Tiên luyện chi lộ

Chương 170: Song tu đạo lữ


Qua Thời gian ba tháng. Trương Hằng rốt cục từ tầng công pháp thứ nhất đã bước vào tầng thứ hai, thực lực tăng vọt về chất!

Hiện tại. điều hắn còn thiếu chính là tu luyện các loại thần thông và bí thuật tầng thứ hai. Tuy nhiên, mấy thứ này cũng không thể tu luyện thành công trong Thời gian ngắn được.

Đồng Thời, Ninh Tuyết Dung có được Linh Thần Đan cho nên tốc độ tu luyện thậm chí không thua kém gì hắn. một thân tu vi đã đạt tới Trúc cơ kỳ.

Nhận lại chiếc trầm cài tóc từ tay Trương Hằng, bộ mặt Ninh Tuyết Dung lộ ra vẻ kinh hỉ, đôi mắt sáng không ngừng chớp chớp, thi thoảng lại nhìn về phía Trương Hằng.

Khi Trương Hằng vừa mới lấy ra chiếc trầm cài tóc này, nét mặt thô cứng cũng hơi đỏ lên. Lúc trước hắn thật là một tên nghèo rớt mồng tơi với hai bàn tay trắng, trong tay hiếm có bảo vật nào có thể luyện hóa.

Tất cả những thứ có giá trị trong túi trữ vật của Ninh Tuyết Dung cơ bản đã bị Trương Hằng luyện hóa. Cái trầm cài tóc này vẫn còn là do vì nguyên nhân đặc biệt nào đó mà hắn lại giữ lại.

Giờ phút này, nhìn thấy bộ dáng vui mừng của Ninh Tuyết Dung khiên trong lòng hắn cảm thấy hổ thẹn.

- Tuyết Dung, trong tay nàng không có linh khí phong thân đi?!

Trương Hằng thầm nghĩ chính mình hiện tại có chút tư bản có thể bù đắp lại cho nàng ta. Ninh Tuyết Dung hướng về phía Trương Hằng cười khẽ:

- Tuyết Dung không cần mấy thứ đó. Ta có Tuyết Ngọc Đài Liên do Lạc Hà đại ca lưu lại, có thể khiến ta nhanh chóng đề cao tu vi. Hơn nữa đại ca cũng cần linh khí đề đề cao tu vi. Nếu gặp nguy hiểm. Tuyết Dung liền trốn vào túi trữ vật là được!

- Cái này không được! Nói thế nào cũng phải chuẩn bị cho nàng một kiện linh khí phòng hộ và một loại linh khí công kích!

Trương Hằng biết Tuyết Ngọc Đài Sen của Ninh Tuyết Dung tuy là một kiện pháp bảo nhưng tác dụng chủ yếu cũng chỉ là để đề thăng tu vi của nàng mà thôi, cũng chỉ có thêm tác dụng phi hành.

Bất kể nói thế nào, thứ này cũng chỉ là một kiện pháp bảo phụ trợ. Ninh Tuyết Dung là một cô gái yếu đuối, nếu trong tay chỉ có mỗi kiện pháp bảo phụ trợ thì thật sự không đủ làm gì cả.

Trương Hằng đột nhiên nhớ tới kiện chiến giáp thượng cổ tàn phá mà Nam Minh lưu lại. Lực phòng ngự của thứ đó quả thực đáng sợ. Nếu gắn tinh thạch thượng phẩm lên thì Ngay cả tu sĩ Kết Đan Kỳ cũng không thể phá vỡ.

Nếu không phải có Hư Không Hỏa Diễm thì Trương Hằng dù chiếm được bảo vật cuối cùng nhưng cũng không thể giết được Nam Minh.

- Nếu có thể chữa trị cỗ chiến giáp thượng cổ này thì cấp cho Tuyết Dung sử dụng là rất thích hợp!

Sau khi công pháp tiến vào tầng thứ hai, lực phong ngự của Trương Hằng thậm chí có thể sánh bằng được loại pháp bảo có lực phòng ngự đỉnh cao. Loại chiến giáp thượng cổ này mặc dù biến thái nhưng cũng không có tác dụng quá lớn đối với hắn.

- Nhưng đại ca muốn gia tăng tu vi cũng cần có thứ này...

Ninh Tuyết Dung do dự nói.

Trương Hằng khẽ thở dài một hơi. Ninh Tuyết Dung có thể còn chưa biết tư bản của hắn hiện tại.

Dù sao, một cửa cuối cùng ỡ Huyết Sát Thí Luyện, khi giết Lý Hoành. Trương Hằng cũng che đi túi trữ vật màu xanh. Còn khi mở ra không gian giới chỉ thì Ninh Tuyết Dung lại đang trong bế quan.

