Thôn phệ tinh không

Chương 178: Di Tích Văn Minh Cổ Số Chín

"Di tích văn minh cổ? " La Phong như bị một thùng nước lạnh dội lên đầu, giật bắn người. Trong nháy mắt La Phong không còn hỉ hả, mà là trở nên trịnh trọng, đôi mắt như điện, nhìn chằm chằm vào bức email trên đồng hồ thông tin, rồi nhẹ giọng nói:

- Mở thư!

Tíc!

Chủ đề trên hòm thư được chọn, một bức thư viết bằng chữ Hán hiện ra.

"La Phong giám sát sứ:

Mời vào 6 giờ chiều, ngày 29 tháng chín, đến tổng bộ toàn cầu Cực Hạn Vũ Quán Căn Cứ Thị Hồng Ninh. Đến lúc đó sẽ tập hợp với các chiến thần, cùng đi 'Di tích văn minh cổ số chín'.

Xin được nhắc ba điểm:

1. 'Di tích văn minh cổ số chín"
có mức độ nguy hiểm thấp, là nơi duy nhất có thể tìm được "bộ đồ Hắc Thần". Tỷ lệ chiến thần tử vong thương tật khi đi vào đó đại khái là 72%. Tỷ lệ thành công là 28%. Trước khi lựa chọn đi vào đó, cần phải suy nghĩ rõ ràng, một khi vào, sẽ không thể lui lại được.

2. Bất kỳ ai cũng chỉ có một cơ hội tiến vào 'Di tích văn minh cổ số chín'!

3. Khi tiến vào "di tích văn minh cổ số chín", các vũ giả bị cấm sử dụng những dụng cụ phòng ngự đặc biệt như bộ đồ Hắc Thần. Dụng cụ phòng ngự chỉ có thể sử dụng quân phục tác chiến trên Địa Cầu chế tạo.

Xin suy nghĩ thật kỹ trước khi vào! Nếu quyết định vào, xin chuẩn bị sẵn sàng! Trước ngày chỉ định phải đến nơi tập hợp.

Cực Hạn Vũ Quán, ngày 31 tháng 08 năm 2057"

Cuối bức thư chính là một con dấu của Cực Hạn Vũ Quán, trông phong thư vô cùng đơn giản như vậy, nhưng lại làm cho La Phong lặng người, cúi đầu nhìn ba lời nhắc nhở của bức thứ này, nhất thời thấy nhiệt độ như hạ xuống.

"
Tỷ lệ tử vong thương tật là 72%?" La Phong cau mày "Còn tỷ lệ thành công là 28%. Nói cách khác… Một khi thất bại, sẽ bị tử vong hoặc thương tật!"

Hơn nữa tỉ lệ rất cao, bốn người tới thì đại khái có ba người chết hoặc bị thương!

Rất hiển nhiên…

Dám vào 'di tích văn minh cổ"
, hẳn đều là người tương đối tự tin mới dám đi. Nhưng, cho dù tự tin… tỷ lệ chết vẫn đạt tới 72%, chứng tỏ, nhân loại trên Địa Cầu cũng chưa hề phát hiện ra quy luật để vượt qua kiểm tra thành công. Nếu phát hiện một quy luật nhất định, chắc sẽ không chết nhiều như vậy! Hơn nữa còn không thể sử dụng những dụng cụ có năng lực đặc thù như bộ đồ Hắc Thần?

La Phong cau mày "Cái nơi gì mà quỷ quái! Đi vào đó còn bị hạn chế trang bị!"

Đêm khuya, La Phong lặng lẽ ngồi trên sofa trong phòng media, mày cau tít, phiền não vô cùng.

Di tích văn minh cổ số chín, mình chẳng hay biết gì về nó cả. Có câu: biết địch biết ta, trăm trận trăm thắng, còn nếu như người mù sờ soạng, cứ thế lỗ mãng xông vào di tích văn minh cổ, hơn nữa còn hạn chế không cho phép sử dụng bộ đồ Hắc Thần… Không có đủ phòng ngự, mình e rằng mất luôn cái mạng nhỏ này.

