Tiên ngục

Chương 121: Nhất tâm đa dụng (hạ)



Mắt thấy hai con hỏa phụng sắp tấn công đến nơi, Tống mập chát một tiếng, dán một tấm tập hành phù lên người, cặp đùi to đùng lắc lư cực nhanh, thi triển một loại bộ pháp mị nhất của Thiên Huyền Tông, vẽ ra những đường thân ảnh trên đài đấu võ...

Hắn không kỳ vọng có thể dùng thân pháp chi thuật tránh né công kích của hai con hỏa phụng, suy nghĩ như vậy căn bản không hiện thực, mà là tranh thủ một chút thời gian, đưa ra một loại thủ đoạn phản kích khác.

- Thân thể to béo như vậy mà tốc độ tránh né cũng không chậm.

Tô Triệt điều khiển hai con hỏa phụng bay theo truy đuổi, thì nhìn thấy Tống mập lấy ra một miếng đan dược màu lam thẫm, giơ tay bỏ vào miệng.

Đan dược được nuốt những lúc như thế này, khẳng định không phải loại bình thường. Nhưng, chỉ nhìn thoáng qua màu sắc của nó, Tô Triệt và lão Hắc không thể phán đoán ra tên gọi và hiệu dụng cụ thể.

Ngay sau đó, Tống mập không lùi mà tiến, tay cầm pháp kiếm xông đến trước mặt Tô Triệt, ý đồ triển khai du đấu cận thân.

Tô Triệt hiểu, hắn là muốn tranh thủ thời gian, để đan dược vừa nuốt có thể sản sinh hiệu lực, lúc này, triển khai chiến đấu cận thân là biện pháp thông minh nhất. Bởi vì, hai con hỏa phụng mà mình điều khiển thuộc pháp thuật công kích từ xa, nếu công kích Tống mập ở cự ly gần, rất có khả năng bị liệt diễm của hỏa phụng lan đến người.

Làm như vậy, Tống mập ngược lại biến Tô Triệt thành tấm chắn tốt nhất, chỉ cần di chuyển vòng tròn xung quanh Tô Triệt, chờ dược lực phát huy cũng được.

Cách nghĩ này đúng là không tệ, nhưng sự thực sẽ như thế nào?

Nếu nói kiếm thuật du đấu cận thân, Tô Triệt là lợi hại nhất, bởi vì, từ lúc gia nhập Thiên Huyền Tông đến nay, tất cả thời gian đều dùng để bế quan tu luyện chân khí, nếu luận các hạng mục pháp thuật, khẳng định không bằng đệ tử lâu năm như Tống mập, nhưng quyền thuật cận thân, thuộc lĩnh võ giả nhân gian, những kỹ năng này, Tô Triệt rõ hơn ai hết.

Rút kiếm, hồi kích!

Keng!

Một tiếng giòn giã, hai thanh pháp kiếm chạm vào nhau, hoàn toàn là lấy cứng đối cứng.

Võ giả thế tục đối kháng như vậy, đương nhiên là người có nội lực thâm hậu chiếm ưu thế. Đạo lý này, cũng được áp dụng ở tiên tu giới, Tô Triệt chân khí tu vi đã là Luyện Khí tứ tầng đỉnh phong, sắp tấn thăng Luyện Khí ngũ tầng, so với Tống mập, cao hơn không chỉ một chút ít.

Tống mập vốn tưởng, hai người đều là Luyện Khí tam tầng, đối kháng như vậy, bản thân không thể chịu thiệt, ai ngờ, một luồng lực đạo không thể chống lại từ trên pháp kiếm đối phương ào ào dội đến.

Đăng, đăng, đăng, đăng!

Thân thể Tống mập chấn động kịch liệt, bộ pháp linh hoạt đa biến nhất thời không thể khống chế, buộc hắn phải lùi liền bốn bước.

- Sao lại...

Không đợi hắn hiểu ra duyên cớ bên trong, một con hỏa phụng đã bất ngờ bay xuống!

Rắc! Thủy hệ pháp thuẫn bảo vệ bên hông Tống mập bị sức nóng đáng sợ của hỏa phụng làm cho tiêu tán, choang một tiếng, biến thành một miếng sắt đen xì rơi xuống đất.

Hỏa phụng không hề dừng lại, nhào xuống người Tống mập.

- Á...

Một tiếng kêu thảm thiết vang lên, Tống mập lập tức biến thành một hỏa nhân, hơn nữa còn không phải hỏa diễm bình thường, mà là một loại chân hỏa màu vàng kim và màu cam đỏ giao tạp.

Lẽ ra, với tu vi của Tống mập, chỉ cần chân hỏa chạm vào người, sẽ lập tức bốc cháy, biến thành tro bụi mới đúng, nhưng...

- Á...

Tống mập quơ quơ hai tay, điên cuồng chạy về phía Tô Triệt, xem ra, hắn định bắt Tô Triệt cùng chết với mình.

Tô Triệt nhanh nhẹn tránh né, đồng thời, lại điều khiển một con hỏa phụng khác nhào tới chỗ Tống mập.

Một nhào vừa trúng, hỏa thể càng hung mãnh hơn...

