Thiếu gia bị bỏ rơi

Chương 1537: Nhất phẩm tiên đan


- Không sai, tôi xác thực là một Tiên đan sư, nhưng tôi cũng có nhiều loại đan dược chưa luyện chế qua. Cho nên lúc này muốn hỏi anh một chút, rằng anh muốn luyện chế đan dược gì, nếu như là tôi đã luyện qua rồi, thì tôi có thể giúp anh luyện chế, nếu như là chưa thì tôi không thể giúp được rồi. Diệp Mặc bình tĩnh gật đầu nói. Hắn ở Tu Chân Giới vẫn là một Đan Vương cao cao tại thượng, cho nên ở Tiên Giới này tự đem chính mình trở thành một Tiên đan sư cũng không có chút nào quá khó khăn.

- Tôi muốn luyện chế 'Địa nguyên đan', là Tiên đan nhất phẩm. Đan dược này cậu có thể giúp tôi luyện chế không?

Chàng trai kia thấy Diệp Mặc nói có vẻ chắc chắn như vậy, thì lập tức cũng có chút tin tưởng.

- Tôi đương nhiên có thể luyện chế loại 'Địa nguyên đan' đơn giản nhất này. Chỉ là một loại Tiên đan nhất phẩm có tác dụng khôi phục tiên nguyên của tu sĩ Hư Tiên một cách cấp tốc, mà không có bất kỳ ảnh hưởng nào mà thôi. Diệp Mặc nhanh chóng đáp lời.

Hắn thực ra là chưa từng luyện chế qua 'Địa nguyên đan', chẳng qua là đã từng đọc được phương thuốc luyện chế 'Địa nguyên đan' mà thôi. Tất cả những phương thuốc của các loại Tiên đan nhất phẩm mà hắn có thì hắn đều đã xem qua. Nếu như chàng trai này mà nói rằng mình muốn luyện chế Tiên đan nhị phẩm, thì hắn cũng chỉ có thể nói mình chưa thể luyện chế được loại Tiên đan này mà thôi.

- Cậu thực sự có thể luyện chế 'Địa nguyên đan'? Chàng trai kia kinh hỉ lặp lại một câu. 'Địa nguyên đan' mặc dù chỉ là Tiên đan nhất phẩm, nhưng cũng không phải là dễ luyện chế, nó cũng thuộc vào hàng thượng đẳng trong các loại Tiên đan nhất phẩm.

Diệp Mặc lộ ra sắc mặt có chút mất hứng rồi nói: - Tôi chỉ là không quen nhìn cái kiểu cách của tên họ Phùng kia mà thôi, cho nên mới muốn giúp anh luyện chế. Anh đã không tin tôi, vậy thì quên đi. Tôi đường đường là một Tiên đan sư, lại còn phải đi cầu một tu sĩ Hư Tiên như anh đến luyện chế đan dược sao? Thực sự là buồn cười!

Nói xong, thì Diệp Mặc liền xoay người rời đi, nhưng chàng trai kia đã vội vàng chạy tới trước mặt Diệp Mặc vừa cười vừa nói:

- Tiên đan sư đại nhân, vừa rồi Duẫn Ưng tôi đã nói lời mạo phạm, mong Tiên đan sư đại nhân tha thứ cho.

Trong lòng Diệp Mặc thầm than, may mắn là hắn đã có thói quen của một vị Đan Vương cao cấp, chứ nếu như chỉ đắn đo một chút thôi, thì người khác khẳng định là sẽ hoài nghi. Tu sĩ gọi là Duẫn Ưng này cũng sẽ khó tự hạ thấp tư thái của mình như lúc này được.

- Tiền bối, ngài thực sự là một Tiên đan sư? Lại có một thanh âm kinh hỉ đột ngột vang lên, cắt đứt lời nói của Duẫn Ưng.

Diệp Mặc và Duẫn Ưng đồng thời chú ý tới người này. Đó là một cô gái vừa đen vừa gầy, cũng là tu vi Hư Tiên trung kỳ giống như hắn. Bộ dạng so với Diệp Mặc thì cũng không có vẻ giàu có hơn bao nhiêu.

- Không sai, tôi chính là một Tiên đan sư, cô có chuyện gì?

Diệp Mặc lúc này đương nhiên sẽ không nói rằng mình không phải là một Tiên đan sư. Hắn nghĩ rằng cô gái này tìm tới hắn, khẳng định cũng là vì muốn nhờ hắn hỗ trợ luyện chế đan dược.

- Vâng, vâng, tôi chính là muốn thỉnh Tiên đan sư tiền bối luyện chế hai lò ‘Chính hư đan’, chỉ là tài liệu tôi có cũng không phải là nhiều...

