Thông thiên đại thánh

Chương 548: Tam giới chi ngoại Thuần Dương pháp khí (2)


- Đem ngươi lại thả ra? Buồn cười, Thanh Đăng kia là một kiện Thuần Dương pháp khí a, vừa lúc thích hợp để ta tế luyện. Đem ngươi thả ra, ta dùng cái gì. Ta thấy, không bằng tìm một con chó, con mèo đem nguyên linh của ngươi đánh vào là được.

- Thanh Đăng là Thuần Dương pháp khí không sai. Thế nhưng bản mạng chi linh của nó đã bị ta thôn phệ, ngươi căn bản là không thể sử dụng!

Thanh Đăng chi linh vội kêu lên:

- Hơn nữa, nguyên linh của ta cũng không phải tùy tiện sinh vật gì cũng có thể thừa thụ. Ta ở trong Thanh Đăng hơn mười vạn năm, nguyên linh sớm đã nhiễm hỏa tính của Đâu Suất Hỏa, đã không thể chiếm thân thể sinh linh, chỉ có dùng tâm đèn của Thanh Đăng mới thích hợp với ta nhất!

- Ta là không có cách nào. Thuần Dương pháp khí a, ngươi nói vô dụng là sẽ vô dụng sao? Ta lại nghĩ chung quy có thể tìm ra biện pháp sử dụng đi sao!

- Không có biện pháp dùng, khẳng định không có!

Thanh Đăng chi linh nói:

- Nếu không như vậy, ta nói cho ngươi pháp môn làm sao ngự sử Đâu Suất Hỏa này. Uy lực của Thanh Đăng này, mười thành có đến chín thành nằm ở Đâu Suất Hỏa. Ngươi đem Đâu Suất Hỏa nắm bắt, ta sẽ dạy ngươi làm sao luyện chế Thuần Dương pháp khí, có Đâu Suất Hỏa này, lại thêm tài liệu thích hợp, có thể dễ dàng luyện chế ra một món Thuần Dương pháp khí mới!

- Ta vì sao phải tin ngươi?

- Ngươi không tin ta cũng vô dụng, có thể chúng ta vẫn giằng co như vậy, ngươi dùng Thương Cưu Trảo nhốt ta, lại thử tế luyện Thanh Đăng mà xem, ngươi có thể ngự sử hay không?

Thanh Đăng chi linh dù vội vần ung dung nói.

- Coi như ta thực sự không thể ngự sử thì thế nào?

Tiểu Báo Tử cười lạnh nói:

- Cũng không nhất định đem thứ này cho ngươi a!

Đang khi nói chuyện, tiện tay trích một giọt máu rơi lên Thanh Đăng, làm vẻ tế luyện.

- Ngươi...!

Nhìn thấy Tiểu Báo Tử bắt đầu luyện Thanh Đăng, Thanh Đăng chi linh rốt cục hoảng loạn:

- Thanh Đăng này sớm đã bị hỏng, ngươi coi như là luyện thành cũng vô ích!

Lời còn chưa dứt, Tiểu Báo Tử liền mở mắt, lộ ra vẻ mê hoặc.

- Vì sao lại như vậy? Sao lại dễ dàng như thế? Đây không phải Thuần Dương pháp khí sao? Thế nào luyện so với thông linh pháp khí còn dễ dàng hơn nhiều.

- Ngươi, tiểu tử này, cái gì cũng đều không hiểu. Ngu ngốc!

Có thể là quá mức kích động, Thanh Đăng chi linh mắng chửi liền một hơi. Khiến Tiểu Báo Tử nghe được ngẩn người, thẳng đến mắng xong, hắn mới phản ứng lại.

Chớp con mắt, nhìn thanh sắc hồ ly bị Thương Cưu Trảo nhốt trong lòng bàn tay, ánh mắt hắn nhất thời trở nên bất thiện.

- Ngươi, nguyên linh chết tiệt này, chán sống rồi! Ta là người mà ngươi có thể tùy tiện mắng chử sao? Ngươi đúng là đầu óc bã đậu a!

Tay Tiểu Báo Tử nắm chặt, một cổ lực lượng nhiếp hồn đoạt phách lập tức đem nguyên linh bao vây.

- A, a, a, đừng mà, đừng mà, ngươi, tiểu tử này, thật sự là quá không lễ phép.

- Lễ phép, đầu óc ngươi thật đúng là làm bằng bã đậu. Cùng Thượng Cổ đại yêu, ta nói lễ phép cái rắm a!

Tiểu Báo Tử cười lạnh nói:

- Vừa rồi không phải ngươi mắng ta rất thoải mái sao? Khi đó sao ngươi không nói lễ phép đi, hiện tại cùng ta giảng lễ phép, có thể sao?

- Ta, ý ta không phải như vậy. Ta đã sớm nói qua, Thanh Đăng kia đã phế bỏ. Chỉ có thể làm nơi cư trú cho nguyên linh như ta, không có khả năng khôi phục thành Thuần Dương pháp khí. Bởi vì nguyên linh của nó đã mất, hiện tại ngươi có đem nó tế luyện cũng vô dụng.

