Thời đại cấm

Chương 60: Lưu Chính Minh quyết tâm


“Tiên khí tái xuất, tam đại vị diện phân tranh? 35 vị Đế cấp?” Lưu Chính Minh sắc mặt dường như có phần tái nhợt, cũng có một chút âm trầm.

Vẻ mặt ngưng trọng, hắn quay sang nhìn hệ thống:

“Thế này ngươi muốn bảo ta lấy được Tiên Khí từ trong tay họ? Không phải tự đi tìm chết sao?”

Hệ thống tuỳ ý nhún nhún vai:

“Ngươi không lấy cũng được. Dù sao đây cũng chỉ là nhiệm vụ. Bất quá ngươi càn phải nhớ kỹ rằng là tuy giá trị của nhiệm vụ này chỉ có 100k HTT, bất quá nó lại là nhiệm vụ chính tuyến, nếu ngươi không hoàn thành được nhiệm vụ này, đừng mong tìm được thêm bất kỳ loại nhiệm vụ nào khác, duy chỉ có nhiệm vụ ẩn giấu còn có khả năng. Tuy thế nhưng chính ngươi trong lòng cũng rõ ràng rằng là ẩn giấu nhiệm vụ khó tìm tới mức nào.”

Lưu Chính Minh không nói gì, trong lòng của hắn đương nhiên là biết mức độ khó khăn của ẩn giấu nhiệm vụ, đồng thời độ hiếm có của nó. Mà hắn cũng biết là ban thưởng của nhiệm vụ chính tuyến vô cùng hùng hồn, một thanh vũ khí Vũ cấp thượng phẩm, tính theo cấp bậc của Đấu Thiên Đại Lục chính là Tông cấp. Không những thế chỉ có hoàn thành nhiệm vụ này rồi hắn mới có thể làm tiếp các nhiệm vụ khác.

Lưu Chính Minh cứ ngồi đấy thẫn thờ một lât, trên mặt tràn ngập vẻ suy tính. Hệ thống cũng không có thúc giục, cứ nhìn kỹ Lưu Chính Minh lựa chọn, xem hắn liệu có gan đánh cược không, đây chính là một thử thách thực sự, hơi không cẩn thận là hắn chắc chắn sẽ chết.

Thời gian uống cạn một chén trà, Lưu Chính Minh đứng thẳng dậy, con mắt lộ vẻ quyết đoán.

“Đại đạo ngũ thập, thiên diễn tứ thập cửu. Ta làm sao lại không dám đánh cờ? Nếu không sau này đối mặt kẻ thù mạnh hơn cứ thế co vòi rụt cổ hay sao? Ta có thể không ngạnh kháng nhưng việc gì ta phải làm thế, ta còn có não a. Chẳng lẽ đánh không lại họ còn không thể tính kế sao?”

Lưu Chính Minh trên người bừng bừng một cỗ hùng tâm tráng chí. Đây chính là ngạo khí của hắn. Trên đời này căn bản không ai nghĩ ra được một Đại Đấu sư thế mà lại dám tham gia vào tranh đua của Đấu Đế, không những thế còn dám tính kế họ. Đây là cần cỡ nào can đảm a.

Hệ thống thấy vậy không mặn không nhạt nói ra:

“Vậy cẩn thận vào. Đối với ta mà nói, Đấu Đế bất quá cũng chỉ là sâu kiến. Nhưng đối với ngươi mà nói, hiện tại lại đang là núi cao không thể với. Chỉ cần một hơi thở thôi cũng để ngươi trong nháy mắt phi hôi yến diệt, bất lực chống đỡ rồi.”

Lưu Chính Minh hai con mắt lấp loé tinh quang, nét mặt cũng không còn ủ ê nữa, ngược lại lộ ra một vẻ cao hứng:

“Ngươi yên tâm. Ta chắc chắn sẽ cẩn thận, dù sao việc này liên quan đến tiền đồ và cả mạng sống của ta mà, đúng không? À nhắc đến việc đấy mới nhớ ra, nếu như mà để phân thân tiêu tốn hết toàn bộ năng lượng thì chuyện gì sẽ xảy ra nhỉ?”

Tại một nơi nào đấy trên Đấu Thiên Đại Lục, giữa một chốn núi cao hùng vĩ, tồn tại trên đấy năm toàn sơn phong. Phiêu miểu vân vụ, không gian xung quanh ngập tràn sương mù, toát lên một vẻ mờ ảo, siêu thoát khỏi hồng trần bên dưới.

