Tiên ngạo

Chương 248: Thần lôi đầy trời


Dãy lầu các mà hôm qua Dư Tắc Thành cư trú bị trúng thiên thạch, nháy mắt không còn lại thứ gì. Kể cả các nữ đệ tử Cực Nguyên Vân Hà tông dung mạo xinh đẹp như hoa, tất cả đều tan thành bụi phấn.

Người có phản ứng trước tiên là tên Nguyên Anh Chân Quân của Minh Vương tông. Y rống to một tiếng bay thẳng lên không, vung quyền đánh vỡ tan một khối thiên thạch đang rơi xuống yến hội. Đã có người làm gương lập tức các Nguyên Anh Chân Quân thi nhau bay lên đánh vỡ, đánh bay những khối thiên thạch đang tấn công vào hộ tông đại trận.

Lúc này khắp nơi bên trong Cực Nguyên Vân Hà tông bay lên khói đen mù mịt, những tiếng kêu gào thảm thiết vang lên không ngừng, thiên thạch vẫn rơi xuống không dứt. Nhưng dưới sự ngăn cản của đám Nguyên Anh Chân Quân, thiên thạch rơi xuống đã không còn lực sát thương nữa. Chỉ trong khoảng sáu mươi lần hô hấp, đã có chừng ba trăm khối thiên thạch rơi xuống. Lúc này nhìn lên không đã trống trải vô cùng, ánh mặt trời chiếu thẳng xuống, bởi vì Vân Hà đại trận của Cực Nguyên Vân Hà tông đã bị phá vỡ hoàn toàn.

Thật ra Vân Hà đại trận này vốn không dễ dàng bị phá như vậy nhưng vì Kim Hà Chân Nhân muốn ngày đại lễ Phản Hư thêm phần long trọng nên đã tiến hành điều chỉnh rất nhiều. Nào là thiên nữ tán hoa, cầu vồng vắt trên không, tiên nhạc không ngừng, những chuyện này khiến cho đại trận phòng ngự bị thay đổi hoàn toàn, bị tổn thương không nhỏ, mất đi năng lực tự động phục hồi.

Kim Hà Chân Nhân có lẽ vì quá bất ngờ, từ đầu đến giờ vẫn đứng ngây người ra một chỗ hoàn toàn bất động.

Tên Nguyên Anh Chân Quân của Minh Vương tông tên là Minh Thần Tử quan sát khắp nơi một lượt, chợt cất tiếng thóa mạ:

- Tên ngốc Kim Hà này còn không mau mời sư phụ ngươi ra đây, vẫn Thạch Lạc Tinh trận của Địa Từ Hỏa Nguyên phái này mới chỉ là màn mở đầu. Đệ tử Minh Vương tông nghe lệnh, mau bố trí Minh Vương Đoạt Tâm trận, chuẩn bị đại chiến.

Nhờ có tiếng mắng của Minh Thần Tử, lúc này Kim Hà Chân Nhân mới định thần lại liều mạng chạv về phía một tòa điện phủ. Lúc này trên không đệ tử Minh Vương tông đang lập một trận pháp kỳ dị. Lại có một tiếng thét thê lương trong đại trận vang lên, thì ra là của Hồi Huyền Thượng Nhân, vị Nguyên Anh Chân Quân của Thần Độn tông:

- Đệ tử Thần Độn tông nghe lệnh, lập tức tuần tra ngàn dặm xung quanh, đề phòng địch nhân xâm nhập!

Tức thì hàng chục quang ảnh chợt lóe, đám đệ tử Thần Độn tông tuân lệnh chia ra tứ tán, bọn chúng quả thật là nhanh như chớp giật. Lúc này lại có hàng ngàn người tu tiên bay lên không, đều là tán tu tới dự lễ lần này, có kẻ thì kêu gọi bằng hữu, có kẻ cứu chữa đồng môn bị thương, có kẻ lạnh lùng xem náo nhiệt.

Tên Nguyên Anh Chân Quân của Khiên Cơ tông quát lớn:

- Tất cả tu sĩ tại trường nghe đây, đây là chuyện xúc phạm cả Tu Tiên Giới, ba đại thượng môn Khiên Cơ tông, Thần Độn tông, Minh Vương tông chúng ta ban Thánh Chiến lệnh, để rửa nỗi nhục hôm nay...

Lúc này một khối thiên thạch khổng lồ từ trên không rơi xuống, to bằng ngọn núi nhỏ mang theo tiếng rít gió sắc bén chói tai. Minh Thần Tử quát lớn:

- Kiểm Lư Kỹ Cùng, Minh Vương Pháo!

