Tiên nghịch

Chương 1668: Phục sát động

-Tám thành, thu!
 
Cực hạn của Vương Lâm chính là tám thành, ngay khi lời này truyền ra khỏi miệng, sắc mặt hắn lập tức tái nhợt, sức sống trong cơ thể điên cuồng tuôn ra, toàn thân lập tức trông già nua đi hơn phân nửa.
 
Cùng lúc đó, cổ tán kia trong tiếng ầm ầm nhanh chóng thu lại, tiếng kêu thảm thiết vang vọng, không biết đã có mấy người tử vong.
 
Tam đại chiến tướng kia tâm thần càng chấn động, khóe miệng tràn ra máu tươi, phát huy toàn bộ sức mạnh chống lại uy lực của cổ tán này, thân thể còn triển khai toàn bộ tốc độ muốn lao ra.
 
Hai người đạo nhân bảy màu và Chiến lão quỷ lúc này cũng sắc mặt âm trầm, biển lửa tràn ngập bốn phía. Cho dù là bọn họ ở dưới thần thông này cũng không thể không chống cự, cho dù tu vi của bọn họ cực cao nhưng thân thể cũng không cường hãn như cổ tộc.
 
Trong tiếng ầm ầm vang vọng, đạo nhân bảy màu cũng được truyền thừa thần thông của tiên tôn trong những thần thông truyền thừa này cũng có cả thuật Phần Giới Cổ Tán, tuy không giống như Vương Lâm thi triển, nhưng so với người khác cũng hiểu rõ hơn rất nhiều. Lúc này trong tiếng gầm nhẹ thân thể hắn nhảy lên, từ bên trong biển lửa là người đầu tiên xông ra, mang theo sát khí cuồn cuộn lao thẳng tới Vương Lâm!
 
Trong mắt Vương Lâm lóe lên hàn quang, sau tám thành cực hạn, hắn tự biết không thể thôi động tới mười thành, nhưng thần thông cổ tán đã đạt tới hiệu quả như thế này Vương Lâm cũng đã thấy đủ!
 
Ngay khi bảy màu lao ra, tay trái Vương Lâm nhấc mạnh lên trời!
 
Thiên địa ầm vang, trong khi mặt đất chấn động bên cạnh thân thể Vương Lâm nhanh chóng lóe lên hào quang bảy màu. Ánh sáng bảy màu này từ trong mặt đất lóe lên, lao thẳng lên bầu trời, cùng với bảy màu xông ra khỏi biển lửa trước tiên cùng nhau tỏa sáng, sau khi hòa vào nhau, gần như không thể phân biệt được, bầu trời toàn bộ đều là ánh sáng bảy màu.
 
Một thanh trường thương bảy màu trong một tiếng thét kinh thiên của Vương Lâm từ trong mặt đất bên cạnh Vương Lâm trực tiếp lao ra, giống như là một con rồng bảy màu gào thét lao thẳng lên trời, thẳng tới đạo nhân bảy màu kia!
 
Cảnh tượng này quá mức đột ngột, gần như ngay khi đạo nhân bảy màu đi ra khỏi biển lửa, đồng tử trong hai mắt hắn co rụt lại, tay áo vung lên, lập tức ở bên ngoài thân thể bất ngờ hiện ra đài sen bảy màu đã mất đi hai cánh hoa, giống như để chống lại một đao mượn quy tắc để biến thành của Vương Lâm lúc trước. Đài sen này thu cánh hoa lại, bọc đạo nhân bảy màu vào bên trong.
 
Nhưng lần này, đài sen của đạo nhân bảy màu không thể ngăn cản được cây thương bảy màu của Vương Lâm. Thần thông này cũng giống như Phần Giới Cổ Tán, đều không phải là thuật thuộc về động phủ giới này, một khi thi triển ra nếu có thể phát huy hơn một nửa lực lượng thì sẽ cực kỳ kinh người!
 
Mũi thương gào thét trong nháy mắt đã tới gần đài sen kia, ngay khi va chạm với đài sen kia, năm cánh hoa trên đài sen này lập tức lần lượt tan vỡ, hóa thành những mảnh vỡ cuộn đi, đồng thời đài sen kia cũng theo đó mà ầm ầm nổ tung.
 
Trên mặt bảy màu lộ ra một vẻ âm trầm, hắn gần như không cần nghĩ ngợi, giơ tay phải lên vung tay áo, một thanh trường thương bảy màu giống y hệt hiện ra, trực tiếp đụng vào thanh trường thương của Vương Lâm.
 
