Thiếu gia bị bỏ rơi

Chương 1859: Huyết Hà Cửu Lạc vs Hư Không


Diệp Mặc và Khai Nỉ đến nhanh, đi càng nhanh hơn. Những người còn đang kiến thiết tiên thành này, đã không phát hiện Diệp Mặc, cũng không trông thấy Khai Nỉ.

Diệp Mặc chỉ đuổi nửa nén nhang đã biết tu vi của Khai Nỉ so với lúc trước đã tăng lên rất nhiều, hơn nữa tinh thú ở nơi này chẳng những sợ hắn, tương tự cũng sợ Khai Nỉ, bởi vì những tinh thú này cũng không ngăn trở Khai Nỉ.

Đồng thời Diệp Mặc còn cảm thấy Khai Nỉ cũng không phải thật sự muốn chạy trốn khỏi sự truy sát của hắn, mà là muốn dẫn hắn đi tới nơi khác. Thậm chí Khai Nỉ không sợ mình phát hiện ý đồ của y, điều này cho thấy Khai Nỉ đã sớm biết mình căn bản là sẽ không bỏ qua cho y.

- Vô Ảnh, lão già này cố ý dẫn dụ chúng ta, chờ lúc ta và y đánh nhau, ngươi ở một bên lựa thời cơ đánh lén.

Diệp Mặc truyền âm cho Vô Ảnh.

Vô Ảnh lập tức tỏ vẻ đã biết, càng ra sức nghĩ cách lao ra chặn đường Khai Nỉ bất kỳ lúc nào. Nó thích nhất chính là trò đánh lén, nhưng từ sau khi nó thăng cấp Thiên Thao, thân thể hoàn toàn thay đổi khác thường, căn bản là không cách nào tiếp tục dùng bộ dạng nhỏ như hạt đậu đi đánh lén.

...

Tiên thành xây dựng ở mảnh không gian xanh mờ ảo này được gọi là tiên thành Ngự Tinh, chính là để phòng ngự Tinh thú. Tiên thành lập nên vô cùng nhanh, chỉ có điều trận pháp bố trí phía ngoài ngược lại có chút chậm.

Nhưng dưới sự liên hợp của mấy chục Trận pháp sư và đại sư Trận pháp, đại trận hộ thành bên ngoài cuối cùng cũng bố trí xong, hơn nữa còn là mấy cái đại trận cấp sáu tạo thành.

Trên thực tế ở chỗ này, cho dù là tiên trận cấp bốn, tinh thú cũng chưa chắc có thể công phá được, trừ phi là toàn bộ Tinh thú loại hoàn toàn nắm giữ pháp tắc lực lượng đến công phá, mà chuyện này căn bản là không có khả năng.

Tinh thú nắm giữ pháp tắc lực lượng ít nhất phải là tinh thú hai mươi trượng trở lên, những Tinh thú này dưới tình huống bình thường sẽ rất ít xuất hiện. Chúng trên cơ bản đều đang ở Hà Lâm Cốc, chủ yếu chính là để bảo hộ Hà Lâm Cốc kia nơi luyện thể của Tinh thú.

Ở không gian xanh mờ ảo này, Tinh thú đâu chỉ có hàng tỉ? Nhưng tinh thú có thể thăng cấp đến hai mươi trượng trở lên lại không hề nhiều, những Tinh thú này chẳng những cần có tư chất Tiên Thiên, còn cần phải có được cơ duyên nhất định. Cho nên chỉ có những Tinh thú có cơ hội thăng cấp đến hai mươi trượng trở lên kia, mới có thể tiến vào Hà Lâm Cốc tu luyện. Lúc trước Diệp Mặc mặc dù có thể tiến vào Hà Lâm Cốc tu luyện vài chục năm, đó là bởi vì không có một con Tinh thú nào dám làm gì hắn.

Bởi vậy, tầm quan trọng của Hà Lâm Cốc không cần nói cũng biết. Tinh thú lợi hại đều tập trung tới nơi này, mà những Tinh thú thông thường chỉ có thể tu luyện ở bốn phía bên ngoài, chỉ có tu luyện tới một trình độ nhất định rồi mới có thể tới đây tiếp tục thăng cấp.