Từng cỗ kiến trúc kéo dài liên miên xung quanh năm toà sơn phong, dưới mờ ảo của bạch sắc vụ khí xung quanh, lại càng thể hiện một vẻ đẹp huyền ảo, phảng phất như thiên cung dưới phàm giới.

Cả năm toà sơn phong đều cao tới mức tựa như chọc thủng trời cao, đứng ngang hàng tinh thần. Đứng từ trên cao, tinh tú dường như có xu hướng chiếu hết toàn bộ ánh sáng của mình xuống năm đỉnh núi, khiến cho khung cảnh lại càng thêm tráng lệ.

Ngay tại phía dưới ngọn sơn phong to nhất, tồn tại một toà sơn môn cổ kính, tự toát lên một vẻ uy nghiêm, ở phía trên có khắc ba chữ thật to, cũng lộ nên một cỗ khí thế riêng của mình. Đứng trước nó, phàm nhân phảng phất như nhìn thấy tự thân vận mệnh, lại càng tựa như trải qua chục năm tuế nguyệt.

Thiên Cơ Môn.

Môn phái đứng đầu tại bên trong thập nhị môn. Vị trí nằm ở giáp rang giữa Thanh Long Đế Quốc cùng với Chu Tước Đế Quốc. Thiên Cơ Môn làm việc khiêm tốn, xưa nay rất ít khi hỏi thăm thế sự, cũng là thập nhị môn bên trong ít người nhất, thế lực cũng là đơn bạc nhất, nhưng lại đồng thời là môn phái bí ẩn nhất.

Tuy nói rằng thực lực đơn bạc, nhưng sẽ không ai dám khinh thường Thiên Cơ Môn, kể cả tứ đại đế quốc cùng lục tông. Lý do rất đơn giản, Thiên Cơ Môn có thể suy tính được thiên cơ, thế nên đơn giản là giao hảo cùng Thiên Cơ Môn chính là có thể phòng tránh được hung hiểm, cũng tương đương là nắm vững được tương lai một phần nào đó.

Bất quá Thiên Cơ Môn suy tính cũng không phải không gì không được, nếu không thì đã sớm xưng Tông từ lâu, đâu còn chấp nhận chỉ là Môn như thế này.

Khả năng xem xét thiên cơ thì lại cực kỳ khủng bố, điều này khiến ngay cả Lục Tông cũng phải nghiêm túc mà cẩn thận đối đãi Thiên Cơ Môn, không thì rất nhiều thông tin cơ mật sẽ bị lộ ra chỉ trong nháy mắt.

Về phần tại sao không ai dám xuất thủ diệt Thiên Cơ Môn, đây cũng chính là lý do. Thiên Có Môn tựa như một con mắt của cả Đấu Thiên Đại Lục, diệt đi nó, gần như không cách nào đối kháng lại Hồn Ảnh đại lục và cả các vị diện khác.

Thiên Cơ Môn tuy thường được nhắc tới về mặt bói toán, cũng được biết đến với nhân số ít đến đáng thương, rốt cuộc là xem thiên cơ cũng cần phải có thiên phú. Tuy vậy thì đỉnh tiêm chiến lực của Thiên Cơ môn vẫn có, thậm chí áp đảo các môn phái khác. Coi như Tương Kính Môn, yếu nhất trong thập nhị môn chỉ có một vị Đấu Thánh đỉnh phong tạo được giới vực, Thiên Cơ Môn lại có tận những năm vị.

Còn về thiên tài địa bảo lại càng đừng hỏi. Nơi nào có bảo vật xuất thế, Thiên Cơ Môn chắc chắn sẽ là một trong những kẻ xuất hiện đầu tiên. Vận khí tốt, có thể lấy luôn, vận khí không tốt, chắc chắn sẽ được phân một chén canh. Dù sao nếu gạt bỏ Lục Tông cùng Tứ Đế quốc ra, Thiên Cơ Môn chính là thiên hạ vô địch.

Đã từng có lần tại hậu viện của Dược Tông tông chủ từng có một món cửu tinh linh dược xuất thế, hắn vừa mới vào đã thấy Thiên Cơ Môn môn chủ đang vật lộn để kéo linh dược đi rồi. Cũng may hai người vốn là bạn rất thân, chứ nếu như là tại các Tông khác, Thiên Cơ Môn môn chủ chỉ e lành ít dữ nhiều.

Đệ tử tuy ít, nhưng tất cả đều là toàn thân vũ trang tận răng, hành tung bí ẩn, chỉ một thân trang bị cũng đủ đè chết đối phương. Không những thế, đệ tử Thiên Cơ Môn tất cả đều tinh thông thuật bói toán, nên rất khó để lâm vào mai phục, ngay cả đi vệ sinh cũng đi cùng nhau, điều này cũng góp phần tăng sự đoàn kết của cả môn.

