Tiên ngạo

Chương 806: Hô muôn diệt người


Lúc này mới xem như giết chết hai tên Thích Đề Hoàn Nhân này, Dư Tắc Thành lại mờ Chường Sinh tiên nhãn, bất đầu ban sinh mạng cho chúng. Bời vì có kinh nghiệm của thanh quang lần trước, Thích Đề Hoàn Nhân tộc được mình cứu sống sẽ biến thành một phần của mình.

Dưới ánh sáng sinh mạng chiếu rọi, lôi điện kia sống lại, nhưng ma khí hoàn toàn tiêu tan, không sống lại được nữa.

Dư Tắc Thành mim cười, thu lôi điện vào trong thế giới Bàn cổ, cho nó làm bạn với thanh quang kia.

Trong thế giới Bàn cổ, Lão Thất bất đầu nghiên cứu. Tuy rằng tất cả người Thích Đề Hoàn Nhân đều là thê năng lượng, nhưng mỗi tộc nhân, mỗi loại năng lượng có một hạch tâm khác nhau. Ngoài ra chúng không thể rời khôi phân thân quá xa, xa hơn trăm dặm sẽ tự động diệt vong. Đây là một tin tức tốt, bằng không Thích Đề Hoàn Nhân tộc này sẽ có khả năng phân chia làm ức vạn phần, chiếm sạch thiên hạ. vĩnh hằng bất diệt.

Bọn chúng có từ một đến vài pháp thể, bời vì bàn thể của chúng là thể năng lượng, tuy rằng rất mạnh, nhưng nếu gập phải cương phong lôi bạo rất dễ dàng bị diệt. Nhưng có pháp thể thì lại khác, pháp thể sẽ bảo vệ cho bàn thể chúng tránh được rất nhiều nguy cơ. Ngoài ra pháp thể còn có thề cung cấp chân nguyên, cho phép chúng tiến hành phân giải rất nhiều phần.

Pháp thể vô cùng đa dạng, có thể là đá tàng, là cây cối, đồi núi, vật phẩm, muôn hình vạn trạng. Thậm chí có thể là một đại lục, một hành tinh, một thế giới.

Nhưng hiện tại chúng chỉ có thể thôi thúc các Kim Đan Chân Nhân thăng tiến thành Nguyên Anh Chân Quân sử dụng làm pháp thể. Như vậy xem ra là vì Nguyên Anh Chân Quân có thê điều khiến các loại chân khí. những người tu tiên khác rất khó phát hiện ra chúng là người Thích Đề Hoàn Nhân. Hơn nữa Nguyên Anh Chân Quân còn có thể hấp thu thiên địa nguyên khí. cung cấp chân nguyên cho chúng, có thê bảo vệ bàn thê chúng, còn có thể ngụy trang. Cho nên Thích Đề Hoàn Nhân tộc trên thế giới Thương Khung đều lấy Nguyên Anh Chân Quân làm pháp thê.

Theo như vậy, Thích Đề Hoàn Nhân tộc hiện đang tồn tại trên thế giới Thương Khung có vẻ yếu hơn lúc bọn chúng rời khôi thế giới Thương Khung rất nhiều lần, tối thiểu cũng có thể là do nền văn minh của chúng xuất hiện đứt gãy.

Sau khi đánh chết ba Nguyên Anh Chân Quân. Dư Tắc Thành cảm thấy vô cùng sàng khoái, lại thêm đoạt được bàn nguyên của đối phương thông qua Xá Thân Thủ Nghĩa quyết, vô cùng bổ ích cho hắn.

Năng lực ứng biến của Thích Đề Hoàn Nhân tộc quà thật không thể coi thường, may là ba tên này đã bị mình giết chết, bằng không lần sau gặp lại bọn chúng, có lẽ kiếm thuật của mình sẽ bị chúng phá giải dễ dàng.

Thiên Địa Minh đã có vấn đề, thư báo tin của mình đã bị chúng phát hiện, mới cho người giết mình diệt khẩu. Không biết Vô Hình Ám Ma tông thế nào, đã bị bọn chúng xâm nhập hay chưa...

Sau khi Dư Tắc Thành dọn dẹp chiến trường bèn trở vào cửa Hắc Ám, vào đại điện Ám Ma. Vừa lúc vượt qua Tử Kim Tiên đang nhàn nhã dạo chơi trong đó, Dư Tắc Thành bèn tiến lại định thuật cho lão nghe tao ngộ vừa qua. Thình lình có một loại dao động kỳ dị xuất hiện, khiến cho Dư Tắc Thành cảm thấy trước mật mình dần trở nên mơ hồ, nháy mất hắn bị bắn

ngược ra khôi đại điện Ám Ma, ra ngoài cửa Hắc Ám.

