Tiên nghịch

Chương 1393: Sai lầm của Lỗ Phu Tử!

Toàn bộ Đông Lâm Tinh lúc này tràn ngập trong nước biển, nước mưa kia từ trên trời rơi xuống mặt đất, tạo nên sông ngòi, chậm rãi khuếch tán ra.
 
Uy lực của một quyền khiến cho tất cả những ngọn núi trên Đông Lâm Tinh đồng thời bị đánh vỡ, trên mặt đất những vết nứt bị xé toạc ra kia lúc này bị nước biển tràn vào đã trở thành những con sông.
 
Mặt đất ở phía bắc tan vỡ, sự xuất hiện của cái hố sâu khiến cho nước mưa rơi xuống giống như những giọt nước mắt, làm ướt đẫm hết thảy.
 
Một quyền Đạo Cổ Thần Chấn, phá vỡ không chỉ mặt đất, mà còn có trái tim của con người!
 
Hứa gia ở phía nam, gần một vạn tu sĩ lúc này toàn bộ tâm thần chấn động, ánh mắt lộ ra vẻ khủng hoảng chưa từng có cùng với sự tuyệt vọng không thể cưỡng lại, đứng ngây ra ở đó.
 
Kể cả gia chủ của Hứa gia cùng với rất nhiều trưởng lão cũng đều ngẩn người ra.
 
- Đây là…. tu vi gì….
 
- Trận pháp từ thượng cổ cũng không thể ngăn cản, tất cả tu chân tinh đều tan vỡ, ngay cả Đông Lâm Tinh trường tồn từ vạn cổ này dưới một quyền kia cũng bị rung chuyển….
 
Một quyền này đã vượt ra ngoài sức tưởng tượng của bọn họ, hoặc có thể nói, không thể tồn tại trong thiên địa. Đây là phạm trù thuộc về bước thứ ba.
 
Lưu gia ở phía đông, gần một vạn tu sĩ tạo thành những nhóm, trong lúc mặt đất chấn động cũng đã chính mắt nhìn thấy cảnh tượng một quyền khổng lồ từ trên trời giáng xuống, Lữ gia diệt vong.
 
Tất cả bọn họ đều trở nên trầm mặc….
 
- Đông Lâm Tinh không thể chịu nổi thêm một quyền như vậy nữa… Ở cực tây của Đông Lâm Tinh, tất cả tộc nhân của Hướng gia giờ phút này vây quanh nơi lão tổ bế quan, ngơ ngác nhìn bầu trời, để mặc cho nước mưa rơi lên người. Từ trong lòng bọn họ dâng lên một sự hoảng sợ chấn động linh hồn.
 
Hướng Vân Đông vẻ mặt đau khổ, lẳng lặng nhìn hết thảy mọi chuyện, không nói nên lời nào.
 
Cảnh tượng vừa rồi thật sự quá mức kinh người, vượt quá suy nghĩ của mọi người. Đối mặt với sức mạnh này, bọn họ đối phó như thế nào, ngăn cản như thế nào!
 
Lưu gia ở phía đông, theo ánh mắt của gia chủ và trưởng lão, gần một vạn tu sĩ này đều đồng thời nhìn về phía tây.
 
Hứa gia ở phía nam cũng như vậy, tất cả mọi ánh mắt đều tập trung về phía cực tây…. Kể cả ở cực tây, tộc nhân của Hướng gia cũng không biết ai là người đầu tiên đưa ánh mắt nhìn về phía nơi lão tổ bế quan, dần dần, tất cả tộc nhân của Hướng gia đều hướng mắt nhìn lại!
 
Bọn họ đang chờ đợi, chờ một câu nói của lão tổ là đánh, hay là chạy….
 
Chỉ là bọn họ không đợi kịp câu nói đến từ lão tổ của Hướng gia ở cực tây, ngược lại đã đón được một thân ảnh áo trắng như tuyết trong cơn mưa trên không trung.
 
Tại Đông Lâm Tinh, sau khi Vương Lâm phá vỡ hết thảy những sự phòng hộ, chậm rãi xuất hiện ở trên bầu trời, ánh mắt như điện, lạnh lùng quét về phía cực tây!
 
