Thông thiên chi lộ

Chương 129: Thập vạn linh thạch hộ!

"Tàn nhẫn cái đầu ngươi, con bà nó chứ, nhìn tiểu tử đó là không thuận mắt rồi. Nếu không vì tu vi chênh lệch thì gặp mặt là giết quách hắn rồi."
Gã lập tức toát mồ hôi vì lục bào lão đầu còn hưng phấn hơn, sát khí còn nặng hơn gã, nghe rã còn chưa vừa lòng.
"Xem hộ ta Phá cấm phù này có công hiệu không?" Lau mồ hôi xong, gã vội lấy hết mọi thứ của lục sam thiếu niên ra đặt trước mặt.
Lục bào lão đầu là đại hành gia đối với pháp trận, cấm chế, rất có kinh nghiệm, tuy không quen thuộc với pháp trận và cấm chế trong hai vạn năm nay nhưng để nhìn xem còn công hiệu không thì không thành vấn đề. Ngụy Tác chỉ e nhỡ may Phá cấm phù không có công hiệu như tu sĩ râu quai nón nói, thoáng cái đã có một cao thủ biến thái Chu thiên cảnh tứ ngũ trọng của Nguyệt Hoa tông tới thì gã coi như xong đời.
"Không có cấm chế." Lục bào lão đầu tựa hồ có phần bội phục, "tấm Phá cấm phù này ta thấy cách chế tạo không ra thế nào cả, đẳng cấp luyện khí cũng không có gì đặc sắc, bất quá hiệu quả uy mãnh như thế, theo ta kẻ này chưa biết chừng là cao thủ giết người cướp của, nội môn đệ tử của đại tông môn cũng bị giết chết, chắc chắn phải bỏ nhiều tiền ra mua tin tức, bằng không không thể biết phá cấm chi pháp của ngần ấy tông môn, cũng không thể luyện được Phá cấm phù thế này."
"Thế hả, ta thấy khả năng thứ hai lớn hơn." Ngụy Tác lập tức xác định, lấy Phá cấm phù trông như lệnh bài ra.
Gã nhìn kỹ nhưng không thấy tấm Phá cấm phù này kém ở đâu, ngọc phù mặc lục sắc này sáng bóng, từng đường phù văn huyền ảo nối lại với nhau, thậm chí hình thành hoa văn đẹp đẽ hình hoa cúc. Với đẳng cấp luyện phù của Ngụy Tác hiện tại, dù vẽ những đường nét này phù chỉ thôi cũng không nổi.
Lúc sử dụng Phá cấm phù, gã cũng nhận ra bảo phù này có số lần sử dụng hạn chế, đại khái còn chừng năm lần nữa là uy năng sẽ hao tận, hóa thành tro tàn.
Trước đây mà có nó thì không đến nỗi liều mạng giết được tu sĩ trẻ tuổi để rồi kết quả là không được gì, còn bị truy sát thê thảm.
"Lão đầu", hớn hở thu tấm Phá cấm phù cực kỳ hữu dụng lại, Ngụy Tác buột ra một câu hỏi, "Với khả năng của ngươi, khi đẳng cấp luyện phù của ta cao lên, liệu có thể phỏng chế Phá cấm phù nay không?"
Lục bào lão đầu cấm cảu: "Ngươi định phỏng chế Phá cấm phù làm gì? Ngươi tưởng mình có chưa đủ đối đầu hả, hay cho rằng mình đủ lợi hại đến mức có thể tùy ý đồ sát đệ tử tinh anh của các đại tông môn? Cấm chế cỡ này, nếu ngươi tu luyện đến Phân niệm cảnh, dùng thần thức xóa đi là được."
Ngụy Tác nghĩ cũng đúng, ngại ngùng lấy hết mọi thứ trên mình bọn lục sam thiếu niên ra.
Kiểm kê xong, để phòng ngừa mình vì vui quá mà cười ha hả, gã cứ nhéo tay mình liên tục.
Lần này đúng là phát tài!
Chỉ riêng lục sam thiếu niên đã có bốn cái nạp bảo nang!
Trừ một cái là của lục sam thiếu niên thì ba cái kia rõ ràng là của tu sĩ khác, xem ra trước đây lục sam thiếu niên không chỉ giết có hai tu sĩ mà Ngụy Tác thấy.
