Thiếu gia bị bỏ rơi

Chương 2217: Ám chiến


Thuần Vu Văn đứng bên cạnh nhìn thấy Diệp Mặc đến Tiêu Đát còn không sợ, sắc mặt lập tức trở nên tái nhợt. Lúc trước gã còn muốn nói giáo huấn Diệp Mặc, đây chẳng phải là tìm đến cái chết sao?

Bảo chủ Lâu Hồn của Ảnh Hư Bảo cũng kinh hãi như Thuần Vu Văn, đồng thời trong lòng cũng thầm nghĩ may mắn, mình không làm gì Diệp Mặc.

Không Hãn Thánh Đế và Thiên Thụy Thánh đế mặc dù kinh ngạc, nhưng cũng không sợ hãi. Quan hệ giữa Diệp Mặc và bọn họ cũng khá tốt, đồng thời bọn họ cũng hiểu, chẳng trách Diệp Mặc không tiến vào Đạo quả tháp, cũng không sợ Hải tộc, chắc người ta chính là Hỗn nguyên Thánh đế đang ẩn giấu, tu vi của người ta cao, chính là thích làm những việc trêu người này, ai có thể làm gì được hắn?

Lúc trước tên bán bộ Hỗn nguyên truy sát Diệp Mặc kia rõ ràng cũng bị Diệp Mặc giết chết rồi.

Tiên nữ Long tộc kia đã kịp phản ứng lại, hóa ra tên Đạo nguyên Thánh đế của Nhân tộc này là một Hỗn nguyên Thánh đế giả trang, chẳng trách không coi những Hỗn nguyên Thánh đế có mặt trong này ra gì.

Cô mau chóng nói với Diệp Mặc:

- Tiền bối mời ngồi bên này.

Nói xong, cô trực tiếp dẫn Diệp Mặc đến bên cạnh một Hỗn nguyên Thánh đế ngồi xuống, đến Vô Ảnh và Cừu Nhưỡng cũng ngồi bên cạnh Diệp Mặc, ba Tiên nữ của Long tộc cũng đã bước đến đứng bên cạnh.

Diệp Mặc sau khi ngồi xuống, Tiên nữ Long tộc kia mới sắp xếp chỗ ngồi cho đám người Thiên Thụy Thánh Đế.

Lập tức từng đĩa Tiên quả cao cấp được mang lên, thậm chí còn có chút Hồn Thiên Bàn Long quả trong đó nữa. Hồn Thiên Bàn Long quả ngoài chứa Long khí, còn cực ngon. Diệp Mặc vẫn chưa bao giờ được ăn, tiện tay lấy một quả ăn, cảm giác mùi vị cũng không tệ lắm.

Tu vi của Cừu Nhưỡng quá thấp, cũng không dám tùy tiện ăn Hồn Thiên Bàn Long quả. Trong lòng nó lúc này cũng vô cùng kích động, lúc trước kiểu đại hội Tiên quả như này làm gì có vị trí của nó?

Đừng nói là vị trí của nó, cho dù vị trí của ông nội cũng không có. Còn bây giờ chẳng những nó ngồi trong này, còn có thể hưởng thụ Hồn Thiên Bàn Long quả cao cấp, đúng thật là nhân sinh vô thường.

- Anh chính là Đan thánh của Nhân tộc? Cũng là người giết Củng Hạng của Ma tộc chúng tôi trong đại hội phân chia suất thừa vào Đạo quả tháp?

Một giọng nói ác liệt vang lên, không khí đại điện vốn dĩ có chút cổ quái lại càng thêm yên lặng hơn.

Diệp Mặc lập tức liền chằm chằm nhìn về phía Thánh Đế nói chuyện này, người này sắc mặt lộ ra chút ánh sáng màu nâu, nếu không phải trên mặt gã có chút ánh sáng màu nâu, người này thoạt nhìn chỉ là một người đàn ông trung niên cực kỳ bình thường. Nhưng Diệp Mặc nhìn ra, đạo vận của người này nội liễm, chứng tỏ là một Hỗn nguyên Thánh đế đạo vận cực kỳ viên mãn.

- Anh là ai?

Diệp Mặc không chút khách khí hỏi.