- La Phong, ngươi xem cái này như thế nào?

Trên màn hình, Từ Hân thay đổi bộ y phục khác.

- Ừm, không tệ.

La Phong ngẩng đầu nhìn nhìn, nặn ra một nụ cười.

- Sao vậy?

Qua video, Từ Hân ở khu trung tâm cũng phát hiện ra La Phong có gì đó không ổn lắm.

- Ta còn có chút việc hơi bận, lát nữa ta sẽ nói với ngươi sau.

La Phong nói.

- À, được thôi. Đừng tạo cho mình áp lực quá lớn. Ngươi đã làm rất tốt rồi.

Từ Hân nói

Tíc!

Màn hình chiếu đóng lại.

Cả phòng media trở nên tối tăm, La Phong một mình ngồi trên sofa. Bây giờ đã là đêm khuya, rất yên tĩnh.

Một người suy tư hồi lâu, cuối cùng La Phong đưa ra quyết định.

Quay số nội bộ Cực Hạn Vũ Quán. Mặc dù làm như vậy hơi lỗ mãng, nhưng mình cũng tuyệt đối không thể ngu ngốc mà tiến vào di tích văn minh cổ số chín được.

- Xin chào.

Thanh âm trầm thấp vang lên.

Mặc dù nói chuyện điện thoại vài lần với nhân vật thần bí này, nhưng La Phong phát hiện ra, thanh âm nhân vật thần bí đó cơ hồ vĩnh viễn trầm thấp lạnh lùng, chỉ có lần trước khi mình nói 'Cám ơn, tiên sinh", mới làm cho ngữ điệu nhân vật thần bí này phát sinh biến hóa, cười vài tiếng hiếm hoi.

- Xin chào, ta là La Phong.

La Phong nói.

- Ta biết là ngươi, La Phong giám sát sứ, ngươi có chuyện gì thế?

Thanh âm trầm thấp đó vẫn lạnh lùng trước sau như một.

- Ta vừa nhận được một thông báo xuất phát di tích văn minh cổ. Trên thông báo đó nói, mục tiêu lần này là di tích văn minh cổ số chín, hơn nữa tỷ lệ chết đạt tới 72%. Hơn nữa, không thể sử dụng những dụng cụ như bộ đồ Hắc Thần, thật không?

La Phong truy vấn.

- Đúng.

Thanh âm trầm thấp lời ít ý nhiều.

La Phong truy vấn:

- Ta muốn biết, các chiến thần đi vào, có gặp phải nguy hiểm giống nhau không?

- Không giống!

- Chỉ cần tố chất thân thể đạt tới cấp chiến thần, là được tiến vào di tích văn minh cổ số chín.

Thanh âm trầm thấp không chần chờ chút nào

- Chiến thần sơ cấp, chiến thần trung cấp và chiến thần cao cấp, khi vào di tích văn minh cổ số chín, sẽ gặp phải thử thách, nguy hiểm, khó khăn khác nhau. Có những ví dụ về việc chiến thần cao cấp có thể chết, còn chiến thần sơ cấp, ngược lại thành công!

La Phong biến sắc.

Chính là điều mình sợ nhất. Khó khăn nguy hiểm khác nhau, như vậy phải xem vận khí. Thực lực mình mạnh, nhưng nếu gặp phải tình huống cực kỳ nguy hiểm thì sao?

- Nhưng dựa theo tỉ lệ, tỉ lệ thành công của chiến thần cao cấp cao hơn so với chiến thần trung cấp. Tỉ lệ thành công của Chiến thần trung cấp cao hơn chiến thần sơ cấp.

Thanh âm trầm thấp nói.

La Phong nhíu mày.