Trong nạp bảo nang của y không có một viên linh thạch nào, xem ra Nguyệt Hoa tông đã tính trước việc đệ tử bị giết, không mang theo bất kỳ viên linh thạch nào để tránh tổn thất vô ích.
"Quỷ nha nhận, đấy là linh giai hạ phẩm pháp bảo luyện chế từ răng của lục cấp đê giai Quỷ nha viên."
"Cây cốt tiêu này chắc luyện từ xương cổ Quỷ nha viên."
"Linh quang mộc lệnh luyện chế từ Phượng hoàng mộc, uy năng phòng ngự cao hơn mọi pháp khí phòng ngự bán linh giai ngươi có. Chỉ là chưa đến linh giai, bằng không đấu giá cũng được một hai vạn hạ phẩm linh thạch."
Trừ ba thứ đối phương vừa sử dụng được lục bào lão đầu giám định, đệ tử tinh anh của Nguyệt Hoa tông này còn có một thanh Âm lân cốt kiếm, hai túi Âm lân sa, một chiếc Hỏa ngọc hồ lô bán linh giai, một tấm Kim quỳ pháp thuẫn gần đạt linh giai, bốn mươi viên Bổ nguyên đơn có dược hiệu gấp đôi Hồi khí đơn. Xem ra đệ tử này của Nguyệt Hoa tông thật sự muốn tung hoành càn quét trong Di Thiên cốc.
Nhưng tất cả hiện tại đều lọt vào tay Ngụy Tác, cộng thêm nạp bảo nang của y cũng cùng cấp với cái màu vàng của gã, cộng lại phải được bốn vạn viên hạ phẩm linh thạch trở lên!
Chính vì nguyên nhân này mà đại tông môn mỗi ngày thu vào vô số linh thạch, nhưng vẫn có lúc thiếu thốn. Mỗi nội môn đệ tử, nhất là đệ tử tinh anh tiêu tốn rất nhiều linh thạch, hơn nữa không thể không tiêu tốn, không đủ đệ tử tinh anh có tu vi cao, tông môn đó không còn thế lực, không còn địa vị.
Mở ba cái nạp bảo nang còn lại của lục sam thiếu niên, Ngụy Tác lại phải véo tay mình thật đau.
Linh thạch trong ba nạp bảo nang này không nhiều, cộng lại chỉ được ba nghìn hạ phẩm linh thạch nhưng các tu sĩ bị lục sam thiếu niên giết hình như trước khi vào cốc đều đổi linh thạch thành các loại pháp khí thì phải.
Pháp khí công kích bán linh giai có tới năm món, pháp thuẫn bị lục sam thiếu niên tiêu hao gần hết, chỉ còn lại ba tấm bán linh giai.
Còn nhị giai, tam giai pháp phù và phổ thông đơn dược chất lại thành đống.
Nguyên Kim linh đơn trước kia Ngụy Tác không dám bỏ tiền ra mua có tới hơn bảy mươi viên.
Càng khiến gã hoan hỉ là trong ba nạp bảo nang này còn có một một trang giấy thuần kim và một nhanh linh dược trông như hắc sắc linh chi mới hái xong.
Trang giấy thuần kim ghi lại một môn phi độn pháp quyết có danh xưng Hỏa Vân độn pháp, còn cành cây phát ra mùi thơm như trầm hương là Hắc mộc chi để luyện chế liệu thương thánh dược Tiểu tạo hóa đơn. Giá trị Hắc mộc chi ít nhất cũng từ ba nghìn hạ phẩm linh thạch trở lên.
Cộng đồ trong ba nạp bảo nang lại, bán được bốn, năm vạn hạ phẩm linh thạch không thành vấn đề.
Vì có nhiều pháp khí công kích bán linh giai cùng pháp khí phòng ngự, Ngụy Tác không xem kỹ, chỉ chọn một bộ pháp khí thoạt trông giống một con cá chép vàng nhưng khi kích phát thì biến thành hơn trăm kim sắc phi nhận, từ bốn phương tám hướng công kích đối thủ.
"Hiện tại gia tài của ta chắc là thập vạn linh thạch hộ rồi nhỉ?"
Ý niệm này bật ra trong óc gã.