Cô gái đen gầy này nói tới nửa câu sau thì giọng điệu đã không còn chút khí thế gì nữa, hiển nhiên là vì cô nghĩ rằng bản thân sợ sẽ không đủ thù lao để cấp cho Diệp Mặc.

Tuy rằng cô gái này cắt đứt lời mình nói, nhưng Duẫn Ưng cũng không hề phát tác, vì y sợ sẽ để lại ấn tượng xấu trước mặt vị Tiên đan sư này, vạn nhất chọc giận hắn, thì y chỉ còn nước tiếp tục đi cầu cái tên Phùng Bái Bì kia mà thôi.

Diệp Mặc nghe được tên của ‘Chính hư đan’, thì trong lòng liền vui vẻ. ‘Chính hư đan’ chính là đan dược dùng để cung cấp cho tu sĩ Hư Tiên tu luyện, dùng loại đan dược này kết hợp với tiên tinh, thì sẽ có tác dụng rất lớn đối với các tu sĩ Hư Tiên. Cô gái trước mặt này có tu vi Hư Tiên trung kỳ, đúng là lúc cần sử dụng tới loại đan dược này, hơn nữa chính Diệp Mặc cũng đang cần loại đan dược này.

Trọng yếu nhất chính là ‘Chính hư đan’ tuy rằng cũng là đan dược nhất phẩm, nhưng mức độ khó khăn khi luyện chế thì đơn giản hơn 'Địa nguyên đan' nhiều lắm. Đây là lần đầu tiên hắn luyện chế Tiên đan, đương nhiên là muốn luyện chế loại đan dược càng đơn giản càng tốt rồi.

Cho nên không đợi cô gái đen gầy này nói hết lời, thì Diệp Mặc đã vung tay lên:

- Không có vấn đề gì, đan dược của cô tôi đồng ý luyện chế giúp.

Thấy Diệp Mặc ngay cả tiền thù lao còn chưa hỏi tới đã đồng ý rồi, thì trong mắt cô gái đen gầy kia lập tức lộ ra sự kinh hỉ. Cô đương nhiên nghĩ rằng chắc là do Duẫn Ưng hoài nghi bản lĩnh của vị Tiên đan sư này, cho nên vị Tiên đan sư này mới để cho mình được chiếm tiện nghi.

Nghĩ tới đây thì cô cũng không chậm trễ nữa, lập tức lấy ra túi trữ vật của mình đưa cho Diệp Mặc rồi nói:

- Nơi này có năm phần tài liệu để luyện chế ‘Chính hư đan’, còn tôi chỉ cần hai lò đan dược mà thôi, không biết Tiên đan sư tiền bối...

Cô gái này nói xong, thì nhìn Diệp Mặc có chút sợ hãi. Yêu cầu của cô có chút quá phận, dưới tình huống bình thường, thì phải cần bẩy tới tám phần tài liệu mới có thể thu về hai lò đan dược. Còn cô chỉ mới đưa ra có năm phần tài liệu, mà đã muốn có được hai lò đan dược rồi, thì xác thực là quá mức.

Diệp Mặc căn bản là không biết giá trị thị trường, huống chi dù có biết đi chăng nữa, thì hắn vẫn sẽ giúp đỡ. Hiện giờ hắn còn đang học tập luyện chế đan dược, cho nên hắn cần những tài liệu này để làm thí nghiệm.

- Không có vấn đề gì. Diệp Mặc khoát tay, lập tức đồng ý với cô gái kia, cũng tiện tay tiếp nhận túi trữ vật của cô.

Còn Duẫn Ưng lúc trước vốn hoài nghi Diệp Mặc khoác lác, thì giờ cũng đã hiểu rằng là do bản thân hoài nghi đã khiến cho Diệp Mặc tức giận, lúc này mới nhận giúp luyện chế đan dược cho cô gái kia với giá thấp như vậy. Cho nên y liền vội vã tiến lên nói: - Tiên đan sư tiền bối, ngài xem, tôi có bốn phần tài liệu luyện chế 'Địa nguyên đan', có thể...

Diệp Mặc cố ý nhíu mày một chút, sau đó nói:

- Được rồi, hôm nay tâm tình của tôi không tệ, cho nên sẽ giúp anh luyện chế. Thu của anh bốn phần tài liệu, cho anh một lò đan dược.

- Vâng, đa tạ, đa tạ. Không biết Tiên đan sư tiền bối xưng hô như thế nào?

Duẫn Ưng vội vàng lấy ra tài liệu của mình đưa cho Diệp Mặc, đồng thời muốn hỏi danh tính để nhận biết kết giao. Y cũng không dám chiếm được tiện nghĩ giống như cô gái kia, vì y nghĩ rằng cô gái kia được tiện nghi cũng chính vì mình lúc trước đã mạo phạm tới Diệp Mặc.