Hiện tại trên cửa Hắc Ám có một tọa độ không thể thắp sáng, khiến cho Dư Tắc Thành không thể nhập tọa độ trở vào đại điện Ám Ma, có chuyện gì vậy?

Dư Tắc Thành cẩn thận cảm nhận, lập tức cảm giác được trong thiên địa đang có một lực lượng kỳ lạ đang hoành hành. Lực lượng này giống như một loại sóng vi ba kỳ dị, truyền khắp không trung, nhô bé khó phát hiện. Chính nó khiến cho cửa Hắc Ám không thể hiện lên một tọa độ, làm cho mình không thể trở vào đại điện Ám Ma.

Đại điện Ám Ma là thế giới không gian do Dị tộc chế tạo. cửa Hắc Ám cũng là cửa truyền tống mà Dị tộc từng sử dụng. Cho nên người Thích Đề Hoàn Nhân có được năng lực ngăn càn mình vào đại điện Ám Ma là hết sức bình thường.

Dư Tắc Thành lập tức sử dụng phi kiếm truyền thư, kiếm ánh truyền thư cho sư phụ mình và lão điên, kể rõ đầu đuôi gốc ngọn chuyện này.

Nhưng phi kiếm truyền thư bay ra vạn dặm lập tức bị dập tất, bị người phá hủy. Kè địch ngăn mình tiến vào đại điện Ám Ma. ngăn càn phi kiếm truyền thư của mình, nói cách khác, đối phương cũng bất đầu tiến hành diệt trừ mình. Trước hết bọn chúng cất đứt mọi đường lui, mọi mối liên hệ của mình, sau đó sẽ giết chết mình.

Loại sóng vi ba mà chúng sử dụng ngăn càn mình tiến vào đại điện Ám Ma không có khả năng trài khắp thiên hạ. cùng lắm chỉ trong phạm vi một châu mà thôi. Chỉ cần mình ra khôi phạm vi này, hết thày thủ đoạn ngăn chặn của đối phương sẽ mất đi hiệu lực.

Nhưng phạm vi này cũng là phạm vi bọn chúng bao vây tiêu diệt mình. Ba tên Nguyên Anh Chân Quân vừa rồi bị mình giết chết đã khiến cho đối phương chú ý, có lẽ sắp sửa có

vài tên nữa chạy tới. Bất quá loại Nguyên Anh Chân Quân được thôi thúc tiến hóa này, tới năm. sáu tên cũng không thành vấn đề. Bất quá nếu chúng xuất hiện từ sáu tên trở lên, vậy mình chỉ có thê rút lui. Đối phương quá nhiều người, toàn là Nguyên Anh Chân Quân, cho dù là tiến hóa, nhưng tập trung nhân số đông đúc cùng một chỗ cũng gây ra khó khăn cho mình. Phải tìm cách dẫn dụ bọn chúng tách ra hai, ba tên, lúc ấy mới dễ dàng xử lý.

Chuẩn bị chiến đấu thôi, để xem lần này địch nhân tới bao nhiêu tên, nếu tới khoảng năm tên. mình nhất định sẽ cường công, lấy mau đánh chậm, cấp tốc tiêu diệt bọn chúng.

Dư Tắc Thành vừa phi hành vừa tính toán. Bay về phía trước được năm trăm dặm. hắn không khôi sững sờ, đối phương xuất hiện mười hai tên Nguyên Anh Chân Quân, hơn nữa mười hai tên này toát ra mười hai loại dao động năng lượng cùng một chỗ, hình thành một loại dao động năng lượng kỳ dị mà hùng mạnh.

Không ổn, lần này mười hai người đối phương liên thủ, ngược lại với trận chiến vừa rồi, chúng muốn lấy thịt đè người, dùng số đông áp đào mình đây...

Mười hai tên Nguyên Anh Chân Quân này liên thủ thành một trận thế quỷ dị. Dư Tắc Thành lập tức chuyển kiếm quang, bạo phát nguyên khí vô cùng mạnh mẽ. Hắn muốn dẫn dụ đối phương, để xem bọn chúng sẽ có phàn ứng thế nào.