- Còn không chui từ trong quan tài ra đây sao!
 
Vương Lâm bình tĩnh mở miệng, lời nói cũng không có lôi đình, nhưng lại truyền rất rõ ràng vào trong tai tất cả tu sĩ dưới mặt đất. Một câu nói đơn giản, những cũng đem lại cho tất cả tu sĩ ở nơi này một áp lực vô hình.
 
- Tử chiến đến cùng!
 
Một tiếng rít gào khàn khàn từ trong nơi bế quan của lão tổ Hướng gia chợt ầm ầm truyền ra! Thanh âm này lộ ra một sự hoảng sợ và điên cuồng vô tận.
 
Lời này vừa dứt, tất cả tộc nhân của Hướng gia lập tức hai mắt đỏ bừng, trong tiếng gào thét nhất tề bay lên không trung, lao thẳng tới Vương Lâm! Thần sắc bọn họ lộ ra vẻ điên cuồng, giống như thần trí đã bị một câu nói này xóa đi, chỉ còn lại sát khí bất chấp hết thảy!
 
Còn có Hứa gia ở phía nam, gần một vạn tu sĩ cả đám đồng thời trở nên điên cuồng, giống như đã đánh mất lý trí, nhất tề bay lên không!
 
Về phần Lưu gia ở phía đông, gần một vạn tu sĩ từng người nhanh chóng thi triển những pháp bảo mạnh nhất. Trong phúc chốc, ánh sáng ngợp trời nhanh chóng lóe lên, giống như những con ngân xà lao thẳng lên trời, hướng về phía Vương Lâm đánh tới!
 
Cùng lúc đó, những tộc nhân của Lưu gia này sau khi thi triển những pháp bảo của mình, liền đồng loạt khoanh chân ngồi xuống bấm quyết, từng tiếng thần chú ong ong vang lên.
 
- Huyết Quỳ Thuật!
 
Gần một vạn người đồng loạt gầm nhẹ, hóa thành một thanh âm rất lớn, trực tiếp truyền lên bầu trời, nhanh chóng chuẩn bị. Từ trong cơ thể gần một vạn tu sĩ này toàn bộ tràn ngập một thứ hương hoa khác thường!
 
Theo mùi hương này xuất hiện, chỉ thấy một bông hoa hướng dương màu vàng khổng lồ bất ngờ hiện ra trên mặt đất. Bông hoa hướng dương này màu vàng óng ánh, nhưng ở chính giữa lại có một màu đen, mơ hồ có thể nhìn thấy vô số hạt, giống như là những hạt mầm!
 
Nhưng những hạt này dưới ánh mắt của Vương Lâm có thể nhìn thấy rõ ràng đây không ngờ là đầu của gần một vạn tu sĩ kia!
 
Ngay trong khoảnh khắc này, ở vị trí đầu của gần một vạn tu sĩ này, theo những tiếng thần chú ngày càng kịch liệt của bọn họ, lập tức xuất hiện những mạch máu. Trong phút chốc, những mạch máu này chợt lóe lên, hàng vạn chiếc đầu đồng loạt vỡ tung, cùng với những thần chú kia dung hợp với nhau, hình thành một sức tấn công kinh thiên động địa!
 
Bông hoa hướng dương khổng lồ cao mấy vạn trượng trong nháy mắt ầm ầm bộc phát ra ánh sáng kỳ dị do ánh hoàng kim và huyết quang hòa vào nhau tạo ra, trong tiếng ầm ầm, trực tiếp từ dưới mặt đất lao ra, hướng về Vương Lâm điên cuồng tới gần!
 
Từ xa nhìn lại, dường như từ trên mặt đất bộc phát ra một cột sáng khổng lồ cao vạn trượng, lao thẳng tới Vương Lâm!
 
Một sức mạnh hủy diệt thiên địa từ bên trong cột sáng này khuếch tán ra. Trong cột sáng này mơ hồ còn xuất hiện một hư ảnh không đầu, hư ảnh này toàn thân mặc áo giáp, trong tay cầm một thanh trường thương, ở trong cột sáng nhanh chóng lao tới!
 
