Tiên ngạo

Chương 368: Cướp Sạch Bảo Tàng


Mật khố thứ mười chứa Vô Lượng Kim Phù Chỉ, Vô Lượng Đan Quả, thương khố này cũng đã trống trơn, đại chiến lúc này. Vô Lượng Kim Phù Chỉ lấy ra chế tạo phù lục, phù chỉ rất tốt. Hơn nữa hiện tại không dùng cũng không có ý nghĩa, Vô Lượng Đan Quả toàn bộ phát cho tu sĩ ở tiền tuyến, tăng thực lực của bọn họ, không lưu lại chút nào.

Mật khố thứ mười một chứa Thái Bạch Kim Tinh, bên trong tràn đầy một thương khố. Thái Bạch Kim Tinh này nặng không gì sánh được, nơi này chỉ có hơn trăm khối, thế nhưng đã có tám ngàn bốn trăm cân, nhìn thấy Thái Bạch Kim Tinh nhiều như vậy. Dư Tắc Thành kích động không thôi.

Mật khố thứ mười hai chứa Tử Diệu Linh Thạch, vốn Dư Tắc Thành cũng không ôm bất luận hi vọng gì với thương khố này thế nhưng sau khi mở ra, phát hiện bên trong còn có một ngàn khối Tử Diệu Linh Thạch, xem ra Vô Lượng tông này cho dù ở giờ phút cuối cùng, cũng không nỡ lấy linh thạch này dùng cho chiến đấu.

Mật khố thứ mười ba chứa cẩm điêu Pháp Bì có hơn hai vạn tấm, đều là pháp bì tốt nhất, mỗi tấm lớn chừng ba thước. Dư Tắc Thành lập tức cuốn sạch không còn.

Lần này thực sự là thu hoạch lớn nha, mặc dù rất nhiều bảo vật cũng không đoạt được, thế nhưng đây cũng là một lần cướp sạch siêu cấp, tính toán một chút dựa theo giá trị những tài liệu này là vô giá, phát tài rồi.

Lúc này Dư Tắc Thành nghe được Tử Kim Tiên nói:

- Số Bảy, nhiệm vụ hoàn thành, lập tức đưa tiền lời của chúng ta truyền tống tới đây.

Lời nói mặc dù bình thản thế nhưng không thể kháng cự.

Dư Tắc Thành nói:

- Có thể, thế nhưng ta yêu cầu Trưởng lão đoàn thu mua luôn phần của ta, dựa theo giá thị trường tiến hành thanh toán linh thạch.

Tử Kim Tiên cười nói:

- Không cần quá cẩn thận như vậy, sẽ không ai gây bất lợi với ngươi.

Dư Tắc Thành nói:

- Thất phu mang ngọc mà có tội, tiền tài làm động lòng người, lòng đề phòng người không thể không có, linh thạch nhiều hơn nữa chẳng qua chỉ là một con số hư vô xin Trưởng lão đoàn đồng ý.

Côn Bằng Yêu Vương cười ha hả, nói:

- Tốt, thông qua, hảo tiểu tử có tiền đồ, đám lão già này đã có người tính toán muốn cướp của ngươi, ngươi đã tránh được một kiếp.

- Sáu ngàn cân Cửu Thiên Tinh Hà Kim, bốn ngàn cân Thái Bạch Kim Tinh, giá trị một trăm phương, chẳng qua thứ này quá nhiều chỉ có thể tính cho ngươi mười phương, hơn nữa linh thạch này cân chia ra tiến hành trả không lãi trong mười năm cũng chính là một năm cho ngươi một phương linh thạch. Ngươi có thể tiếp thu không?

Những bảo vật này quá nhiều, tích lũy cùng một chỗ cho dù Phản Hư Chân Nhất cũng sẽ động tâm, những Phản Hư Chân Nhất này mặc dù mồm nói sẽ không để ý thế nhưng biết người biết mặt không biết lòng, vạn nhất bọn họ nói mồm, tùy ý phái một thủ hạ tới giết người cướp của mình cũng không thể chịu nổi, thà đổi thành con số linh thạch của Ám Ma tông kia mà an toàn còn hơn để ở chỗ mình lo lắng. Mặc dù con số trong tài khoản kia chỉ là hư ảo không thể đổi ra thế nhưng có thể tiêu dùng, còn hơn là không có.

