Tiên ngạo

Chương 1068: Như cây liền cành


Huyền Âm Ma Chủ giật mình kinh hãi, thầm niệm ma chú, định gọi ra bản mệnh ma bảo của mình.

Lúc này núi kiếm của Dư Tắc Thành vừa tan nát chợt dung hợp trở lại, Hải Nạp Bách Xuyên, hấp thu tất cả lưỡi đao Thời Không. Sau đó kiếm quang bùng nổ trước mặt Huyền Âm Ma Chủ. Khí Nguyên Quy Nhất, hết thảy thành không.

Vô tận kiếm khí xuất hiện, liếc mất nhìn qua chỉ thấy giống như dưới bầu trời chỉ to bằng bàn tay, có một con ếch đang ngẩng nhìn lên.

- Ếch ngồi đáy giếng, chỉ có thể nhìn trời bằng vung...

Đây là suy nghĩ cuối cùng trong đầu Huyền Âm Ma Chủ, ta đúng là ếch ngồi đáy giếng, đã coi thường hắn..

Dưới kiếm quang của Dư Tắc Thành, Huyền Âm Ma Chủ đã hoàn toàn tiêu tán.

Không ngờ Huyền Âm Ma Chù bị Dư Tắc Thành xuất ra một kiếm giết chết, mọi người thấy vậy vô cùng kinh ngạc, quả thật khó tin.

Kiếm quang vừa tắt, Thái Ất Kim Tiên lập tức ra tay. Nãy giờ y không hề ra tay, trơ mất mà nhìn Huyền Âm Ma Chủ bị giết chết, lúc này mới ra tay.

Y vừa xuất thủ. lập tức thiên địa chấn động, cửu long sinh ra, hàng nghìn hàng vạn tiên phù hóa thành chín kim long xông về phía Dư Tắc Thành.

Đây là Thái Ất tiên thuật. Tử Vi Đạo Pháp.

Dư Tắc Thành lập tức vung kiếm, hàng ngàn hàng vạn đạo kiếm quang tái hiện, kiếm khí vô biên bạo phát. Rất nhanh nhất sinh nhị, nhị sinh tam, tam hóa ngàn, ngàn hóa vạn. kiếm khí mênh mông quét ngang trời, hóa thành điểm điểm tinh quang như chìm như nổi, như gần như xa, quét về phía Thái Ất Kim Tiên.

Chỉ nghe Thái Ất Kim Tiên hừ lạnh, thầm niệm chú ngữ. Nháy mắt hàng ngàn hàng vạn tiên phù biến hóa, tiên phù triến khai, hóa thành vô số phù chú chân ngôn, chậm rãi lưu chuyển như nước. Chín kim long giống như hoa sen nở rộ, tiên âm vang lên du dương, tiên hoa roi là tà. tiên hương sực mũi.

Trong khoảnh khắc này, hàng nghìn hàng vạn tiên phù hóa thành một đóa kim liên, giống như mặt trời sáng chói, hết sức uy nghiêm. Tuy rằng khí thế uy nghiêm này nhìn qua xinh đẹp tuyệt luân, nhưng trong vẻ đẹp của nó ân giấu sát khí vô cùng đáng sợ.

Dưới đóa kim liên, kiếm quang vô tận của Dư Tắc Thành hóa thành ánh sáng mờ mờ tiêu tán. Tựa như ánh nến móng manh đối mặt với ánh mặt trời sáng chói kia, không khỏi mờ đi diệt mất.

Dư Tắc Thành lại động, kiếm quang khẽ chuyển, vạn điểm tinh quang tụ tập nhất thể, lập tức hợp nhất, tụ lực thành trụ. Sau đó thình lình bạo phát thành một đạo quang trụ như cột chống trời, đánh về phía kim liên của đối phương.

Phân tán không được, vậy chúng ta sẽ tập trung đột phá.

Kiếm quang được ngưng kết nén ép đến mức tận cùng, lóe lên kim quang âm trầm chói mắt. mang theo khí thế hủy diệt hết thảy phóng vút lên cao.

Quang trụ của Dư Tắc Thành nhanh chóng va chạm với kim liên của đối phương.

Tiên phù kiếm khí va chạm vào nhau, dư ba kiếm khí nổ tung khuếch tán ra khắp không gian. Tiên Khí tứ tán.

Dư Tắc Thành lập tức biến sắc. Lần này chỉ có kiếm khí của minh phát tán, nói cho cùng hắn chỉ là cưỡng ép thăng lên lực lượng Kim Tiên, còn đối phương là phân thân của Hỗn Nguyên Kim Tiên, tu vi từ Hỗn Nguyên Kim Tiên giảm xuống còn Kim Tiên. Năng lực công kích của hai người cùng là Kim Tiên, nhưng một thăng một giảm, lực lượng Kim Tiên khác nhau, cho nên chỉ có Dư Tắc Thành bị phát tán kiếm khí.