- Tôi là Diệp Mặc. Diệp Mặc cũng không hề giấu diếm tên của mình.

- Diệp đan sư, chúng tôi sẽ ở đâu để chờ đợi đan dược hoàn thành?

Duẫn Ưng có chút xấu hổ hỏi lại một câu. Dù sao thì y cũng không nhận biết Diệp Mặc, vạn nhất Diệp Mặc mang theo tài liệu bỏ đi, thì y biết đi đâu mà tìm chứ? Nhưng y lại sợ lời nói của mình sẽ một lần nữa làm cho Diệp Mặc tức giận, cho nên lúc này mới nói một cách vô cùng cẩn trọng.

Cô gái đen gầy kia cũng nhìn Diệp Mặc một cách mong đợi, hiển nhiên là cách suy nghĩ của cô cũng giống với Duẫn Ưng.

Diệp Mặc nhíu mày, nhưng khi Duẫn Ưng có chút lo lắng, thì y lại nghe được lời nói của Diệp Mặc: - Chỗ để luyện đan thật đúng là khó tìm, tôi cũng chỉ đi ngang qua đây, cho nên cũng không biết phải đi đâu luyện đan thì mới tốt.

Duẫn Ưng nghe xong lời này, thì trong lòng liền vui vẻ:

- Diệp đan sư, bình thường tôi vẫn lui tới đây, cho nên cũng biết một số người của Tiên trạm, nếu như Diệp đan sư đồng ý, thì tôi có thể tìm được một chỗ yên tĩnh tại một tức lâu nào đó quanh Tiên trạm này.

- Như vậy rất tốt, anh dẫn đường đi.

Diệp Mặc cũng không hề từ chối.

Duẫn Ưng thở phào nhẹ nhõm. Y chỉ sợ Diệp Mặc sẽ nói y nên ở lại đây chờ hắn, sau khi hắn luyện chế xong đan dược thì sẽ lại tới. Nếu quả thật là như vậy, thì y thật không biết sẽ phải ứng phó như thế nào nữa?

Thấy Diệp Mặc đi theo Duẫn Ưng tiến vào trong Tiên trạm, thì cô gái kia cũng vội vã đi theo. Năm phần tài liệu của cô ở trong tay Diệp Mặc, cho nên cô không thể nào mà không đi theo được.

Vị Tiên đan sư họ Phùng mà lúc trước Duẫn Ưng cầu cạnh hiện đang nghi hoặc vì sao Duẫn Ưng lại không đuổi theo mình, nhưng khi y nhìn thấy Duẫn Ưng mang theo Diệp Mặc và một cô gái tiến vào một cái tức lâu ở Tiên trạm, thì nghĩ rằng hẳn là Duẫn Ưng đã gặp được người quen. Cho nên lúc này y cũng không hề nóng nẩy, vì y tin rằng Duẫn Ưng nhất định là sẽ phải tìm tới y.

Tu sĩ cố ý đi tới Tiên trạm này giống như Duẫn Ưng, đều là vì tìm tới y để luyện đan đấy. Trong lòng của y hiểu rõ, những tu sĩ này bình thường sẽ không đi tới các tiên thành, một là vì chi phí luyện đan ở tiên thành rất cao, còn phải mất cả phí vào thành, thứ hai là khoảng cách để tới các tiên thành còn rất xa, mà Tiên đan sư ở Thuần Khẩu Tiên trạm này thì lại chỉ có một mình y mà thôi, thậm chí y còn là một Tiên đan sư nhị phẩm, cho nên cuối cùng thì Duẫn Ưng nhất định là sẽ phải tới tìm y thôi.

Sau khi Duẫn Ưng đưa Diệp Mặc tới một cái tiên tức lâu, thì liền chủ động lấy ra tiên tinh thuê một phòng cho Diệp Mặc, sau đó thì y và cô gái kia ngồi lại phòng khách để chờ đợi.

Đây là lần đầu tiên Diệp Mặc luyện chế Tiên đan, tuy rằng là trong lòng của hắn đã thông qua 'Tam sinh quyết' để mô phỏng việc luyện chế Tiên đan vô số lần rồi, nhưng vẫn có chút bận tâm. Một khi hắn luyện chế thất bại, vậy thì hắn xong rồi.

Sở dĩ Tiên trạm có thể hấp dẫn nhiều tu sĩ như vậy đến đây, đó là bởi vì Tiên trạm so với các địa phương bình thường khác còn an toàn hơn nhiều. Người tạo lập nên Tiên trạm này, vì muốn việc kinh doanh của Tiên trạm càng thêm hấp dẫn nhiều tu sĩ, cho nên càng phải phái ra các cao thủ để tọa trấn, tuyệt đối sẽ không cho phép các loại chuyện cướp đoạt xảy ra. Diệp Mặc nếu như luyện đan thất bại, mà không có đồ vật bồi thường, thì đó chính là hành vi cướp đoạt, kết cục chắc chắn sẽ không tốt đẹp rồi.