Nào ngờ đối phương vẫn đứng yên bất động, chỉ hình thành trận thế chặt chẽ, không hề bị Dư Tắc Thành dẫn dụ. lặng lẽ áp sát.

Dư Tắc Thành ngự kiếm bay tới, cũng lặng lẽ áp sát. Khi tới gần bọn chúng chừng mười dặm bèn dừng bước, đê xem phàn ứng của chúng ra sao. Sau đó Dư Tắc Thành thình lình động, bất đầu di chuyển nhanh như chớp, chợt trái chợt phải, thoạt trước thoạt sau, bay lượn điên cuồng xung quanh bọn chúng trong phạm vi mười dặm.

Nhưng mười hai tên Nguyên Anh Chân Quân này vẫn không động đậy chút nào, chúng không thèm quan tâm Dư Tắc Thành làm gì. Chúng chỉ không ngừng tiếp cận Dư Tắc Thành, bất kể Dư Tắc Thành khiêu khích thế nào, chúng vẫn không có phàn ứng, chỉ lặng lẽ thu hẹp khoảng cách.

Dư Tắc Thành vẫn phi hành không ngừng, lúc nhanh lúc chậm. Khi đối phương tới gần Dư Tắc Thành trong phạm vi mười dặm. lúc này bọn chúng mói đột ngột động, cấp tốc xẹt tới trước người Dư Tắc Thành. Lập tức giữa không trung bùng nổ dao động vô cùng mãnh liệt.

Kiếm quang nổi lên bốn phía, mật đất chấn động, núi vỡ ầm ầm, vạn đạo hào quang bắn ra tung tóe, trong phạm vi ngàn dặm có thể cảm nhận được thiên địa nguyên khí quay cuồng. Kiếm quang không ngừng vang lên như sấm, cuối cùng một đạo kim quang nháy mất bay ra ngoài, sau đó bay về phương xa.

Đạo kim quang kia chính là Dư Tắc Thành, trận chiến này quà thật vô cùng vất và. Dư Tắc Thành lập tức quyết định lui lại trước khi chiến ý mình bùng lên, tử chiến đến cùng.

Bắt buộc phải lui lại, các loại năng lượng của mười hai người đối phương tụ tập một chỗ giống như một người. Mười hai lực lượng này dung hợp lại đã vượt xa lực Kiếm Đạo của mình, hơn nữa bọn chúng vận chuyển lực lượng vô cùng linh hoạt, nếu như đối đầu trực diện với chúng, sẽ rất khó công phá phòng ngự của chúng. Kiếm Đạo Thần cấp không ngừng nhắc nhỡ Dư Tắc Thành, tạm thời lui lại chính là thủ đoạn công kích tốt nhất hiện tại.

Quan trọng nhất chính là đối phương lập thành trận thế để đối phó với hắn. Mỗi một lần công kích đều dự tính trà giá bằng mấy mạng, để có thể đánh chết Dư Tắc Thành. Chiến pháp của chúng hoàn toàn là liều mạng, nhất định phải giết chết Dư Tắc Thành với bất cứ giá nào.

Nếu là trước kia, Dư Tắc Thành sẽ vô cùng cao hứng, đổi thì đổi, lão tử sợ gì. Nhưng hiện tại là không được, bảo vật kéo dài thọ mệnh cần phải lựa chọn giờ lành, bố trí pháp trận mới có thể hấp thu. Hiện tại mình chỉ còn lại mười năm dương thọ, e rằng muốn sử dụng một lần Chuyển Sinh Minh Vương Quyết cũng không được, không thể liều mạng cùng bọn chúng.

Lúc này Dư Tắc Thành có cảm giác như chén đá chọi chén kiểu, nhưng lần này chén kiểu lại là mình.

Hơn nữa không gian xung quanh địch nhân cũng có vấn đề, phạm vi mười dặm xung quanh bọn chúng đã hoàn toàn bị chúng khống chế. Nếu mình tiến vào phạm vi đó, bọn chúng sẽ lập tức di chuyển áp sát mình, gây ra một trường đại chiến. Trong không gian của chúng, Súc Địa Thành Thốn của mình hoàn toàn bị chúng khắc chế.

Dư Tắc Thành thi triển Kim Quang Phích Lịch Độn, rời xa địch nhân ngoài ba mươi dặm. Nhưng đối phương vẫn không nôn nóng công kích, mà vẫn kết trận chậm rãi ép tới phía sau, phi hành theo dấu hắn.