Tử Diệu Linh Thạch kia chỉ là năm trăm khối giá trị hai ngàn năm trăm vạn linh thạch, hai vạn tấm Cẩm Điêu Pháp Bì giá trị chỉ là sáu phương, bị những trưởng lão này xem thường, không tính vào trong đó.

Dư Tắc Thành gật đầu, nói:

- Ta tiếp thu.

Khoanh chân ngồi xuống, nhắm mắt lại, phong bế thính giác, trong nháy mắt trở về thế giới Bàn Cổ sau đó thông qua Cửa Hắc Ám của mình tiến vào trong Hắc Ám Điện Đường.

Một ngàn hai trăm thỏi Cửu Thiên Tinh Hà Kim tám ngàn cân Thái Bạch Kim Tinh, năm trăm khối Tử Diệu Linh Thạch, bốn vạn tấm Cẩm Điêu Pháp Bì những vật phẩm đưa ra này lập tức bị Trưởng lão đoàn lấy đi.

Lập tức con số trên tài khoản của Dư Tắc Thành đã có thêm mười ngàn vạn linh thạch, đấy chính là một phương.

Dư Tắc Thành cười mà không nói, ngoại trừ thu hoạch trên chữ số này, kỳ thực vừa rồi bảo vật hắn lấy ra là số nguyên, còn để lại sáu mươi thỏi Cửu Thiên Tinh Hà Kim, bốn trăm cân Thái Bạch Kim Tinh, năm trăm khối Tử Diệu Linh Thạch, năm trăm tấm cẩm Điêu Pháp Bì tốt nhất, đây đều là những số lẻ đoạt được, mới vừa rồi không có tính tới số này.

Đối phương cũng không có lưu ý hoặc có thể nói là đã thừa nhận hành vi này của Dư Tắc Thành. Người ta đã có công một lần, cả số lẻ cũng không cho người ta, vậy sau này làm sao có thể khiến cho thủ hạ liều mạng.

Nếu như nói gần vạn cân Cửu Thiên Tinh Hà Kim và Thái Bạch Kim Tinh, những Phản Hư Chân Nhất kia còn động tâm, hiện tại còn dư mấy trăm cân, chút số lẻ này bọn họ sẽ không để trong mắt, lần này mọi người đều thu hoạch không ít, nếu như tính toán kỹ như vậy, bọn họ cũng không thể nắm giữ đạo lý thiên địa trở thành Phản Hư Chân Nhất.

Mặt khác người đang làm, trời đang nhìn, vì chút tài sản ấy mà động tay chân, bị đồng bạn khác phát hiện, đó chính là sỉ nhục lớn nhất, thậm chí có khả năng bị buộc mất vị trí trưởng lão này, dù nhiều dù ít trong lòng mọi người đều e ngại.

về phần mười phương linh thạch thưởng cho Dư Tắc Thành bọn họ cũng hoàn toàn không lưu ý. Ám Ma tông này nói cách khác chính là bọn họ, trên tài khoản mỗi người đều là mấy vạn phương, mấy chục vạn phương, chỉ cần thị trường này tồn tại. Ám Ma tông này tồn tại, của cải của bọn họ chính là không có điểm tận cùng.

Dư Tắc Thành cố gắng một phen, có thu hoạch lớn, ở trên tài khoản của Ám Ma tông đoạt được mười phương linh thạch, trong thế giới Bàn Cổ có sáu mươi khối Cửu Thiên Tinh Hà Kim, bốn trăm cân Thái Bạch Kim Tinh, năm trăm khối Tử Diệu Linh Thạch, năm trăm tấm Cẩm Điêu Pháp Bì, thắng lợi trở về.

Dư Tắc Thành đi tới chỗ đại môn của mật khố, hiện tại nên thu hoạch một thứ cuối cùng của lần hành động này. Dư Tắc Thành phát ra thần thức với đại môn:

- Thiên Ất, Thiên Quyền, đến lúc các ngươi trở về bản đội.

- Tuân pháp chỉ, chẳng qua Thống lĩnh đại nhân...

Lời còn chưa đứt, trong nháy mắt Dư Tắc Thành thu lại, lập tức thu hai đại môn kim sắc của di tích Tiên Tần vào trong thế giới Bàn cổ của mình, một chuyến đi này, mật khố của Vô Lượng tông bị vét sạch không còn, ngay cả đại môn cũng không lưu lại.

