Tiên sinh đoán mệnh sao?

Chương 256



Lưu Nhất Minh từ bên ngoài trở về, hỏi bọn họ hôm nay có tiến triển gì hay không.

Dương Lâm Tây vừa mới gọi điện cho Cao Phàm Nghĩa xong, thấy Lưu Nhất Minh muốn đi vào trong thì vội cản lại: "Tống Triết bận, anh đừng vào đó quấy rầy cậu ấy."

Lưu Nhất Minh buông tay mở cửa, xoay người nói: "Ừ, vậy cậu nói anh nghe xem hôm nay thế nào rồi?" Nếu không phải trong cục đột nhiên có nhiệm vụ giao cho anh, anh sớm đã đi theo rồi.

Dương Lâm Tây vỗ vai Lưu Nhất Minh, nhướng nhướng mày nói: "Tống Triết vừa ra tay là biết ngay! Chúng ta đã có thể khẳng định trăm phần trăm là Cao Khiết kia có vấn đề, hơn nữa anh không thể nào ngờ được đâu----"

"Lại là sự kiện linh dị?" Lưu Nhất Minh nhướng mày.

Bị cướp lời, Dương Lâm Tây cũng không khó chịu, anh cười hì hì ngồi xuống bên cạnh nói: "Không sai, Tống Triết phát hiện đấy. Không có cậu ấy thì lần này lại thảm rồi."

Lưu Nhất Minh cảm thấy có chút đáng tiếc, anh cư nhiên bỏ qua thời điểm tốt như vậy, bất quá vẫn nhấc ghế qua ngồi xuống cạnh Dương Lâm Tây: "Tới tới, kể chút đi, anh chờ nghe đây này."

Xét thấy Tống Triết vẫn còn trong phòng làm việc suy nghĩ, Cao Phàm Nghĩa cũng chưa tới, hiện giờ cũng chưa có việc để làm, Dương Lâm Tây vừa vặn có thể nói chuyện với Lưu Nhất Minh một chút.

"Kể anh nghe, cô gái Cao Khiết kia bị quỷ nhập vào người, Tống Triết nói, có hồn thể chiếm cứ thân xác rồi nhốt Cao Khiết chân chính ở một nơi nào đó trong cơ thể. Mà ba vụ mất tích của hôn thê Cao Phàm Nghĩa cơ bản cũng có thể xác định là có liên quan với hai người đó. Cũng không biết, hồn thể đó từ đâu tới."

Dương Lâm Tây sờ sờ cằm, thứ này diệt sớm thì tốt hơn, lỡ như lại phụ thân lên người người khác thì thật không xong!

Lưu Nhất Minh nghe vậy thì nhíu mày: "Nói ra thì từ khi gặp Tống Triết, sự kiện linh dị quả thực liên tiếp xuất hiện a!"

Dương Lâm Tây giãn gân giãn cốt nói: "Chứ còn gì nữa, em hết đất dụng võ luôn!"

Lưu Nhất Minh cười cười, giống như nói đùa nói: "Nếu cậu không thích thì có thể đổi cho anh theo Tống Triết!"

Dương Lâm Tây nghe vậy thì lập tức nói: "Ôi chao, vậy thì không cần đâu, em cảm thấy theo Tống Triết rất thú vị, anh đừng có giành với em."

Lưu Nhất Minh chỉ cười cười không nói gì, ánh mắt có chút ngưng trọng.

"Nói tới thì trước đây cũng là anh gặp Tống Triết trước, không ngờ bây giờ em lại thân với cậu ấy hơn." Dương Lâm Tây cảm khái, lời này cũng không có ý gì khác, chính là cảm thấy duyên phận thật sự làm người ta cảm thấy thần kỳ.

Lưu Nhất Minh rũ mi mắt, nghe thấy lời Dương Lâm Tây thì nhếch miệng lộ ra độ cung châm chọc.

Không bao lâu sau, Cao Phàm Nghĩa chạy tới cục cảnh sát, anh tới rất vội, trong điện thoại Dương Lâm Tây nói rất nghiêm túc, Cao Phàm Nghĩa nghe máy xong nội tâm liền hoảng loạn.

Cao Khiết hỏi anh có chuyện gì, sao sắc mặt lại khó coi như vậy.

Cao Phàm Nghĩa nhớ tới lời Dương Lâm Tây trong điện thoại, lập tức nói: "Là Dương cảnh quan, anh ấy nói có chút manh mối muốn anh tới cục xác nhận một chút, hi vọng lần này có thể bắt được hung thủ!"

Cao Khiết mỉm cười ôn nhu: "Vậy thì tốt quá!"

Cao Khiết nhìn Cao Phàm Nghĩa rời đi, hoàn toàn không có hứng thú với chứng cứ mà Dương Lâm Tây đã nói, cả ba vụ giết người này làm kín kẽ không hề để lại sơ sót gì, không có thi thể, không có người chứng kiến, cho dù bọn họ lật tung trời cũng không thể tìm ra chút dấu vết.

Cao Khiết rất tự tin với năng lực của mình.

*

"Dương cảnh quan, lúc gọi điện anh nói vậy là có ý gì?" Cao Phàm Nghĩa vừa tới nơi đã nhịn không được hỏi Dương Lâm Tây, cái gì gọi là vụ án này có khả năng liên quan với Cao Khiết? Em gái của anh nhát gan như vậy lại trạch như vậy, sao có thể liên quan tới vụ án mất tích của hôn thê anh được chứ? Đây đúng là chuyện cười.

Dương Lâm Tây đưa tay ý bảo Cao Phàm Nghĩa ngồi xuống: "Anh đừng vội, ngồi xuống nghe tôi chậm rãi nói. Có muốn uống nước không?"

Giờ phút như thế này, Cao Phàm Nghĩa làm sao nghĩ tới chuyện uống nước, anh lắc đầu tỏ ý không muốn, thế nhưng Dương Lâm Tây vẫn rót cho anh một ly.

"Cám ơn!" Không thấy nước không cảm thấy, thấy rồi liền phát giác một đường chạy tới đây đã khát tới phát hoảng, Cao Phàm Nghĩa ừng ực ừng ực uống một ngụm lớn, lau miệng, cảm thấy cổ họng thoải mái hơn liền tiếp tục truy hỏi: "Rốt cuộc là chuyện gì?"

Dương Lâm Tây nói: "Em gái hiện giờ của anh không phải là em gái chân chính của anh."

[end 256] 
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.7 /10 từ 16 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status