Thú tu thành thần

Chương 606: Hồng Nhị


Băng Thần đi ra ngoài nhìn Âm Thiên Tân nhỏ giọng nói:

"Chúng ta đi thôi."

Hắn nắm lấy vai của Âm Thiên Tân sau đó liên tục thì triển dịch chuyển một cách đầy âm thầm, đi vào trong học viện thì thấy có chút người đi lại để canh phòng, Băng Thần cảm giác được chút ma khí từ người của bọn họ.

Lén lút di chuyện một hồi thì hai người cũng đã tới được phòng của mấy cô gái, khi đi vào phòng thì Âm Thiên Tân bỗng nói:

"Có người đang đến phòng của ta, hình nhân rất có thể sẽ bị lộ tẩy."

Băng Thần gật đầu nói:

"Ngài cứ yên tâm ta sẽ lo được, các nàng thì ngồi yên trong phòng đợi đấy cho ta."

Mấy cô nàng muốn nói gì thì Băng Thần đã biến mất, hắn ta xuất hiện trong phòng của Âm Thiên Tân biến hóa thành hình dạng của Âm Thiên Tân thì thấy có một cô gái đi vào.Băng Thần nhìn người này thì hơi nhíu mày bởi người này cũng chính là một trong những giáo viên vây bắt hắn ta tại cổng trường.

Không ngờ Lý Thiên Vương lại để hở cá lọt lưới, có thể qua mặt được Lý Thiên Vương thì chứng tỏ trí tuệ của nàng cũng không hề tệ chút nào, Băng Thần muốn xác định danh tính của cô nàng này.

Tính danh: Hồng Nhị

Thực lực: Hư Vô Nhất Trọng Thiên

Huyết mạch: Hắc Hỏa Thiên Huyết ( Hư Vô huyết mạch)

Thể chất:Hắc Hỏa Thiên Thể (Hư vô thể chất)

Đẳng cấp: 101

Lực lượng: 293 tỷ

Tốc độ: 201 tỷ

Trí lực: 25

Thiên phú: 89

Hồn lực: 220 NT

Pháp lực: 820 NT

Nguyên tố: Hỏa, bóng tối

Độ thiện cảm: 0 ( Không đội trời chung)

Tuổi thọ: 1 tỷ

Danh hào: Hư vô ( Viễn siêu thường nhân áp chế từ Siêu Thần trở xuống người một cách mạnh mẽ, huyết mạch càng cao áp lực càng giảm.)

Băng Thần đã nghe về người này, nàng ta mồ côi từ nhỏ được thu nhận bởi một người nông dân sau đó mới hiển lộ thiên phú khi đi vào trong Thiên Vương học viện, với vẻ đẹp trời cho khiến nàng trở thành một trong bát đại mĩ nhân còn sống trên thế giới này bao gồm nàng cùng bảy người nữa như Cố Mạn hoàng hậu, Cố Khuynh Thành, Hồng Phất Nữ, Lý Tầm Yên, Nguyệt Nga, Nguyệt Lung Linh, Nguyệt Thuần Thuần.

Băng Thần hóa thành hình dạng của Âm Thiên Tân sau đó chậm rãi pha trà, nàng vào thì hắn ta cũng mặc kệ, nàng đi vào liền cười nói:

"Thiên Tân lão sư không biết ngươi suy nghĩ như thế nào rồi?"

Băng Thần thở dài đặt một cốc trà trước mặt nàng rồi nói:

"Truyện này quá mức cay độc làm thì rất có thể sau này ta hay ngươi đều phải hối hận đấy."

Hồng Nhị nhỏ giọng nói:

"Bây giờ ta có một yêu cầu, chỉ cần ngài đồng ý thì ta sẽ không bắt ngài phải tham gia vào những việc này."

Băng Thần sáng mắt lên hỏi:

"Hồng Nhị ngươi uống nước đi, sau đó mau nói cho ta là có cách nào."

Hồng Nhị cũng khát thế nên dốc một hơi hết cốc trà rồi nói:

"Ta muốn ngài trợ giúp ta bắt lấy một người tên Băng Thần do ngài tiếp dẫn lên thế giới này, nếu ngài chịu giúp thì ta sẽ không cho ai bắt ngài làm chuyện gì khác nữa."

Băng Thần cau mày hỏi:

"Sao lại phải nhờ ta trong khi lực lượng các ngươi hùng hậu như thế."

Hồng Nhị rơm rớm nước mắt nói:

"Ngài cưu mang ta từ nhỏ còn không biết ý định của ta hay sao?"

Băng Thần ngạc nhiên khi biết người cưu mang nàng chính là Âm Thiên Tân, hắn ta thở dài nói:

"Ngươi nói rõ đi để ta xem xét."

Hồng Nhị sụt sịt nhỏ giọng nói:

"Ta muốn giết chết Hồng Hắc sớm nhất có thể, thù của mẹ ta không thể kéo dài thêm được nữa, chỉ có một thiên tài như Băng Thần thì hắn mới có thể chịu được Thiên Ma Trận bồi dưỡng, chỉ cần ta đánh lừa được Hồng Hắc rằng đã khống chế được Băng Thần rồi.

Nhưng không ta sẽ để cho Băng Thần đồ sát cả hắn ta lẫn Hắc Nguyệt giáo, ta rất háo hức muốn nhìn thấy vẻ mặt ngạc nhiên của Hồng Hắc trước khi chết, thật sự ta không chờ được nữa, ngài yên tâm đi mọi thứ ta đã tính hết cả rồi.

Băng Thần sau khi giết chết Hồng Hắc thì ta sẽ hiến tế chính mình để khiến hắn trở lại bình thường, ngài cứ yên tâm về chuyện đó, ngài nuôi ta bao nhiêu năm chắc chắn cũng biết khi nào ta nói dối phải không, bây giờ ta không thể chờ được nữa bởi không chỉ mối thù mà còn người em gái của ta cũng đang gặp nguy hiểm."

Băng Thần ngạc nhiên hỏi:

"Nàng ta thì gặp nguy hiểm gì được khi tu vi không thấp lại được sự bảo vệ của Thiên Vương học viện."

Hồng Nhị lắc đầu nói:

"Nàng ấy nào chỉ bị người của Hắc Nguyệt giáo nhắm tới, người của một số thế lực khác muốn lấy lòng Hắc Nguyệt giáo cũng đang muốn không chế lại nàng, nàng ấy không thể nào mãi mãi ở trong học viện được."

Băng Thần thẳng ánh mắt của nàng mang theo sức hút mạnh mẽ nói:

"Ngươi tính hi sinh mình để cứu em gái?"

Hồng Nhị gật đầu nói:

"Tuy khác mẹ nhưng có thể coi như thân nhân của ta cũng chỉ có mình nàng, với lại nàng đang có tương lai tươi sáng, hi sinh một kẻ đã bị khống chế như ta thì quá lời rồi, dù sao khi bị phát hiện phản bội thì ta cũng chết chắc còn nàng thì tha hồ tự do tự tại."

Băng Thần bỗng nở nụ cười quái dĩ rồi nói:

"Rất tiếc phải xin lỗi ngươi."

Hồng Nhị ngạc nhiên nhưng chưa kịp nói gì thì nàng cảm thấy mắt năng trĩu sau đó bất tỉnh.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status