Tiên sinh đoán mệnh sao?

Chương 215: Hoạt Tử Nhân 2



Cùng lúc đó nhóm khách ở lại qua đêm chưa rời đi cũng lục tục đi xuống, vừa ra khỏi thấy một màn này liền kinh hãi thét to, cả đại sảnh lại lâm vào một mảnh náo loạn.

Tống Triết nghiêng đầu nhìn về phía người phụ trách, ngón tay đối phương khẽ run, gân xanh trên trán giật giật, mồ hôi chảy giọt lớn giọt nhỏ, hô hấp nặng nề, hiển nhiên là nội tâm ngột ngạt cùng kinh hãi đã đạt tới đỉnh điểm.

Hơn một tiếng sau, cảnh sát chạy tới, giăng dây phân cách.

Người phụ trách đảo nhỏ mở đoạn camera giám sát nói với cảnh sát đây là một vụ giết người quỷ dị: "Không có hung thủ, không có hung khí, bốn vị khách đứng ở đó, đột nhiên cổ họng giống như bị thứ gì đó cắt đứt, máu tươi phun ra. OMG, cảnh sát, tôi không thể không nghĩ là có quỷ quái quấy phá a."

Cảnh sát nhìn đoạn phim, cả người nổi da gà, trong hình quả thật giống như người phụ trách đảo nói, bốn người vui vẻ nói cười đứng đó, kết quả vô duyên vô cớ cổ họng giống như bị rạch một dao, máu tươi phun ra, bọn họ thậm chí còn không kịp phản ứng đã bị giết.

Nhân chứng tận mắt nhìn thấy là nữ tiếp tân đã hoàn toàn điên điên khùng khùng, không hỏi được gì, chỉ biết kinh hãi đứng đó lẩm bẩm, có người đụng tới thì sẽ điên cuồng hét chói tai.

"Cô gái đáng thương! Cô ấy bị kinh hãi quá độ!" Cảnh sát thương tiếc lắc đầu, phân phó cấp dưới tìm người đưa cô tới bệnh viện.

Tống Triết cùng Tiêu Thiên là người đầu tiên có mặt ở hiện trường ngoại trừ nữ tiếp tân nên cảnh sát cũng cầm ghi chép tới hỏi: "Lúc hai người xuống tới đại sảnh có nhìn thấy điểm gì khả nghi không?"

Tống Triết lắc đầu: "Không có, lúc chúng tôi xuống thì bọn họ đã chết rồi, nữ lễ tân thì cực kỳ kinh sợ." Cậu dùng tiếng Hoa nói xong mới phát hiện biểu tình cảnh sát ngơ ngác, cậu cười gượng một tiếng kéo Tiêu Thiên: "Anh nói đi, em nói không tiện!"

Tiêu Thiên gật đầu, lập lại lời Tống Triết vừa nói, cảnh sát lại hỏi thêm vài vấn đề rồi khép lại ghi chép rời đi.

Tống Triết ở bên cạnh nghe lờ mờ, thế nhưng đại khái cũng hiểu cảnh sát hỏi gì, kỳ thực bọn họ cũng không có thông tin gì hữu hiệu, video giám sát không có gì cả, bọn họ tự nhiên cũng không nhìn thấy gì.

Phương thức cổ quái như vậy khẳng định không phải người bình thường làm ra! Nếu video giám sát có thể làm giả, có thể che mắt người khác, nhưng không thể nào lừa được Tống Triết.

Tống Triết từ mi tâm nữ tiếp tân nhìn thấy tình cảnh phát sinh giống như trong video giám sát, như vậy chứng minh này không phải thủ đoạn bình thường.

Cậu đột nhiên nghĩ tới Selena đã rời đi.

Trên đảo nhỏ này chỉ có nữ nhân này làm Tống Triết cảm thấy cực kỳ cổ quái.

Nhưng vấn đề là tối hôm qua cô ta rõ ràng đã rời đi, vì sao sáng hôm nay lại trở lại, còn giết bốn người này chứ? Thực kỳ quái!

Với lại cô ta đã dùng thủ đoạn gì?

Nghĩ tới đinh ốc nháy mắt rỉ sét, Tống Triết lần đầu tiên cảm thấy đối phương lợi hại hơn những đối thủ mình đã gặp rất nhiều.

