Tiểu phú bà

Chương 38


Không đợi Bộ Hành trả lời tính cái gì, Chu Mộ Tu tiến đến gần mặt cô, “Uống rượu gì thế? Cho anh nếm thử nào!”

Bộ Hành trốn tránh anh, “Trong nhà có, trở về tôi sẽ cho anh uống đủ.”

“Không, bây giờ kia!”. Nói chưa dứt câu, miệng đã ngậm lấy môi cô, tay cũng từ áo khoác tiến vào trong áo len của cô.

Ngón tay anh trong nháy mắt đụng tới da cô, Bộ Hành rùng mình, giữ tay anh lại, “Lạnh!”

Chu Mộ Tu ôm cô sát vào người mình, thở hổn hển, “ Nói bậy, rõ ràng rất nóng, không tin em sờ thử xem.”

Bộ Hành biết anh đang nói về chỗ nào, bạo dạn duỗi tay sờ sờ.

Chu Mộ Tu nhịn không được hừ nhẹ một tiếng, giữ chặt tay cô, “Bảo bối, tiếp tục đi!”

Bộ Hành nhìn anh, ánh mắt di chuyển, đột nhiên cười nhẹ nhàng, “Tôi thử xem.”

Chu Mộ Tu nhìn có chút ngây ngốc, cổ họng không kìm nén được nuốt nước bọt, thấy cô chủ động cởi bỏ quần ngoài của anh, vuốt ve chơi đùa một hồi qua một lớp quần.

Chu Mộ Tu cảm thấy chỉ cần vài động tác đơn giản của cô, cơ thể của anh cũng sắp nổ tung. Anh ấn cô, muốn cởi quần áo trên người cô, giục cô, “Bảo bối, ngồi lên nào!”

Bộ Hành lại không cho anh thỏa mãn, nghiêng người bò lên vị trí lái, ngáp một cái, “Mệt quá, về nhà thôi!”

Quay đầu lại liếc nhìn anh ấy, dùng tay phải vừa mới lao động mà thắt đai an toàn.

Chu Mộ Tu ngốc nghếch nửa nằm nửa ngồi ở ghế sau, nhìn nơi đó của mình đang dâng trào, hụt hẫng.

“Hành Hành!” Anh rên rỉ một tiếng đến đáng thương, không cam lòng mà gọi tên cô. Bộ Hành quay lưng về phía anh, cong khóe miệng, nhanh nhẹn khởi động xe, đánh lái đi ra.

Hừ nhẹ một tiếng, bắt đầu tính sổ: “Anh cho tôi hai mươi vạn, mua đồng hồ mất mấy vạn, kết quả hôm nay tôi mời khách còn phải cho không người ta!”

Chu Mộ Tu trong lòng đau khổ, mặc quần vào, có chút ngạc nhiên, “Mọi người ăn gì vậy?”

Bộ Hành bĩu môi, “Đế Vương Thực Phủ.”

Chu Mộ Tu nhíu mày, “Bella ăn uống không nhỏ nhỉ?”

Tạm dừng một lúc lâu, Bộ Hành tiếp tục hỏi: “Từ Giai kia rốt cuộc cùng anh có quan hệ gì? Thanh mai trúc mã sao? Đính hôn từ trong bụng mẹ à?”

Chu Mộ Tu trong lòng lập tức lại chuyển từ bi sang vui mừng, đây là lần đầu tiên cô chủ động hỏi anh về việc tư, không khỏi nhìn cô cười.

“Em đang ghen à?”

Bộ Hành nhìn thái độ đắc ý của anh qua gương chiếu hậu, không kiên nhẫn, “Anh chỉ cần trả lời là phải hoặc không phải.”

“Không phải.”

“Thật sao? Sao tôi nghe nói cô ấy muốn gả cho anh?”

Chu Mộ Tu có chút lo lắng khi không nhìn thấy thái độ của cô lúc này, chờ đèn đỏ, nhanh chóng xuống xe ngồi vào ghế phụ.

Thắt dây an toàn, hỏi: “Em nghe ai nói vậy? Chính cô ta nói à?”

Bộ Hành vẻ mặt như không có chuyện gì, “Không phải sao? Bố cô ta có phải tên Từ Chính Vi?”

“Ừ! Sao em biết?”

Bộ Hành nói cho anh nghe chuyện Từ Chính Vi mua nhà cho tiểu tam. Chu Mộ Tu nghe thấy chuyện này mặt lộ ra vẻ ngạc nhiên, cười sâu xa, “Từ Chính Vi không phải rất cẩn thận sao, vợ ông ấy có biết không?”

“Chắc là biết chứ. Tiểu tam kia còn nhắc đến bà ấy đã tìm đến nơi cô ta thuê nhà để gây rắc rối.”

“Em bán nhà cho ông ta bao nhiêu tiền?”

“Một nghìn chín trăm vạn.”

“Có vừa lòng không?”

Bộ Hành gật đầu.

Chu Mộ Tu trầm ngâm, “Chờ em sang tên thủ tục xong xuôi hãy nói cho anh biết.”

