Thiếu gia bị bỏ rơi

Chương 1963: Bậc thang ngày ấy


- Táp Đế Đại Nhân, Vị Phong Đại Đế tới chơi...

Táp Không Đại Đế còn đang nghi ngờ chuyện Phạm Hắc La Mã cắn nuốt La tiêu ngô mộc, có phải thật là có thể mọc ra cánh màu vàng hay không, tên Tiên Tôn hậu kỳ ngày hôm qua nghênh đón Diệp Mặc kia đã tới đây bẩm báo rồi..

Táp Không Đại Đế lập tức nói với Diệp Mặc:

- Vị Phong Đại Đế là Thiên Chủ của Thanh Vi Thiên, Diệp tông chủ có muốn cùng với ta đi gặp một chút hay không,

Diệp Mặc vội vàng khoát tay nói:

- Táp Đế, con người của ta bụng dạ thẳng thắn, ta và Vị Phong quan hệ không thân, lần trước còn đánh nhau to. Một khi đi ra ta và ông ta đánh nhau ở phủ Đại Đế của ông, truyền ra cũng không phải chuyện vẻ vang gì. Đại Đế cứ đi chào hỏi Vị Phong kia đi, chúng ta đã quen thân như vậy rồi, ngài không cần phải để ý đến ta. Huống hồ ta cũng rất thích cái vườn hoa tiên này, vậy ở chỗ này xem hoa cũng được mà.

- Chuyện này...

Táp Không Đại Đế không thể tưởng được Diệp Mặc mặt dầy như vậy, ông ta và Diệp Mặc lúc nào thì thân như vậy hả? Nhưng bây giờ Diệp Mặc nói như vậy, ông ta cũng không tiện nhiều lời, dù sao lời Diệp Mặc nói là sự thật, hắn thật sự đã từng đánh nhau với Vị Phong tiên đế.

Diệp Mặc đã nói như vậy, Táp Không Đại Đế cũng chỉ có thể bất đắc dĩ nói,

- Đã vậy, thì Diệp tông chủ ở chỗ này ngắm hoa đi, ta bảo Mục Duệ Quảng tiếp đón cậu một lát.

- Chuyện đó cũng không cần đâu.

Diệp Mặc lại cự tuyệt nói:

- Cảnh đẹp như thế này, ta cùng mấy tiên nữ ở đây ngắm hoa càng cảm thấy ở đây không tệ. Đợi Vị Phong đi rồi, Đại Đế có thể gọi ta lúc nào cũng được.

Táp Không Đại Đế hận đến nghiến răng nghiến lợi, lại không thể làm gì được, bây giờ ông ta vẫn chưa thể đánh nhau cùng Diệp Mặc, ông ta nhất định phải hỏi rõ một số việc xong, mới có thể ngả bài với Diệp Mặc..

Ví dụ như lúc trước ở không gian sát cơ, Diệp Mặc làm thế nào mà ra ngoài được? Còn nữa cấm chế ở sân sau của cung điện kia, Diệp Mặc lại làm thế nào mà phá vỡ được? Thậm chí Diệp Mặc tu luyện là công pháp gì? Được truyền thừa từ đâu? Những vấn đề này hiện giờ ông ta một cái cũng chưa hỏi. Vị Phong Đại Đế tới thực không phải lúc, nhưng Vị Phong Đại đế lại là Thiên Chủ của Thanh Vi Thiên - Thiên Vực lớn nhất, rất nhiều chuyện ông ta cần có Vị Phong Đại Đế hỗ trợ, lại không cách nào thờ ơ với Vị Phong Đại Đế.

- Đã vậy, một lát nữa ta sẽ trở lại.

Táp Không Đại Đế vô cùng bất đắc dĩ, chỉ có thể tự mình mau chóng đi làm yên lòng Vị Phong Đại Đế, sau đó lại đến tìm Diệp Mặc tính sổ.

...

Táp Không Đại Đế vừa đi, chung quanh tuy còn có một vài Tiên Tôn, và hai gã Tiên đế sơ kỳ giám thị hắn, Diệp Mặc lại không để ý chút nào. Thần thức đao của hắn mạnh mẽ bổ ra, không có Táp Không ở đây, hắn nào còn kiêng dè gì nữa?

