Thông thiên đại thánh

Chương 75: Hắc Viêm hiện, hỏa chúng xuất


Tâm tình của hắn rất tốt, hắn cũng không buông lỏng cảnh giác, đi vài bước đến bên cạnh Vô Căn Thảo, muốn thò tay hái, nhưng bàn tay vừa duỗi ra, liền gặp chuyện không may.

Thời điểm Tiểu Báo Tử tiến đến gần Vô Căn Thảo, sinh vật cổ quái ở dưới khe hở phát ra tiếng kêu chói tai, Tiểu Báo Tử cũng không để ý tới nó, chỉ xem nó như con lươn, dù nó có phát ra âm thanh lớn hơn nữa, cũng không thể làm gì mình được.

Nhưng mà, bàn tay của hắn còn chưa đụng tới Vô Căn Thảo, sinh vật kỳ quái trong khe hở đã từ trong đó xông ra, mở cái miệng rộng ra, cắn về phía Tiểu Báo Tử.

- Ta kháo!

Tiểu Báo Tử hú lên quái dị, bàn tay rút lại cực nhanh, tránh thoát cú đớp, dù có nghĩ thế nào thì hắn cũng không ngờ rằng chỉ là một con cá chạch nho nhỏ lại có thể nhảy ra khỏi nước, hơn nữa tốc độ nhanh như vậy, lại nhảy cao như vậy, trọng yếu hơn là, thời điểm sinh vật kỳ lạ này nhảy ra, nó mở cái miệng ra thật lớn, làm cho Tiểu Báo Tử bị hù dọa.

Nó mà là cá chạch gì chứ, nó là phiên bản thu nhỏ của Dị Hình trong điện ảnh Hollwood thì có, trong nháy mắt há cái miệng ra, nó giống hệt Dị Hình trong điện ảnh ở kiếp trước hắn đã xem qua, lúc há miệng nó đã để lộ ra hàm răng lỏm chỏm, hàm răng này rất dọa người, răng của nó giống như lưỡi cưa vậy, mang theo một hào quang nhàn nhạt, Tiểu Báo Tử tin tưởng, chỉ cần bị còn quái vật này cắn một cái, chỉ sợ mình không chết cũng phải mất nửa của mạng.

Tiểu Báo Tử lui về sau, quái vật kia cắn hụt, thân thể uốn éo giữa không trung rơi xuống, dùng một góc độ khó tin chuyển hưởng, bay về phía chân của Tiểu Báo Tử, lúc nó lao tới, thân thể giống uốn éo như rắn, nhanh như thiểm điện táp vào chân của Tiểu Báo Tử.

- Khốn khiếp!

Tiểu Báo Tử đã động chân hỏa, hai tay nhấc lên, cầm hai chuôi phi đao đánh xuống.

Hai tiếng đinh đinh vang lên, hai chuôi phi đao đánh vào cái ót của sinh vật kỳ quái này, nhưng chỉ đánh ra hai đóa hoa lửa, ngăn cản được thế công của sinh vật kỳ quái, sau đó bắn ngược lại.

Nhìn thấy sinh vật cổ quái này dừng lại một lát, Tiểu Báo Tử nhanh chóng nhảy lên, vận dụng tâm pháp Nhạn Phù, nhảy lên cao ba bốn trượng, cơ hồ cũng lúc đó, sinh vật kia cũng nhảy lên, xẹt qua chân của Tiểu Báo Tử.

- Đúng là sinh vật cổ quái!

Tiểu Báo Tử vận dụng thiên cân trụy, rơi xuống, thuận thế lăn một vòng, hắn lăn lộn giống như con lật đật, hắn cũng không nhặt phi tiêu lên, mà thả người, nhảy đến bên cạnh khe đá, nhanh chóng hái mấy cây Vô Căn Thảo kia, không dám ở lâu, triển khai thân pháp, muốn thoát khỏi sinh vật cổ quái kia, nhưng mà, vào đúng thời điểm hắn vận dụng thân pháp, đột nhiên cảm giác được sau lưng mát lạnh, toàn bộ lỗ chân lông trong nháy mắt như muốn nổ tung.

- Không tốt!

Tiểu Báo Tử cả kinh, thân thể đánh về phía trước, hắn ngã nhào lên mặt đất, cơ hồ trong nháy mắt hắn bổ nhào, hắn cảm thấy một cổ nhiệt lượng cực nóng xẹt qua đầu của hắn.

- Đó là...

Hắn bổ nhào về phía trước, động tác của Tiểu Báo Tử không dừng lại, hắn tiếp tục lăn như con lật đật, lăn ra mấy trượng bên ngoài, hắn tìm cơ hội đứng dậy, rốt cuộc hắn thấy rõ lúc hắn định bỏ chạy đã xảy ra chuyện gì.

Hỏa diễm.