Nếu Dư Tắc Thành tăng tốc độ nhanh, khoảng cách giữa hai bên sẽ chừng trăm dặm. Nếu Dư Tắc Thành phi hành với tốc độ chậm, khoảng cách giữa hai bên sẽ còn chừng mười dặm.

Cho dù Dư Tắc Thành thi triển Súc Địa Thành Thốn chạy trốn điên cuồng, nhưng cũng không thể thoát được bọn chúng. Không biết đối phương nhờ vào cái gì mà có thể theo sau Dư Tắc Thành, không bị hắn bó rơi. Hơn nữa chúng hoàn toàn ngăn trở đường về Hiên Viên kiếm phái của Dư Tắc Thành, muốn đột phá được bọn chúng là vô cùng khó khăn, lúc nào cũng bị bọn chúng theo sát phía sau như hình với bóng.

Dư Tắc Thành vẫn tiếp tục phi hành về phía trước, trong đầu không ngừng tính toán đối sách. Thật ra không phải không có cách giảnh thắng lợi, đối phương hợp mười hai người lại thành một thể, chỉ cần mình đánh bại một người, vậy cũng tương đương đánh bại mười hai người.

Hiện tại Dư Tắc Thành đang suy nghĩ. vì sao bọn chúng bám sát theo sau mình, mục đích chúng là gì...

Rất nhanh đã có câu trà lời, ở phía Đông cách đó không xa cũng xuất hiện một toán Nguyên Anh Chân Quân, không ngờ cũng có mười hai tên Nguyên Anh Chân Quân, cũng hình thành trận thế giống y như vậy, đang dần dần ép về phía Dư Tắc Thành.

Sau đó phía Tây cũng xuất hiện một toán Nguyên Anh Chân Quân, cũng có mười hai tên kết thành một toán, từ bên phải ép về phía Dư Tắc Thành.

Phía sau, hai bên trái phải đều có kè thù, xung quanh bọn chúng là không gian biến dị, Súc Địa Thành Thốn của mình bị khắc chế. Bọn chúng cũng không tiến công, chỉ lặng lẽ ép tới, xem ra phía trước đang chờ mình mới là địch nhân chân chính, đây mới là mục đích của chúng.

Dư Tắc Thành không hề sợ hãi, vẫn tiếp tục phi hành về phía trước, bời vì hắn đã nghĩ ra đối sách. Thình lình hắn động, hóa thành một đạo kim quang phóng về bên phải, nháy mất giao thủ vài chiêu cùng mười hai tên địch phía đó. Trước khi hai toán còn lại ập tới, hắn lại nhanh chóng bay về phương hướng cũ, tiếp tục nhắm phía trước phi hành.

Người khác cũng không chú ý, nháy mất khí tức Dư Tắc Thành đã biến đổi rất nhô, trên thân thê hắn có thêm một tia Mộc khí. Trong khoảnh khắc công kích địch nhân vừa rồi, Dư Tắc Thành triệu tập phân thân Vạn Thân Thái Át Ngầu của mình, sử dụng Địa Khuyết Kim Chương Trường Xuân kinh dùng thuật thay mận đối đào, dùng phân thân này thay thế mình, còn bàn thể thì trốn bên trong phân thân.

Sau khi phân thân này hấp thu Vạn Niên Mộc Tâm. tinh thông Địa Khuyết Kim Chương Trường Xuân kinh, thuật thay mận đối đào đã đạt tới cảnh giới lư hỏa thuần thanh, bất chước giống hệt khí tức Dư Tắc Thành, rất khó bị người khác phát hiện.

Đối mặt với nhiều cường địch như vậy, Dư Tắc Thành chỉ còn đường giở bàn mệnh pháp bảo ra mới có chút phần thắng. Thế nhưng Bàn cổ Phủ tụ lực quá chậm, còn chưa kịp phát ra e rằng mình đã bị đối phương đánh chết.

Hiên Viên Kiếm thì quá mức hung mãnh, mỗi lần sử dụng lại phải chuyển sinh vài lần. Hiện tại đã khác trước kia, nếu mang ra sử dụng coi như cùng chết với đối phương.

Hỗn Độn Lô cũng là pháp thuật đồng quy ư tận, hơn nữa lần này phạm vi sử dụng chỉ còn tám dặm. đối phương lại có tới ba mươi sáu người, nhất định sẽ có cá lọt lưới.