Hoa viên của Táp Không Đại Đế giống như bị lột sạch quần áo vậy, sạch trơn trước mặt Diệp Mặc.

Chỉ trong thời gian mấy hơi thở, Diệp Mặc thoáng chấn động, một cảm giác đã lâu xông lên đầu.

- Chuyện gì xảy ra? Anh.

Đường Bắc Vi vẫn luôn ở bên Diệp Mặc, Diệp Mặc sắc mặt thay đổi, cô lập tức nhìn thấy.

- Mọi người đi theo ta.

Diệp Mặc trầm giọng nói xong, trong cái hoa viên này đã chuyển qua một hướng khác, rất nhanh liền đi về hướng một con đường nhỏ lát ngọc thạch khác. Ba người Đường Bắc Vi vội vàng đi theo.

Mười mấy hơi thở sau, mấy người Diệp Mặc đã xuất hiện ở đầu một dãy bậc thang khá dài, hắn đứng trên cái bậc thang này nhìn chằm chằm cái này bậc thang này thật lâu không nói gì.

Cái bậc thang này hắn quá quen thuộc, trước kia sau khi trông thấy cái bậc thang này ở Luân hồi đạo của Vấn Đạo Các, hắn đã vô số lần nhớ tới, bây giờ gặp lại cái bậc thang này, loại quen thuộc kia khiến cho Diệp Mặc lập tức liền biết, cái bậc thang này chính là nơi lúc trước người phụ nữ kia lôi kéo mình bị Táp Không một cước đạp xuống.

- Anh, anh làm sao vậy?

Đường Bắc Vi thấy Diệp Mặc thật lâu không nói gì, chỉ nhìn chằm chằm cái bậc thang này, lại cất tiếng hỏi.

Diệp Mặc thở dài, chậm rãi nói:

- Rất lâu trước kia, anh bị người ta từ nơi này một cước đá lăn xuống dưới...

- Ah...

Đường Bắc Vi và Úc Kim Hương, ba người đồng thời kinh ngạc nhìn Diệp Mặc, bị người từ nơi này đá lăn xuống dưới? Điều này sao có thể, nơi này là phủ Đại Đế của Táp Không Đại Đế, Diệp Mặc há có thể có cơ hội tới đây?

- Ai...

Diệp Mặc bỗng nhiên dời ánh mắt nhìn chằm chằm về phía trong bụi hoa, hắn trước đó bởi vì thần thức quét đến cái bậc thang này nên tâm thần bị khuấy động, mới không chú ý những vật khác. Hiện tại tâm trí hắn đã dịu lại, thần thức của hắn chưa có chạm đến trong bụi hoa có chút động tĩnh, hắn lập tức liền chú ý tới, hơn nữa đã nhìn thấy người trong bụi hoa.

Là một người phụ nữ búi tóc kiểu hoa bách hợp, dung nhan cũng tú lệ, tu vi chỉ có Đại La Tiên, trong tay lại cầm một cái xẻng, hình như là một người trồng hoa. Chỉ có điều là ánh mắt có chút đơn điệu và thăng trầm bể dâu của cô biểu lộ tuổi tác của cô đã không nhỏ, ít nhất không phải như biểu hiện bên ngoài.

- Thực xin lỗi, Linh Tú đã quấy rầy đến Đại Nhân ngắm hoa...

Người phụ nữ Đại La Tiên này sợ hãi không thôi luôn miệng nói.

Vốn Diệp Mặc cũng không hề để ý gì, nhưng khi người nữ Đại la tiên này nói xong câu đó, Diệp Mặc lập tức dại ra.

Hắn nhìn thấy dưới tai trái nữ Đại la tiên này có một hình ngôi sao màu đen, nếu như không nhìn thấy cái hình vẽ này Diệp Mặc còn nghĩ không ra, nhưng sau khi hắn trông thấy cái hình vẽ này, lập tức trong tim bắt đầu thình thịch đập loạn xạ.

Lúc trước, khi hắn và người phụ nữ kia đã bị Táp Không Đại Đế một cước đá xuống bậc thang, bên cạnh Táp Không Đại Đế còn có hơn mười thiếu niên và mấy chục Tiên Tử cực đẹp.

