Tiên ngục

Chương 634: Kế của Thái Hư (thượng)


Còn có thể ban thưởng ghế để ngồi cũng coi như không tệ rồi.

Thái Hư chưởng môn cung kính ngồi ở bên dưới, tình cảnh như thế, nếu như bị người khác trong Thái Ất Môn nhìn thấy, phỏng chừng đều sẽ bị dọa sợ tới ngất đi. Lúc này Thái Hư trả lời:

- Vâng, chủ nhân, chẳng những có biện pháp một mình hạ giới, hơn nữa rất nhanh hắn sẽ xuống tới đây, theo phỏng đoán của ta, trong vòng ba tháng, bất cứ lúc nào cũng có thể.

- Sứ giả linh giới kia có tu vi gì, ngươi biết không?

Tô Triệt lại hỏi.

- Điều này tạm thời còn chưa thể xác định.

Thái Hư trả lời:

- Bởi vì thuộc hạ thực sự không biết, rốt cuộc là sứ giả linh giới nào hạ giới, đối với thân phận địa vị, tu vi thực lực của bọn họ, đều hoàn toàn không biết gì cả. Chính xác mà nói, ta căn bản không có tư cách thăm dò những tin tức này.

Tô Triệt nhẹ nhàng gật đầu, quả thực Nguyên Anh kỳ tu chân giới ở trong mắt những người linh giới, chính là một con kiến hôi mà thôi, nếu không phải vì hạ giới tầm bảo, bọn họ cũng chẳng thèm phản ứng lại đám người đê tiện dưới hạ giới này.

Chẳng qua Thái Hư lại bổ sung:

- Thế nhưng căn cứ vào trực giác cùng suy đoán của thuộc hạ, khả năng là tu sĩ Luyện Hư Kỳ đại năng là cao nhất. Bởi vì, nếu như ta là người chủ trì hành động lần này, nếu muốn phái xuống dưới một người, khẳng định phải là người tài giỏi đắc lực mới được, mà Hóa Thần kỳ ở trong linh giới không tính là gì, không xứng đáng với cái danh "tài giỏi đắc lực" được.

- Có đạo lý!

Tô Triệt nặng nề gật đầu:

- Tám chín phần mười sẽ là Luyện Hư Kỳ.

Sở dĩ xác định là Luyện Hư Kỳ, bởi vì tu vi cảnh giới cao hơn Luyện Hư Kỳ chính là Độ Kiếp kỳ. Độ Kiếp kỳ ở tại linh giới, chính là cùng cấp bậc với Nguyên Anh kỳ tại tu chân giới, đều là đại lão một phương, không có khả năng tự mình chạy xuống làm mấy việc tay chân này được.

Trên Độ Kiếp kỳ chính là Đại Thừa kỳ, những người kia đều chuẩn bị phi thăng tiên giới bất cứ lúc nào, càng không có tinh lực để bận tâm tới mấy việc vặt của thế gian.

- Trong vòng ba tháng, bất cứ lúc nào cũng có thể hạ giới...

Tô Triệt âm thầm cân nhắc:

- Nói như vậy, kế hoạch của ta, nhất định phải hoàn thành nội trong một tháng.

Tô Triệt liền nói với Thái Hư:

- Đi dọn sạch toàn bộ bảo khố tông môn Thái Ất Môn, đưa đến nơi này cho ta.

- Vâng, thuộc hạ tuân mệnh!

Thái Hư cung kính hành lễ, đứng dậy rời đi.

Thái Ất Môn truyền thừa hơn ba vạn năm, tích súc thâm hậu, Tô Triệt khẳng định sẽ không bỏ qua, chuyện này giao cho Thái Hư đi làm, bản thân không cần thiết phải tự mình chạy đi. Bởi vì độ trung thành của Thái Hư không phải là vấn đề, tuyệt đối sẽ không giấu diếm hay cất đi làm của riêng.

Cho dù có chút giấu diếm, sau khi tiến vào Tiên Ngục, cũng không thể nào gạt được Độc Tâm Thuật của lão Hắc.

Trong chuyện này, khiến cho Tô Triệt vui mừng chính là, hai kiện đạo khí của Thái Ất Môn đều rơi vào tay mình, nhất là đạo khí trung phẩm Thái Ất Du Long Kiếm, chính là một kiện pháp bảo công kích, vừa lúc có thể bù đắp khuyết điểm lực công kích không đủ của Tô Triệt.

Thái Hư đi rồi, Tô Triệt ngồi ngay ngắn trên bảo tọa chưởng môn, trong lòng suy tính, cảm giác nắm trong tay một phái thế này đúng là không tệ, mấy chục vạn tu tiên giả từ trên xuống dưới của một siêu cấp môn phái, hơn nữa phía dưới còn điều khiển rất nhiều quốc gia nhân loại...

Có thể nói, nhân sinh của hơn mười ức người tất cả đều nắm giữ ở trong tay mình, sinh tử tồn vong, đều theo tâm ta.