Tiên nhân sống trong tiên thành Ngự Tinh, một khi đã không có sự công kích của Tinh thú, lập tức cũng bắt đầu cảm thấy vô công rỗi nghề. Ở đây tu luyện khó khăn, lại không thể tùy tiện ra ngoài. Phần lớn tiên nhân không còn cách nào, chỉ có thể lựa chọn luyện thể.

Rất nhanh rất nhiều người liền phát hiện, dùng Tinh Đan của tinh thú luyện chế tiên đan để luyện thể, hiệu quả không ngờ lại tuyệt hảo vô cùng. Dùng Tinh Đan luyện chế loại đan dược luyện thể này, chẳng những có công năng luyện thể mạnh mẽ, còn có một ít khí tức hỗn độn hàm súc trong đó, làm cho người ta cảm ngộ thần thông và các công pháp còn lại càng khắc sâu thêm một phần. Hơn nữa nếu như lựa chọn một vài Tinh thú thấp bé tiến hành thực chiến, thì tiến độ luyện thể sẽ càng nhanh hơn.

Sau khi phát hiện ra điều này, hai thứ đồ lập tức bắt đầu trở nên quý giá, thứ nhất chính là công pháp luyện thể, một số ít công pháp luyện thể cao cấp càng đắt đỏ, trừ cái này ra, cái kia chính là Tinh Đan.

Tinh Đan là nội đan của Tinh thú. Tiên đan luyện thể đều là luyện chế từ loại nội đan của Tinh thú này. Bởi vì luyện thể tiêu thụ tốt, Tinh Đan cũng nước lên thì thuyền lên.

Bất kể nơi nào, chỉ cần có lợi ích thì có đánh nhau chết sống. Tinh Đan cũng giống như thế, Tinh Đan giá cả cao như thế, rất nhiều người bắt đầu lũ lượt rời khỏi tiên thành đi săn lấy Tinh Đan.

Đám người đi ra này, có người thắng lợi trở về, cũng có kẻ không thể trở về được nữa, nhưng người từ tiên thành ra để tìm Tinh Đan ngược lại càng ngày càng nhiều. Mỗi lần những người này sau khi đi săn Tinh Đan một thời gian ngắn, sẽ trở lại tiên thành Ngự Tinh nghỉ ngơi.

Đương nhiên cũng có rất nhiều người không phải là vì giành giật Tinh Đan mà đi ra. Ít nhất Nghiêm Cửu Thiên không phải. Nghiêm Cửu Thiên đương nhiên biết nơi Tinh thú sinh tồn là biên giới, bất kể một bên còn lại kia là nơi nào, ở đây đều có khí tức hỗn độn. Không có khí tức hỗn độn, Tinh thú không thể nào sinh tồn được.

Chỉ cần y tìm được ngọn nguồn của khí tức hỗn độn, thì có thể lấy được thứ tốt.

...

- Đây sẽ là chỗ chôn thây của ngươi đấy.

Khai Nỉ đang đào tẩu ở phía trước bỗng nhiên ngừng lại, quay người âm trầm nhìn chằm chằm Diệp Mặc lạnh lùng phun ra một tiếng.

Cùng lúc đó, y đã duỗi ra một bàn tay lớn vồ tới hướng Diệp Mặc. Bàn tay to của y vừa mới vươn ra, đã biến thành năm cột núi cực lớn vô biên vô tận, hướng về phía đỉnh đầu Diệp Mặc ầm ầm bổ xuống.

Năm luồng sát khí âm sát cực kỳ dày đặc trực tiếp khiến Diệp Mặc và không gian chung quanh hai người phong tỏa lại, thanh thế khủng bố kinh người, giống như trời xanh sụp xuống, cho người ta cảm giác cực kỳ áp lực.

Diệp Mặc mặc dù đang truy đuổi Khai Nỉ, nhưng trước sau vẫn luôn phòng bị người này. Trông thấy Khai Nỉ động thủ, Diệp Mặc không hề nghĩ ngợi, Hắc Thạch cân liền điên cuồng phóng ra.

Năm cột núi cao lớn mang theo khí tức âm sát ầm ầm mà xuống, rắn chắc kiên cố nện vào Hắc Thạch cân của Diệp Mặc, sóng Tiên Nguyên to lớn đáng sợ xen lẫn khí tức âm sát lập tức biến hết thảy nơi này thành hư vô.