- Bổn thánh là Bộc Dương Tư của Ma tộc, anh không cảm thấy với tu vi của mình đi giết một Đạo nguyên Thánh đế, có chút mất thể diện sao?

Ngữ khí của người đàn ông này vẫn ác liệt, không biết là bẩm sinh giọng nói đã ác liệt như này rồi, hay là vì nhìn thấy Diệp Mặc, lúc này mới cố ý thể hiện như này. Gã đoán Diệp Mặc chắc hẳn cũng là một Hỗn nguyên Thánh đế, câu nói này là tra hỏi, còn nữa chính là gián tiếp điều tra một chút về tu vi của Diệp Mặc.

Ngữ khí của Diệp Mặc cũng trở nên lạnh lùng:

- Bộc Dương Tư, khi tôi giết Củng Hạng cũng không phải là tôi muốn khiêu chiến anh ta, mà là anh ta khiêu chiến tôi. Chẳng lẽ Ma tộc anh khiêu chiến thất bại không cam tâm? Hơn nữa, tu vi của tôi thì sao? Cho dù tôi là Hỗn nguyên Thánh đế, anh có thể nhìn ra tôi là Hỗn nguyên Thánh đế sao? Nếu anh có thể tìm một Hỗn nguyên Thánh đế cũng giả trang thành Đạo nguyên Thánh đế không bị người ta phát hiện, sau đó đến đại hội Đạo quả tháp giết hết tất cả Đạo nguyên Thánh đế, cũng là bản lĩnh của anh. Nếu anh không tìm được, thì đừng lải nhải ở chỗ này.

- Anh…

Bộc Dương Tư tức giận, cho dù là Hỗn nguyên Thánh đế nói với gã cũng không dám không khách khí như này. Diệp Mặc không ngờ lại dám nói như này với gã, quả thực là muốn chết rồi.

- Khanh khách…

Một tiếng cười lớn vang lên, không khí căng thẳng tiêu sát lập tức liền rối loạn.

Diệp Mặc phát hiện giọng cười khanh khách này không ngờ là một thiếu nữ tuổi tác không thể tưởng tượng nổi, thiếu nữ này mặc Tiên váy màu đỏ. Thoạt nhìn xinh đẹp, đồng thời quanh người cũng tản ra khí chất cao quý, khiến người ta căn bản cũng không dám nhìn thẳng, dường như liếc nhìn sẽ tự ti mặc cảm.

Một thiếu nữ bình thường làm gì dám cười khanh khách trong này, người thiếu nữ này rõ ràng không tầm thường. Hơn nữa Diệp Mặc cũng nhìn thấy cô không tầm thường. Thiếu nữ này rõ ràng là một Hỗn nguyên Thánh đế, trên người cô toát ra khí tức cao quý, Diệp Mặc không ngờ lại có chút quen thuộc, mau chóng Diệp Mặc liền biết hắn gặp người này ở chỗ nào rồi, hắn từ trên người của Thang Tiểu Du và Thang Kỳ cảm nhận được loại khí tức này.

Hóa ra thiếu nữ này chính là Hỗn nguyên Thánh đế của Phượng Hoàng tộc, Diệp Mặc giật mình hiểu ra, một Hỗn nguyên Thánh đế của Phượng Hoàng tộc không thể nào là một thiếu nữ, thiếu nữ chỉ là vẻ bề ngoài của cô mà thôi.

- Diệp đan thánh, tôi nghe thấy Thang Kỳ nói về anh. Nghe nói anh còn biết Tiểu Du. Lúc nào rảnh đến Phượng Hoàng tộc chúng tôi luyện giúp mấy viên Thần đan nhé, tôi sẽ không để anh thua thiệt đâu.

Mặc dù thiếu nữ này thoạt nhìn khí chất vô cùng cao quý, nhưng khi nói chuyện, thì lại không có chút cố kị gì.

- Không biết vị tỷ tỷ này xưng hô thế nào?

Diệp Mặc vội ôm quyền nói.

Hắn thực sự không biết phải xưng hô với thiếu nữ này như nào, thiếu nữ này thoạt nhìn còn trẻ tuổi hơn hắn, nhưng hắn lại biết rõ tuổi tác của thiếu nữ này cũng không nhỏ, hơn nữa lại là một Hỗn nguyên Thánh đế. Nếu như ở nơi khác, hắn đến gọi một câu tiền bối cũng chẳng là gì, nhưng trong này lại là đại diện cho Thánh Đế của Nhân tộc, nếu gọi Hỗn nguyên Thánh đế của Phượng Hoàng tộc là tiền bối, chẳng phải là vô duyên vô cớ hạ thấp một phần thân phận hay sao?