Dứt lời trên tay y xuất hiện một luồng nguyên khí màu xanh đậm, sau đó phóng mạnh ra. Tức thì một cột khí bay thẳng lên không, đánh trúng khôi thiên thạch khổng lồ kia. Chỉ nghe một tiếng nổ ầm vang, thiên thạch bị đánh nổ tung thành hàng trăm khối thiên thạch nhỏ bay tứ tán, vì quá nhỏ nên không hề gây thương hại gì cho người tu tiên bên dưới.

Thế nhưng tiếng rít gió kỳ dị trên không chỉ tiêu mất một nửa. Minh Thần Tử nghiêng tai lắng nghe, đột ngột chui nhanh xuống đất như điên như cuồng. Theo động tác của y, đệ tử Minh Vương tông cũng thi nhau chui xuống đất. Đệ tử Thần Độn tông thì bỏ chạy tứ tán, phá bỏ pháp trận. Đệ tử Khiên Cơ tông thì tụ tập lại một chỗ, nháy mắt ảo hóa dường như đã rời khỏi thế giới này. Chân Quân ba phái mạnh ai nấy thi triển bí pháp, hiển lộ thần thông.

Hàng ngàn người tu tiên đang bay trên không có quá nửa sững sờ nhìn pháp thuật kỳ dị của ba đại thượng môn vừa thi triển. Chỉ có một ít người linh cơ nhạy bén, bắt đầu bắt chước theo bọn họ bỏ trốn khắp nơi.

Lúc này Quy Tàng Chân Quân của Kỳ Thuẫn môn cất tiếng thóa mạ:

- Con bà nó muốn lấy mạng người sao? Mau lập thuẫn, Thiên Thuẫn Luân Hồi!

Lập tức trên thân các đệ tử Kỳ Thuẫn môn nổi lên tầng tầng pháp thuẫn, Thiên Quy phù của bọn Dư Tắc Thành cũng chợt lóe tinh quang, cả bọn chui vào trong vòng phòng ngự cùng các đệ tử Kỳ Thuẫn môn.

Trên không cũng bắt đầu dâng lên tầng tầng hộ thuẫn kết giới ngăn cản thiên thạch. Rốt cục Cực Nguyên Vân Hà tông cũng đã bắt đầu kích hoạt phóng xuất các loại pháp trận phòng ngự.

Nói thì chậm, thực ra mọi việc xảy ra nhanh như chớp. Từ khi thiên thạch khổng lồ xuất hiện, bị đánh vỡ tan, Minh Thần Tử chạy trốn, Quy Tàng Chân Quân lập thuẫn che chắn, tất cả chỉ trong chóp mắt. Tiếng rít gió càng ngày càng gần, thì ra khối thiên thạch khổng lồ kia chỉ có tác dụng che giấu. Mục đích thiên thạch giáng xuống cũng vì muốn đánh nát hộ tông đại trận của Cực Nguyên Vân Hà tông, mở đường cho công kích phía sau.

Tiếng rít gió kia không phải gì khác chính là thần lôi đầy trời rơi xuống như mưa, đại trận lập tức bị phá. Cực Nguyên Vân Hà tông lập tức hứng chịu cơn mưa thần lôi trút xuống đầu theo như số lượng, có tới hàng ngàn hàng vạn âm lôi từ trên trời đánh xuống.

Trận mưa thần lôi này khiến Dư Tắc Thành nhớ tới pháp trận thần lôi khi Hiên Viên kiếm phái sử dụng công kích Vạn Tướng tông. Bất quá trận mưa thần lôi hiện tại càng mãnh liệt, đáng sợ hơn nhiều so với Hiên Viên kiếm phái.

Tiếng nổ vang lên liên tục giữa đất trời, trước mắt Dư Tắc Thành chỉ còn lại một màu trắng xóa. Kết giới phòng ngự vừa hình thành nháy mắt đã sụp đổ hoàn toàn, vô số người tu tiên đã bị nổ tan xác giữa những tràng nổ tiếng ầm ầm.

Chỉ trong thoáng chốc, âm lôi đủ các màu sắc tím xanh vàng đỏ mang theo từng luồng lôi hỏa tiếp tục rơi dày đặc như mưa đá. Sơn môn rộng hàng chục dặm của Cực Nguyên Vân Hà tông bắt đầu phát nổ ầm ầm, thanh thế vô cùng rộng lớn.