Cho nên Dư Tắc Thành chọn phân thân Vạn Thân Thái Át Ngầu này, hắn đã chuẩn bị sử dụng Quy Hư Động Chân Hỗn Nguyên quyết đối phó địch nhân. Lúc trước u Chân Chân Quân thi triên thuật này với mình, phân thân của mình không có chút biện pháp chống đỡ nào

cả. Hiện tại phân thân mình có được Tiên Thiên Linh Bảo thi triển, chỉ cần bố trí kế hoạch thích đáng, ba mươi sáu tên Nguyên Anh Chân Quân này sẽ không chạy thoát được tên nào.

E rằng lần này phân thân Vạn Thân Thái Át Ngầu của mình sẽ tan nát, bất quá phân thân chính là vật thế mạng cho mình trong giờ phút quan trọng, cái chết này đối với hắn là hoàn toàn có nghĩa.

Đây gọi là hổ muốn diệt người, người cũng tính kế diệt hổ, hai bên đều có tính toán riêng.

Bay tới thêm ba ngàn dặm. phía trước là một vùng hoang vắng, đối phương dần dần gia tăng tốc độ, có lẽ đã tới chiến trường mà đối phương chuấn bị từ trước.

ờ phương xa dần dần xuất hiện hai điểm đen. phía sau chúng lại là một đội mười hai tên

Nguyên Anh Chân Quân.

Dư Tắc Thành chậm rãi tới gần bọn chúng, không ngờ trong hai điểm đen dẫn đầu, có một người là Không Dung Chân Quân của Chư Nhược Không Vô tông.

Sau lung Không Dung Chân Quân là một người thân cao ba trượng, đầu y lại là đầu hổ, hoàn toàn không phải là người.

Nhìn thấy Dư Tắc Thành tới gần. Không Dung Chân Quân lên tiếng nói:

- Thật sự là nhân sinh hà xứ bất tương phùng, Diệt Độ Chân Quân, chúng ta lại gặp nhau

đây.

Dư Tắc Thành gật đầu:

- Đúng vậy, không ai có thể ngờ các hạ không phải là người.

Không Dung Chân Quân cười nói:

- Người ư, ha ha ha. Dị tộc khác thì không dám nói, chỉ có Thích Đề Hoàn Nhân tộc ta dám nói như vậy. Năm xưa trước khi chúng ta Hồng Hóa, quà thật chính là người, còn tinh thuần hơn cả các ngươi. Bất quá sau khi Hồng Hóa, chúng ta trở thành Thích Đề Hoàn Nhân tộc vĩ đại, loài người trước kia chẳng qua chỉ là thức ăn. sủng vật của chúng ta mà thôi.

- Sau khi nhộng hóa bướm rồi, bướm không bao giờ cho rằng mình là con nhộng khi trước.

- Năm xưa câu mà tổ tiên chúng ta thích nghe nhất là ngươi có bao nhiêu người, khi đó Nhân tộc các ngươi chính là linh thạch theo lòi các ngươi hiện tại. Không ngờ hôm nay Nhân tộc đâu đâu cũng có, quật khời trở thành chủ nhân của thế giới này. Bất quá như vậy cũng tốt. càng nhiều càng tốt. ăn càng thỏa thích, chơi đùa càng vui vẻ hơn.

Dư Tắc Thành nói:

- Đừng mơ giữa ban ngày, thời của các ngươi đã chấm dứt, không nên tô ra mật dày như vậy, đi rồi không nên trở về, người khôn không nên quay về đường cũ, thật sự khiến cho tổ tiên các ngươi mất mật.

- Hừ. tổ tiên các ngươi là anh hùng bậc nào, hiện tại các ngươi chỉ là đám chuột chui rúc trong hang, không dám gặp mật người, thật là mất mật.

Dứt lời, Dư Tắc Thành nhổ toẹt một cái.

Không Dung Chân Quân biến sắc, giọng âm trầm:

- Vinh quang của tổ tiên chúng ta làm sao các ngươi hiểu được? Cảm tạ ngươi đã chọc giận ta, lúc tế luyện ngươi, ta sẽ khoản đãi ngươi thật là trọng hậu, cho ngươi phải hối hận vì đã sinh ra trên cõi đời này.

Dư Tắc Thành mim cười:

- Cảm tạ. còn một vấn đề, vị Thích Đề Hoàn Nhân Đại nhân này, ta có thể hôi ngưoi một câu có được không? Vì sao Thích Đề Hoàn Nhân các ngươi hiện tại lại yếu hơn tổ tiên các ngươi năm xưa?

