Tiên ngạo

Chương 894: Hồ Quang Bảo Thạch


Mọi người chuẩn bị bắt đầu tìm kiếm, Dư Tắc Thành nói:

- Chờ một chút, chúng ta không cần tự mình động thủ, trứng chim màu sắc rực rỡ này những người chim kia cũng không lưu lại được, chúng ta hoàn toàn có thể trao đổi với chúng nó, ta nghĩ chúng nó nhất định sẽ rất vui vẻ trao đổi.

Mọi người gật đầu, mình làm cường đạo khổ sờ tìm kiếm, mới tìm được mấy cái, như vậy hoàn toàn có thể không uổng phí khí lực gì mà lại thu thập toàn bộ không còn.

Vì vậy Nhất Kiếm Chân Quân bắt đầu đi qua giao tiếp, những người chim này thích các loại hoa quà, Dư Tắc Thành lập tức lấy ở trong thế giới Bàn Cố ra vô số hoa quà, táo quýt lê đủ loại, năm quà đổi một trứng chim năm màu, mười quà đổi một trứng chim bảy màu.

Nhất thời người chim tới đổi như nước thủy triều, vô số trứng chim năm màu, bảy màu tụ tập đến bên cạnh mọi người.

Đúng lúc này, một lão điểu chậm rãi đi tới, lấy ra một trứng chim chín màu, hỏi:

- Cái này có thể đổi bao nhiêu hoa quả?

Năm màu là Kim Đan Chân Nhân, bảy màu là Nguyên Anh Chân Quân, vậy chín màu chăng phải là Phản Hư Chân Nhất sao?

Nhìn thấy trứng chim chín màu này, ánh mắt của mọi người đều nhìn về phía Dư Tắc Thành, mới vừa rồi hoa quà đổi lấy trứng chim đều là của Dư Tắc Thành, phải biết rằng những Nguyên Anh Chân Nhất này không ai lại mang trên người những hoa quà vô dụng này, cho dù linh quà hái lấy ở nơi này, những linh quà không quan trọng mới vừa rồi cũng đã lấy ra hết. chỉ còn lại Nguyên Châu quà, cũng luyến tiếc không lấy ra, cho nên tất cả mọi người đã không còn hoa quà.

Dư Tắc Thành nhìn thấy trứng chim chín màu này, cắn răng một cái, làm ra bộ dạng đau lòng, lấy ra một sọt hoa quà, có hơn năm mươi quà táo quýt lê, sau đó hào phóng nói:

- Những cái này cho ngươi hết, thế nào, đổi hay không?

Lão điểu kia gật gật đầu nói:

- Như vậy đã là rộng rãi rồi, ta đổi.

Cứ như vậy trứng chim chín màu tới tay Dư Tắc Thành.

Cuối cùng nơi đây không còn trứng chim màu sắc rực rỡ nữa, mọi người thu hoạch hoàn tất, quyết định rời khỏi nơi đây.

Trước khi đi, Dư Tắc Thành nhìn đám mây trắng nõn vô cùng thú vị ở nơi đây, mặc dù không chứa một chút linh lực, không có ý nghĩa đối với người tu tiên. Thế nhưng hắn vẫn hấp thu mấy dặm vào trong thế giới Bàn cổ của mình, có câu là vặt lông nhạn phải vặt cho sạch, thà rằng giết nhầm còn hơn bỏ sót.

Mọi người rời khỏi Vân Thiên Chỉ Thành này, đi tới bên ngoài bắt đầu chia của, những trứng chim này tổng cộng có ba trăm sáu mươi chín quà năm màu, chín mươi ba quà bảy màu. một quả chín màu.

Mọi người bắt đầu phân phối, trứng chim năm màu và bảy màu phân phối đầu tiên, chia làm mười bảy phần, trong đó Mộng Yểm Thần Quân Thần Quân đạt được một phần, bởi vì hắn hiện tại không có ở đây, cũng không có xuất lực, cho nên chỉ có thể đạt được nửa phần, những người khác đều là hai phần.

Nhìn thấy trứng chim này, Hỏa Thần nói:

- Vốn ta muốn cầm một quả về nhà luộc ăn. nhưng có người sẽ đau lòng, quên đi, ta không cần, ai cần sau này có bảo bối đổi cho ta đi.

Nhất Kiếm Chân Quân biết nàng nói chính là mình, cũng không giận, chỉ mỉm cười nói:

- Cảm tạ. xin các vị đối xử tử tế với chúng nó.