Từ mi tâm nữ tiếp tân không thể thấy được hung thủ ra tay thế nào, vết thương ở cổ họng giống như vô căn cứ xuất hiện, nhận thức này làm Tống Triết cực kỳ kinh ngạc, cậu thử dồn linh khí vào mắt muốn xem thử có thể tìm ra chút dấu vết gì hay không.

Thế nhưng vẫn không phát hiện được gì!

Tống Triết không khỏi có chút nhụt chí, bốn người từng người từng người bị cắt cổ họng, mà vị trí đứng của bọn họ không phát hiện được vật gì, thậm chí ngay cả âm khí sát khí cũng không có, này quả thực vượt khỏi phạm phi tri thức của Tống Triết.

Chẳng lẽ quỷ ngoại quốc cùng quốc nội thật sự không giống nhau?

Này cũng quá kỳ quái đi?

Sự kiện cắt cổ họng thần bí cổ quái này làm người trên đảo kinh hoàng bất an, rối rít yêu cầu rời đi, cảnh sát điều tra một ngày, phát hiện nhóm du khách này không liên quan thì gật đầu đồng ý để bọn họ rời đi.

Hoặc nên nói là ngay cả cảnh sát cũng bó tay với vụ án này, vốn cảnh sát nghĩ rằng có thể đã có người giăng dây thép mà mắt thường không thể nhìn thấy, chờ đối phương tới trước dây thép thì hung thủ dùng sức kéo một cái là có thể giết người.

Thế nhưng suy đoán này thực sự không thiết thực, đầu tiên, nếu dùng dây thép gây án thì nữ tiếp tân không có khả năng không phát hiện, tiếp nữa là chiều cao bốn người khác biệt, hung thủ giết người đầu tiên xong chưa tới một giây đã tiếp tục giết người thứ hai, nếu hung khí là dây thép thì hung thủ khẳng định cần phải điều chỉnh vị trí dây théo mới có thể hoàn mỹ sát hại người thứ hai.

Cộng thêm kết quả khám nghiệm tử thi là cả bốn người bị dao nhỏ cắt cổ, dây thép là chuyện không có khả năng, như vậy vấn đề là dao nhỏ ở đâu? Hung thủ đâu? Hoàn toàn không nhìn thấy!!!

Này căn bản không phải vụ án do người gây ra!

Cũng vì biết rõ điều này nên cảnh sát mới thả người đi, nói nhảm, hung thủ rõ ràng không phải bọn họ, cho dù ngăn cản không cho đi thì cũng không bắt được hung thủ, cộng thêm những người này đều là người có quyền có thế, ở lâu chính là tai họa.

Bốn người đã chết kia, cảnh sát đã điều tra qua, gia thế bình thường, nhờ vào vận may cứt chó mới tới được đảo này nghỉ phép. Bọn họ có một người bạn gọi là Linda, cũng chính là cô gái đã phát điên cắn miệng nam nhân còn nuốt vào bụng.

Còn lại thì không có chỗ nào đặc biệt, bốn người trẻ tuổi thích chơi trò tình ái, cuộc sống riêng hỗn loạn, là người Mỹ, cảnh sát không thể nào hiểu được vì sao có người muốn hại bọn họ. Hơn nữa người trên đảo đều là người có mặt mũi, không có người nào có lý do giết bốn bọn họ.

Nói tóm lại, đây là một vụ án treo.

Tống Triết cùng Tiêu Thiên lên du thuyền, Tam Hoàng theo sát sau lưng bọn họ.

Sắc trời đã tối, ánh sáng ở phía chân trời chầm chậm tiêu tán. Tống Triết ngắm nhìn đảo nhỏ, tâm tình vui sướng lúc mới tới đây đã biến thành buồn rầu cùng khó hiểu.

Xảy ra chuyện như vậy, đảo nhỏ khẳng định cần phải tu nghiệp chỉnh đốn một phen, cũng không biết khi nào mới tốt lại.

Tiêu Thiên đi tới bên cạnh Tống Triết, một tay chống lan can nhìn mặt biển bao la rộng lớn, hít một hơi, khí mặn của đại dương tràn đầy lá phổi: "Tống Tống, anh đã bảo người điều tra, không tìm được tin tức về nữ nhân Selena kia."

Trên thế giới này, người có tên Selena có cả trăm ngàn người, cho dù Tiêu Thiên có tên cùng quốc gia cũng không tra được.

Tựa hồ từ hôm qua sau khi lên du thuyền, Selena đã biến mất.

Tiêu Thiên cố ý bảo người ở bến tàu điều tra, đối phương nói, tối qua không hề có người này xuống du thuyền.