Không Dung Chân Quân buông tiếng than dài:

- Bên ngoài vũ trụ vô cùng nguy hiểm, cường địch như mây, không có nơi nương tựa, Thích Đề Hoàn Nhân tộc chúng ta đã thoái hóa, không thể không trở về nơi phát tích năm xưa. tìm kiếm di tích của tiền nhân, tái hiện huy hoàng của quá khứ.

- Mà ngươi chính là một bước quan trọng của chúng ta, ngươi có được mô hình cơ bàn của không gian vũ trụ nguyên thủy, cho nên chúng ta phải bất được ngươi.

Dư Tắc Thành nghi hoặc hỏi lại:

- Mô hình cơ bàn của không gian vũ trụ nguyên thủy ư?

Không Dung Chân Quân cười nói:

- Chính là thế giới Bàn cổ theo cách nói của các ngươi, không ngờ các ngưoi có thể phát

triển ra thế giới mô hình hùng mạnh như vậy, thật sự là bảo vật trời cho Thích Đề Hoàn Nhân chúng ta.

- Giới thiệu với ngươi một chút...

Không Dung Chân Quân chỉ tên đầu hổ mình người bên cạnh:

- Y là tộc nhân Sát Đế Lợi tộc, Sát Đế Lợi là Dị tộc trở lại thế giới Thương Khung đầu tiên, nhưng trong quá trình trở về đã xảy ra đại chiến cùng Tiên Tần đế quốc hùng mạnh nhất của Nhân tộc. Cuối cùng Sát Đế Lợi tộc thất bại, chạy đi xa, không biết đang liếm vết thương ở đâu.

- Đây là kè khống chế nguyên lực trong tộc Sát Đế Lợi, y là binh chúng đặc biệt được người Sát Đế Lợi bồi dưỡng ra sau vô số lần chiến đấu cùng Tiên Tần đế quốc. Chuyên môn đối phó với vũ khí chiến lược của Tiên Tần đế quốc là thế giới Bàn Cố, cũng là công kích của Tiên Tần Phá Diệt Chung Cực Hỗn Độn Kích.

- Cho nên Hỗn Độn Lô hay Bàn cổ Phủ của ngươi dám lớn tiếng trước mật ta thật, nhưng trước mật y sẽ hoàn toàn không có hiệu quà gì.

- Hiện tại chúng ta đã gom góp đù bốn mươi chín người, Thập Tuyệt Tiên Lạc Hồn trận khời động, ngươi tiêu rồi, Dư Tắc Thành!

Dứt lời, thình lình từ trên người Không Dung Chân Quân bắn ra một đạo năng lượng, nháy mất bốn tổ Nguyên Anh Chân Quân sau lung y cùng phát ra năng lượng. Năng lượng này tụ tập lại với nhau, hình thành một loại uy năng kỳ dị.

Uy năng này do bốn mươi chín tên Thích Đề Hoàn Nhân tạo thành, quay xung quanh

người Dư Tắc Thành trăm dặm. hình thành một nhà giam vây khốn hắn trong đó. Đồng thời tên Sát Đế Lợi kia cũng phát ra nguyên lực, khiến cho trong khoảnh khắc này, toàn thân Dư Tắc Thành mất đi lực lượng. Bất kể là thế giới Bàn cổ hay kiếm thuật Hiên Viên, hay chân nguyên, lực Thiên Đạo của bàn thân đều tê liệt hoàn toàn.

Đây là mục đích của đối phương, bọn chúng sợ Dư Tắc Thành trở thành chó cùng rứt giậu, tự bạo Nguyên Anh. cho nên mới đợi đù bốn mươi chín người, khởi động Lạc Hồn trận này để bất sống Dư Tắc Thành, đoạt lấy thế giới Bàn cổ.

Tập hợp lực lượng bốn mươi chín người phóng xuất Lạc Hồn trận không phải nhô, là đóng cửa Sinh, mờ cửa Tử, giữa ẩn tàng thiên địa lệ khí. kết tụ mà thành. Nếu như người nào tiến vào trận này, bạch phiên phất động, quạt mất hồn phách, sẽ bị diệt trong khoảnh khắc, dù là thần tiên cũng phải bị diệt.

Sỡ dĩ Không Dung Chân Quân xuất ra trận thế lớn như vậy chính là vì thế giới Bàn cổ của Dư Tắc Thành. Y sợ rằng vào giờ phút sau cùng Dư Tắc Thành sẽ tự bạo Nguyên Anh. hủy hoại thế giới Bàn cổ.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status