- Nàng yên tâm đi, đại ca hiện đã không cần linh khí nữa! Ngoài ra, ở trong Huyết Sát Động Phủ đại ca cũng thu hoạch được không ít thứ!

Trương Hằng chân thành nhìn Ninh Tuyết Dung, tận lực để nàng tin tưởng lời nói của mình.

Trên thực tế, hiệu quả luyện hóa linh khí của Trương Hằng cũng đã ngày càng nhỏ.

- Đại ca... Lúc trước, vì Tuyết Dung, đại ca đã xin Thần Đế một lọ Linh Thần Đan... Giờ lại suy nghĩ cho Tuyết Dung...

Khuôn mặt Ninh Tuyết Dung nổi lên một màu đỏ nhàn nhạt, trong mắt cũng hiện lên vẻ chân thành.

Trương Hằng cười ha ha, nhặt trận bàn trên mặt đất lên.

Tu luyện ba tháng, bốn khối tinh thạch trung phẩm đã tiêu hao hết cho trận bàn này. Một lần nữa đặt vào bốn khối tinh thạch trung phẩm, Trương Hằng thu hồi trận bàn này vào túi trữ vật.

Ninh Tuyết Dung tò mò nhìn trận bàn này một cái. cũng không hỏi gì nhiều, chỉ lẳng lặng đứng bên cạnh Trương Hằng. Nàng nhìn giống như một người vợ nhã nhặn lịch sự mà nhu thuận.

Trương Hằng nhìn thấy bộ đáng này của Ninh Tuyết Dung, không kìm nổi mỉm cười rồi nắm tay nàng kéo đi ra ngoài.

- Đại ca cười cái gì...

Ninh Tuyết Dung hừ nhẹ một tiếng, dường như có chút mất hứng.

BỊ Trương Hằng kéo đi ra ngoài. Ninh Tuyết Dung liền thấy được một mảnh không gian trần đầy ánh sáng, khuôn mặt lại lộ ra vẻ tươi cười như hoa.

- Đại ca... Huynh muốn đi đâu?

Ninh Tuyết Dung bị Trương Hằng nắm lấy tay, kéo bay lên bầu Trời.

Một nam một nữ dắt tay nhau bay đi. một tầng mây xanh bao Lấy hộ trong ánh sáng dịu dàng khiến họ nổi bật như thần tiên, tiên nữ.

- Đi ra ngoài chơi nhởi tiện mua sắm vài thứ!

Trương Hằng cười ha hả, tốc độ lại nhanh hơn vài phần!

Ngồi trong sơn động kia tới hơn ba tháng, Trương Hằng sớm đã không chịu nổi. Nếu không bởi vì câu nói của Ninh Tuyết Dung, không lâu nữa hắn cũng sẽ rời đi. tìm một động phủ mới.

Hơn nữa, Thời gian mỗi lần Ninh Tuyết Dung xuất hiện với hình người cũng đều có hạn. Trương Hằng đương nhiên sẽ không lãng phí cơ hội này.

Mặt khác, Trương Hằng cũng muốn đi ra ngoại giới tìm hiểu một vài tin tức. Điều hắn quan tâm nhất tất nhiên là những tin tức có liên quan tới Huyết Sát Động Phủ.

Trương Hằng không tin chuyện của Huyết Sát Động Phủ có thể bị ba phương trận doanh hoàn toàn che dấu.

Chỉ một lúc sau, Trương Hằng và ninh Tuyết Dung đã hạ xuống Hắc Thủy Trấn. Một nam một nữa này giống như thần tiên Quyến lữ. vừa mới bay tới Hắc Thủy Trấn đã thu hút phần đông ánh mắt của những người xung quanh..

- Trời ạ... Hóa ra là một đôi song tu đạo lữ Trúc cơ kỳ... Nhưng sao lại trẻ tuổi như vậy?!

- Nam nhân kia ta biết. Lần trước hắn từng tới đây đăng ký!

- Làm ta giật cả mình, còn tưởng là thần tiên hạ phàm. Nữ nhân kia còn xinh đẹp hơn cả tiên nữ nữa...

Trương Hằng sớm đã quen với những ánh mắt như thế này. trên người đột nhiên phát ra một cỗ linh áp, tản ra bốn phía.

Những tán tu kia đột nhiên đối mặt với áp lực như thế. cả đám lập tức ngoan ngoãn ngậm miệng, không dám nói thêm điều gì nữa!

