Thông thiên đại thánh

Chương 810: Nhập Thái Uyên, Thôn vân thú (4)


Không chút nghĩ ngợi, hắn xoay tay lại, xuất ra một đạo Lưỡng Nghi Thông Thiên kiếm khí, đồng thời hắn và Vương Xà bên cạnh đều lóe lên.

- Đóng chặt thính giác!

Vương Xà kêu một tiếng, hai người cơ hồ đồng thời đóng chặt thính giác, vừa lúc tiếng gào thét thứ hai vang lên, sóng âm mãnh liệt vậy mà chấn cương khí hộ thân của hai người run rẩy một hồi, thiếu chút nữa đã bị chấn đến nhão nhoẹt.

Thân hình hai người có chút giống như lá khô trong gió, lắc lư mãnh liệt trong sóng ấm, nếu như không phải kịp thời đóng chặt thính giác thì hiện tại sớm đã bị tiếng rống thôn vân thú này chấn điếc.

- Ha ha, Thôn vân thú, không ngờ lại là một Thôn vân thú, chí ít có năm vạn năm hỏa hầu cho nên mới lớn như vậy, Chu Báo, mau, mau giết nó, thứ này là một thân tài liệt tốt!

Sóng tinh thần của Thanh Linh truyền đến, lộ vẻ hưng phấn cực độ.

- Giết nó? Giết như thế nào? Ngươi dạy ta a!

Chu Báo tức giận nói, hắn đã thấy rõ bộ dáng Thôn vân thú này, thân thể cao tới ngàn trượng, che khuất cả bầu trời, giống như làm một tòa cự sơn, nếu không phải hắn dùng đặc thù Hỏa Hồng Tình quan sát thì hiện tại, ở vị trí này, hắn căn bản không thể xem tất cả tướng mạo bề ngoài của nó.

Một thân giáp trọng vô cùng cứng rắn, Chu Báo liên tục bắn ra hai phát Lưỡng Nghi Thông Thiên kiếm khí, cũng không quá đáng là khó khăn lắm mới đánh bại kình giáp của nó, đổ máu mà thôi.

- Ngươi tên ngu ngốc này, thời gian dài như vậy, ngươi như thế nào còn không nắm rõ ảo diệu bên trong Lưỡng Nghi Thông Thiên kiếm khí, ngươi xem tiểu tử kia, hắn so với ngươi thì mạnh hơn nhiều!

Chu Báo sững sờ, lúc này mới phát hiện, Vương Xà cũng vận dụng Lưỡng Nghi Thông Thiên kiếm khí, nhìn kiếm khí liền có thể thấy được, tuy chất lượng hai chủng Lưỡng Nghi Thông Thiên kiếm khí Vương Xà tu luyện không bằng mình, nhưng uy lực chém ra so với kiếm khí của mình thì mạnh hơn nhiều, chỉ mấy kiếm này vậy mà lại xuyên thấu lân giáp, đả thương con yêu thú, nhưng lại không phải là tổn thương bình thường mà là trọng thương, quan trọng nhất là, một đạo kiếm khí vậy mà tạo thành tổn thương, cái này khiến Chu Báo chấn động.

Gặp quỷ rồi, quả thật là gặp quỷ rồi, Chu Báo chưa từng nghĩ tới chính mình vậy mà không chính thức ngộ ra huyền bí của Lưỡng Nghi Thông Thiên kiếm khí.

Cho tới nay, hắn còn cho rằng mình đã chém ra hết thảy uy lực của Thông Thiên kiếm khí rồi, không thể tưởng được lại bị Thanh Linh mắng to một trận, lại nhìn uy lực kiếm khí Vương Xà chém ra, mồ hôi lạnh không khỏi chảy ròng.

Bất quá, hiện tại cũng không phải thời điểm cân nhắc chuyện này, Vương Xà đích thật có thể chém ra Thông Thiên kiếm khí có uy lực lớn, nhưng tổn thương đối với Thôn vân thú này cũng là có hạn.

Thể tích Thôn vân thú này thật sự quá lớn, cao tới ngàn trượng, thật sự hơn ba ngàn mét, ba tên nhân loại trước mặt hắn đồng dạng như con kiến, ngươi ngẫm mà xem, một con kiến, cho dù có thể tạo thành lực thương tổn cường thịnh lên người, xuyên thành một tổn thương lớn, bắn ra một đạo kiếm khí tinh tế, đánh ra một cái lỗ trên người ngươi, đó cũng sẽ không phải trí mạng đấy, thậm chí có thể nói, tại một vài thời điểm, hoàn toàn có thể xem nhẹ, hiện tại tình huống của ba người Chu Báo chính là như vậy.

