Thứ nữ công lược

Chương 181: Từ quan (Thượng)


Nàng chỉ tìm nội vụ phủ đã làm khối lập phương rubik, sao lại có quan hệ cùng bàn nhỏ và ghế thế?

Lúc Thập Nhất Nương đem bản vẻ giao cho Bạch tổng quản còn từng dặn dò qua, có thể để cho sư phó làm đồng hồ nội vụ phủ nhìn xem…… Chẳng lẽ làm xong rồi.

Nàng lòng tràn đầy nghi hoặc trở về phòng, liền thấy Từ Lệnh Nghi gác tay đánh giá vật ở giữa phòng – khối lập phương cao vừa tầm, bên trên màu đỏ, bên trái màu xanh biếc, bên phải màu vàng, trước mặt màu lam, mỗi mặt đều dùng đồng vàng bóng lưỡng khảm chín miếng mai chiết chi hoa kết ti sứ lưu li, dưới ngọn đèn sáng chói mắt, hoa mĩ dị thường.

Thập Nhất Nương đổ đầy mồ hôi.

Đây làm sao là khối lập phương rubik để chơi trên tay, quả thực là điêu khắc của trường phái trừu tượng.

Cước bộ nàng bị kiềm hãm, liền ngây ngốc ở cửa. Mà Từ Lệnh Nghi nghe được động tĩnh thấy thê tử trở về, hướng nàng ngoắc:” Nàng cho nội vụ phủ làm cái gì vậy? Nói là mỗi một ô nhỏ đều có thể tùy ý vặn chuyển động,” Nói xong, hắn thuận tay ấn một góc khối lập phương, “Ta tìm nửa ngày cũng không có tìm được cơ quan.” khối lập phương phải cầm ở trong tay vặn, đặt ở trên mặt đất như vậy, khẳng định vặn không được.

Thập Nhất Nương nhất thời nghẹn lời, căn bản không biết nên trả lời như thế nào cho tốt.

” Hoặc là làm kiểu hộp nữ trang mới….” Từ Lệnh Nghi thì thào nói, ngẩng đầu lại thấy Thập Nhất Nương vẫn không nhúc nhích đứng ở đó, không khỏi nhíu nhíu mi,” Như thế nào? Ngõ Cung Huyền bên kia đã xảy ra chuyện?”

Thập Nhất Nương thở một hơi.

Nàng thực sợ Từ Lệnh Nghi tiếp tục hỏi tới nữa nên vội gật đầu. Đuổi hầu hạ trong phòng, đem tính toán của La Đại lão gia nói cho Từ Lệnh Nghi:”…… Ta cũng không biết nên như thế nào nói cùng phụ thân. Đành phải cho lão nhân gia hắn tới hỏi ngài.”

Từ Lệnh Nghi nghe xong quả nhiên bị chuyển dời tầm mắt, hắn tiến nội thất, ngồi trên Lâm Song đại kháng: “Lúc Chấn Hưng đến ta sẽ cùng hắn nói chuyện.”

Thập Nhất Nương gật đầu, nghĩ đến ngày hôm qua hiểu lầm Từ Lệnh Nghi, tự mình mang chén trà nóng, cười nói:” Ít nhiều có Hầu Gia giúp thiếp thân chuẩn bị mấy thỏi bạc này, bằng không, hôm nay thật xấu mặt.”

Trên thực tế kia thỏi bạc cùng ngân phiếu căn bản không có dùng đến– nàng vốn muốn lén đem ngân phiếu cho ngũ di nương, kết quả ngũ di nương một mực hầu hạ trước mặt đại thái thái, nàng không có cơ hội. Về phần thỏi bạc, Tứ Nương cùng Ngũ Nương đều không có tỏ vẻ gì khác, nàng cũng không tốt qua mặt hai người hành động độc lập.

Từ Lệnh Nghi” À” một tiếng, biểu tình thản nhiên tiếp nhận chung trà uống một ngụm, dáng vẻ không muốn nói nhiều

Thập Nhất Nương lấy không ra là có khúc mắc với chuyện này hay không, nhưng nghĩ lời nịnh nọt mọi người đều thích nghe, xem như lúc buổi sáng mình làm không đúng, tư thái hạ thấp một chút cũng không sao cả. Liền thân thiết hỏi Từ Lệnh Nghi: “Hầu Gia hôm nay một ngày đều đọc sách sao? Như thế nào không có đi chỗ nương ngồi?”

