Thời không loạn đấu

Chương 11: Huyết mạch Băng Tinh



Tần Vũ hôn mê được đưa về phòng giam. Cai ngục ném hòm thuốc vào, sau đó để hắn lại đó. Cả người hắn vô cùng thê thảm, đầy vết cào, bởi vì hắn đã cố né tất cả những hàm răng của bọn sói. Nghiêm trọng nhất là vết cào ở lưng, máu hiện tại vẫn còn chảy, thậm chí còn nhìn thấy loáng thoáng xương cột sống của hắn. Tay vẫn còn nắm chặt con dao băng kia, căn bản là bởi vì tay hắn đều cứng đanh lại rồi, như là đóng băng vậy. Làm hắn trước khi hôn mê không tài nào bỏ nó ra được.

Mọi người xúm lại xem xét cho hắn, Khương Dực lo lắng, sốt sắng nói: "Làm sao bây giờ ạ?"

Băng ca nhíu mày, nhìn con dao mà Tần Vũ đang nắm trên tay, không nói gì.

Chú X đeo găng tay vào, lấy kim chỉ từ trong hộp ra bắt đầu khâu vết thương rồi sơ cứu cho hắn. Vết thương khá nghiêm trọng, Tần Vũ đau đớn thở dốc, thêm việc hắn bị hen, thở không khác gì tiếng mèo kêu. Cuối cùng thì cũng sơ cứu xong, Tần Vũ vẫn nhắm nghiền hai mắt, không có dấu hiệu tỉnh lại.

Cánh tay cầm con dao như đã biến thành băng, lạnh toát, đông cứng.

Băng ca nhíu mày càng sâu, con dao này ra anh tạo ra, nhưng không nghĩ tác dụng phụ của nó lại lớn đến mức này.

Chú X quan sát cánh tay của Tần Vũ, suy nghĩ một chút rồi nói: " Cách duy nhất để giúp cậu ấy chữa khỏi là huyết mạch Băng Tinh."

Băng ca hỏi: "Như vậy nghĩa là sao?"

"Cậu ở trong này từ nhỏ nên không biết, huyết mạch như cậu rất hiếm có, vì vậy người ta sẽ rất muốn máu của cậu để biến đổi gen bên trong mình, giúp họ có được một phần sức mạnh của cậu. Bất quá, tiếp nhận một sức mạnh mới không liên quan gì đến sức mạnh của chính mình, không khác gì nhét một quả dưa hấu vào lỗ mũi cả. Huyết mạch để biến đổi gen chỉ cần tiêm máu của người khác đã qua một số điều chế vào cơ thể, may mắn thì thành công, còn không thì sẽ chết." X nói, sau đó nhìn Tần Vũ: "Để cậu bé thế này cũng không phải cách hay, nếu cứ để mãi cậu cũng sẽ hóa băng mà chết, cách duy nhất là tiêm cho cậu ấy huyết mạch của cậu."

"Chỉ là một con dao mà thôi, tại sao cậu ấy lại hóa băng mà chết chứ?"

"Cậu không biết là huyết mạch băng tinh thuần khiết của cậu có thể tạo ra băng lạnh như thế nào à? Cậu bé bị nhiễm độc băng rồi, đưa cho cậu bé con dao này không khác gì con dao hai lưỡi cả. Bởi vì lí do này, mà con dao này mặc dù tính công kích cao nhưng gây hại cho người dùng, nên chỉ đáng đánh giá hạng F mà thôi."

"Nói vậy tức là tôi hại cậu ấy? Không nên đưa con dao này cho cậu bé?"

"Cũng không hẳn là vậy, nếu không có con dao này chắc cậu bé đã chết trên sàn đấu rồi." X nói, sau đó cầm kim tiêm lên, hỏi: "Cậu có đồng ý không?"

Băng ca vén tay áo lên như câu trả lời.

Anh cũng khá quý Tần Vũ, cậu ấy rất giống một người đàn ông đã từng ở cùng phòng giam với anh rồi thoát ra khỏi đây một cách an toàn vậy. Người này hơn anh 5 tuổi, và đây 6 năm trước rồi mới ra ngoài năm kia. Người đó được một nhà giàu nào đó đón khỏi đây. Người đó đã bầu bạn với anh nói chuyện, dù sao cũng khá hợp gu nhau mà. Anh ta kể rằng đã từng cưỡng hiếp một cô gái vào năm đó, mà Tiểu Vũ lại  cùng tuổi, đến cả ngoại hình cũng giống, có lẽ nào...?

Kim tiêm xuyên vào da thịt, Băng ca mặt không đổi sắc bình tĩnh nhìn kim tiêm chứa đầy máu. X thêm một số hạt gì đó vào trong kim tiêm, sau đó lắc đều lên, chỗ máu đỏ chuyển thành màu trắng.

Sát trùng xong cho Băng ca, X xoay người dùng bông lau lau chỗ mạch máu của Tần Vũ sau đó bình tĩnh đâm kim tiêm vào. Khương Dực nhìn thấy X vô cùng chuyên nghiệp, hỏi: "Tại sao chú lại giỏi thế, trước đây chú làm nghề gì vậy?"

X không trả lời, có chút né tránh nói: " Làm việc trong phòng thí nghiệm mà thôi."

Sau khi tiêm máu của Băng ca vào người Tần Vũ hắn co giật liên tục, sắc mặt lúc xanh lúc trắng, tóc chuyển thành màu bạc rồi lại chuyển thành màu đen. Đây là hiện tượng rối loạn gen khi mới tiêm huyết mạch vào.

Tần Vũ cảm thấy cả người hắn lạnh toát như đang đứng giữa băng tinh vậy. Lạnh lẽo. Đau đớn vì bỏng lạnh. Đông cứng tê liệt hết cả chân tay.

