Tiên ngục

Chương 239: Linh Hồ Đan Lục (thượng)



Sau khi Tô Triệt thi lễ liền rời đi, đi tới một ít quầy hàng bán yêu đan khác trong phường thị, tổng cộng mua được mười bảy viên yêu đan nhị phẩm, tất cả đều đưa vào Tiên Ngục, phân cho Xà Nữ mười viên, bảy viên khác do lão Hắc bảo quản, đúng hạn cho tiểu Giao Long ăn, miễn cho nó không biết điều độ, thoáng cái nuốt xuống dưới, chống đỡ không nổi lại hại mình.

Những yêu đan này, cũng đủ cho các nàng tiêu hao mười tháng, tạm thời không cần nóng nảy đi ba cái phường thị kia thu mua.

Bày quầy bán hàng đến buổi chiều ngày thứ tám, Tô Triệt sớm thu sạp, lại một lần nữa biến hóa hình dạng, lại đi tới một cửa hàng đan dược trong phường thị, muốn tới đây thử thời vận.

Đụng cái vận khí gì?

Trên tay rõ ràng có một cây Hắc Vực Tiên Liên có thể đề cao tư chất linh căn, lại khổ tri thức ở phương diện này quá mức thiếu thốn, không dám tùy tiện ăn bậy, cho nên, mỗi lần nhìn thấy cây Tiên Liên kia trong Tiên Ngục, trong nội tâm Tô Triệt đều là kiềm nén không được sốt ruột.

Thứ tốt bày ở trước mắt, nhưng lại ăn không được. Loại tư vị này, không dễ chịu a.

Cửa hàng đan dược này có tên là Linh Bình Huyền Đan, sau khi đi vào, Tô Triệt vẫn là lấy ra tư thế tài đại khí thô, trực tiếp đi gặp đại chưởng quầy của cửa hàng, một vị Luyện Đan Sư lục phẩm có thực lực Trúc Cơ hậu kỳ.

- Đạo hữu muốn mua năm mươi hạt Địa Linh đan?

Vị đại chưởng quầy này đã hơn một trăm năm mươi tuổi, râu tóc hoa râm, lão thái hiển lộ rõ ràng, hiển nhiên, dương thọ đã không còn nhiều lắm.

- Đan dược ngũ phẩm, chỉ cần Địa Linh đan. Bất quá, nếu quý điếm có Linh Đan phụ trợ tu luyện lục phẩm trở lên, như vậy cũng có thể.

Tô Triệt trầm giọng trả lời:

- Linh Đan lục phẩm, ta ít nhất cần hai mươi khỏa.

Dựa theo thuyết pháp của Tô Triệt, khoản giao dịch này, cũng có thể đạt tới mức hai ba vạn linh thạch, đối với một cửa hàng đan dược như vậy mà nói, coi như là một bút sinh ý không nhỏ.

Đại chưởng quầy tìm đọc sổ sách một phen, lắc đầu nói:

- Thật có lỗi, đạo hữu, bổn điếm thật sự cầm không ra nhiều Linh Đan thượng phẩm như vậy, chỉ có mười hai khỏa Địa Linh đan, năm khỏa Linh Đan lục phẩm.

- Vậy sao?

Tô Triệt lộ ra thần sắc thất vọng nhàn nhạt, sau đó cũng không mặc cả, cực kỳ hào phóng vung tay lên:

- Cũng được, ta lấy hết.

Dựa theo đại chưởng quầy nói, mua sắm những đan dược này bất quá là mấy ngàn linh thạch mà thôi, Tô Triệt xác thực có thể không thèm để ý như vậy, huống chi, vào xem điếm này còn có mưu đồ khác.

Một phút đồng hồ sau, giao dịch Linh Đan thuận lợi chấm dứt, nhưng Tô Triệt không có rời đi, mà là thần bí truyền âm hỏi:

- Đạo hữu, có từng nghe nói qua bảo vật nghịch thiên như Hắc Vực Tiên Liên không?

- Hắc Vực Tiên Liên?

Đại chưởng quầy lập tức cả kinh, đồng dạng truyền âm trả lời:

- Đương nhiên nghe nói qua loại linh thảo tiên phẩm này, đạo hữu hỏi như vậy là có ý gì?

- Ta biết rõ một chỗ, sinh ra một cây Tiên Liên như vậy.

Tô Triệt cười nhạt nói:

- Có thể đem tin tức này, bán cho ngươi.

Đại chưởng quầy đầu tiên là nhíu mày suy tư, lập tức cười ha ha nói:

- Cây Tiên Liên theo lời của đạo hữu, chính là một cây trong Phong Lôi tuyệt địa của Hoang Thần Cốc kia?

Tô Triệt giả bộ như hơi bị sững sờ, kinh ngạc nói:

- Ngươi, ngươi sao lại biết?

- Chuyện này, ở Tu Chân Giới không coi là bí mật gì, bất quá, người biết xác thực không nhiều lắm.

