Thú tu thành thần

Chương 464: Chơi lớn


Khi mọi người đã đi vào phạm vi tiếp theo của khu rừng thì Băng Thần mới quay sang nói:

" Thực ra ta có một cách có thể khiến tổ đội chúng ta tiến cấp cực kỳ nhanh chóng nhưng không biết mọi người cho chịu hay không."

Ngọc lan nhìn mấy người kia rồi nói:

"Ngươi có ý kiến gì thì cứ nói tự nhiên."

Băng Thần chỉ quang cảnh xung quanh rồi nói:

"Mọi người nhìn thấy gò đất phía đằng kia không? Nếu lấy nơi đó làm điểm tựa chúng ta lại lùa hết toàn bộ quái vật trong khu vực xúng quanh đến đây thì với khả năng đánh nhiều mục tiêu của ta thì chúng ta sẽ lên cấp rất nhanh chóng."

Ngọc Lan cắn môi nói:

"Nhưng cách này quá mức nguy hiểm, chỉ cần hơi sơ sẩy một chút thì chúng ta chắc chắn sẽ chết tại đây."

Băng Thần nhìn nàng nói:

"Không có hi sinh thì làm sao có tiến bộ được, mọi người dù có chết thì cũng chỉ mất nửa cấp kinh nghiệm nhưng nếu liều mà thành công thì chúng ta chắc chắn sẽ phất lên mạnh mẽ, thử nghĩ xem nếu giết như thế nên được năm sau cấp sau đó chết một lần mọi người tính toán xem có lời không."

Một người nghĩ rồi nói:

"Ta nghĩ Thần Băng nói đúng đấy, bây giờ liều một phen biết đâu lạ i khiến bao nhiêu người phải trầm trồ."

Ngọc Lan suy nghĩ một một chút rồi nói:

"Được rồi như mọi người nói chúng ta liều một phen nhưng biết đâu lại khiến người khác phải trầm trồ mãi, Thần Băng làn này chỉ huy giao cho ngươi."

Băng Thần bắt đầu phân công, đợi hắn ta dặn dò kỹ lưỡng thì bọn họ mới bắt đầu tản ra, tất cả mọi người chia nhau ra đi về các hướng khác nhau, chỉ riêng Băng Thần ngồi im lặng trên gò đất chờ đợi.

Hắn ta nhắm mắt lại bắt đầu cảm nhận xung quanh chuyển động xung quanh, sau một lát hắn ta mở mắt ra thì thấy một người đã tiến tới mang sau lưng một bầy quái khổng lồ, người này không ai khác ngoài Ngọc Lan.

Băng Thần mỉm cười sau đó đợi nàng chạy lại gần sau đó phóng Liên Kết Sinh Mệnh ra khiến cho lượng máu của nàng ôn định, tiếp đó hắn sử dung hồi máu tổ đội khiến máu hai người kéo lên như vũ bão.

Sau đó từng dòng kiếm khí từ hắn quạt ra khiến cho đám quái vật càng lúc càng điên cuồng hơn, Băng Thần không quan tâm bọn chúng hắn ta đang tìm hình bóng của mấy người khác, không làm cho Băng Thần thất vọng từng người từng người quay trở về.

Có điều Băng Thần kế hoạch vẫn gặp khó khăn khi vị nữ pháp sư quay trở lại nhưng máu chỉ còn một chút xíu, không chút do dự Băng Thần ném phục sinh cho nàng ta, khi đi được mấy bước thì nàng ta bị một con sói vồ trúng chết nhưng chỉ một giây sau lại đứng dậy đầy cây sinh lực.

Sau đó nàng dùng tốc biến liên tục đến chỗ Băng Thần, khi vừa vào phạm vi năm mươi thước thì nàng ta liền thở phào, mọi người liên tục bị tấn công khiến cho dây liên kết rung động mạnh mẽ, Băng Thần hồi máu sau đó ngay lập tức xoay kiếm chém ra một luồng kiếm khí.

- 24 triệu, - 24 triệu, - 24 triệu........

Kiếm khí phân ra làm sáu luồng với sát thương tương đương với cả độn nhận sát thương nhân với 12 thì lương sát thương đã khó có thể tưởng tượng rồi, tất cả mọi người ngay lập tức cảm nhận được một luồng kinh nghiệm khổng lồ kéo tới.

Băng Thần thấy mọi người mất tập trung thì liền nói:

"Mọi người tập trung lại bây giờ không phải lúc để vui mừng đâu, tất cả tập trung phòng thủ nào."

Băng Thần vừa nói vừa quét thêm một đợt quái vật, không lâu sau nhưng con quái vật xác đã nằm la liệt ở dưới đất khiến cho người ta nhìn mà ngao ngán, lại thêm một khoảng thời gian nữa thì xác quái vật đã sắp khiến gò đất bằng phẳng so với nên đất ở dưới.

"Đám tiểu quái này xác lâu biến mất quá, địa hình lợi thế đã bị giam bớt mọi người phải cẩn thận."

Băng Thần hét to lên để cho mấy cô nàng cẩn thận, tuy nhiên vài phút sau lo lắng của hắn ta biến mất khi dàn quái vật phía dưới cùng tan biến khiến cho mấy cái xác sụt xuống đôi chút, lợi thế địa hình quay trở lại khiến cho đám bọn họ dễ dàng hơn rất nhiều.

Kinh nghiệm của bọn họ cứ năm phút lại tăng lên một cấp khiến cho lòng người tràn ngập phấn khích, mọi người ai lấy cũng hào hứng vô cùng, nhưng ít ai để ý đến Băng Thần không biết từ khi nào đã lên cấp 790.

Băng Thần dừng lại không quét quái nữa mà đứng im, Ngọc Lan ngước lên hỏi:

"Làm sao thể?"

Băng Thần cười nói:

"Mọi người cứ để đám còn lại tấn công một lúc đi, ta tích lũy sát thương để còn đánh boss."

Ngọc Lan gật đầu rồi nói:

"Khi nào cảm thấy đủ sát thương thì nói để bọn ta tiêu diệt hết đám này."

Băng Thần mỉm cười nói:

"Mọi người cứ yên tâm sẽ nhanh thôi."

Một lúc sau Băng Thần cười nói:

"Đủ rồi kết liễu hết bọn chúng đi nào mọi người."

Mấy cô nàng sau đó nhanh chóng kết liễu hết toàn bộ đám quái vật, khi đám quái vật chết hết Băng Thần một lần nữa hồi mau cho mọi người, từ phía xa một đám quái lao tới nhưng Băng Thần cảm giác được có một con không đúng nhưng không quan trọng.

Băng Thần quạt ra kiếm khí khi thấy chúng lao tới, lập tức có bảy con boss trúng chiêu chỉ có một con may mắn thoát được.

Thần Băng người chơi đã kết liễu boss Hắc Ám Hầu Vương nhận kinh nghiệm 60000 ( 0 / 109000)

Thần Băng người chơi đã kết liễu boss Thiên Vương Cẩu kinh nghiệm 60000 ( 60000 / 109000)

...........

Thần Băng người chơi đã kết liễu boss Quỷ Diện Ngưu nhận kinh nghiệm 60000 ( 11000 / 123000)

Thần Băng người chơi đã kết liễu boss Hắc Ám Hổ nhận kinh nghiệm 60000 ( 71000 / 123000)

Băng Thần mỉm cười nói:

"Mọi người thấy chưa bây giờ thì sẽ không ít ngươi trầm trồ đâu."

Ngọc Lan lúc này mới để ý đến cấp đô của Băng Thần.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status