Bất quá còn chưa hết, đôi nam nữ định "câu cá" không thành, bị lục sam thiếu niên giết chết chắc trước đó cũng có thu hoach, có tới ba nạp bảo nang.
Tuy nhiên trừ thanh phi kiếm bị thiêu đốt thì những thứ khác không có gì đặc sắc, cộng mọi thứ trong ba nạp bảo nang lại ít nhất cũng được hai ba vạn linh thạch.
"Con bà nó chứ!"
Kiểm kê xong, quá vui mưng nên Ngụy Tác thầm rủa.
Ngay cả nạp bảo nang hiếm thấy trong hàng ngũ tán tu Linh Nhạc thành đã trở thành trang bị tiêu chuẩn của mọi tu sĩ trong Di Thiên cốc, chứng minh mức độ của tu sĩ vào đây khá cao.
Nếu lục sam thiếu niên không gặp đối thủ, cứ thoải mái giết chóc, ít nhất cũng giết được mười mấy hai mươi tu sĩ, chẳng phải lúc ra sẽ có mấy chục vạn linh thạch sao?
Ra khỏi nơi này rồi, tu vi tiến cảnh sẽ nhanh đến đâu?
Thu hoạch này cao hơn phần thưởng mấy nghìn mấy vạn linh thạch của các tông môn nhiều. Hơn nữa cao giai tu sĩ có ý định này không phải chỉ một hai người.
...
Ngụy Tác cẩn thận chui ra khỏi hốc cây khi trời đã tối.
Trong núi rừng loang sương trắng mỏng manh, thị tuyến của phổ thông tu sĩ tuyệt đối không quá năm trượng.
Màn đêm âm trầm này không thể ngăn được giết chóc máu tanh trong Di Thiên cốc, mọi tu sĩ đều đã vào trong cốc, tranh đấu giữa tu sĩ và tu sĩ, yêu thú và yêu thú đã đến cao trào.
Trong mớ dây leo chằng chịt tựa mạng nhện giữa núi rừng tối om, một tu sĩ đang cố sức chui luồn.
Tu sĩ trẻ tuổi này mặc nguyệt bạch sắc pháp y thêu hình sóng nước, là tu sĩ Chu thiên cảnh nhất trọng, nội môn đệ tử Thiên Nhất môn.
Sau lưng y là một tu sĩ cao lớn mặc kim sắc vũ y, toàn thân liễu nhiễu lôi quang, hai mắt hõm vào, trông cực kỳ hung hãn.
Tích tắc sau, đệ tử Thiên Nhất môn dốc sức bỏ chạy lại bị rút ngắn cự ly. Vù một tiếng, một đạo hoàng quang đột nhiên từ tay tu sĩ cao lớn phát ra, chẻ tan linh quang quang tráo của đệ tử Thiên Nhất môn đang tỏ rõ vẻ tuyệt vọng, đâm xuyên qua ngực.
Đón lấy hoàng quang quay về, tu sĩ đó lướt đến trước mặt đệ tử Thiên Nhất môn lấy đi mọi vật trên mình địch thủ, đoạn phất tay phát ra từng dải kim sắc lôi quang, bao lấy mớ đồ. Tích tắc sau, tu sĩ đó thu hết mọi thứ của đệ tử Thiên Nhất môn, đồng thời vung tay phát ra hỏa quang, thiêu cả đối thủ và pháp y thành tro tàn.
Trong một sơn cốc mọc nhiều thực vật đặc biệt thấp lè tè như tiên nhân chưởng lại có một tu sĩ Chu thiên cảnh lưỡng trọng bị một yêu thú trông như chó sói nhưng trên lưng có bướu, trên bướu lại có rất nhiều cái lỗ kinh rợn phá tan đạo phòng ngự quang tráo cuối cùng, chụp rách bụng, gục ngã xuống bất động.
Trên một đỉnh núi trọc lóc, tu sĩ trẻ tuổi của Đông Dao thắng địa mặc tử hồng sắc pháp bào, định đem mọi tu sĩ Chu thiên cảnh ra vào Linh Nhạc thành bồi táng cho Chu sư đệ bồi bị Ngụy Tác giết đang đứng cùng Hắc Sát tu sĩ đeo mặt nạ bạc, không rõ bàn luận chuyện gì.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 7 /10 từ 2 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status