Giữa kiếm quang bạo phát, bóng dáng Thái Ắt Kim Tiên sừng sững bất động, hàng ngàn hàng vạn đạo kiếm khí vỡ tan bắn trúng thân thể y, giống như trâu đất chìm xuống biển, không tạo được chút gợn sóng nào.

Bởi vì trước mặt hắn đã xuất hiện một ngọn núi, kim liên hóa thành núi. Tuy rằng ngọn núi này nhỏ, nhưng lại có khí thế vô biên. Rất nhanh y đã phát hiện ra nhược điếm của Dư Tắc Thành, tuy rằng uy lực công kích của Dư Tắc Thành là Kim Tiên, nhưng thân thể vẫn là Tiên Nhân.

Thái Ắt Kim Tiên định lấy thịt đè người, ngọn núi kia nhanh chóng oanh kích về phía Dư Tắc Thành.

Ngọn núi kia bay lên cao, đứng lại lơ lửng giữa không trung. Phạm vi bao phủ của nó trùm khắp toàn thân Dư Tắc Thành, khiến cho hắn cảm thấy toàn thân vô lực, xương cốt như muốn gãy lìa.

Ngọn núi kia ẩn chứa lực Kim Tiên vô biên, đã khống chế chặt chẽ Dư Tắc Thành một chỗ.

Dư Tắc Thành xuất kiếm, kiếm quang biến hóa vô cùng, nhưng không có hiệu quả gì dưới ngọn núi kia, bị nó phá tan hết thảy.

Lúc này Thái Ất Kim Tiên tiếp tục thi pháp rất nhanh. Trên ngọn núi kia nhanh chóng xuất hiện một ngọn núi nữa, liên tục như vậy không ngừng, tổng cộng năm ngọn núi.

Vô cùng vô tận, vạn núi dâng cao.

Lúc này năm ngọn núi kia hạ xuống rất nhanh, kiếm quang Dư Tắc Thành hoàn toàn tan tác. Núi vừa chạm đất. khiến cho cả Tiên quốc run lên. Dưới Quang Độn này, cả thế giới dường như bắt đầu run rẩy kịch liệt.

Bên trong đại sành, tất cả vật phẩm kích động bắn tung lên, cả tòa đại sảnh lung lay sắp đổ, mặt đất bắt đầu xuất hiện khe nứt.

Thái Ất Kim Tiên cao hứng trong lòng, thành rồi, đối phương chắc chắn phải chết không sai.

Thình lình dưới đám núi cao kia xuất hiện một làn sóng gợn. trông giống như sương. Hết thảy trở nên như ảo mộng, cũng giống như hình ánh phản chiếu trong sương.

Đám núi đột ngột bay lên, bay ngược trở về phía Thái Ất Kim Tiên. Lực Tiên Uy Kính Phản của Dư Tắc Thành đã khởi động.

Trong khoảnh khắc bị núi cao đè xuống, Dư Tắc Thành khởi động lực Tiên Uy. Công kích của Thái Ất Kim Tiên càng độc, Kính Phản bắn ngược trở về càng mạnh mẽ hơn.

Đây là một trong những lực Tiên Uy hóa sinh từ Kính Kiếm thuật, có thể bắn ngược lại một đòn của Kim Tiên.

Núi vừa bắn ngược trở lại, Dư Tắc Thành cũng nhanh chóng bạo phát kiếm quang chói mất. Lúc này tất cả kiếm khí. kiếm quang, tất cả công kích của hắn đều hóa thành một điểm. Điểm này tập hợp tất cả tinh khí thần của Dư Tắc Thành, đòn này ẩn chứa tất cả đấu chí của Dư Tắc Thành, dù không thành công cũng thành nhân.

Bị núi bắn ngược trở về, Thái Ất Kim Tiên lặng lẽ thi pháp. Dưới đám núi kia thình lình xuất hiện một vùng biển rộng, trăm sông về biển, cả năm ngọn núi đều rơi vào trong biển, hình thành sóng lớn, nhưng bị hóa giải trong vô hình.

Thái Ắt Kim Tiên nhìn điểm kiếm quang của Dư Tắc Thành, tụ tập hết thảy, y bèn thi pháp Lý Đại Đào Cương (thay mận đổi đào). Ta để cho ngươi giết, thi triển thuật chết thay. Đợi cho kiếm quang ngươi suy yếu, khí cũ đã hết, khí mới chưa sinh, lúc ấy sẽ xuất ra một đòn lấy mạng.

