!

Nói rồi trong tay hắn xuất hiện một cái cự chuỳ.

Trên cán chuỳ có vô số đạo phù văn thần bí, thân chuỳ là có hình đồ đằng lớn.

Đồ đừng toàn thân màu xanh đen, có đầu vượn, thân rắn, có bốn tay cầm chuỳ giống hệt với chuỳ của Vu Vũ.

Đó chính là Man Thần Chuỳ, vật trấn giáo của Man Hoang Thần Miếu.

- Phá!

Vu Vũ cầm chuỳ đánh về phía lôi vân trên trời.

Chỉ thấy lôi vân bị một chuỳ đánh tan tành, trên không trung chỉ còn lại tàn tích của lôi điện.

Tuy Vu Vũ đã đánh tan được lôi vân, nhưng những đệ tử Man Hoang Thần Miếu đang trốn chạy thì vẫn đổ mồ hôi lạnh.

Bên trong Trấn Thiên Tháp, thân thể Long Kình Thiên chấn động, bước lui mấy bước.

- Chủ nhân sao vậy?

Ba người Tử Thiên Long Hoàng giật mình.

Long Kình Thiên lắc đầu, vận chân khí trong cơ thể:

- Không sao.

Long Kình Thiên ở trong Trấn Thiên Tháp mà một chiêu công kích bằng chuỳ của Vu Vũ cũng khiến hắn bị thương.

- Đó chính là Man Thần Chuỳ?

Long Kình Thiên nhìn cây cự chuỳ trong tay Vu Vũ.

- Đúng vậy chủ nhân. Đó chính là Man Thần Chuỳ, nó là thần khí được tổ sư lập giáo của Man Hoang Thần Miếu, Man Thần tạo ra. Uy lực rất mạnh, năm đó Man Thần có nó, không ai có thể địch lại.

Tử Thiên Long Hoàng nói.

- Không ai địch được?!

Cửu Vĩ Thiên Miêu và Lục Dực Tử Phụng kinh ngạc.

- Ma Thần và Tam Tà Thần có lẽ cùng thời kỳ, lẽ nào Tam Tà Thần không phải đối thủ của hắn?

Cửu Vĩ Thiên Miêu hỏi.

Tử Thiên Long Hoàng nói:

- Đúng vậy, nếu đánh đơn thì từng người trong Tam Tà Thần không phải đối thủ của hắn, ngay cả Tà Chính cũng không phải.

Mỗi người trong Tam Tà Thần đều không phải đối thủ của Man Thần?!

Cửu Vĩ Thiên Miêu và Lục Dực Tử Phụng đều chấn kinh.

Không ngờ tổ sư của Man Hoang Thần Giáp lại mạnh như vậy.

- Đương nhiên, nếu Tam Tà liên thủ thì chắc chắn Man Thần không phải đối thủ.

Tử Thiên Long Hoàng nói.

Long Kình Thiên gật đầu, dù vậy cũng đủ để tưởng tượng ra sát uy năm đó của Man Thần rồi, có người như Man Thần toạ trấn Man Hoang Đại Lục, Tam Tà Thần muốn nhất thống Thiên Man Vị Diện là rất khó!

Đúng lúc ấy, Vu Vũ bay lên, cự chuỳ đánh về bốn phía hư không.

- Chuỳ Trấn Bát Hoang!

Chỉ thấy dưới một chuỳ của hắn, vô số đạo năng lượng quỷ dị bắn về bốn phía, đi đến đâu là không gian rung chuyển, vỡ vụn đến đấy.

Long Kình Thiên nheo mắt, điều khiển Trấn Thiên Tháp tránh né.

- Sức mạnh lớn thật! Lẽ nào đây là man lực?

Lục Dực Tử Phụng kinh ngạc.

- Đúng thế, đây chính là man lực, sản sinh ra sau khi tu luyện Man Hoang Thần Công vượt qua tầng thứ chín! Công kích lực của nó rất mạnh!

Tử Thiên Long Hoàng nói.

- Cũng chính vì man lực mà từng người trong Tam Tà Thần không phải đối thủ của Man Thần.

Sau khi tung ra một chuỳ, Vu Vũ lạnh băng quét mắt nhìn bốn phía.

Hắn không ngờ như vậy vẫn không thể ép Long Kình Thiên xuất hiện.

- Đi!

Vu Vũ vung tay lên hô, bay lên lưng Cửu Vĩ Long Quy tiếp tục đưa người Man Hoang Thần Miếu rút đi.

- Lão đại, chúng ta có truy kích tiếp không?

Cửu Vĩ Thiên Miêu hỏi.

- Không cần.

Long Kình Thiên trầm ngâm.

Vu Vũ, Cửu Vĩ Long Quy đều là Cổ Thần hậu kỳ đỉnh phong, với thực lực của Long Kình Thiên hiện nay, cùng lắm chỉ gây chút phiền phức cho chúng chứ không thể gây tổn hại gì cho Man Hoang Thần Miếu.