Thu hồi đại môn, lập tức trước mắt Dư Tắc Thành trống trải. Dư Tắc Thành thỏa mãn gật gật đầu, còn chưa kịp vui mừng, đã thấy một Kim Đan Chân Nhân đứng đối diện, trong tay giơ một cái Tiên Tần Linh Dẫn đang muốn chuẩn bị mở đại môn ra, đột nhiên đại môn biến mất. Kim Đan Chân Nhân kia đang giơ Tiên Tần Linh Dẫn lên lập tức ngây ngốc đứng ở đó.

Dư Tắc Thành với hắn hai người cách nhau một thước, đối mặt nhìn nhau, trợn trừng mắt toàn bộ kinh ngạc đến ngây người. Chỉ trong nháy mắt, Dư Tắc Thành nghe được Tử Kim Tiên nói bên tai:

- Đối phương là Kim Đan Chân Nhân, thực lực hơn ngươi một trăm ba mươi bảy lần, chân nguyên hơn ngươi một trăm sáu mươi bốn lần, cường độ thân thể hơn ngươi hai mươi bảy lần, thế nhưng hắn cũng là người, ngươi cũng là người, khoảng cách chỉ là một thước, không nên do dự, không nên thi pháp ngự kiếm, trực tiếp tiến lên, đem tất cả thần thức bắn trúng một điểm phá, vận chuyển theo pháp môn sau.... đây là Đại La Kim Tiên Thiên Thuấn Quyết.

Những từ ngữ lời nói này rất nhiều, thế nhưng chỉ là một âm rung trong nháy mắt mà thôi, trong nháy mắt tất cả những lời này biến thành một âm tiết nhảy vào trong đầu Dư Tắc Thành. Dư Tắc Thành đột nhiên động, dựa theo mệnh lệnh của những lời nói này, bắt đầu vận chuyển pháp môn.

Trong nháy mắt tất cả thần thức vận chuyển lên, ở dưới vận chuyển của pháp môn này, tập trung tất cả thần thức bắt đầu bạo phát, trong đầu nóng lên, thế giới này giống như đang ở trong pha quay chậm, một lần hô hấp hóa thành hơn mười lần hô hấp, con ruồi chậm rãi bay qua giọt nước mưa chậm rãi rơi xuống, khói trên không trung chậm rãi lưu động, bụi đất chậm rãi rơi xuống.

Thần thức của Dư Tắc Thành vận chuyển nhanh hơn vô số lần, chỉ thấy Kim Đan Chân Nhân đối diện cũng đã phát hiện chỗ dị thường, tay hắn đang động, hẳn đang suy nghĩ nên trực tiếp xuất thủ công kích hay là thi triển pháp thuật đây, tất cả những hành động này ở trong mắt Dư Tắc Thành giống như động tác chậm, chậm đến nỗi không gì sánh được.

Trong giây lát xuất hiện một thanh âm khác:

- Tâm huyết bạo phát, ý niệm hợp nhất, nhìn vào mắt hắn, thôi động cảm giác của ngươi, vận chuyển dựa theo pháp môn sau, dốc hết toàn lực, một kích toàn lực... đây là Tâm Ma Phá Pháp Quyết.

Thanh âm này là thanh âm của Kim Tâm đại trưởng lão. pháp môn bí thuật trăm chữ trong nháy mắt truyền vào trong đầu Dư Tắc Thành. Dư Tắc Thành lập tức dựa theo chỉ thị của hắn, pháp thuật này chính là đơn giản mau lẹ, trong nháy mắt phát ra một kích này, Kim Đan Chân Nhân kia lập tức kêu lên một tiếng đau đớn, ở chỗ trái tim của hắn huyết bạo chợt lóe, trong nháy mắt động tác của hắn bị cắt đứt toàn bộ, rơi vào đình trệ.

Sau đó một thanh âm khác truyền đến là Côn Bằng Yêu Vương kia:

- Tốt, các ngươi mỗi người dạy một chiêu, đến lượt ta, hắn ở trong ba lần hô hấp hồi phục, sau năm lần hô hấp thi pháp, mười ba lần hô hấp Kim Đan dị tượng hiển hiện, pháp thuật thành hình, đem người đánh bay. Hiện tại ngươi phải lao về phía trước, huy vũ tay phải của ngươi, xem móng tay ngón trỏ như kiếm của ngươi, vũ khí duy nhất của ngươi, tất cả của ngươi, kiếm này có thể chém đứt tất cả, có thể cắt tất cả kim loại, có thể hủy diệt tất cả... đây là Thiên Yêu Phá Diệt Trảm...
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status