- Nguyên lai, cảm giác nắm giữ quyền lực cũng là một loại hưởng thụ chí cao của tinh thần. Chẳng trách bất kể là thế gian hay là tiên giới, hai chữ quyền lực cũng đều khiến rất nhiều người mê muội không gì sánh được...

Giờ khắc này, Tô Triệt xem như là chân chính cảm thụ được loại cảm giác thỏa mãn cùng thành tựu khi được nắm giữ đại quyền, lúc trước ở tại Thiên Huyền tông, dù sao cũng chỉ là một phó chưởng giáo, đồng thời hầu như không hề tham gia quản lý sự vụ trong tông môn.

Không bao lâu sau, Thái Hư đã quay về, khom người đưa ra một chiếc trữ vật giới chỉ, hơn nữa còn là loại vô cùng cao cấp, không gian bên trong cực kỳ khả quan.

Tích súc toàn bộ môn phái hơn ba vạn năm của Thái Ất Môn đều ở trong đó.

Nếu như không thu hoạch được một khoản tài phú ngập trời tại Vu Hoàng Tinh, vậy thì khoản thu nhập này ở Thái Ất Môn tất nhiên sẽ một phần kinh hiỷ rất lớn, nhưng Tô Triệt đã có được tài nguyên tu luyện của một viên tinh cầu nguyên thủy, giá trị của nó khẳng định sẽ vượt qua tài phú của Thái Ất Môn gấp trăm lần, bây giờ cũng không hề có cảm giác quá kích động cùng hưng phấn.

Chân chính có thể làm cho Tô Triệt để mắt tới, chỉ có hai kiện đạo khí, một kiện là Thái Ất Du Long Kiếm, kiện còn lại là là đạo khí hạ phẩm Long Huyết Chiến Kỳ, công thủ vẹn toàn, uy lực bất phàm.

Nhưng loại pháp bảo công phòng nhất thể như Long Huyết Chiến Kỳ này, hiệu lực công kích cùng phòng ngự chính là đem uy năng của cả kiện đạo khí chia ra làm đôi, cho nên không bằng được pháp bảo phòng ngự hoặc là pháp bảo công kích thuần túy.

Phương diện phòng ngự, Tô Triệt đã có được Cự Phú, không hề cần pháp bảo phòng ngự dưới đạo khí thượng phẩm nào khác, phương diện công kích tuy nói là càng nhiều càng tốt, chẳng qua Tô Triệt có Thái Ất Du Long Kiếm, vậy khi xuất thủ có lẽ cũng chẳng bao giờ đồng thời sử dụng cả Long Huyết Chiến Kỳ, còn không bằng giao cho thủ hạ của mình sử dụng.

Vì vậy đạo khí trấn phái của Thái Ất Môn này, lại trở về trên tay Thái Hư, để cho hắn điều khiển Long Huyết Chiến Kỳ phụ trợ Tô Triệt tác chiến cùng với địch nhân.

Trong hơn ba mươi nô bộc Nguyên Anh hậu kỳ, tu vi thực lực của Thái Hư xem như là cao nhất, tấn chức Nguyên Anh hậu kỳ cũng phải hơn hai trăm năm, Viêm Cốt vừa mới thăng cấp so với hắn cũng kém hơn một bậc. Về phần linh mạch ẩn sâu dưới đất của Thái Ất Môn, Tô Triệt cũng không có thời gian chậm rãi rút lấy nó. Dù sao nơi này không có siêu cấp cường giả như trưởng lão Vu Tộc, có thể đóng băng tòn bộ linh mạch sau đó rút ra, cắt thành đoạn để cho Tô Triệt tùy ý thu vào.

Chỉ bằng Tô Triệt cùng với lực lượng toàn bộ thủ hạ, nếu như muốn triệt để rút ra được linh mạch này, hai ba mươi năm cũng chưa chắc có thể thành công, không có nhiều thời gian như vậy mà lãng phí. Cho nên chỉ có thể tạm thời buông tha nó.

Đến khi Thái Hư chân chính nhìn thấy được trong không gian Tiên Ngục chồng chất vật tư lớn như núi, cũng cảm thấy sợ hãi từ tận đáy lòng:

- Tài vật mà chủ nhân có được, mấy chục Thái Ất Môn cũng đều không thể sánh bằng!

Kế tiếp, Tô Triệt liền cùng Thái Hư thương nghị bước tiếp theo thực thi kế hoạch, làm sao mới có thể gặm nhấm dần dần trận doanh hỗn loạn của đám tu sĩ Nguyên Anh này.

Thái Hư kiến nghị chính là, trước tiên nên bắt đầu từ môn phái cỡ lớn bên trong cảnh nội Thái Ất Môn, tám môn phái cỡ lớn, tám chưởng môn nhân Nguyên Anh kỳ, tất cả đều bắt hết, cải tạo thành nô bộc trung thực, sau đó lại thả ra ngoài, toàn cảnh Thái Ất Môn cũng sẽ triệt để nằm trong tay Tô Triệt, không có một ai có dị tâm.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.5 /10 từ 8 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status