“Giữa trưa ăn cơm ở chỗ nương.” Từ Lệnh Nghi lại uống một ngụm trà,” Sau đó cùng Dụ ca đi chỗ Tần di nương. Vừa lúc gặp được Văn di nương cùng Kiều di nương cũng đến chỗ Tần di nương. Nghe Kiều di nương đàn khúc (U tư).” Đàn khúc U tư cho Từ Lệnh Nghi?

Thập Nhất Nương cố nén mới không có “Phốc” cười ra tiếng.

Bất quá, thấy hắn có thể tìm thú vui cho chính mình, lại nhìn biểu tình Từ Lệnh Nghi lãnh đạm, cùng bình thường không có cái gì khác biệt, cảm thấy mình nhiều lo lắng, nên yên lòng.

” Kiều di nương tài đánh đàn cao siêu, sớm đã nghe thấy.” Nàng tươi cười sáng lạn,” Tai Hầu Gia có phúc.” Vội cho người ta mang chút oa ti đường, kẹo đường bí đao, mật anh đào những thứ điểm tâm nhỏ linh tinh, sau đó đứng dậy nói:” Thiếp thân phong trần mệt mỏi, đổi bộ xiêm y rồi bồi Hầu Gia nói chuyện.”

Từ Lệnh Nghi thấy nàng cười như gió nhẹ mây bay, ánh mắt hơi trầm xuống.

Thập Nhất Nương đã cười kêu Lục Vân cùng Hồng Tú ở trong nhà tiến vào hầu hạ nàng thay quần áo rửa mặt, tiến tịnh phòng lại trộm phân phó Song Ngọc:” Cùng Hổ Phách nói, đem đồ vật nội vụ phủ đưa tới mang đến khố phòng đi.”

Song Ngọc trả lời mà đi, chỉ chốc lát đã lộn trở lại đến:” Phu nhân, năm, sáu thô sử mama đều chuyển không nổi. Ngài xem, cần kêu gã sai vặt tiến vào hay không?”

Thập Nhất Nương giờ phút này chỉ hy vọng đồ vật này nhanh biến mất,” Nói với Bạch tổng quản, cho hắn đem đồ vật đưa đến khố phòng của ta.”

” Dạ!” Song Ngọc xoay người đi ra ngoài, Thập Nhất Nương lại kêu nàng,” Hỏi Bạch tổng quản, đồ vật này tốn bao nhiêu tiền?”

“Vâng” Song Ngọc đi gọi người chuyển đồ, đợi lúc Thập Nhất Nương thu thập tốt trở lại:” Phu nhân, đồ vật đã đưa đến khố phòng. Bạch tổng quản nói, đồ vật này là Thuận vương giúp đỡ đưa tới, chỉ tốn ba trăm lượng bạc. Còn nói, đồ vật này dùng đồng thau thượng hạng, men cũng hầm từ quan lò đi ra, một mảnh chỉ vẻn vẹn hai mươi, ba mươi lượng, ba trăm lượng bạc không tính là quý.”

Một mảnh năm mươi, sáu mươi lượng một mặt, ma phương là sáu mặt, mỗi mặt lại chín miếng….. Bạch tổng quản đây là nói cho nàng biết, nội vụ phủ tuy thu của Từ gia ba trăm lượng bạc, hoàn toàn là bởi vì Thuận vương quản nội vụ phủ, Từ gia ý tứ một chút.

Thập Nhất Nương không khỏi nâng trán.

Vốn tưởng việc nhỏ, ai biết lại chạm phải Thuận vương.

Có lẽ chuyện này Bạch tổng quản đã nói rõ cho hắn, nhưng mình làm người khởi xướng, cần phải nói một tiếng cùng Từ Lệnh Nghi mới tốt. Mặc kệ như thế nào, Thuận vương ở trên phương diện mua tình cảm này, hoàn toàn là xem mặt mũi Từ Lệnh Nghi. Cũng không biết trong đó còn có quan hệ đến lợi ích khác hay không. Nếu có chuyện gì, cuối cùng ra mặt giải quyết vấn đề chính là Từ Lệnh Nghi. Ít nhất phải cho hắn biết, hắn tự mình biết tốt xấu.