Ầm ầm ầm ầm!
 
Kinh thiên động địa. Hai thanh trường thương này va chạm với nhau làm nổi lên lực xung kích cuốn ra bốn phía. Ngay lúc này, tầng mai phục thứ ba của Vương Lâm xuất hiện!
 
Trong khi lực xung kích tản ra, bổn tôn của Vương Lâm hiện ra, trong mi tâm và hai mắt tinh điểm thành vòng xoáy, hư ảnh Đạo cổ ngưng tụ ở phía sau thân thể của bổn tôn. Bổn tôn này thân thể nhoáng lên một cái, lập tức bành trướng lên tới ngàn trượng, sau khi dung hợp với hư ảnh kia liền không thể phân biệt được. Trong tay hắn cầm một Khai Thiên Phủ khổng lồ, ngay khi trường thương tan vỡ liền ngửa mặt lên trời gầm nhẹ, tay phải mạnh mẽ vung về phía trước.
 
Dưới một cái vung này, Khai Thiên Phủ khổng lồ kia gào thét lao thẳng tới đạo nhân bảy màu! Lúc này, từ trong biển lửa ở phía sau đạo nhân bảy màu, Chiến lão quỷ cũng đi ra.
 
Ánh mắt Chiến lão quỷ lóe lên, lộ ra vẻ tham lam, thừa dịp bổn tôn của Vương Lâm vung búa về phía đạo nhân bảy màu, bước tới, với tốc độ cực nhanh lao thẳng về phía Vương Lâm, trực tiếp hướng tới hồn thứ ba ở phía trước Vương Lâm!
 
Nhưng vùng đất mai phục của Vương Lâm sao có thể để cho Chiến lão quỷ làm những chuyện như thế này. Tu vi của hắn không hơn đối phương, nhưng ở đây lại có mai phục, gần như ngay khi Chiến lão quỷ tới gần chưa tới trăm trượng, tay trái Vương Lâm bỗng nhiên giơ lên, năm ngón tay túm về phía trước.
 
-Đệ tứ phục, quỷ kiếm huyết phàm!
 
Chiến lão quỷ kia thân thể đột nhiên dừng lại, trong mắt lập tức hiện lên vẻ mê man, ngay sau đó trong thiên địa vang lên tiếng vù vù, ở phía trước Chiến lão quỷ xuất hiện một đám sương mù đỏ như máu. Đám sương mù này trong lúc cuồn cuộn hóa thành một mặt quỷ màu đỏ khổng lồ, đang im lặng bỗng nhiên rít gào lên, mở miệng nuốt lấy Chiến lão quỷ.
 
Loại ảo thuật này ngay cả đạo nhân bảy màu cũng có thể bị vây khốn trong một thời gian ngắn. Chiến lão quỷ này cũng không thể tránh được, ngay khi bị đám sương mù mặt quỷ nuốt lấy, hắn lập tức khoanh chân ngồi xuống, thần sắc biến hóa không ngừng.
 
Cùng lúc đó, chiếc búa lớn của bổn tôn Vương Lâm đã tới gần bảy màu, ngay khi ầm ầm giáng xuống, tiếng nổ kịch liệt vang lên kinh thiên, không ngừng vang vọng. Chỉ có sức mạnh của bổn tôn không thể đả thương được bảy màu, Vương Lâm hiểu được điều này, cho nên một đòn này hắn thà để hỏng binh khí!
 
Khai Thiên Phủ khổng lồ vỡ thành từng mảnh, trong lúc nó vỡ tan, từ bên trong bạo phát toàn bộ uy lực. Trong tiếng ầm ầm, bổn tôn Vương Lâm chợt sụp đổ, máu thịt cuồn cuộn, nhưng với thuật Đạo Cổ bất diệt thể đã sớm chuẩn bị từ trước, trong lúc lui về phía sau liền không ngừng khôi phục, cho tới khi cùng với phân thân đang khoanh chân ngồi dung hợp với nhau, thương thế đã hồi phục hoàn toàn.
 
Nhưng vẫn có máu tươi tràn ra khỏi khóe miệng Vương Lâm, rơi lên quần áo trắng của hắn, nhìn mà kinh tâm động phách.
 