Người phụ nữ này chính là một trong số mấy chục Tiên Tử cực đẹp lúc trước, chỉ có điều là lúc này dung mạo của nàng sớm đã già đi rất nhiều. Bởi vì lúc ấy cô có chút không đành lòng nhìn hai người bị Táp Không Đại Đế đá xuống bậc thang, nên mới nghiêng mặt qua, Diệp Mặc ở trong Luân Hồi đạo nhìn thấy rất rõ ràng, tiên nữ nghiêng mặt qua kia dưới tai trái có một hình vẽ hình ngôi sao, hắn tuyệt đối sẽ không nhớ lầm.

Bởi vì hình vẽ hình ngôi sao này, Diệp Mặc lập tức liền nhớ lại dung mạo của nàng, vậy mà cũng giống nhau đến mấy phần. Lúc này Diệp Mặc khẳng định người phụ nữ trước mắt này, chính là tiên nữ quay đầu đi năm đó.

Đại La Tiên này bởi vì nghe thấy lời mình nói, nàng nghĩ tới tình cảnh lúc ấy, trong lòng có chút chấn động, lúc này mới đánh thức mình từ trong hồi ức.

Nếu đã khẳng định người phụ nữ này chính là người trước kia đã nhìn thấy mình bị đá xuống ở trong phủ Táp Không Đại Đế, Diệp Mặc quyết định phải đem nàng đi từ từ hỏi.

Vốn hắn còn muốn hỏi Táp Không Đại Đế, cũng là vạn bất đắc dĩ, bởi vì ở đây không có người nào khác biết. Nếu muốn biết đáp án, nhất định phải hỏi Táp Không Đại Đế. Nhưng chỗ có hại khi hỏi Táp Không chính là một khi Táp Không không muốn trả lời, hoặc là chuyện này có bí mật, thì kết quả chính là đánh nhau to. Hơn nữa trước khi Diệp Mặc chưa điều tra rõ ràng, cũng không muốn đánh nhau với Táp Không Đại Đế này.

Nếu như đánh nhau, hắn không giết chết Táp Không, thì chính là đánh rắn động cỏ. Nói không chừng Táp Không sẽ làm cho những người biết mình và sự việc liên quan toàn bộ biến mất. Nếu vậy, hắn cũng không cách nào tìm được đáp án năm đó, cũng không cách nào tìm ra người phụ nữ kia là ai, đã đi đâu rồi.

- Anh...

Đường Bắc Vi lần thứ ba nhắc nhở Diệp Mặc, cô cảm giác anh trai sau khi đến nơi này có chút không đúng. Trước mắt, Tiên Tử trồng hoa này có chút căng thẳng và lo lắng nhìn anh trai, anh trai lại một câu cũng không nói.

- Ha ha...

Tiếng cười sang sảng của Táp Không Đại Đế truyền đến, thần thức của Diệp Mặc lập tức quét đến Táp Không Đại Đế đã đi tới, bên cạnh ông ta ngoại trừ Vị Phong Đại Đế ra, còn có một hòa thượng hở ngực, rõ ràng là Phùng Độ La Hán.

Phùng Độ La Hán đi Thanh Vi Minh giang, Diệp Mặc không biết từ lúc nào mà ông ta lại chạy đến đây rồi.

- Diệp huynh đệ, Đại Hòa Thượng nghe nói lối đi Lôi Sát Thần Điện ở Thanh Vi Minh giang kia lại đóng cửa rồi, nên chỉ có thể rời đi. Trở lại tiên thành Hồng Vũ nghe nói cậu đang ở phủ Đại Đế, ta lập tức cùng tới với Vị Phong Đại Đế. Cậu mời ta uống rượu Đỗ nương, ta nhất định phải mời cậu đi uống rượu, ha ha.....

Phùng Độ La Hán cười không hề che đậy, hiển nhiên là tâm tình sảng khoái cực kỳ.

Diệp Mặc giờ mới hiểu được Phùng Độ La Hán đi Thanh Vi Minh giang để làm gì rồi, thì ra ông ta muốn đi Lôi Sát Thần Điện. Lối đi lúc trước của Lôi Sát Thần Điện là do mình mở ra, rất nhanh đã bị đóng lại rồi, lão hơn một năm sau mới tới, có thể đi qua được mới là chuyện lạ.