Tô Triệt hơi nhíu mày, tránh né Tống mập đang giương nanh múa vuốt xông đến, đồng thời đã phát hiện, hắn mặc dù bị ngọn lửa nướng cho da thịt cháy đen, mặt nổi vô số bọng nước, nhưng hỏa diễm không trực tiếp tiếp xúc với da thịt hắn, mà bị một tầng khí kình trắng sắc chặn bên ngoài.

- Chỉ dựa vào Luyện Khí tam tầng tu vi hắn, tuyệt đối không làm được như vậy, nhất định là đan dược vừa nuốt đã phát huy tác dụng.

Tô Triệt lập tức tâm sinh phán đoán.

Lúc này, chợt nghe thấy lão Hắc nói:

- Chủ nhân, ta cảm nhận được, khí kình của loại chân hỏa mà Tống mập sử dụng, không phải chân khí bình thường, mà giống một loại chân nguyên cao cấp hơn!

- Chân nguyên?

Tô Triệt trong lòng nghi hoặc, nói:

- Sao có thể là chân nguyên, hắn chỉ có tu vi Luyện Khí sơ kỳ, dựa vào cái gì sở hữu chân nguyên Trúc Cơ kỳ mới có?

- Ta từng xem qua một cuốn thư tịch phương diện đan dược, tu chân giới có nhiều loại đan dược có thể khiến tu sĩ giai đoạn Luyện Khí tạm thời sản sinh chân nguyên. Ví dụ Cực Nguyên đan, Việt Linh đan, Hợp Hư đan, Long Lực Tấn Nguyên đan, vân vân….

Lão Hắc trả lời nói:

- Nhưng, những loại đan dược này đều có tác dụng phụ rất mạnh, gần như đốt cháy giai đoạn, chưa đến vạn bất đắc dĩ, không ai muốn sử dụng.

Trong lúc chủ tớ hai người tâm niệm giao lưu, Tống mập vẫn kêu gào thảm thiết không ngừng lao đến gần, Tô Triệt vận dụng ngự kiếm chi thuật không quá thuần thục, pháp kiếm trong tay tuột tay rơi ra, đâm thẳng vào ngực Tống mập.

Chát!

Tống mập gần như điên cuồng giơ tay đập, tay phải hất bay trung phẩm pháp khí phi kiếm mà vẫn hoàn toàn nguyên vẹn, đến một ngón tay cũng không bị thương.

- Á!

Tống mập đột nhiên ngửa mặt lên trời bạo rống, ầm một tiếng, khí kình mạnh mẽ khiến chân hỏa bọc quanh người bắn ra khắp nơi, đánh tan dị chủng chân hỏa do thượng phẩm linh phù chế tạo ra.

- Tô Triệt, ta muốn giết ngươi!

Tống mập mặt mũi lúc này đã bị bong tróc te tua, thảm hại vô cùng, hung hăng nhìn Tô Triệt như một tên ác quỷ, đồng thời, lấy từ trong túi trữ vật ra một món pháp bảo có hình dạng như một chiếc chùy.

Đại chùy pháp bảo dài hơn một thước vừa rơi vào tay, lập tức vù vù biến lớn, chớp mắt, đã biến thành hơn năm thước dài, đầu chùy to như cái thùng đựng nước.

- Pháp bảo có thể biến hóa kích thước, là linh khí!

Tô Triệt giật mình.

Lúc này, chúng nhân dưới đài cũng đồng thanh kêu lên sợ hãi:

- Linh khí! Hắn chỉ có tu vi Luyện Khí tầng ba, đã có thể điều khiển linh khí. Lúc trước, nhất định là nuốt Cực Nguyên đan!

- Đúng, nhất định là cực nguyên đan!

Ngọc Thanh cũng phấn đoán ra Tống mập dùng Cực Nguyên đan, cho nên, quay sang nhìn Chân Lam, ánh mắt sắc bén lộ vẻ chỉ trích. Hành vi tổn nhân bất lợi kỷ như vậy mà nàng ta cũng có thể làm được...

Chân Lam hơi cúi đầu, vô thức tránh né ánh mắt Ngọc Thanh, nhưng, vẫn rất không phục hừ nhẹ một tiếng.

Trong Tiên Ngục, lão Hắc căn cứ vào phán đoán của chúng nhân dưới đài, nói với Tô Triệt:

- Cực Nguyên đan, dược lực hung mãnh, có thể đem chân khí tạm thời chuyển hóa thành chân nguyên, có chân nguyên, tu sĩ giai đoạn Luyện Khí có thể điều khiển linh khí. Nhưng, đối với kinh mạch và đan điền vô cùng yếu ớt của tu sĩ Luyện Khí kỳ mà nói, chân nguyên giống như chất kịch độc có tính ăn mòn, dược lực qua đi, kinh mạch và đan điền người dùng thuốc sẽ bị tổn hại nghiêm trọng, chí ít trong vòng ba năm không thể vận chuyển chân khí, cái này có nghĩa là, trong vòng ba năm đó sẽ chẳng khác nào phế nhân.

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.5 /10 từ 8 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status