Hỏa diễm màu đen.

Đoàn hỏa diễm màu đen này xượt qua hắn bắn vào một gốc cây, gốc cây đang bị đốt cháy rất quỷ dị, một gốc cây vốn cao hơn mười trượng, lúc này chỉ còn lại một mét, mà đoàn hỏa diễm kia cũng từ từ nhỏ lại.

Quay đầu nhìn lại, hắn nhìn thấy con cá chạch kia bất động, thân thể run nhè nhẹ, trong nội tâm Tiểu Báo Tử khẽ động, hắn đã hiểu ra điểm mấu chốt vừa rồi.

- Mẹ khiếp, con cá chạch này phun một đạo hỏa diễm cũng giống như lúc ta sử dụng Tam giới tiểu na di a, nội khí trong cơ thể hao hết, bộ dáng tinh tẫn nhân vong, vừa rồi lão tử không tránh kịp chắc đã không xong rồi.

Tiểu Báo Tử nhớ lại vừa rồi mình đã lăn vài vòng, sắc mặt liền rất khó coi, nói:

-Thừa dịp ngươi bệnh, lấy mạng của ngươi, ta không tin thân thể của ngươi lại cứng rắn như vậy.

Hắn đi tới, tay phải đưa vào bên hông, một đạo hào quang lóe lên, hắn đã cầm Ô Kim đoản kiếm trong tay, chân phải đạp mạnh lên mặt đất, lao nhanh về phía con cá chạch cổ quái.

Đúng như Tiểu Báo Tử phóng đoán, vừa rồi đầu cá chạch cổ quái này truy đuổi Tiểu Báo Tử nên đã hao hết thể lực, sau đó bắn ra đạo hỏa diễm kia, toàn thân đã không còn lại chút khí lực nào, tuy quái vật này cổ quái, nhưng thân thể lại quá nhỏ, linh trí chưa mở ra, động tác vọt tới của Tiểu Báo Tử cũng rất nhanh, Ô Kim đoản kiếm trong tay chính là binh khí tùy thân của cường giả Bát phẩm Huyết Vô Nhai, dù thân thể của con cá này có cứng hơn nữa, thì dưới một kích toàn lực của Tiểu Báo Tử, cũng bị chém thành hai, thậm chí cơ hội phản ứng cũng không có.

Một kiếm chém xuống, trong lòng Tiểu Báo Tử hồi hộp, một kiếm này có cảm giác như đang dùng lợi khí của của Ô gia thiếu khí phố chém đứt thanh sắt, tuy cũng là nhất đao lưỡng đoạn, nhưng lại không lưu loát, ẩn ẩn có một tia phản chấn.

- Cuối cùng là quái vật gì, sao mà cứng như vậy.

Phải biết rằng, Ô Kim đoản kiếm trong tay hắn là một vũ khí thiên chuy bách luyện, so với cái gọi là thần binh lợi khí trong giang hồ còn sắc bén hơn nhiều, trước kia Tiểu Báo Tử đã thử qua, dùng kiếm này chém qua một thân cây thô to, dễ dàng như cắt đậu hủ, không có chút cảm giác phản chấn nào.

Nhưng chém lên thứ này không ngờ phải cố hết sức.

- Trách không được phi tiêu của lão tử không làm gì được nó, cường độ thân thể của nó, còn cứng rắn hơn Kim Tinh Thiết gấp nhiều lần.

Bất quá, dù thế nào, một kiếm này, đã chém xuống, hơn nữa đã chém nó thành hai nửa.

Cuối cùng Tiểu Báo Tử cũng yên tâm.

Nhưng mà, vào thời điểm hắn yên tâm, dị biến nổi lên.

Trái tim đập rất mạnh.

- Không đúng, nguy hiểm vẫn chưa hết.

Một đạo lưu quang màu đen từ trong thi thể con cá chạch chui ra, phiêu du trong không trung, chớp động dưới ánh trăng sáng rõ.

- Đây là hỏa diễm?

Tiểu Báo Tử ngưng mắt nhìn lại, nhìn thấy một đoàn hỏa diễm màu đen đang phiêu phù trên không trung, đoàn hỏa diễm này không lớn, chỉ bằng hạt đậu nành, ngưng mà không tán, trừ hình dạng của nó là hỏa diễm ra, Tiểu Báo Tử không cảm nhận được chút nhiệt lượng nào từ nó.

Nhưng mà, Tiểu Báo Tử cũng không dám khinh thường, bây giờ không cảm thấy nhiệt lượng của nó, nhưng ở sâu trong đáy lòng, hắn cảm nhận được một sức uy hiếp rất lớn, nhìn đoàn hỏa diễm này thì thấy nó không lớn hơn hạt đậu, nhưng lực lượng của nó mang theo có tính hủy diệt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 6.7 /10 từ 3 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status