- Cái kia có quan hệ gì với ngươi?

Tiểu Báo Tử nói.

- Ta, ta, ta còn muốn cư trú ở bên trong a. Hiện tại ngươi đem tế luyện, ta lại cư trú trên Thanh Đăng, chẳng phải cũng bị tiểu tử ngươi khống chế?

Thanh Đăng nguyên linh bất đắc dĩ nói.

- Không ngờ còn có chuyện này, cảm tạ ngươi đã nhắc nhở a!

Tiểu Báo Tử cười nói:

- Hiện tại, ngươi còn muốn tiến nhập Thanh Đăng không?

- Không tiến nhập Thanh Đăng còn có thể làm sao?

Thanh Đăng chi linh ngữ khí có vẻ ủ rũ:

- Chết tiệt. Hiện tại trên đời này, căn bản là không có đồ vật gì có thể cho nguyên linh ta cư trú, bất quá tiểu tử, tuy rằng Thanh Đăng này đã bị ngươi tế luyện, ta cũng sẽ không chịu ngươi khống chế!

- Lẽ nào ngươi còn muốn phá cấm chế của ta sao?

- Nói cái rắm, nguyên linh không phải nguyên thần, tuy rằng bất tử bất diệt. Thế nhưng cùng người bình thường không khác biệt lắm. Chỉ có dựa vào pháp khí, tiên khí hoặc thiên tài địa bảo gì khác, mượn ngoại vật mới có được lực lượng của mình. Ta hiện tại là thân nguyên linh, làm sao có thể xóa đi cấm chế của ngươi. Bất quá, ta có thể cùng ngươi giao dịch!

- Giao dịch?

- Đúng, ta thừa nhận ngươi tế luyện Thanh Đăng là điểm trúng tử huyệt của ta. Thế nhưng ta đồng dạng không cam lòng chịu tiểu tử ngươi khống chế. Ta có thể trở lại Thanh Đăng, thế nhưng ngươi phải đồng ý không được khống chế ta. Để ta làm việc cho ngươi. Ta cũng sẽ tại thời khắc quan trọng bang trợ ngươi. Tỷ như ta sẽ dạy ngươi làm sao đem Đâu Suất Hỏa từ trong Thanh Đăng tách ra. Ta cũng sẽ dạy ngươi luyện khí chi pháp, thế nhưng ngươi không thể dưới tình huống ta không muốn, ép buộc ta làm việc giúp ngươi. Bằng không, ta tình nguyện lấy thân nguyên linh phiêu bạt trong thiên địa cũng không trở lại trong Thanh Đăng.

Nói đến đây, hắn phảng phất như hạ quyết tâm:

- Ngươi cũng biết, Thương Cưu Trảo của ngươi chỉ có thể bắt ta nhất thời, không thể nhốt ta một đời. Chỉ cần để ta tìm được cơ hội, ta nhất định có thể thoát khỏi ngươi khống chế. Đến lúc đó ngươi đạt được chỉ là một ngọn Thanh Đăng bỏ đi mà thôi.

- Được rồi. Ta đáp ứng ngươi!

Tiểu Báo Tử không chút suy nghĩ, liền đáp ứng:

- Thứ nhất, hắn cũng không có ý muốn đem Thanh Đăng chi linh biến thành nô lệ. Thứ hai sâu trong lòng hắn nghĩ Thanh Đăng này đã bị ta tế luyện. Ngươi trở lại Thanh Đăng, coi như là không muốn, cuối cùng cũng phải chịu ta bài bố!

Thấy Tiểu Báo Tử đáp ứng, Thanh Đăng chi linh rõ ràng thở phào một hơi. Muốn Tiểu Báo Tử thề, Báo Tử tự nhiên là không muốn. Hai người lại trả giá một phen. Cuối cùng Tiểu Báo Tử chỉ đành thề, nói tuyệt không ép buộc Thanh Đăng chi linh làm việc cho hắn. Thế nhưng đồng thời cũng bắt Thanh Đăng chi linh phải thề không được tiết lộ bí mật của hắn cho bất cứ kẻ nào.

Sau khi một người, một linh thề xong, Thanh Đăng chi linh mới có chút không cam tâm trở lại Thanh Đăng.

Vừa trở lại, Tiểu Báo Tử cảm giác cũng không giống lúc trước.

Bởi vì hắn đã đem Thanh Đăng tế luyện qua. Do đó, hắn có thể cảm thấy rất rõ ràng, Thanh Đăng chi linh này. Thân ảnh của nó cũng vô pháp giấu diếm được Linh Giác của hắn nữa. Đồng dạng, cho dù Thanh Đăng trở lại trong đan điền Tiểu Báo Tử, Thanh Đăng chi linh cũng đừng hòng giống trước không kiêng nể gì cả xuất hiện trong óc hắn, cùng hắn nói chuyện. Hiện tại quyền chủ động hoàn toàn nằm trong tay Tiểu Báo Tử.

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 6.7 /10 từ 3 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status