Lại nhìn đạo nhân bảy màu kia, tóc hắn rũ rượi, mắt lộ ra vẻ điên cuồng, bước nhanh tới, dữ tợn đi về phía Vương Lâm. Cùng lúc đó, đám người tam đại chiến tướng cùng với Chưởng Tôn từ trong biển lửa lần lượt lao ra, nhưng bước chân của bọn họ ngay khi bước ra đều dừng lại, ánh mắt lộ ra vẻ không thể tin!
 
Bọn họ thế nào cũng không ngờ tới lại có thể nhìn thấy một cảnh tượng như thế này. Chiến lão quỷ bị đám sương đỏ bao vây, thần sắc vặn vẹo, không hề cử động ở cách Vương Lâm trăm trượng.
 
Đạo nhân bảy màu đầu tóc bù xù, vô cùng chật vật, còn như thể là đã phát cuồng.
 
Cảnh tượng mà lúc trước họ chưa nhìn thấy lúc này trực tiếp nhìn thấy được kết quả, nhưng tâm thần họ cũng tràn đầy sự hoảng sợ. Nhất là Chưởng Tôn kia lại càng không thể tin, hắn biết rất rõ tu vi của Chiến lão quỷ và đạo nhân bảy màu, nhưng hai người này ở trước mặt Vương Lâm không ngờ lại chật vật như vậy, điều này khiến cho tâm thần hắn không khỏi chấn động.
 
Thanh Long chiến tướng hít sâu ánh mắt nhìn về phía Vương Lâm lộ ra một vẻ kiêng kị chưa từng có. Chuyện xảy ra tương phản so với tưởng tượng như thế này, rất có thể sẽ khiến cho người ta hoảng sợ.
 
Huyền Vũ chiến tướng sắc mặt tái nhợt, hắn xoay mạnh người nhìn lại, hắn nghĩ tới thiên đạo của Vương Lâm, trong lòng nổi lên sự sợ hãi, thậm chí hắn còn có chút hối hận, đáng lẽ mình không nên tới nơi này!
 
Chu Tước chiến tướng có tâm tư phức tạp nhất, lúc này nhìn cảnh tượng trước mắt rất khó đè nén sự khiếp sợ trong lòng.
 
Còn có lục tiên phi kia, nữ tử này chật vật đi ra khỏi biển lửa, thân thể đã bị trọng thương, lúc này nhìn thấy cảnh tượng đáng sợ trước mắt, sự sợ hãi đối với Vương Lâm lại một lần nữa dâng lên.
 
Nhưng trên thực tế, lúc này Vương Lâm cũng đã vô cùng suy nhược, bất luận là phân thân hay bổn tôn Đạo cổ đều đã bị trọng thương, nếu không có sự bất khuất thì lúc này hiển nhiên đã bị hôn mê.
 
Hắn chính là chủ trận, còn bố trí mai phục, nhưng lại gặp phải thương thế mức này, có thể thấy được đạo nhân bảy màu hùng mạnh như thế nào!
 
Sát khí của đạo nhân bảy màu kia đối với Vương Lâm lúc này đã đạt tới đỉnh điểm, lúc này gào thét bước tới, trong nháy mắt đã tới gần. Tay phải hắn giơ lên hoàn toàn không nhằm vào hồn thứ ba mà muốn giết chết Vương Lâm!
 
Vương Lâm mặt không còn chút máu, nhưng hai mắt vẫn hoàn toàn tỉnh táo. Ngay khi đạo nhân bảy màu đi tới, tay phải hắn trước giờ vẫn cầm cây cung của Lý Quảng, tay trái giơ lên, chỉ về phía đạo nhân bảy màu.
 
-Thiên Đạo u Minh, nuốt lấy thiên địa!
 
Ngay khi lời này vang lên, trong thiên địa giữa những tiếng ầm vang, lập tức ở phía trước đạo nhân bảy màu xuất hiện một cái khe rất lớn. Cái khe này từ xa nhìn lại không ngờ chính là một cái miệng mở ra!
 
u Minh Thú hiện ra, hai mắt nó bỗng nhiên mở ra, lộ ra một vẻ lạnh lẽo và vô tình, ngay khi đạo nhân bảy màu tới gần bỗng nhiên nuốt lấy!
 
u Minh Thú mở miệng nuốt chúng sinh, ngay khi nó nuốt, tất cả những đệ tử của Thất Đạo Tông từ Viễn cổ Tiên Vực vừa chật vật vùng vẫy đi ra khỏi biển lửa chưa kịp thấy rõ bốn phía thân thể liền lập tức chấn động, trực tiếp bị một lực hút cuốn vào bên trong miệng u Minh Thú.
 