Tiên Nguyên mạnh mẽ cắn trả lại, Diệp Mặc cảm thấy ngực đột nhiên khó chịu, nhất thời cực kỳ hoảng sợ. Hắn biết bây giờ tu vi của mình so với lúc đầu mới tiến vào không gian này đã tăng lên đâu chỉ mấy lần, nhưng Khai Nỉ này vậy mà còn tăng lên nhanh hơn hắn, từ khi bắt đầu nhìn thấy mình muốn chạy trốn, đến bây giờ rõ ràng là ngay chiêu thứ nhất đã chiếm được ưu thế.

Đây là mới có mấy chục năm, y đã vượt qua mình, nếu như một lần nữa để cho kẻ này có thêm một vài năm, hắn làm gì còn là đối thủ của y? Diệp Mặc biết phương thức đoạt xá của Khai Nỉ không giống với Nghiêm Cửu Thiên, nhưng vẫn bị loại tăng trưởng tu vi đáng sợ này làm cho kinh hoảng.

- Ồ...

Khai Nỉ trông thấy Hắc Thạch cân của Diệp Mặc vậy mà chặn được Âm Sát Thiên Trảo của y, lập tức kinh ngạc ồ lên một tiếng.

Âm Sát Thiên Trảo của y trong không gian xanh mờ ảo này căn bản chính là hoành hành vô địch, sở dĩ Tinh thú ở đây không dám đụng vào y, kỳ thực lý do cũng giống với Tinh thú không dám đụng vào Diệp Mặc, Âm Sát Thiên Trảo và Huyết Mâu Trường Hà của y căn bản là đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi. Ngay cả loại Tinh thú thân thể rắn chắc kia cũng không đỡ nổi Âm Sát Thiên Trảo của y, chớ đừng nói chi là pháp bảo giống như quả núi nhỏ này của Diệp Mặc.

Nhưng trên thực tế pháp bảo của Diệp Mặc hết lần này tới lần khác chặn được, hơn nữa không hề yếu thế một chút nào. Cũng may Hắc Thạch cân của Diệp Mặc bên ngoài được bao bọc tầng tầng lớp lớp 'Hư Không Bí Ngân, bằng không, sớm đã bị Khai Nỉ nhận ra.

- Huyết Hà Cửu Lạc...

Khai Nỉ dữ tợn hét lớn một tiếng, khoát tay, Huyết sắc trường mâu đã phóng ra, đồng thời chín dòng sông máu nhìn không thấy ngọn nguồn từ không trung cuốn xuống. Sông máu của Khai Nỉ so với thời điểm lúc trước đối địch với Diệp Mặc trong hư không đã khá hơn một chút rồi, loại uy thế và uy hiếp mang tới cho Diệp Mặc này lại làm cho Diệp Mặc hiểu rõ, sông máu của Khai Nỉ đã giảm đi, nhưng năng lực công kích của sông máu lại tăng cường đâu chỉ mấy lần?

Mùi máu tanh nồng nặc xen lẫn với sát cơ đoạt hồn phách người ta này, trong nháy mắt liền bao trùm lên mảnh không gian này. Sát cơ cuồng bạo và sự trói buộc không gian không ngừng theo sông máu trút xuống, sự trói buộc không gian không thể nhìn thấy và sát cơ này đè ép hư không chung quanh vang lên hàng loạt tiếng kèn kẹt, giống như một cái bẫy lồng, vây khốn chung quanh Diệp Mặc một cách vô hình.

Dưới sự bao phủ này của sông máu, Diệp Mặc căn bản là không hề có lối thoát.

Trên mặt Diệp Mặc nhìn không ra bất kể buồn vui gì cả, trong lòng hắn cũng hiểu rất rõ, loại sông máu này có kêu Vô Ảnh ra cũng không thể nuốt chửng được.

Bất kỳ một loại thần thông gì của hắn, cũng không thể liên tục ngăn trở chín dòng sông máu như vậy. Chín dòng sông máu này trút xuống, giống như có thể trấn áp vạn vật vậy, làm cho người ta căn bản là không cách nào nổi lên ý nghĩ chống cự. Thậm chí muốn đem máu trên người mình kính dâng ra, dung hợp vào trong dòng sông máu này.

Chín dòng sông máu còn chưa rơi xuống, cái loại đẫm máu và áp lực này cùng với khí tức dồi dào, đã ép Diệp Mặc gần như muốn thổ huyết.