Lấy ra lò luyện đan 'Thần nông đỉnh' và 'Vụ liên tâm hỏa', lại một lần nữa mô phỏng lại phương thức luyện đan. Sau khi xác nhận lại là không có điều gì sai sót, thì Diệp Mặc mới lấy ra phần tài liệu đầu tiên để luyện chế ‘Chính hư đan’ ném vào trong lò.

Tiên linh thảo nhanh chóng biến thành nước thuốc ở trong lò luyện đan, còn Diệp Mặc thì lúc này đã hoàn toàn dựa vào thần trí của mình để đánh vào lò từng đạo Đan quyết, đồng thời cẩn thận khống chế từng phần nước thuốc ở trong lò.

Thủ pháp luyện đan của Diệp Mặc đều là được diễn sinh ra từ 'Tam sinh quyết', cũng là bản thân không ngừng tìm tòi học hỏi mà hoàn thiện. Ngay cả Đan quyết cũng là do tự hắn sáng tạo ra, không có bất kỳ thứ gì thuộc về người khác cả. Hắn vẫn tin tưởng rằng, nếu có đủ số lượng tiên linh thảo cấp thấp, thì ngay ở Tu Chân Giới, hắn cũng đã có thể luyện chế ra Tiên đan rồi. Đáng tiếc chính là ở Tu Chân Giới có rất ít tiên linh thảo, cho nên hắn cũng chỉ có thể dừng bước ở cấp độ Đan Vương cửu phẩm mà thôi.

Cho nên lần này mặc dù là Diệp Mặc hắn lần đầu tiên luyện chế Tiên đan, nhưng hắn cũng không có bao nhiêu lo lắng cả. Hắn có lòng tin, là có thể luyện chế thành công. Bằng không thì ngay từ đâu hắn đã không tiếp nhận hai vụ làm ăn này.

Sau thời gian hai nén hương, thì một mùi thuốc nhàn nhạt từ trong lò đan dược truyền ra. Diệp Mặc càng cẩn thận dùng thần thức khống chế Đan quyết, chia đan dịch ra, đồng thời bắt đầu tụ linh thành đan. Lại thêm thời gian hai nén hương nữa trôi qua, nước thuốc dường như đã hoàn toàn tụ linh thành công rồi. Không có sai biệt nào cả, nhưng Diệp Mặc vẫn có chút cảm giác không đúng.

Tuy rằng cảm giác được có chút không đúng, nhưng Diệp Mặc vẫn không hề do dự, thu Đan quyết đã phối hợp với thần thức đánh vào trong lò luyện đan, lập tức muốn kéo đan dược ra.

Theo mười hai đạo bóng ảnh, hóa thành từng đường vòng cung, thì mười hai viên ‘Chính hư đan’ đã được Diệp Mặc thu vào trong một cái bình ngọc. Ngay lần đầu tiên luyện chế thì đã thu được mười hai viên ‘Chính hư đan’, nhưng Diệp Mặc cũng không hề hài lòng, mà lại cau mày rơi vào sự trầm tư.

Quá trình luyện chế lò đan dược đầu tiên này đã rất thành công, không có chút sai lầm nào, nhưng Diệp Mặc lại biết rằng lò đan dược này của hắn đã hoàn toàn thất bại rồi.

Diệp Mặc đổ mười hai viên đan dược kia ra tay. Mười hai viên đan dược này hắn luyện chế không hề có sai sót, nhưng lại không hề có khí tức tiên linh khí giống như ‘Chính hư đan’ mà trước đây hắn đã từng ăn. Nói cách khác, mười hai viên đan dược này thoạt nhìn thì cũng chỉ là Thiên đan cửu phẩm giống như ở Tu Chân Giới mà thôi, không hề đạt được cấp bậc Tiên đan.

Diệp Mặc lại lần nữa trầm tư suy nghĩ về quá trình luyện đan vừa rồi của mình. Sử dụng 'Tam sinh quyết' mô phỏng lại một lần nữa. Hắn muốn tìm ra xem rốt cuộc là mình đã sai sót ở đâu, tuy là nếu như hắn luyện chế thêm mấy lô đan dược nữa, thì vấn đề này sẽ tự nhiên rõ ràng, nhưng Diệp Mặc biết, hắn không hề có nhiều tiên linh thảo như vậy để mà đem đi thử tay nghề.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.3 /10 từ 16 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status