Sức mạnh này không biết là tác dụng của loại thần thông gì, không ngờ còn vượt qua cả giới hạn của tu sĩ Thiên Nhân Đệ Ngũ Suy, đã gần đạt tới trình độ thần thông hương hỏa của tu sĩ bước thứ ba!
 
Thậm chí có thể nói, khí tức trong cột sáng này đã gần như có thể so sánh với một đòn tấn công của tu sĩ bước thứ ba Không Niết Sơ Kỳ! Hết thảy mọi thứ đều đến từ thân ảnh không đầu bên trong cột sáng kia!
 
Vương Lâm xoay người, ánh mắt như điện quét ngang, ngay khi cột sáng tới gần, nhìn thấy thân ảnh không đầu bên trong. Tốc độ của cột sáng này quá nhanh, trong tiếng ầm ầm đã tới gần cách Vương Lâm chưa tới ba trượng, dường như không để cho Vương Lâm có bất cứ cơ hội nào né tránh!
 
Vương Lâm cũng không có ý định né tránh, hai mắt hắn lóe lên, giơ tay phải ngay khi cột sáng tới gần hướng về phía nhấn một cái!
 
Tiếng ầm ầm ở trên Đông Lâm Tinh này đột nhiên vang lên, hóa thành tiếng rít gào hướng về bốn phía truyền ra. Cột sáng kia trực tiếp va chạm với bàn tay của Vương Lâm, trường thương trong tay thân ảnh không đầu bên trong phát ra tiếng kêu the thé, theo cột sáng đâm vào bàn tay của Vương Lâm!
 
Tiếng ầm ầm vang vọng, mái tóc bạc của Vương Lâm giống như bị cuồng phong quét qua, lập tức hướng về phía sau tung bay, quần áo của hắn bị thổi tung lên, giống như muốn xé rách ra khỏi người hắn!
 
Nhưng thân thể của Vương Lâm vẫn không hề nhúc nhích, ngay cả thần sắc của hắn cũng không có một chút biến hóa nào. Một chưởng, đỡ lấy một đòn tấn công đã gần đạt tới trình độ của bước thứ ba này!
 
Trong tiếng nổ ầm ầm, thiên địa giống như bị xé rách, từ trên mặt đất phía dưới Vương Lâm nứt ra một cái khe rất lớn. Cái khe này không ngừng kéo sâu xuống, trong nháy mắt đã xuyên thấu địa tầng của Đông Lâm Tinh, khiến cho mặt đất ở phía đông bị chia ra làm đôi!
 
Nếu từ xa nhìn lại có thể thấy rõ trong tiếng ầm ầm, trên Đông Lâm Tinh vốn suýt chút nữa đã bị đánh xuyên quan này, phía đông trực tiếp nứt ra, bị một luồng đại lực đánh vào, tách ra khỏi Đông Lâm Tinh, giống như một mảnh vỡ tinh cầu khổng lồ, mang theo thi thể của rất nhiều tu sĩ vừa mới thi triển Huyết Quỳ Thuật hướng ra phía ngoài nhanh chóng bị cuốn đi, bay thẳng vào trong tinh hải mịt mờ.
 
Đông Lâm Tinh lập tức trở nên không còn trọn vẹn, dường như sắp sửa tan vỡ trong phạm vi lớn!
 
Cột sáng kia biến mất trên không trung, thân ảnh không đầu bên trong cũng theo đó mà tiêu tan….
 
Thân thể Vương Lâm thủy chung không lùi lại một bước nào, cho đến khi cột sáng ở trước mặt tiêu tan, hắn chậm rãi thu tay phải lại.
 
- Không ngờ còn có thần thông như vậy… bị hủy… có chút đáng tiếc.
 
Ngay khi cột sáng này tiêu tan, phần phía đông của Đông Lâm Tinh bị tách ra, vì một câu nói tử chiến tới cùng của lão tổ Hướng gia, khiến cho toàn bộ tu sĩ trên Đông Lâm Tinh lúc này đều phát cuồng, nhất tề lao thẳng tới Vương Lâm! Hai mắt bọn họ đỏ bừng, dường như nếu không giết chết Vương Lâm, quyết sẽ không cam lòng!
 