Cả thân thể của hắn giật nảy lên, hai mắt mở to, tròng mắt trắng dã, miệng sủi bọt, X nhanh chóng cố định hắn rồi thực hiện liệu pháp sơ cứu tim. Tần Vũ phun ra một ngụm dịch thể có màu trắng, sau đó hắn nhanh chóng ổn định lại. Bàn tay nắm con dao kia cũng thả lỏng ra, da cũng trở về màu sắc bình thường.

Băng ca nhìn thế thì thở phào một hơi.

Tần Vũ mê man mấy ngày liền, liên tục xuất hiện triệu chứng co giật cùng sùi bọt mép.

Đến ngày thứ 5, cuối cùng hắn cũng tỉnh dậy.

[Hấp thu huyết mạch thành công!

Sức mạnh +10

Tốc độ +2

Kĩ năng kèm theo:

Chống chịu cái lạnh (Sẽ không cảm thấy lạnh)

Khống chế nhiệt độ (Điều chỉnh nhiệt độ xung quanh bản thân, chỉ có thể giảm xuống so với nhiệt độ của hoàn cảnh, không thể tăng lên)

Ngưng kết băng (Có thể tạo ra băng, tạo nhiều hay ít dựa vào sự điều khiển)

Hoàn thành nhiệm vụ đầu tiên, khen thưởng xóa bỏ trạng thái xấu bao gồm: tác dụng phụ của huyết mạch, hen suyễn, vết thương ngoài da.

Khen thưởng một quyển cách đấu kĩ phẩm chất xanh, mời rút thưởng.

Tần Vũ ấn vào một vòng quay ở trước mặt, vòng quay quay tròn, sau đó dừng lại ở một quyển sách.

Quyển sách có tên là: MCMAP

[Giải thích: MCMAP khởi nguồn từ Hoa Kỳ thời kỳ chiến tranh thế giới từ thế kỷ 20. Đây là chương trình luyện võ của thủy quân lục chiến Hoa Kỳ, chương trình dạy cách sử dụng vũ khí một cách ngẫu hứng, lưỡi lê và các bộ phận của súng ngoài đạn. Với mỗi đòn đánh ra, có thể phá hủy hoàn toàn bất kỳ bộ phận cơ thể nào của đối thủ hoặc khiến nó chấn thương nghiêm trọng. ]

[Đồng ý học hay không?]

Tần Vũ gật đầu.

Ngay lập tức một loạt những hình ảnh về những động tác tuôn vào trong đầu hắn, đầu hắn đau nhức như búa bổ, một lúc sau mới hết được.

[Có xem thông tin cá nhân hay không?]

"Có."

[Bảng thông tin cá nhân

Tên: Tần Vũ

Tuổi: 6

Mị lực: 0 +1

Sức mạnh: 10 +15

Tốc độ: 15 + 4

Tiền: 0

Kiến thức: 10+3

Kĩ năng: chống chịu cái lạnh (Sẽ không cảm thấy lạnh), khống chế nhiệt độ (Điều chỉnh nhiệt độ xung quanh bản thân, chỉ có thể giảm xuống so với nhiệt độ của hoàn cảnh, không thể tăng lên), ngưng kết băng (Có thể tạo ra băng, tạo nhiều hay ít dựa vào sự điều khiển)

Nhận thức: 100

Tinh thần lực: 10+10

Hắc hóa: 0

Thú cưng: (Khóa)

Dị năng: (Chưa có)

Cơ giáp: (Chưa có)

Huyết mạch: Băng Tinh

Danh hiệu: Sát lang

Trạng thái bất thường: Không có

Điểm tích phân: (Mới)

Cửa hàng: (Mới)  ]

"Tại sao sức quyến rũ của tôi lại tăng lên thế kìa? Cả tinh thần lực nữa?" Hắn có làm gì đâu chứ?

[Mị lực tăng lên là vì có người quý cậu, với mỗi người yêu quý cậu sẽ tăng lên một điểm sức quyến rũ. Còn tinh thần lực là bởi vì cậu đã trải qua trận chiến sống còn và trải qua nỗi đau xé da rách thịt sau khi có được huyết mạch.]

Tần Vũ chỉ vào hai mục mới, hỏi: "Đây là cái gì?"

[Đây là mục mở ra sau khi kí chủ hoàn thành nhiệm vụ đầu tiên. Mỗi lần hoàn thành nhiệm vụ sẽ đạt được điểm tích phân, điểm tích phân dùng để mua đồ trong cửa hàng. Trong cửa hàng bán các huyết mạch, vũ khí, thuốc, đồ dùng cần thiết, kỹ năng, sách,...]

Tần Vũ gật đầu, sau khi hắn xem quyển sách kia, các kiến thức cứ như được in sâu vào đầu hắn.

Lúc này hắn mới cảm thấy cả người đều thoải mái, rồi đưa mắt nhìn xung quanh. Mọi người đều đã ngủ, có lẽ hắn đang thức dậy vào ban đêm. Bất quá, do đã ngủ nhiều ngày nên hắn không cảm thấy buồn ngủ nữa, hắn bắt đầu thực hiện các động tác theo quyển cách đấu kĩ kia. Nhất định phải thật mạnh, nếu không hắn sẽ là người phải chết!

Nhớ lại cảnh xác những con sói nằm la liệt, Tần Vũ nhìn không được buồn nôn. Lúc đó thần kinh hắn căng thẳng nên không có thời gian để ý đến việc đó, hiện tại nghĩ lại liền cảm thấy ghê tởm. Nên làm quen thôi! Trước sau gì hắn cũng phải tiếp tục giết chóc mà!

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status