Vô Danh Thần Quân Thần Quân cầm hai trứng chim bảy màu, nói:

- Ta giữ lại hai cái chơi, cái khác đều cho các ngươi, dùng chiến lợi phẩm sau này khấu trừ đi.

Cúc Khuyết, Tư cầm Tà Quân đều là như vậy, chỉ có Băng Tâm, Ma Lễ Thanh. Dư Tắc Thành. Nhất Kiếm sẽ không như vậy, trong bọn họ phía sau Băng Tâm Chân Quân có Vạn Hóa Ma tông, vì lợi ích của môn phái, nàng sẽ không từ bỏ, phần của Ma Lễ Thanh đạt được đều cho nàng.

Nhất Kiếm bởi vì chuyện trong quá khứ, người yêu tình yêu chân thành, cho nên cũng sẽ không từ bỏ, thế nhưng hắn không có hứng thú đối với trứng chim của người khác, đối với trứng chim chín màu cũng không có hứng thú.

Dư Tắc Thành bởi vì sự tồn tại của thế giới Bàn cổ, đối với những trứng chim này cực kỳ có hứng thú, cho nên hắn và Băng Tâm Chân Quân phân phát những trứng chim này.

Cuối cùng Dư Tắc Thành đạt được một trăm ba mươi mốt quà năm màu, ba mươi chín quà bảy màu, quà trứng chim chín màu cuối cùng kia mọi người toàn bộ từ bỏ, liền chuyển nhượng cho Dư Tắc Thành.

Điểm này Dư Tắc Thành rất là kỳ quái, Băng Tâm Chân Quân cười nói:

- Tắc Thành à, trứng chim chín màu kia có lẽ có thể ấp ra người chim trình độ Phản Hư Chân Nhất, thế nhưng cần thời gian bao lâu ngươi đã nghĩ qua chưa?

- Linh thú thực lực càng cao, thời gian cần ấp trứng càng dài, có lẽ cần mấy ngàn năm. thậm chí mấy vạn năm. một chút ý nghĩa cũng không có.

- Cho dù ngươi ấp được, vậy linh thú cảnh giới Phản Hư Chân Nhất dựa vào cái gì phải nghe lời ngươi, nếu như dùng bí pháp khống chế, vậy nó sẽ mất đi linh tính, không có ý nghĩa. cho nên cho ngươi đi, đổi lại bảo bối trong tay ngươi sau này.

Dư Tắc Thành mỉm cười, quàn điều này làm gì, xe đến trước núi ất có đường, tới đâu tính tới đó, vào tay mình mới là thật, bèn thu những trứng chim này vào trong thế giới Bàn Cố.

Mọi người tới sát biên giới Vân Thiên Chỉ Thành này, nhìn xuống phía dưới, chỉ thấy phía xa trong biển rộng có một con suối cực lớn kéo dài ngàn dặm. nơi đó nhất định là một chỗ mật cảnh địa vực.

ở dưới Vân Thiên Chỉ Thành là một núi lửa cực lớn. miệng núi lửa rộng ngàn trượng, phía dưới hỏa quang tận trời. Vô Danh Thần Quân nói:

- Núi lửa này không khói không vị, hỏa quang như vậy, nơi này cũng là một chỗ mật cảnh địa vực.

Một vực sâu rất lớn dưới chân núi lửa, diện tích ba trăm dặm. xem ra nhất định là mật cảnh địa vực.

Vực sâu dưới chân núi lửa, lung chừng núi băng tuyết trắng xóa, nơi này xem ra là một địa vực băng tuyết.

Địa vực băng tuyết không ngừng chày ra nước băng tuyết, nước đó tụ tập thành hà (sông), hà (sông) rộng hóa giang (sông lớn), một đường chày ra, nước sông lớn ở phía xa tụ tập thành một hồ nước, hồ nước rộng chừng ngàn dặm. xem ra đó cũng là một chỗ mật cảnh địa vực.

Ngoài hồ nước là một thảo nguyên, liếc mất vừa nhìn thảo nguyên nguyên khí đằng đằng, không cần nhìn, tự nhiên cũng là một chỗ mật cảnh địa vực.

Còn lại hai nơi, trong đó một chỗ mật cảnh địa vực là dãy núi phía xa.

Một chỗ cuối cùng, mọi người không ngờ không có phát hiện, tìm kiếm như thế nào cũng không tìm được, mọi người không khỏi lấy làm kỳ, chẳng qua không đến nỗi nóng này, thời gian vẫn còn, nó cũng không chạy được, sớm hay muộn cũng có thể tìm được.