Lúc trước lúc nói chuyện với quán chủ 'Hồng', từ khẩu khí của Hồng… La Phong cảm giác, khi mình đi vào đó một phen là có thể dễ dàng tìm được một bộ 'Bộ đồ Hắc Thần"
mà không có gì nguy hiểm. Nhưng bây giờ xem ra, nơi đó có tới 72% tỷ lệ chết, lại cấm mặc bộ đồ Hắc Thần.

- Tại sao lại cấm mặc bộ đồ Hắc Thần?

La Phong không kìm được phải truy vấn.

- Mặc bộ đồ Hắc Thần là không thể vào được.

Thanh âm trầm thấp trả lời đơn giản.

- Tỷ lệ ta thành công khi vào đó là bao nhiêu.

La Phong hỏi.

- Dựa theo tỷ lệ thành công của những người đi trước, di tích văn minh cổ ẩn chứa những điều không thể xác định, không thể đưa ra đáp án chuẩn xác. Chỉ có thể đưa ra đáp án đại khái… tỷ lệ thành công hẳn là trên 80%!

Thanh âm trầm thấp trả lời.

La Phong trầm tư.

Đúng, di tích văn minh cổ sở dĩ là di tích văn minh cổ, là phải có tính đặc thù. Bây giờ nhân loại căn bản không thể trăm phần trăm hiểu được chúng!

- Lúc ta và quán chủ trò chuyện, nghe ý quán chủ thì hẳn là rất dễ dàng mới đúng.

La Phong truy vấn

- Ta không biết.

Thanh âm trầm thấp trả lời.

La Phong giật mình.

- Muốn tiến vào di tích văn minh cổ số chín, bình thường phải tự mình xin mới được! Còn La Phong giám sát sứ lại là do quán chủ điểm danh thẳng luôn.

Thanh âm trầm thấp nói:

- Do đó rất dễ dàng được thông qua. Ta chỉ xét từ án, không thể xác định ngươi có thể trăm phần trăm thông qua được! Có lẽ quán chủ có nguyên nhân gì khác, ngươi có thể hỏi thẳng quán chủ!

La Phong khẽ gật đầu:

- Quấy rầy rồi!

Tu!

Điện thoại đã ngắt.

Bên trong phòng media, La Phong im lặng ngồi đó.

Sau khi trò chuyện với nhân vật thần bí, vẫn cảm thấy băn khoăn. Di tích văn minh cổ số chín có tính không thể đoán trước, không ai biết bên trong đó sẽ phát sinh việc gì! Mỗi người dù sao cũng chỉ có thể vào đó một lần. Cho dù là Hồng, e rằng cũng không có biện pháp vào đó lần thứ hai để thăm dò. Nếu không cũng không cần phải cho một đám chiến thần toi mạng oan uổng.

"Quán chủ đã cho ta đi, vậy ngày 29 tháng chín, lúc ta tới tổng bộ, ta sẽ hỏi quán chủ vậy." La Phong thầm nghĩ.

Đối với chiến thần khác, có lẽ có phải liều mạng mới được một bộ đồ Hắc Thần! Còn với La Phong thì không cần phải như vậy. Tối thiểu trong lòng hắn cũng phải có tính toán kỹ càng mới có thể mạo hiểm. Bây giờ chẳng có chủ kiến gì cả, nếu xông vào, thì đúng chết rất oan sao? Phải có lợi nhuận cao mới có thể làm cho người ta mạo hiểm phiêu lưu! Một bộ đồ Hắc Thần không đến mức làm cho La Phong mạo hiểm như vậy!

Chiều ngày một tháng chín, trời đã tối.

Tiểu khu Minh Nguyệt, đội quân nhân cầm súng thật đạn thật đang tuần tra, không ít người đều nhìn về phía bãi cỏ xa xa. Trên bãi cỏ đang có một chiếc phi cơ chiến đấu màu lam thẫm hình tam giác đang đậu. Chung quanh chiếc phi cơ chiến đấu, có ba mươi quân nhân bảo vệ. Còn La Phong mặc âu phục màu đen hiếm hoi, đang đi về phía phi cơ chiến đấu.