Đại chưởng quầy lay động chòm râu hoa râm, thần sắc ẩn hiện vẻ đắc ý:

- Cũng may, ta cũng là một trong những người chứng kiến.

Tô Triệt mừng rỡ trong lòng, tốt, hắn biết rõ là tốt rồi.

Sau đó, Tô Triệt liền cùng đại chưởng quầy cửa hàng nhằm vào chuyện Tiên Liên, bắt đầu một phen nói chuyện phiếm.

Về phần đại chưởng quầy xuất phát từ loại duyên cớ nào biết được chuyện này, Tô Triệt thật đúng là không quan tâm, dù sao, Tiên Liên đã vào trong tay mình, ai cũng không đoạt được.

Tô Triệt quan tâm nhất chính là, hắn thân là một Luyện Đan Sư lục phẩm, có biết được phương pháp dùng Hắc Vực Tiên Liên hay không?

Có lẽ là người già thích nói nhiều, đại chưởng quầy lại hao tốn nửa canh giờ, mới nói xong chuyện xưa kia của hắn. Tô Triệt ngược lại là biểu hiện vô cùng có kiên nhẫn, còn có thể thỉnh thoảng phụ họa một đôi lời, làm cho lão nhân gia đối diện rất thoả mãn.

Nói chuyện xưa xong, Tô Triệt mới hỏi dò:

- Nghe nói, Hắc Vực Tiên Liên chẳng những có thể gia tăng dương thọ, còn có thể tăng tư chất linh căn tu của luyện giả lên, cái này không biết có thật hay không?

- Xác thực là như thế.

Đại chưởng quầy vuốt chòm râu gật đầu nói.

- Vật này là trực tiếp dùng, hay là phải dùng nó luyện thành đan dược mới dùng được?

Tô Triệt tiếp tục hỏi.

Đại chưởng quầy thuận miệng đáp:

- Tăng tư chất linh căn lên, không nên luyện đan. Nhưng mà muốn tăng dương thọ cho mình, nhất định phải lấy nó...

Nói đến đây, hắn có chỗ phát giác, lập tức hỏi:

- Tiểu hữu, hỏi cái này làm chi, chẳng lẽ ngươi đối với cây Tiên Liên này cũng động tâm tư?

- Ai sẽ không động tâm tư với Tiên Liên chứ?

Tô Triệt thở dài loại nói ra:

- Ta đã sớm nghĩ tới, tư chất của mình chỉ là trung đẳng, một ngày kia, mặc dù là dựa vào ưu thế gia tộc kết thành Kim Đan, đời này cũng là vô vọng hóa Anh. Cho nên, đợi cho dương thọ sắp hết, liền đi mạo hiểm một lần, thử một lần xem có thể tìm được cây Tiên Liên này hay không. Mặc dù thất thủ, chết thì chết, tối thiểu nhất, trước khi chết cũng liều mạng qua một lần.

Đại chưởng quầy lắc đầu cười khổ nói:

- Hai mươi năm trước, ta cũng nghĩ qua như vậy, đã từng đi qua chỗ đó. Chỉ là, mới vừa vào Phong Lôi tuyệt địa, liền bị Thiên Lôi cùng Cuồng Phong kia dọa lùi trở về. Cho đến ngày nay, cũng chỉ là ngồi ở đây, chờ ngày tạo hóa đến...

Tô Triệt cảm giác được hỏa hậu không sai biệt lắm, liền hỏi:

- Nếu tiền bối biết rõ phương pháp dùng Tiên Liên, có thể chỉ điểm một chút, để cho ta ghi nhớ trong lòng, đợi cho dương thọ buông xuống...

Hai mắt Đại chưởng quầy có vẻ đục ngầu, nhìn chằm chằm vào Tô Triệt một hồi lâu, mới nói:

- Phương pháp dùng, phương pháp luyện dược, ta đều biết, chỉ là, những phương pháp này cũng là một loại tài phú, không có khả năng vô duyên vô cớ tặng cho ngươi a.

Tô Triệt lập tức lĩnh hội, cười cười nói:

- Đây là đương nhiên, cần bao nhiêu linh thạch, ngài cứ mở miệng.

- Không nhiều lắm.

Đại chưởng quầy dựng lên hai ngón tay:

- Xét thấy ngươi chiếu cố sinh ý bổn điếm, lại nói chuyện một buổi với lão gia hỏa như ta, chỉ cần hai ngàn linh thạch, ta có thể truyền thụ cho ngươi những yếu quyết này. Hơn nữa, dùng danh dự bổn điếm cam đoan, tất cả nội dung, tuyệt không có giả dối.

Tô Triệt giả bộ như do dự một chút, kỳ thực cảm giác trong lòng là:

- Không đắt, một chút cũng không đắt.

Bởi vì cái gọi là tri thức vô giá, thời điểm dùng được, xài bao nhiêu tiền cũng đánh giá. Huống chi, đây là chuyện tình có liên hệ với Tiên Liên, hai ngàn linh thạch thật là không đắt.

Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là, hắn nói cho mình những nội dung kia, phải là sự thật.

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.5 /10 từ 8 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status