Tuy Lưỡng Nghi Thông Thiên kiếm khí của Vương Xà có thể đột phá lân giáp trầm trọng của Thôn vân thú này, tạo thành tổn thương thực chất với thôn vân thú, nhưng loại tổn thương này so với thể tích của thôn vân thú thì thật sự quá nhỏ, hơn nữa Vương Xà cũng không có khả năng phóng xuất ra Lưỡng Nghi Thông Thiên kiếm khí vô cùng vô tận, tiếp tục như vậy thì không thể, thôn vân thú bị thương càng thêm điên cuồng, theo động tác của nó, tất cả khí lưu chung quanh lần lượt tạo thành phong bạo, tựa như thiên địa chi uy, thường nhân khó có thể ngăn cản.

Bọn người Chu Báo là cường giả, có cương khí hộ thân, nhưng trong gió lốc điên cuồng, khó khăn lắm cũng chỉ có thể tự bảo vệ mình, có thể tự bảo vệ mình cũng không tệ rồi, về phần công kích, sau khi Vương Xà phóng xuất ra mấy đợt công kích hữu hiệu, ba người cũng bắt đầu ứng phó với phong bạo bốn phía rồi, hô hô hô hô, phong bạo cuồng liệt theo cử động của thôn vân thú càng ngày càng cuồng, càng lúc càng lớn.

Thỉnh thoảng, thôn vân thú này còn điên cuồng gào thét một hai tiếng, khiến ba người không thể không đóng chặt thính giác lại, bởi vậy trao đổi giữa ba người cũng bị ảnh hưởng, thậm chí có thể nói thì cũng không có quá nhiều trao đổi.

Sau mấy hơi thở, dù bọn hắn muốn trao đổi cũng không thể rồi, vì ba người đã bị phong bạo cuồng liệt thổi tản ra.

Trong gió lốc cự đại liên tiếp này, cương khí ba người ẩn hiện, giống như thuyền độc mộc trong sóng to gió lớn, tùy thời đều có thể bị lật úp.

- Tiếp tục như vậy thì không thể làm được gì!

Chu Báo bị gió lốc vòng quanh thân thể, chỉ cảm thấy cỗ đại lực xoay quanh mình, như thế nào cũng không khống chế được thân thể của mình.

- Nếu có Định Phong Châu ở chỗ này thì tốt rồi!

Quả thật, rõ ràng Thôn vân thú này có thể điều khiển khí lưu trong thiên địa, hình thành cuồng phong, dùng phong bạo cuồng liệt xé tan hết thảy, nếu như có Định Phong Châu tại nơi này, căn bản không sợ thôn vân thú này làm mưa làm gió.

- Tiểu tử, cẩn thận một chút, khống chế khí lưu sức gió chỉ là năng lực nhỏ của Thôn vân thú mà thôi!

Song tinh thần của Thanh Linh đột nhiên truyền đến.

- Nếu ta là ngươi, thì hiện tại tốt nhất ở xa xa Thôn vân thú, bằng không thì thập phần nguy hiểm!

Lời còn chưa dứt, Chu Báo liền cảm thấy một cỗ hấp lực khổng lồ truyền đến.

- Nguy rồi!

Trong tinh thần của Thanh Linh hiện lên một tia kinh hoảng, thần sắc Chu Báo cũng đại biến, bởi vì hắn thấy thôn vân thú há ta cái miệng đầy máu ra, sau khí nó há miệng liền sinh ra một cỗ hấp lực tuyệt đại vô luân, lập tức hút hết thảy chung quanh về miệng của nó, không chỉ như vậy, cỗ hấp lực này còn có một loại năng lực xoay tròn xé rách vô cùng cường đại, xé hết thảy thành từng mảnh nhỏ, thậm chí thành bụi phấn mới hút vào trong miệng, ba người Chu Báo bị cỗ hấp lực tuyệt đại vô luân này hút vào, đều bất lực, tất cả đều bị hút vào.

- Con mẹ nó, ta không tin!

Chu Báo mãnh liệt cắn răng một cái, phát động Tam Giới Tiểu Na Di, lập tức xuất hiện trước mắt Thôn vân thú cự đại kia, một đạo kim quang lóe lên sau đầu hắn, tế ra Kim Hi Ly Diễm Kính.

Đồng thời, mãnh liệt khoát tay, lại là một đạo Lưỡng Nghi Thông Thiên kiếm khí, kiếm khí đỏ thẩm cuồn cuộn, kim quang Kim Hi Ly Diễm Kính đồng thời chớp động, mãnh liệt bắn tới đôi mắt Thôn vân thú.

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 6.7 /10 từ 3 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status