Thình lình Nhã Hương xuất hiện sau lưng y. Không biết nàng có thể tới được sau lưng Thái Ắt Kim Tiên tự bao giờ, giáng ra một đòn. Chỉ nghe Thái Ất Kim Tiên thét thảm một tiếng, thân hình tan nát, Lý Đại Đào Cương lập tức khởi động, buộc y hồi phục lại nguyên hình.

Y quay đầu lại nhìn thoáng Nhã Hương:

- Không thể nào... Làm sao nàng có thể tránh được tiên thức của ta phát hiện?

Nhã Hương nói:

- Thiên kiếp còn bỏ qua sự tồn tại của ta, Đại La Kim Tiên còn không nhìn tới ta, huống chỉ là ngươi.

Lúc này Thái Ất Kim Tiên vô cùng kinh hãi, bởi vì điểm kiếm quang của Dư Tắc Thành đã tới nơi, khiến cho y muốn tránh cũng không thể được. Chỉ nghe y điên cuồng rống to:

- Khốn kiếp, ta không cam lòng, không có khả năng... Chúng ta cùng chết với nhau đi!

Nhưng dưới kiếm quang của Dư Tắc Thành, hết thảy đã chấm dứt, rất nhanh Thái Ất Kim Tiên đã tiêu tan giữa kiếm quang này.

Một đạo quang trụ màu trắng sáng vô cùng chói mất, xô xuyên qua cả thiên địa thình lình xuất hiện. Bên trong trụ sáng này, hết thảy vạn vật đều hóa thành bạch quang tinh thuần nhất. Trụ sáng này lan tới nơi nào, vạn vật sụp đổ tới đó.

Dư Tắc Thành tức thì biến sắc, đây là một đòn sau cuối trước khi tử trận của Thái Ất Kim Tiên. Lúc này thần đan gì đó đã không còn ý nghĩa gì với y, dưới một đòn này, tất cả mọi người cùng chết.

Dư Tắc Thành lập tức lui về phía sau, như kim quang này vô cùng vô tận, muốn tránh cũng không thể được, chắc chắn phải chết không sai.

Không biết Nhã Hương xuất hiện bên cạnh Dư Tắc Thành từ lúc nào, hai người nắm chặt tay nhau, nhìn nhau cười âu yếm. Cả hai bất động, chờ cho trụ sáng lan tới thân mình.

Nếu như tiên phù có hiệu quả, vậy cả hai sẽ thoát. Nếu tiên phù không hiệu quả, vậy cả hai là đồng mệnh uyên ương, cùng nhau tiêu tan.

Trên trời nguyện làm chim liền cánh, dưới đất nguyện làm cây liền cành.

Đột nhiên Dư Tắc Thành nghĩ thông suốt một chuyện. Thật ra bao nhiêu năm trước, lúc còn ở huyện thành Sơn Trúc, mình đã cảm thấy thích nụ cười mỉm của Nhã Hương, đã thích Nhã Hương vô cùng tốt bụng này. Chăng qua khi ấy địa vị hai bên chênh lệch rất xa, cho nên không dám nghĩ tới chuyện này.

Cho nên sau này hắn mới thích Lạc Tĩnh Sơ, mới thích Già Lam. Các nàng đều có đặc điểm chung, chính là lúc trước có tu vi hơn xa mình.

Trong khoảnh khắc này, Dư Tắc Thành hiểu rõ đạo lý này, bất giác phì cười.

Kim quang sắp sửa bao trùm khắp đại điện, dần dần tới gần lò luyện đan. thần đan sắp sửa tan tành.

Đột nhiên một bóng người xuất hiện trước lò luyện đan. giơ tay điểm ra, lập tức kim quang đang lan tới bị ngăn lại.

Chỉ nghe người ấy kêu lên:

- Không được, ta không ngăn được, mau mau hỗ trợ.

Rất nhanh đã có hai bóng người khác xuất hiện, đồng thời phát lực. Ba người một thể, kim quang kia bị ba người xuất lực ngăn cản, tiêu tan mất.

Kim quang tiêu tan lộ ra bóng người trong đó, là ba mỹ nữ, chính là Vọng Nguyệt tiên tử, Nam Nhu tiên tử, Lạc Nhật tiên tử.

Kim quang kia là một đòn sau cuối của Kim Tiên, ẩn chứa Tiên Khí vô thượng. Kẻ có thể chống đỡ được đòn này chỉ có Kim Tiên, ba tiên tử xuất hiện ngăn cản như vậy, rõ ràng tu vi của ba nàng đều là Kim Tiên, mới ngăn được một đòn hủy diệt này.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status