Nàng ra khỏi tịnh phòng, buông đầu ngồi xuống đối diện Từ Lệnh Nghi: “Hầu Gia, ta vốn muốn làm một cái hộp trang sức xinh đẹp, cho nên họa bản vẽ, ai biết mọi người bên ngoài không làm, liền cầu đến nội vụ phủ. Không nghĩ tới, lại kinh động đến Thuận vương.

Còn chỉ thu ba trăm lượng bạc……” Nói xong, nàng ngẩng đầu nhìn hắn, rất là lo lắng nói,” Hầu Gia, ngài xem việc này, ta nên xử lý như thế nào cho tốt?”

Nhìn thấy Thập Nhất Nương mày liễu nhíu lại, trong lòng Từ Lệnh Nghi khẽ động, mày liền gắt gao khóa thành một chữ ” Xuyên”.

“Muốn gán tội cho người khác, không từ chuyện gì. Hoàng Thượng muốn xử trí ta, Ngự Sử muốn buộc tội ta, luôn tìm được lý do, không vì một hai kiện này. Chuyện này nàng đừng động, ta sẽ xử trí.” Sau đó chuyển đề tài, hỏi nàng chuyện hồi nhà mẹ đẻ:”…… Nhạc mẫu thân thể có khỏe không?”

Miệng tuy nói không có việc gì, nhưng biểu tình ngưng trọng như vậy.

Thập Nhất Nương nhìn thấy không khỏi âm thầm thở dài trong lòng.

Chuyện này vẫn làm cho hắn khó xử……

Nhưng nhìn thấy dáng vẻ Từ Lệnh Nghi không muốn nói nhiều, nàng đành phải tạm thời đem chuyện này đặt ở đáy lòng, cùng Từ Lệnh Nghi nói chuyện hồi ngõ Cung Huyền:” Mẫu thân bệnh tái phát, chỉ có thể chậm rãi điều dưỡng. Trước kia là đại tẩu ở trước giường thị tật, nếu Tứ tẩu cùng Tam di nương, ngũ di nương đều đến đây, đại tẩu cũng có thể nghỉ ngơi một chút, không cần vất vả giống như trước kia vậy.” Còn nói đến Chu thị,”…… Xem bộ dáng là người tài giỏi, hiền huệ.” Nói đến Thập Nhị Nương,”……Bộ dạng cao rất nhiều, ngũ quan giống Ngũ tỷ, không giống ta.”

Vừa mới rửa mặt, nên Thập Nhất Nương thực tùy ý mặc tiểu áo lụa gấm trắng, váy vung hoa đỏ thẫm buộc thắt nút. Tóc đen nhánh sáng bóc búi thành búi tóc toản nhân, mặt không trang điểm, hai gò má hồng. Ánh sáng mờ nhạt từ ngọn đèn chiếu lên người nàng, tạo một vòng vàng nhạt xung quanh, ngũ quan so với bình thường càng thêm mỹ mạo nhu mì.

Từ Lệnh Nghi khóe miệng không khỏi hơi cong lên:” Đợi qua một chút thời gian, chân của ta tốt hơn sẽ đi thăm lão nhân gia nàng.” Giọng điệu bình thản, thậm chí mang theo hương vị bình an.

Nhưng Thập Nhất Nương biết hắn không có nhiều cảm tình đối với đại thái thái, cũng nhìn ra đại thái thái đối với hắn cũng rất bất mãn, bây giờ còn đề cập đến chuyện hắn từ quan… Nàng chỉ nói đơn giản:” Hầu Gia chân không tốt, tất cả mọi người đều biết. Mặc kệ là phụ thân hay là mẫu thân, đều sẽ không trách cứ Hầu Gia. Hầu Gia vẫn là an tâm dưỡng bệnh cho tốt.”

Chân rốt cuộc có vấn đề hay không, không có ai rõ ràng hơn so với Thập Nhất Nương.

Từ Lệnh Nghi nghe, thản nhiên cười cười, đột ngột hỏi: “Không có trò chuyện cùng di nương?”

Thập Nhất Nương nghĩ đến lúc đi ngũ di nương dặn dò mình giống như dặn dò tiểu hài tử không rành thế sự, không khỏi tươi cười sáng lạn, nói:” Nhìn thấy. Còn bảo ta hầu hạ nương cho tốt, hầu hạ tốt Hầu Gia.”