Trông thấy Diệp Mặc nổi bật hoàn toàn giữa một mảng đỏ ngầu của sông máu, Khai Nỉ dữ tợn cười một tiếng,

- Hôm nay bổn đế xem ngươi còn uy phong được nữa không? Dám đuổi giết bổn đế mấy chục năm, cho ngươi chết đơn giản đã là lợi cho ngươi rồi...

Khai Nỉ vừa nói, vừa thúc giục sông máu, Huyết mâu lơ lửng giữa không trung càng phát ra một tiếng rít thê lương, càng thêm đỏ thẫm, sông máu cuốn ngược hướng về phía Diệp Mặc khí thế càng mạnh mẽ ác liệt.

Diệp Mặc bỗng nhiên duỗi hai cánh tay ra, hét lên một tiếng.

- Hư... không...

Sau khi phun ra hai chữ, quả đấm của hắn đã đánh ra, liên tục chín quyền, Hư không liên phát.

Thần thông Hư không, liên tục phát ra chín lần, Diệp Mặc sắc mặt lập tức tái nhợt. Nếu không phải hắn đã là Tiên Thần thể, chỉ bằng việc hắn dám liên tục thi triển chín lần Hư không, thể xác của hắn sẽ sụp đổ.

Đối mặt với Huyết Hà Cửu Lạc dũng mãnh như thế của Khai Nỉ, Diệp Mặc ngoại trừ dùng Hư không ra, căn bản là không có cách nào khác. Bất kể hắn thi triển bất kỳ thần thông gì, cũng không thể ngăn trở chín dòng sông máu này. Điều này làm cho Diệp Mặc càng tha thiết hy vọng mình có một pháp bảo phòng ngự chân chính, 'Bát Cực Già Đỉnh' của hắn lúc này căn bản là không cách nào ngăn trở chín dòng sông máu đáng sợ này.

Giờ phút này hắn dám liên tục thi triển chín lần Hư không, chính là ỷ vào mình là Tiên thần thể.

- Muốn chết...

Khai Nỉ trông thấy Diệp Mặc cũng dám dùng nắm đấm oanh kích sông máu của y, lập tức cười lạnh một tiếng. Không ai hiểu rõ sông máu của y hơn chính y, sông máu của y đều có thể ăn mòn vạn vật. Thêm nữa là ở không gian xanh mờ ảo này y đã nhận được cơ duyên, huống chi y còn đem âm sát dung hợp vào trong sông máu của mình.

Một khi có người dùng nắm đấm công kích sông máu, chỉ cần tiếp xúc đến, thì người này cho dù là Tiên đế, cũng sẽ bị ăn mòn hết thân xác, cái này căn bản không có bất kỳ nghi vấn nào.

Sát cơ và sát thế vô tận trong hư không bỗng nhiên phân tách ra, ngoại trừ một phần bị sông máu cuốn đi, tương tự có một phần vòng xoáy sát thế, những vòng xoáy này điên cuồng ngưng tụ, cùng nổ với chín dòng sông máu này.

Rầm rầm rầm...

Liên tục chín tiếng nổ, chín dòng sông máu từ trong hư không rơi xuống kia và quả đấm của Diệp Mặc liên tục cùng nổ chín lần. Trong tiếng nổ đáng sợ, lĩnh vực và trói buộc trong mảnh không gian này lập tức vỡ nát không chịu nổi, đồng thời màu máu văng khắp nơi, Tiên Nguyên bắn ra bốn phía.

Diệp Mặc sắc mặt tái nhợt, khóe miệng tràn ra một vệt máu, hắn biết sự lợi hại của Khai Nỉ vượt xa ngoài dự đoán của hắn, chỉ trong nháy mắt, hắn cũng đã trọng thương.

- Điều này không có khả năng...

Khai Nỉ khiếp sợ nhìn sông máu đã nát vụn của mình, hoàn toàn không dám tin nói. Tuy sông máu của y bị nát vụn cũng không ảnh hưởng gì lắm, nhưng với y mà nói, một Tiên vương không có khả năng dùng nắm đấm công kích sông máu của y. Trừ phi...

Trừ phi đối phương là kẻ luyện thể đã đại thành, hơn nữa ít nhất phải là Tiên thần thể.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.3 /10 từ 16 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status