Thiếu nữ này lại khanh khách cười nói:

- Thực ra anh gọi tôi là tỷ tỷ là được rồi, tôi tên Thang Tòng Hạm, anh phải nhớ kỹ đấy. Có thờI gian nhất định đến Phượng Hoàng tộc chúng tôi chơi, ở đó có lẽ cũng không thua kém gì nơi này.

Nghe thấy thiếu nữ của Phượng Hoàng tộc ngắt lời mình, Bộc Dương Tư cực kỳ khó chịu, nhưng cũng không nói thêm gì nữa, đừng nhìn Thang Tòng Hạm thoạt nhìn là một thiếu nữ yêu kiều, thực tế gã biết rõ sự lợi hại của thiếu nữ yêu kiều này. Hơn nữa tính tình của thiếu nữ yêu kiều này cũng không tốt như biểu hiện bề ngoài của cô, nếu gã tiếp tục phản bác lại Thang Tòng Hạm này vài câu nữa, tuyệt đối sẽ châm ngòi thuốc súng, cách làm sáng suốt nhất, chính là ngậm miệng lại.

Diệp Mặc đành phải nói:

- Cám ơn lời mời của tỷ tỷ, Diệp Mặc có thời gian nhất định sẽ đến đó chơi.

Lúc này những người trong này cũng đã có chút hiểu về tính khí của Diệp Mặc, đó chính là những lời khách khí với hắn, hắn bình thường cũng sẽ không làm gì anh, nếu muốn nói những lời ép hắn, thì cứ nhìn Bộc Dương Tư của Ma tộc làm gương.

Diệp Mặc và Thang Tòng Hạm chào hỏi, lúc này mới có thời gian rảnh ôm quyền nói với Hỗn nguyên Thánh đế của Âm Minh tộc kia:

- Lãnh tiên hữu, nhanh như vậy đã gặp nhau rồi.

Lãnh Dục Kỳ miễn cưỡng thay đổi từ khuôn mặt xám xịt tươi cười nói:

- Đúng vậy, nhanh như vậy đã gặp lại rồi. Diệp tiên hữu lại lên một cấp bậc mới rồi, thật đáng mừng.

Lúc này Văn Đức Thủy muốn nói chuyện cuối cùng cũng hiểu Diệp Mặc là ai, chính là tên Thánh Đế dẫn đầu Nhân tộc đến quảng trường Thần Thánh bảng của Hư Thị giết hơn trăm Thánh Đế Hải tộc.

Sau khi biết rõ Diệp Mặc là ai, Văn Đức Thủy bỗng nhiên đứng dậy, sắc mặt sát cơ nói:

- Hóa ra anh chính là Diệp đan thánh giết chết hơn trăm Thánh Đế của Hải tộc chúng tôi, được, không ngờ hôm nay lại gặp được anh trong này, bổn thánh nếu không luyện hóa hồn phách của anh, thì làm sao có thể nguôi được?

Khi nói chuyện đồng thời sát thế cường đại cũng dần hiện ra, khiến không gian trong này dâng lên từng gợn sóng kích động.

Diệp Mặc sớm đã nhìn thấy Văn Đức Thủy này, đầu tóc của lão rất dễ làm người khác chú ý, giống như một cây tùng dựng thẳng đón khách vậy, sắc mặt cũng rất đặc biệt, thanh lam giao nhau. Lúc trước hắn liền đoán Văn Đức Thủy là Hỗn nguyên Thánh đế của Hải tộc, bây giờ xem ra, hắn thực sự không đoán nhầm.

Sát thế cường đại của Văn Đức Thủy còn chưa xông đến trước mặt Diệp Mặc, bị thần thức giới vực của Diệp Mặc đánh cho thê thảm, sát thế đó trong nháy mắt liền biến mất trong không gian, xung quanh lại lần nữa trở nên bằng phẳng yên tĩnh.