Từ Lệnh Nghi nghe con ngươi chợt thâm xuống, biểu tình bỗng nhiên trở nên có chút lạnh lùng, đột nhiên đứng dậy cởi hài, kêu Xuân Mạt, Hạ Y tiến vào hầu hạ thay quần áo rửa mặt:”… Bên ngoài tuyết rơi, ta liền nghỉ bên này đi!” Nói xong, xoay người tiến tịnh phòng.

Trong khoảng thời gian này hai người bảo trì khoảng cách nhất định, Thập Nhất Nương dần dần có thói quen hắn lưu lại.

Nghe hắn nói như vậy, kêu Lục Vân đến: “Đi nói cùng Kiều di nương một tiếng, Hầu Gia hôm nay có việc, sẽ không đi qua.”

Lục Vân cười tươi trả lời mà đi.

Thập Nhất Nương đi trải giường.

Chỉ chốc lát, Từ Lệnh Nghi ra khỏi tịnh phòng, lập tức lên giường, từ trong đầu giường lấy ra một quyển (Tả truyền), nghiêng thân mình ghé vào ngọn đèn cung đình dương giác ở ghế con xem thư.

Thập Nhất Nương nhìn thấy liền đề nghị:” Hầu Gia, nếu không chúng ta đổi bên ngủ.”

Từ lúc thành thân tới nay, vẫn là Từ Lệnh Nghi ngủ ở bên trong, nàng ngủ bên ngoài. Nếu Từ Lệnh Nghi muốn xem thư, ngọn đèn sẽ chiếu vào mặt của nàng, nàng liền nghiêng người đối mặt với Từ Lệnh Nghi, có một lần không biết tại làm sao, lúc tỉnh lại phát hiện mình đem mặt chôn trong lòng Từ Lệnh Nghi, bộ dáng thập phần ái muội.

Từ Lệnh Nghi nghe liếc mắt xem nàng một cái: “Rất phiền toái. Ngày mai nói sau.” Sau đó lại cúi đầu đọc sách.

Thập Nhất Nương chán nản.

Rất muốn hỏi có phải tất cả vợ chồng phong kiến sĩ tộc đều giống bọn họ như vậy hay không, nam ngủ bên trong, nữ ngủ bên ngoài…… Cố tình lại không có ai có thể hỏi.

Một người đứng ở trước giường một lúc lâu, nghĩ trời giá rét, phải yêu quý bản thân mình, nên bỏ quần áo lên giường.

Ai biết còn không có xốc lên chăn, đã bị một đôi cánh tay gắt gao ôm vào trong lòng, thân thể cũng rơi vào chỗ ấm áp.

” Như thế nào mà ngủ một giấc cũng chậm rì rì.” Giọng điệu có chút oán giận.

Trừ bỏ Từ Lệnh Nghi còn có ai?

Từ ngày hai người cùng ngủ ở trong cùng một chăn, chăn khác đã bị quăng ở một bên.

Mùa đông, có người làm ấm, Thập Nhất Nương cũng không bài xích.

Thập Nhất Nương thực ôn thuận nằm ở trong lòng ngực hắn.

Từ Lệnh Nghi một mặt giúp nàng đem chăn dịch nghiêm chỉnh, một mặt phân phó nàng:” Nàng sáng mai đi khố phòng nhìn xem, chọn vài món lấy ra, buổi chiều ngày mai ta đi chỗ Thuận vương một chuyến.”

Thập Nhất Nương ngạc nhiên.

Như thế nào lúc này đột nhiên nói muốn đi Thuận vương phủ?

Hơn nữa lúc này hắn “Bệnh nặng”…… Điều này làm cho nàng không thể không nghĩ đến khối lập phương kia thật rẻ!

“Hầu gia……” Nàng không biết nên nói như thế nào cho tốt.

Thanh âm che dấu không được lo lắng.

“Đừng miên man suy nghĩ ” Từ Lệnh Nghi đánh gảy lời của nàng, cúi người tắt đèn,” Mau ngủ!”

Tay cũng rất tự nhiên tiến theo vạt áo của nàng đi vào……
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.3 /10 từ 3 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status