Thậm chí ngay cả biển lửa trên không trung kia cũng bị tách ra một phần chui vào miệng của u Minh Thú.
 
Tam đại chiến tướng sắc mặt đại biến, không ngừng trụ vững thân thể, cố gắng chống cự. Nhưng lục phi kia trong tiếng gào thét chói tai không thể chống lại lực hút này, thân thể mềm mại trực tiếp bị cuốn vào bên trong cái miệng của u Minh Thú.
 
Chưởng Tôn đứng ngây ra ở đó, hắn nhìn u Minh Thú kia, sắc mặt trắng bệch. Khi hắn nhìn thấy con thú này lần đầu tiên đã có suy đoán, cảnh tượng năm đó chủ nhân của hắn bị nuốt khiến cho hắn rất khó có thể quên, nhưng thần sắc trước kia của u Minh Thú kia khiến cho hắn có chút phân vân, không chắc suy đoán của mình có đúng hay không. Nhưng lúc này nhìn thấy ánh mắt lạnh lẽo vô tình của u Minh Thú này cũng khiến cho Chưởng Tôn không còn hoài nghi chút nào nữa, trong lúc hoảng sợ điên cuồng lui về phía sau.
 
Thần sắc đạo nhân bảy màu biến đổi, bước chân hắn bỗng nhiên dừng lại, nhìn chằm chằm u Minh Thú, ánh mắt lộ ra vẻ khiếp sợ.
 
-Thiên thiên đạo!
 
u Minh Thú vẫn còn chưa hoàn chỉnh, không thể nuốt những người quá mạnh, điều này Vương Lâm hiểu rất rõ, nhưng sở dĩ hắn vẫn chọn con thú này làm đệ ngũ phục chính là muốn khiến cho đạo nhân bảy màu hoảng sợ trong khoảnh khắc!
 
Dù sao Định Thân Thuật của Vương Lâm cũng không thể thi triển lên người của đạo nhân bảy màu này được, sức mạnh cắn trả kia hắn không chịu nổi, cho nên hắn mới để cho u Minh Thú xuất hiện, lấy đó để đổi lấy hiệu quả giống như Định Thân Thuật!
 
-Đệ lục phục!
 
Khóe miệng Vương Lâm lộ ra nụ cười âm trầm, chỉ là nụ cười này rất yếu ớt, còn có máu tươi không ngừng tràn ra, vì thế nụ cười này thoạt nhìn có chút quỷ dị âm u! Tay trái hắn vỗ lên mặt đất mật thuật của Bạch Hổ, phương pháp thao túng lực lượng mà hắn học được từ đệ nhị Chu Tước hóa thành tầng tầng sức mạnh chấn động, từ trong tay Vương Lâm dũng mãnh nhập sâu vào trong lòng đất bỗng nhiên kích thích thể nội con Mục Ngư đã biến dị đang ngủ say ở nơi này!
 
Trong khoảnh khắc này, vòng tròn đỏ như máu mà Vương Lâm dùng máu tươi để vẽ ra ở bên ngoài thân thể lúc trước lập tức ầm ầm lao lên không trung, cấm chế ở bên trong tiêu tan, khiến cho máu tươi và thiên địa nguyên khí ở trên đó không còn ẩn giấu nữa, mà hoàn toàn bộc phát ra.
 
Vòng tròn đỏ như máu này đột nhiên lóe lên, bất ngờ lao thẳng tới đạo nhân bảy màu. Ngay khi bảy màu này thức tỉnh lại từ trong cơn hoảng sợ Thiên Đạo, vòng tròn đỏ như máu này trực tiếp nổ tung.
 
Một lượng khí tức lớn tràn ngập xung quanh thân thể bảy màu, ngay khi vờn quanh thân thể hắn mặt đất trên tu chân tinh này ầm ầm rung chuyển, một tiếng rống bễ nghễ thiên địa như đã ngủ say hàng vô số ngàn năm từ sâu trong lòng đất rầu rĩ truyền ra. Ngay khi thanh âm này xuất hiện, toàn bộ cát vàng trên mặt đất đều dấy lên ngợp trời.
 
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 9.3 /10 từ 3 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status