Này có ý là gì?

"Không xuống du thuyền? Là ý gì? Cô ta nhảy xuống biển à?" Tống Triết không dám tin nghiêng đầu, đầu ngón tay khẽ run: "Có khi nào cô ta vẫn còn trên đảo không? Cho nên mới có thể giết chết bốn người kia?"

Biểu tình Tiêu Thiên bình thường, khả năng này không phải không có: "Quay trở lại không?"

Biểu tình Tống Triết ngưng trọng, lắc đầu: "Trở về cũng không tìm được. Chúng ta đã nhìn thấy cô ta lên du thuyền, cô ta nửa đường quay trở lại khẳng định không ẩn núp trong khách sạn mà ở một nơi nào đó trên đảo. Em không thể nhìn thấu được năng lực của cô ta, cho dù quay lại thì em cũng không nhất định có thể tìm ra. Ngược lại còn bứt dây động rừng."

Trên đảo còn nhiều người như vậy, nếu Tống Triết manh động, lỡ như đánh không lại thì có khi còn bị diệt đoàn. Như vậy thật sự lúng túng!

Ngay lúc Tống Triết đang suy nghĩ đối phương bây giờ còn trên đảo tiếp tục giết người hay đã rời đi thì Tiêu Thiên đột nhiên vỗ vai cậu, thấp giọng nói: "Tống Tống, em nhìn bên dưới kìa!"

Tống Triết cúi đầu, cậu đang ở tầng cao nhất của du thuyền nên có thể dễ dàng quan sát động tĩnh bên dưới, cậu nghe tiếng nhìn xuống, con ngươi hơi co rút, ngón tay bấu chặt lan can, cực kỳ kinh ngạc: "Selena?!"

Nữ nhân mặt không biểu tình dựa lan can nhìn về phía đảo nhỏ không phải Selena thì là ai?

"Sao cô ta lại ở đây? Lúc lên du thuyền chúng ta rõ ràng không hề nhìn thấy cô ta!" Tống Triết cảm thấy nữ nhân này cực kỳ khó giải quyết, có cảm giác đã gặp phải đối thủ.

Tiêu Thiên trầm ngâm suy nghĩ: "Anh cũng chắc chắn, lúc lên du thuyền tuy nhiều người nhưng không có cô ta, bằng không Tam Hoàng đã sủa rồi."

Tam Hoàng bị điểm danh, có chút không hiểu ngoắc ngoắc đuôi.

Tống Triết nhìn Tam Hoàng: "Không sai, mỗi khi cô ta xuất hiện Tam Hoàng đều sủa." Suy nghĩ của Tống Triết có chút hỗn loạn, cậu ôm đầu nghĩ miên man: "Chẳng lẽ cô ta biết thuật ẩn thân?"

Tiêu Thiên ôm eo Tống Triết, mày nhíu lại lộ rõ lo âu: "Tống Tống, em có sao không?"

Tống Triết tựa hồ không nghe thấy, ánh mắt nhìn chằm chằm Selena, cậu nghĩ không ra người nữ nhân này rốt cuộc che giấu bí mật gì? Vì sao ngay cả mắt cậu cũng không nhìn ra.

Selena tựa hồ phát hiện tầm mắt nóng bỏng của Tống Triết, cô ta ngẩng đầu, ánh mắt lẳng lặng nhìn thẳng về phía Tống Triết, chậm rãi lộ ra nụ cười cứng ngắc quỷ dị, cô ta há miệng làm ra khẩu hình, sau đó từ boong thuyền đi vào trong khoang.

Tống Triết căm hận đấm một quyền vào lan can, Tiêu Thiên vội cản lại, mở tay cậu ra kiểm tra, đã đỏ ửng.

Tiêu Thiên ôm lấy nắm tay Tống Triết xoa nắm, giọng nói lộ ra chút trách cứ: "Trên thế giới này người kỳ quái có rất nhiều, Tống Tống sao có thể biết rõ hết mọi chuyện chứ?"

Tống Triết phồng má: "Em đương nhiên biết rồi, cô ta nhất định là Trương Viễn Trung phiên bản phương Tây, bây giờ em khẳng định không phải đối thủ của cô ta. Em tức giận là vì em là người Hoa quốc, cô ta cư nhiên lại nói tiếng Anh, em căn bản nhìn không hiểu khẩu hình của cô ta."
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.7 /10 từ 16 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status