Trong lòng Trương Hằng cười thầm, Tu sĩ Trúc cơ kỳ ở Tam Tinh Vực cũng có địa vị nhất định, đủ để chấn nhiếp những tán tu bình thường. Trương Hằng kéo tayNinh Tuyết Dung đi vào Tán Tu Giao Dịch Minh.

Hai gã tu sĩ Trúc cơ kỳ đi vào tự nhiên thu hút không ít ánh mắt của mọi người. Không để ý tới ánh mắt khác thường của chúng tu sĩ bậc thấp. Trương Hằng dẫn theo Ninh Tuyết Dung đi lên tầng hai.

Tu vi của tu sĩ ở tầng hai đều từ Luyện Khí trung kỳ trở lên. Mục tiêu của Trương Hằng không phải là nơi này. Sau một cái đảo mắt. hắn liên phát hiện có một tu sĩ Trúc cơ kỳ ở trong góc phòng.

Tu sĩ Trúc cơ kỳ này không phải là Ngô Trưởng lão lúc trước. Giờ phút này đã được thay bằng một lão già khô gầy.

Khi Trương Hằng dẫn Ninh Tuyết Dung đi tới trước mặt. đối phương đột nhiên tỉnh giấc, phát hiện có hai gã tu sĩ Trúc cơ kỳ thì trong lòng không khỏi giật mình.

Trương Hằng cười thầm. Xem ra vị Trưởng lão này đa số Thời gian vẫn ở trong trạng thái tu luyện.

- Hai vị tới đây là có ýiệc gì?

Lão già Trúc cơ kỳ này đứng lên, khách khí nói. trong mắt cũng lộ ra vẻ kinh ngạc.

Trong số tán tu, tu sĩ Trúc cơ kỳ trẻ tuổi như vậy cũng không Hay gặp. huống hồ lại là một cặp song tu đạo lữ Trúc cơ kỳ.

Ánh mắt lão già khi nhìn về phía Trương Hằng pha lẫn một tia hâm mộ. Thông qua phương pháp song tu đạo lữ quá thật có thể gia tăng thực lực tu sĩ. thậm chí có thể đột phá một vài bình cảnh.

Tuy nhiên, trên Tu Tiên Giới, nữ tu Trúc cơ kỳ rất hiếm có. Huống chi lại là một nữ tu xinh đẹp như tiên tử như Ninh Tuyết Dung.

- Tại hạ họ Trương, ba tháng trước gia nhập Tán Tu Minh, lần này mang theo... song tu đạo lữ của ta tới đây đăng ký!

Hơi chút do dự nhưng cuối cùng Trương Hằng vẫn xưng Ninh Tuyết Dung là song tu đạo lữ. Tuy rằng hai ngươi thật sự còn chưa từng song tu.

Ninh Tuyết Dung bên cạnh vừa nghe thấy lời ấy thì khuôn mặt lập tức đỏ bừng lên, cúi đầu, nhìn không ra vẻ mặt.

- Hắc hắc... Trước chuẩn bị tâm lý cho tốt!

Ôm ý tưởng tà ác. Trương Hằng lấy ra chiếc ngọc phù màu xanh lúc trước.

Lão già Trúc cơ kỳ vừa thấy ngọc phù này, trên mặt không khỏi kinh ngạc:

- Loại ngọc phù màu xanh này chuyên dành cho một số tu sĩ Luyện khí kỳ mà thôi. Chăng lẽ ba tháng trước đạo hữu còn chưa đột phá Trúc cơ kỳ?

- Đúng thế! Điều này có vấn đề gì sao?! Trương mỗ ba tháng trước vẫn chỉ là tu sĩ Luyện Khí đại viên mãn mà thôi!

Trương Hằng thản nhiên nói.

Lão già Trúc cơ kỳ này thầm nghĩ đôi song tu đạo lữ này quả nhiên phi phàm, trẻ tuổi như vậy đã đột phá bình cảnh Trúc cơ kỳ.

Nghĩ tới đây, tâm tình của lão đang từ hâm mộ liền chuyển qua ghen tị. Tuy nhiên, lão già này cũng không dám âm mưu gì với hai người. Đối diện lão chính là hai tu sĩ Trúc cơ kỳ. không chừng còn am hiểu hợp kích, bản thân mình chỉ là bộ xương già không dám nổi lên lòng tham gì.

-Nếu hai vị đều đạt tới Trúc cơ kỳ. nếu gia nhập Tán Tu Minh thì có thể nhận được hai lệnh bài thân phận miễn phí!

Nói tới đây, lão già Lấy từ trong túi trữ vật ra hai cái lệnh bài đặc biệt lớn chừng bàn tay...
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 10 /10 từ 2 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status