Rất nhanh, lửa đã cháy bùng lên cao mười mấy thước, Cực Nguyên Vân Hà tông như tiên cảnh lập tức bị phá tan tành. Tiên hạc gãy cánh, Vân Hà tản mát, vô số lầu các như làm bằng giấy bị âm lôi bùng nổ khiến cho sụp đổ tan tành. Có những lầu các bị thổi bay lên không sau đó rơi xuống đất thật mạnh, từng luồng khói hình nấm khổng lồ dâng lên chậm rãi.

Trong phạm vi hàng chục dặm của Cực Nguyên Vân Hà tông, lửa cháy thành từng cột cao ngất, tiếng nổ ầm ầm vang lên không dứt bên tai. Tuy rằng sơn môn có cấm pháp bảo vệ nhưng không thể nào đối phó được với hàng ngàn thần lôi điên cuồng tàn phá.

Rốt cục thần lôi cũng dứt. Dư Tắc Thành ngẩng đầu lên quan sát chỉ thấy quang cảnh trước mắt một mảnh hoang tàn, không hề còn lại đình đài lầu các gì cả, toàn là đất trống đầy đá vụn ngổn ngang. Trong phạm vi hàng chục dặm đều là như vậy.

Kiến trúc duy nhất còn sót lại là đại điện ở một góc gần cạnh đám người Dư Tắc Thành. Nơi đó là linh nhãn của pháp trận, vững chắc vô cùng. Chính vì như vậy Hành Vân Chân Nhân mới đổi bọn họ tới chỗ này, như vậy mới có thể ngồi xem náo nhiệt mà không thương tổn thân mình.

Mặt đất xung quanh vô cùng thê thảm, trên hội trường đại lễ xuất hiện bốn năm hố sâu, toàn là do thần lôi phá hoại. Những khách nhân trước đó ở ngay vị trí những hố kia giờ đây đã biến thành tro tàn.

Cách đó không xa khách nhân vừa rồi cất tiếng vuốt mông ngựa, khen ngợi thần uy của tổ sư cũng nhờ nơi này mà tránh thoát được một kiếp. Bất quá hai chân y đã cụt mất, đang ngồi phệt dưới đất kêu khóc thê thảm.

Dư Tắc Thành nhìn lên không, chỉ còn không tới mười người tu tiên còn sống sót sau trận mưa thần lôi này. Hàng ngàn người khác đã chết hoặc bị thương, bị thần lôi đánh trúng rơi xuống đất.

Lập tức tất cả mọi người biến mất.

- Ta và Nam thiên sư đệ đi làm nhiệm vụ. nhiệm vụ của bốn người các con cũng đã bắt đầu, chính là làm sao sống sót qua trường đại chiến này. Đây là thí luyện Trúc Cơ năm nay của các con, hãy tự lo liệu cho tốt.

Sau đó ông quay sang nói với Quy Tàng Chân Quân:

- Tiền bối, người có đi không?

Quy Tàng Chân Quân cười đáp:

- Không đi đến đây làm gì. Hai người các ngươi bảo vệ đám đệ tử Trúc Cơ kỳ này cẩn thận xem kịch.

Quy Tàng Chân Quân dặn dò hai tên Kim Đan Chân Nhân của Kỳ Thuẫn môn ở lại, sau đó lão cùng Cấp Thủy Chân Nhân và Nam Thiên Chân Nhân ngự kiếm bay lên nhắm phía một đại động vừa bị nổ tung bay đi chui vào trong động, bay vào trong lòng núi.

Bọn họ nhanh chóng biến mất, mưa thần lôi đã qua đi, không trung lại xuất hiện vô số điểm sáng. Những người còn sống sót như chim thấy cành cong, tiếng kêu sợ hãi vang lên không ngớt.

Những điểm sáng này càng ngày càng tới gần, thì ra không phải là mưa thần lôi như lúc nãy mà là một đám đông người tu tiên ngự kiếm bay tới, bọn họ đang hùng hổ xông về phía này.

Minh Thần Tử từ dưới đất chui lên, mặt mũi dơ bẩn, miệng hô to:

- Chuẩn bị chiến đấu, chuẩn bị chiến đấu, đệ từ Minh Vương tông chuẩn bị chiến đấu!

Bất quá đệ tử Minh Vương tông cũng chỉ còn lại không tới trăm người, quá nửa đã mất mạng trong cơn mưa thần lôi vừa rồi.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status