Bộ Hành khó hiểu, “Để làm gì?”

“Việc này em không cần bận tâm”, anh thay đổi thái độ, lại trở nên cà lơ phất phơ, “Chuyện Đế Vương Thực Phủ em muốn anh bồi thường thế nào?”

Bộ Hành vốn định nói cô cũng không suy nghĩ về việc đó, nghĩ lại vẫn nên tính toán. Xoay mặt cố ý nhìn anh đã chỉnh tề nửa người dưới chưa, cong khóe miệng, “Phạt anh một tuần không được ăn thịt.”

“Không được, đổi cái khác đi!”

Chu Mộ Tu quả quyết cự tuyệt, nhớ lại vừa rồi chật vật, không khỏi oán hận mà trừng mắt nhìn cô.

Suy nghĩ một lúc, “Tốt hơn hết anh sẽ hào phóng, bồi thường cho em hai mươi vạn, thêm hai trăm vạn nữa, em tùy ý sử dụng nó.”

Bộ Hành cười liếc liếc mắt nhìn anh, không còn lời gì để nói.

Sau khi về đến nhà, Bộ Hành lại nói: “Tôi làm việc một lúc.”

Nói xong vào thư phòng, hơn nữa còn đóng cửa lại.

Chu Mộ Tu có chút ngoài ý muốn, từ lúc ở chung anh nhận ra cô không phải như lúc đầu anh nghĩ cô là con gái nhà giàu chỉ biết ăn nhậu chơi bời, nhưng cũng không cho rằng cô sẽ mất nhiều tâm tư cho công việc, đặc biệt là thời gian sau khi tan tầm.

Nhưng anh cũng không có ý gõ cửa, một mình ngồi trên sô pha xem tin tức.

Chờ Bộ Hành ra cũng đã một tiếng sau.

Chu Mộ Tu ngẩng đầu, “Xong rồi à?”

“Ừ!” Bộ Hành vặn vặn cổ, ngồi lâu xương cổ cũng có chút mỏi.

Chu Mộ Tu đi đến phía sau cô, xoa bóp bả vai cô, Bộ Hành thoải mái mà ngáp một cái.

Chu Mộ Tu thấy thế nói: “Nếu không em đi tắm trước đi, tắm xong nằm lên giường anh sẽ giúp em xoa bóp.”

Bộ Hành lé mắt nhìn anh.

Chu Mộ Tu vội nói: “Anh bảo đảm sẽ không có ý gì là không yên phận.”

Tạm thời tin anh.

Bộ Hành đi đến phòng tắm.

Mới vừa bỏ quần áo ra, cửa đã bị mở ra, Chu Mộ Tu bước vào.

Nhìn cô không mặc gì trên người, coi đó như là điều hiển nhiên nói: “Chúng ta cùng nhau tắm, tiết kiệm thời gian tiết kiệm nước.”

Nói xong chính mình bắt đầu cởi quần áo.

Trong nháy mắt quần áo đã được trút sạch, Bộ Hành không thể đuổi anh ra ngoài, cũng không có ý định tắm bồn, trực tiếp đi thẳng đến vòi hoa sen, nghĩ tắm nhanh rồi đi ra.

Chu Mộ Tu đi theo, chủ động mở vòi nước, đứng ở sau lưng cô để làm ướt người cô, nhân tiện cũng làm ướt người mình.

Tắm qua nước sau đó xoa sữa tắm cho cô, Bộ Hành không nghĩ anh trình tự như vậy, cũng kệ để anh hầu hạ.

Xoa xoa, Bộ Hành liền cảm thấy phía sau có gì đó không thích hợp, trong lòng buồn cười, cơ thể xê dịch về phía trước.

Không đợi cô đứng vững, giây tiếp theo cô đã bị ấn sát vào tường, có sữa tắm trơn trượt liền vào được ngay.

Bộ Hành nhịn không được kêu lên một tiếng, tay chống vách tường, xấu hổ, bực bội mà quay đầu lại trợn mắt, “Chu Mộ Tu! Không phải anh nói không có ý làm gì không yên phận sao?”

Chu Mộ Tu cười, “Anh nói ở trên giường sẽ không làm gì, còn trong phòng tắm vẫn nên làm một chút gì đó.”

Không đợi Bộ Hành phản bác, anh liền cắn tai cô, khiêu khích các dây thần kinh mẫn cảm của cô. Bộ Hành lập tức tình mê ý loạn, lại không chống cự, làm anh có hứng làm càn hẳn hai hiệp.

Chu Mộ Tu cảm thấy rất mỹ mãn, hai người lại tắm sạch sẽ thêm lần nữa, dùng khăn tắm quấn Bộ Hành ôm lên giường. Lúc sau Chu Mộ Tu quả nhiên tận tâm tận lực xoa bóp vai, đấm lưng, hầu hạ cơ thể cô đến lúc thoải mái.

Đêm nay, hai người ngủ rất ngon.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.7 /10 từ 6 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status