Man Hoang Thần Miếu rút lui, bốn người Long Kình Thiên ra khỏi Trấn Thiên Tháp.

Long Kình Thiên nhìn xuống quảng trường, chỉ thấy có không ít đệ tử nằm la liệt, có người toàn thân bị huyết vụ của Huyết Hồn Luyện Thần Trận ăn mòn da thịt, đang rên rỉ thảm thiết.

Cả quảng trường là cảnh tượng thật thê thảm.

Long Kình Thiên ở phía trên không trung, vận chân khí đánh một quyền ra.

- Phá!

Quảng trường rung chuyển, ánh sáng chói loà.

Rồi hắn lại tung một quyền về nơi khác, cứ thế sáu quyền, cuối cùng bùm một tiếng, Huyết Hồn Luyện Thần Trận nổ tung, huyết vụ bay theo cùng gió.

Kiếm Tiên Đồ Lục phá vỡ đại trận rồi cùng ba người Cửu Vĩ Thiên Miêu đáp xuống.

Chỉ thấy Trâu gia cũng có không ít người bị huyết vụ xâm thực.

- Long…Long Kình Thiên tiền bối.

Trâu Vân thấy Long Kình Thiên tiến lại thì cung kính nói.

Long Kình Thiên gật đầu.

Lúc này Trâu Nhất Phàm và các trưởng lão Trâu gia cũng tiến lại chỗ Long Kình Thiên. Ánh mắt Trâu Nhất Phàm đầy kính sợ, vẻ mặt xúc động nói:

- Đa tạ ơn cứu giúp của Long Kình Thiên huynh đệ!

Nếu hôm nay không có Long Kình Thiên thì tất cả mọi người ở quảng trường này, bao gồm cả cường giả Trâu gia chết hết rồi!

Long Kình Thiên gật gật đầu.

Lúc này có âm thanh xé gió từ xa vọng lại.

- Chuyện gì vậy?

Một tiếng quát đầy uy nghiêm vang lên.

Hai vị Thần Cấp lão tổ của Băng Xà Thành cuối cùng đã tới, một thấp một gầy, hai vị lão đầu.

- Lão tổ!

Thấy họ, Mạnh gia không ai không kinh hỷ, đến trước mặt lão đầu thấp hơn quỳ xuống hành lễ.

- Đứng dậy đi! Mạnh Nhất, ngươi nói xem, chuyện gì vậy?

Lão tổ Mạnh gia nhìn thảm cảnh của các đệ tử, hỏi.

Lần này là đại trưởng lão Mạnh gia, Mạnh nhất dẫn người tới Thánh Sơn.

Mạnh Nhất vội kể lại sự tình cho lão tổ nghe.

- Cái gì? Man Hoang Đại Lục đổ toàn bộ lực lượng tấn công? Cả Giáo chủ Vu Vũ và phó giáo chủ Vu Càn cũng tới?!

Mạnh lão tổ và Trần lão tổ đều kinh ngạc.

Khi biết Vu Càn có được Tà Thần công pháp và Tà Thần Luân của Tam Tà Thần thì càng há hốc mồm, nhưng điều khiến họ kinh ngạc hơn đó là Kỳ Lân Hoả Thần Kiếm dã xuất thế.

- Tà Thần Luân! Kỳ Lân Hoả Thần Kiếm! Long Kình Thiên? Long Kình Thiên ở đâu?

Hai lão tổ vội hỏi.

Mạnh Nhất thận trọng nhìn về hướng Long Kình Thiên.

Lúc này hai lão tổ mới chú ý tới bốn người Long Kình Thiên.

Cả hai cùng phi thân đến trước mặt Long Kình Thiên.

- Đa tạ Long Kình Thiên huynh đệ đã cứu đệ tử Mạnh gia!

Lão tổ Mạnh gia nở nụ cười khách khí nói với Long Kình Thiên, lão tổ Trần gia cũng ôm quyền cảm ơn.

Long Kình Thiên nhìn nụ cười giả tạo của hai lão tổ, gật đầu, vẻ mặt lạnh lùng, rồi nói với ba người Cửu Vĩ Thiên Miêu:

- Chúng ta đi thôi.

Giờ đã tìm thấy Kim Giác Thảo, tất cả loại linh dược đã có đủ, vậy thì đến lúc luyện đan trị thương được rồi.

Nhưng khi Long Kình Thiên định đi thì hai lão tổ vội đồng thanh:

- Đợi đã!

Long Kình Thiên quay lại nhìn.

Trần Lão tổ cười:

- Long Kình Thiên huynh đệ đã cứu các đệ tử từ các đảo, hãy ở lại một ngày để lão tổ các đảo bọn ta lần lượt đáp tạ!

Đáp tạ? Long Kình Thiên cười khảy, đương nhiên hắn biết hai người này đang tính toán điều gì. Đáp tạ là giả, mà có ý đồ với Kỳ Lân Hoả Thần Kiếm của hắn mới là thật!
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 7 /10 từ 1 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status