- Vương Lâm ta cả đời giết chóc rất nhiều, ta không ngại giết người… mặc dù không hiểu… vì sao các ngươi lại lao đến tìm lấy cái chết, nhưng ta có thể đáp ứng cho các ngươi!
 
Thần sắc Vương Lâm bình tĩnh, đối mặt với mấy vạn tu sĩ đang nhanh chóng lao tới này, hắn giơ tay phải lên, nhẹ nhàng vung về phía trước!
 
Ngay khi vung tay lên, trong mắt trái của Vương Lâm, ngọn lửa chín màu hừng hực thiêu đốt, theo tay phải huy động, trực tiếp xuất hiện trong thiên địa, quét ngang không trung!
 
Hư hỏa tu sĩ ra tay!
 
Dưới một cái vung tay này, những tu sĩ đang lao nhanh tới lập tức bên trong cơ thể có hư hỏa bùng lên, trong những tiếng kêu thê lương thảm thiết, ở bên trong ngọn lửa hóa thành tro bụi.
 
Không một ai là ngoại lệ, trong nháy mắt, Vương Lâm giống như trở thành một ngọn lửa thiêu đốt, những tu sĩ điên cuồng này giống như là những con thiêu thân không ngừng bay vào ngọn lửa mà chết.
 
Dưới biển lửa tràn ngập không trung này, toàn bộ nước mưa trên Đông Lâm Tinh hóa thành một đám khí trắng bay lên, che khuất bầu trời. Đồng thời Vương Lâm cất bước tiến về phía trước, đi tới vùng cực tây, tới nơi bế quan của lão tổ Hướng gia, người đã cướp đoạt toàn bộ sức sống của hắn!
 
Theo Vương Lâm đi về phía trước, tiếng kêu thảm thiết không ngừng truyền ra khắp tu chân tinh này, tất cả những tu sĩ tới gần toàn bộ đều hóa thành ngọn lửa tiêu tan thành tro bụi.
 
Không người nào có thể ngăn cản bước chân của Vương Lâm. Từng bước tới gần, Vương Lâm đã tiến vào vùng cực tây, trên mặt đất màu đỏ sẫm ở trước mặt hắn chính là cái khe kéo dài sâu vào bên trong lòng đất dẫn tới không gian rộng lớn chỗ chiếc quan tài của lão tổ Hướng gia!
 
Vương Lâm bước về phía trước, tiến vào trong cái khe này. Ngay khi Vương Lâm bước vào, bên trong chiếc quan tài màu vàng đất ở trong không gian kia đột nhiên có một tiếng rít gào ầm ầm truyền ra, một lượng lớn chất lỏng màu vàng nhầy nhụa từ bên trong chiếc quan tài phun ra, hình thành một cơn sóng lao thẳng tới Vương Lâm đang ở bên trong cái khe!
 
Một mùi thối rữa cùng với tử khí nồng đậm hình thành nên một cơn cuồng phong cuốn lấy con sóng chất lỏng này, trong tiếng ầm ầm lao tới gần Vương Lâm. Thần sắc Vương Lâm vẫn thủy chung bình tĩnh, ngay khi cơn lốc tới gần, hắn vung tay phải lên, cơn lốc này lập tức ầm một tiếng tan vỡ, chất lỏng màu vàng bên trong văng khắp nơi, rơi lên vách đá xung quanh, phát ra những tiếng xèo xèo.
 
Cùng lúc đó, cánh tay khô héo từ trong quan tài vươn ra vịn vào thành quan tài dường như hung hăng nắm chặt lại, thanh âm khàn khàn mang theo một vẻ thở dốc từ trong quan tài truyền ra.
 
- Viễn cổ chiếu viết, người hủy diệt Đông Lâm Tinh, tru di cửu tộc!
 
Theo thanh âm này xuất hiện, thân thể đáng sợ của lão tổ Hướng gia từ trong quan tài giãy giụa ngồi dậy.
 
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 9.3 /10 từ 3 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status