Người khác cho rằng lần này Văn Đức Thủy dường như trong lúc giao phong chiếm thế hạ phong, trên thực tế, Văn Đức Thủy chỉ là thi triển sát thế của mình, còn Diệp Mặc thì lại dùng thần thức vực. Hoặc là nói Văn Đức Thủy còn chưa chính thức bắt đầu động thủ, Diệp Mặc đã động thủ rồi.

Mặc dù đây là đồ bên trong, nhưng người khác cho rằng không phải như vậy. Hai Hỗn nguyên động thủ, không ai có thể tùy ý dùng thần thức quan sát điều tra. Bọn họ nhìn thấy chỉ là Diệp Mặc không ngờ lại có thể dễ dàng ngăn cản được Văn Đức Thủy, xem ra bọn họ không đoán sai, Diệp đan thánh này tu vi quả nhiên cũng không thấp hơn Hỗn nguyên Thánh đế, hoặc là nói hắn chính là Hỗn nguyên Thánh đế.

Diệp Mặc hóa giải được sát thế của Văn Đức Thủy, lúc này cũng sát ý đằng đằng nói:

- Anh không từ bỏ ý đồ sao? Bổn thánh cũng không muốn từ bỏ ý đồ. Hôm nay bổn thánh đến tham gia đại lễ Tiên quả Thánh Đế của Long tộc Chứng đạo Hỗn nguyên, bây giờ không tính toán với anh, giáo huấn anh. Hải tộc anh có phải là nhìn thấy Nhân tộc chúng tôi dễ ăn hiếp, trong Hư Thị không ngờ lại dám chủ động khiêu khích Nhân tộc chúng tôi. Giết hơn trăm Thánh Đế bên anh là nhiều lắm sao? Nếu Thánh Đế của Nhân tộc chúng tôi có thêm người vô tội bị Hải tộc giết, bổn thánh cam đoan sẽ đến Hải tộc giết chết hết, nghĩ chắc hẳn anh tin tôi có thể làm được chứ?

Văn Đức Thủy nghe thấy vậy sắc mặt bỗng nhiên đại biến, những người xung quanh đều cho rằng gã vì câu nói của Diệp Mặc mà tức giận. Nhưng chỉ có bản thân gã trong lòng biết, gã tại sao sắc mặt lại đại biến.

Lúc trước khi gã đến nơi này, Hải tộc cũng đã phái hơn mười chiến hạm hư không đi tiêu diệt Thánh đạo Tàn giới. Đừng nói Nhân tộc vốn dĩ chính là không đoàn kết, cho dù Nhân tộc không chia rẽ, lần này Thánh Đế Hải tộc xuất động cùng chiến hạm, cũng tuyệt đối có thể biến Thánh đạo Tàn giới thành bột mịn.

Nhưng gã không ngờ Nhân tộc lại có một Hỗn nguyên Thánh đế như Diệp Mặc này, một khi Hải tộc thực sự cho người đến tiêu diệt Nhân tộc, thì Diệp Mặc làm sao có thể bỏ qua được? Bản thân mình cũng không sợ hắn, nhưng với cường thế mà vừa nãy Diệp Mặc thể hiện ra ngoài, đối phương rõ ràng cũng không sợ Văn Đức Thủy gã.

Chỉ cần Văn Đức Thủy gã không giết chết được Diệp Mặc, Hỗn nguyên Thánh đế đó giết vào Hải tộc, thì kết cục sẽ thế nào? Bây giờ giữa các tộc mặc dù có tranh chấp, nhưng trước giờ chưa có Hỗn nguyên Thánh đế xuất động. Nhưng nếu Hải tộc cho người tiêu diệt Nhân tộc rồi, Hỗn nguyên Thánh đế người ta sẽ có thể ngu ngốc vẫn tuân thủ điều ước này sao?

- Hoan nghênh các vị Tiên hữu đến tham gia đại lễ Hỗn nguyên của Long tộc này, Long tộc vì xảy ra chút chuyện, chậm trễ thời gian của các vị quá lâu, thực có lỗi, Ngao Quỳ xin phạt một ly với các vị trước.

Một người đàn ông tóc vàng bước vào trong khách điện, sau khi cực kỳ khách khí nói, liền lấy một chén rượu từ Tiên nữ đứng bên cạnh uống cạn.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.3 /10 từ 16 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status