- Trưởng quan!

Ba mươi quân nhân cầm súng chào theo quân lễ. Vì được đặc biệt trao cho quân hàm thiếu tướng lục quân, La Phong có đội thân vệ tới năm trăm người. Còn tiểu khu Minh Nguyệt vốn đã có quân nhân bảo vệ rồi, nên La Phong cho đội thân vệ mình chia làm ba ca, thay thế tuần tra canh gác mà thôi. Nhiệm vụ của họ thật ra rất dễ dàng.

- Ừm.

La Phong gật gật đầu.

Rầm

Cửa khoang mở ra, La Phong tựa như một làn gió bay vào trong phi cơ chiến đấu thông minh. Lập tức chiếc phi cơ chiến đấu thông minh bắt đầu bay lên, bay ra khỏi phạm vi hệ thống phòng ngự thành phố, sau đó hóa thành một lưu quang màu lam thẫm biến mất ở cuối chân trời.

Cực Hạn Tổng Hội Quán, Cơ sở Giang Nam Thị ở trong khu dân cư cỡ lớn. Vũ giả Cực Hạn Vũ Quán ở cả Căn Cứ Thị, đại khái khoảng chín phần mười đều sống tại đây!

Tiếng nhạc vang lên.

Trong khu dân cư, nơi một biệt thự ba tầng toàn bộ trắng như tuyết, tối hôm nay sẽ cử hành tiệc long trọng nghênh đón tân nhậm giám sát sứ! Do đó từ sớm, chừng trăm mét xung quanh căn biệt thự ba tầng màu trắng này đã được dùng một hàng rào gỗ màu trắng tách ra, cấm ngoại nhân đi vào!

Một cái thảm đỏ từ cửa hàng rào, kéo dài một mạch cả trăm mét, tới đại sảnh biệt thự trắng

Lúc này…

Rất nhiều nhân vật nổi tiếng cả cơ sở Giang Nam Thị đều lục tục kéo tới, có những người như tư lệnh Quân Phân Khu, tư lệnh Đại Quân Khu, còn có một vài đại biểu ngành đặc thù của quốc gia, thậm chí có cả những nhân vật trên quan trường. Còn về phía liên minh HR cũng chỉ có những người thân phận cực cao mới có tư cách tham gia tiệc hôm nay.

Tóm lại, tuyệt đối là yến hội cấp độ cao nhất cơ sở Giang Nam Thị.

- Ha ha, Lý tư lệnh, hoan nghênh hoan nghênh.

- La giám sát sứ còn chưa tới à?

Lý Đạt Uy cười hỏi.

- Hôm nay La giám sát sứ là vai chính, tiệc đêm nay, là để nghênh đón. Tiệc tối nay đâu có bình thường chứ, Lý tư lệnh thông cảm nhé.

Hội trưởng Chu Chính Vĩnh cười hà hà nói:

- Xin lỗi không tiếp đón được!

Hội trưởng Chu Chính Vĩnh lập tức lại đi tiếp một khách quý khác.

Hôm nay chỉ cần nói về chiến thần, cũng đã có hàng tá! Những người có quân hàm tướng quân trong quân đội cũng phải vượt qua mười vị! Lý Đạt Uy bưng chén rượu đi đến một góc không có ai, một thanh niên mặc âu phục ra nghênh đón, nói nhỏ:

- Tư lệnh, tất cả phát triển theo kế hoạch, phỏng chừng trong vòng một giờ tới, sẽ phát sinh đại động tĩnh.

- À.

Trên mặt Lý Đạt Uy hiện lên nụ cười.

----- o O o -----

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 9 /10 từ 2 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status