Bắt đầu thăm dò địa vực tiếp theo, mọi người lựa chọn, Băng Tâm Chân Quân đột nhiên nói:

- Ta nghĩ đi hồ nước kia, chúng ta đại chiến liên tục, trên người đều rất dơ bẩn, mọi người qua đó tắm rứa. thế nào?

Lời này nói ra lập tức nhận được sự đồng ý của mọi người, mặc dù có pháp thuật có thể làm sạch bàn thân, thế nhưng làm sao có thể sàng khoái bằng ở trong hồ nước bơi lội một phen.

Mọi người ngự không bay lên đi tới nơi đó, chỉ chốc lát đã tới.

ở bên ngoài hồ nước nhìn lại, rộng đủ ngàn dặm. tiến vào trong hồ nước, trước mất xuất hiện một thế giới hồ nước mênh mông, rộng có chừng vạn dặm.

Nơi này có thế giới chiểu trạch (ao đầm, đầm lầy) giống như Vân Mộng trạch, tràn ngập chướng khi và khói độc, lại có suối nước nóng ngầm vô tận, ánh mặt trời mà lại ấm áp, còn có núi xanh nước biếc, hai hàng liễu rũ bên bờ, cảnh sắc xinh đẹp tuyệt trần, có thể nói phong cảnh hồ đẹp nhất cũng chỉ như vậy mà thôi.

Đến đây không cần tìm kiếm gì đã biết bảo tàng ở nơi đây là cái gì, đó chính là bảo thạch.

Vô số bảo thạch, kim cương, hồng bảo thạch (ru bi), lam bảo thạch (ngọc bích), tổ mẫu lục (ngọc lục bảo), hài lam bảo thạch (hài ngọc bích), miêu nhãn bảo thạch, biến sắc bảo thạch, hoàng tinh bảo thạch, âu bạc, bích tỳ, tiêm tinh bảo thạch, thạch lưu thạch bảo thạch, cáo thạch bảo thạch, cảm lãm lục bảo thạch, phi thúy lục bảo thạch, thạch anh miêu nhãn, lục tùng thạch, thanh kim thạch.

Những bảo thạch này ở đây chính là tảng đá phổ thông phủ kín đáy hồ, phủ kín con đê.

Ngoại trừ những bảo thạch hiếm thấy của nhân gian, lại chính là các loại linh thạch hiếm lạ. Tung Kim Thạch. Bích Triều Thạch. Tình Không Thạch. Thiên Thanh Thạch. Không Linh Thạch. Xích Viêm Thạch. Tích Thúy Thạch. Hoàng Trầm Thạch. Nhũng linh thạch này là trân bảo đối với người tu tiên, rải rác khắp nơi ở đây, mặc dù không nhiều như bảo thạch, thế nhưng số lượng cũng không ít.

Thế nhưng nhiều linh thạch bảo thạch như vậy, tự nhiên mọi người bắt đầu thu hoạch một phen, linh thạch một khối cũng không thể bỏ qua, bảo thạch kia chọn những viên chất lượng không tồi thu lấy một ít.

Cứ như vậy thế giới hồ nước nơi đây bị mọi người vơ vét một hồi, ba vạn dặm thiên địa, không còn lại khối linh thạch trân quý nào nữa.

Sau đó mọi người phân phối, Dư Tắc Thành và Băng Tâm lần trước lấy phần lớn trứng chim, lần này tự nhiên phải bỏ ra phần lớn linh thạch của mình đê bồi thường cho mọi người.

Thực ra linh thạch này đối với Dư Tắc Thành cũng không quan trọng gì, ở trong thế giới Bàn Cổ của mình là nơi sinh sàn của rất nhiều loại linh thạch, có thể sinh sàn vô hạn. thế nhưng không nên nói, quá hào phóng ngược lại nói rõ mình có vấn đề.

Mặt khác trong những linh thạch này quả thực có bảo bối, trong đó có linh thạch hiếm lạ, Dư Tắc Thành cũng không có nơi sàn xuất, cho nên phải lưu lại.

Thực ra trong hồ này cũng có người thủ hộ, bên cạnh những linh thạch trân quý kia đều có ngạc, trùng, tích, xà các loại yêu vật trông coi, thế nhưng đối mặt với mọi người, vậy số phận cũng là các loại tài liệu tặng kèm.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status