Đại trận hộ môn lại càng là Thiên cấp đỉnh phong trận pháp, tuân theo Ngũ Đầu làm trận, hội tụ khí vận thế gian gia thân, cũng có phần ẩn ẩn vượt qua đại trận của lục tông.

Công bằng mà nói, với hiện trạng của Thiên Cơ Môn, nếu đơn đấu cả thập nhất môn còn lại, mười thành chắc thua, bất quá cũng sẽ kéo theo ít nhất năm môn trở lên. Đất chính là lý do Thiên Cơ Môn trải qua mấy ngàn năm vẫn luôn là đệ nhata trong Thập Nhị Môn.

Năm ngọn núi của Thiên Cơ Môn được phân làm: Hoả Tinh phong, Thuỷ Tinh phong, Thổ Tinh phong, Mộc Tinh phong, Kim tinh phong, lấy Kim tinh phong làm chủ. Mỗi một vị phong chủ đều có thực lực Đấu Thánh Ngũ Tinh trở lên, đặc biệt là Thiên Cơ Môn môn chủ, tu vi lại càng là đạt đến Đấu Thánh bát tinh, chỉ cách cửu tinh một tia mà thôi.

Ngay tại lúc này tại Kim tinh phong, trong một căn phòng đơn sơ và giản dị, có một lão nhân hai mắt nắm nghiền, nhưng trong tay không ngừng kết thủ ấn. Khí tức trên người bàng bạc đáng sợ, tựa như bất kỳ lúc nào cũng có thể bước ra được một bước kia, nhưng thuỷ chung vẫn chưa làm được.

Đó chính là Thái Huyền lão nhân, một trong 5 vị lão tổ của Thiên Cơ môn, một thân tu vi đã đạt tới được Đấu Thánh đỉnh phong, chỉ kém một chút liền có thể đạt được Đấu Đế.

Ngay trước mặt hắn lúc này chính là một cái lăng cầu, được tạo nên từ vô số mảnh ghép, tựa như kính vỡ đồng dạng, bất quá đây chính là một kiện Thánh khí tuỳ thân của Thái Huyền lão nhân, Thái Tượng Kính.

Đột nhiên, như đã tính ra điều gì đó, lão ẩu này lẩm bẩm:

“Tiên khí lại xuất thế? Vị trí vẫn tại Đại Khôn quốc, rốt cuộc có chuyện g...”

Chưa kịp nói hết câu, lão ẩu này đã phun ra một đợt máu, cả thân hình nhanh chóng bay ngược về phía sau, phá toái cả căn nhà.

Ngay lập tức có 8 luồng sáng nhanh chóng xuất hiện, đỡ lấy hắn. Một vị trông giống như một phúc hậu trung niên, râu dê xồm xoàm. Đây chính là Thiên Cơ lão nhân, một trong những người sáng lập ra Thiên Cơ môn, một thân tu vi đã đạt đến Bán Đế.

Hắn trầm giọng hỏi:

“Thái Huyền, chuyện gì vừa xảy ra?”

Tuy rằng Thiên Cơ lão nhân là một trong các đại thụ hình thành Thiên Cơ môn, bất quá không ai không biết rằng là đệ tử của hắn, Thái Huyền lão nhân về bản sự suy đoán lại giỏi hơn hắn, thế nên chuyện vừa xong Thái Huyền lão nhân nhìn thấy được, Thiên Cơ lão nhân lại không thấy được.

Thái Huyền lão nhân ho ra một ngụm lão huyết, khó nhọc nói ra:

“Tiên khí lại xuất thế. Bất quá đây chính là một cái bẫy, sát cục thực sự, thập tử vô sinh. Tại 7 ngày sau, Tiên Khí sẽ xuất hiện tại Đại Khôn quốc lãnh thổ, có người tại Hồn Ảnh đại lục tính toán chúng ta.”

“Tính toán, tính toán như nào?” Thiên Cơ lão nhân gấp gáp. Dù sao đây cũng là chuyện liên quan đến Đấu Thiên đại lục, Thiên Cơ lão nhân cũng không nguyện ý đại lục bị xâm lược a.

“Tính toán không biết, thiên cơ che lấp. Người đạt được tiên khí cũng bị thiên cơ che mắt, một mảnh hỗn độn, nhìn không được.”

Thái Huyền lão nhân thở dốc nói ra, sau đó liền bất tỉnh nhân sự. Dù sao lấy sức của hắn cũng chỉ có thể toàn mạng dưới thiên cơ phản phệ tình huống mà thôi.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status