Nhưng nhìn thấy Phùng Độ La Hán, Diệp Mặc trong lòng vẫn rất là vui vẻ, đại hòa thượng này nói chuyện thẳng thắn, không có tâm địa gian giảo gì, kết bạn với loại người này thư thái vô cùng.

- Nếu Phùng Độ huynh đã nói như vậy, Diệp Mặc đương nhiên không có ý kiến, chúng ta bây giờ lập tức đi là được rồi.

Diệp Mặc muốn lập tức mang nữ Đại la tiên tên là Linh Tú này đi, sau đó tỉ mỉ hỏi han cho rõ.

Ba người Úc Kim Hương liền vội vàng tiến lên nói lời cảm tạ với Phùng Độ hòa thượng, lúc trước ở Băng La tiên thành, chính là Phùng Độ La Hán ra tay giúp đỡ, nếu không có Phùng Độ La Hán, các cô nói không chừng đều đã rơi vào tay Vô Già Âm Hà rồi.

Táp Không Đại Đế vội vàng ngắt lời nói:

- Uống rượu dễ nói chuyện, phủ Đại Đế chúng tôi mặc dù không có loại rượu đen Đỗ nương sát ý tràn trề kia, nhưng cũng có tiên tửu cực phẩm không thua gì rượu Đỗ nương, chúng ta cùng đi tới đình ở cuối vườn tiên nâng ly ba trăm chén là tốt rồi.

Diệp Mặc vừa nghe những lời này của Táp Không Đại Đế, đã biết là đối phương sẽ không để cho mình dễ dàng rời đi đâu. May mà lần này tới là Phùng Độ hòa thượng, hòa thượng này và hắn cũng coi là người quen. Nếu như lại tới một Đại Đế quan hệ không tệ với Táp Không Đại Đế, nói thí dụ như Long Hà Đại Đế, vậy hắn nói không chừng sẽ bị mấy Đại Đế này vây công.

Cho dù là tu vi của hắn có thuộc loại trâu bò đi nữa, cũng chỉ là Tiên đế sơ kỳ, huống chi, hắn còn mang theo ba người phụ thuộc nữa. Nếu như qua một hai năm nữa, chờ hắn củng cố tu vi Tiên đế sơ kỳ trong Trận bàn thời gian rồi, lại thêm một viên Đế Mộc Lam quả thăng cấp Tiên đế trung kỳ, cho dù là ba Đại Đế này liên kết hắn cũng không sợ. Tiếc rằng hắn vừa mới thăng cấp Tiên đế, nhất định phải tới nơi này gặp Táp Không Đại Đế, cho dù là hắn không đến, Táp Không cũng sẽ tìm đến hắn.

Diệp Mặc đương nhiên không muốn ở lại cái nơi này uống rượu, Vị Phong Đại Đế đã đến, đã nói lên rằng Long Hà Đại Đế rất có thể sẽ đến. Hắn ở lại chỗ này nhiều thêm một chút, thì nguy hiểm cũng nhiều thêm một phần.

Ngay khi Diệp Mặc muốn hỏi Táp Không Đại Đế dẫn nữ Đại la tiên tên là Linh Tú kia đi, thì nữ Đại la tiên lại cúi đầu muốn lặng lẽ rút đi.

- Ngươi chờ một chút.

Diệp Mặc vội vàng gọi nữ Đại la tiên này lại.

Nữ Đại la tiên này chỉ là một tôi tớ trong phủ Đại Đế mà thôi, Diệp Mặc gọi bà ta lại, những người ở đây đều có chút cảm thấy kỳ quái.

Nữ Đại la tiên kia nghe thấy Diệp Mặc gọi bà, lập tức liền đứng lại, khom người nói với Diệp Mặc:

- Đại Nhân có việc gì xin cứ căn dặn

Diệp Mặc từ trong giọng nói đã bình tĩnh vô cùng của nữ Đại la tiên này, đã nghe ra là bà ta đã hiểu ý của mình, nói không chừng bà ta đã đoán được mình chính là cái người bị ném xuống luân hồi kia.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.3 /10 từ 16 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status