Tiểu thư phế vật thật yêu nghiệt

Quyển 4 - Chương 26: Oanh tra cũng không chừa


CHƯƠNG 26

Càng đi về phía tây càng có nhiều quỷ mị, mọi người dần dần tìm ra cách tốt nhất đối phó với quỷ mị. Nhìn từng đàn quỷ mị thỉnh thoảng xuất hiện, mọi người biết, bọn họ càng lúc càng gần ổ của đối phương.

Vài ngày sau, rốt cuộc họ cũng đến được khu rừng phía tây. Nơi này tử khí dường như rất nặng, vừa tiến vào đã cảm giác được cơn lạnh thấu xương.

“Như Yên, bọn họ ở nơi này sao?” Độc Cô Thiên Diệp nắm tay Tiểu Hỏa và Như Yên, cùng nhau dẫn đầu đội ngũ.

Bách Lý Như Yên gật gật đầu, nói: “Chính là nơi này. Quỷ dạ xoa chính là như thế, cho dù biết rõ tình huống cũng sẽ không biến thành người nào khác, bởi vì hắn cảm thấy mình là người chiến thắng cuối cùng.”

“Như Yên nha đầu vẫn hiểu biết ta như trước.” Một đạo âm thanh vang lên, như được truyền từ bốn phương tám hướng.

Mọi người khẩn trương nhìn nhìn chung quanh, nhưng lại không phát hiện ra người nào.

Bách Lý Như Yên rất quen thuộc với âm thanh này. Lúc trước Bách Lý Như Yên trở nên như vậy, không thể không liên quan tới hắn.

“Quỷ dạ xoa thúc thúc vẫn luôn tự tin như vậy. Có lẽ la nhiều năm nay oai phong một cõi, đã quên rằng, ngươi luôn luôn không thể không chế tất cả.” Bách Lý Như Yên nói.

“Chỉ cần có thế lực, tất cả đều có thể, không phải sao? Như Yên nha đầu, thúc thúc thương ngươi nhiều năm như vậy, ngươi thật sự muốn đối đầu với ta sao?”

“Quỷ dạ xoa thúc thúc, trước kia ngươi đối xử với ta như thế nào, trong long ta đều biết rõ. Nếu không nhờ người, mấy năm trước ta cũng không thể nào không có một chút danh hào nào. Nể tình chúng ta quen biết nhiều năm, chỉ cần ngươi trở về cùng với ta, chúng ta sẽ không cần động đao động kiếm. Nếu ngươi có ý như vậy, ta cũng chỉ có thể nói xin lỗi ngươi.” Bách Lý Như Yên nhún vai bàng quan nói.

“Ha ha… Còn mười lăm ngày, chỉ cần mười lăm ngày, chúng ta có thể đi ra thế giới bên ngoài. Nơi đó có nhiều tài nguyện, nhiều nhân loại mỹ vị như vậy, không giống như nơi đó, cái gì cũng không có. Ca ca ngươi dựa vào thân phận của mình, muốn đi đâu thì đi, còn chúng ta thì sao? Chỉ có cái nơi đen tối đó?” Quỷ dạ xoa nói xong liền kích động, “Vì muốn rời khỏi nói đó, ta đã suy tính nhiều năm, bắt đầu kế hoạch từ lúc ngươi vừa mới được sinh ra. Ta biết, chiều hư ngươi, ngươi sẽ gây chuyện, đến lúc đó hắn sẽ đi giải quyết, đó là cơ hội tốt cho ta rời đi. Ha ha… không nghĩ tới ngươi thật sự không phụ sự kỳ vọng của ta, náo loạn nơi đó tới trời long đất lở, còn khiến cho hắn bế quan lâu như vậy. Thời cơ, thời cơ của ta đến rồi !”

Bách Lý Như Yên không nói lời nào, chỉ lẳng lặng lắng nghe, giống như cái người hắn ta nhắc tới không phải là mình. Thật ra thì cũng không phải là nàng làm, nhưng cũng coi như là nàng làm, dù sao thì cũng là cùng một người, chỉ là bây giờ linh hồn của nàng đã kiện toàn, không còn ngây ngốc háo sắc như trước kia nữa.

“Mặc dù ngươi đã ra ngoài, vậy thì sao?” Bách Lý Như Yên lạnh lung nói.

“Nơi này có hoa tươi cây xanh, có rất nhiều linh thú, lại có thịt người thơm ngon. Ngươi đã ra đây rồi, sẽ không định về lại góc tối kia chứ?! Ta ra đây đã lâu, ngây người trong bí cảnh này nhiều năm như vậy, bây giờ cần mười lăm ngày, mười lăm ngày sau ta có thể đưa chúng nó ra thế giới bên ngoài tham quan rồi. Nha đầu, ngươi nói đi, ta sẽ trở về với ngươi sao? Ha ha…”

Bách Lý Như Yên giật giật thanh đao trong tay, noi: “Quỷ dạ xoa thúc thúc, có trở về hay không, không phải chỉ dựa vào ngươi là định đoạt được. các ngươi đã không muốn trở về, vậy thì tất cả ở lại đây cũng rất tốt.”

Bách Lý Như Yên vừa nói xong, liền phóng một đạo kiếm khí ra ngoài, một loạt quỷ mị đang ẩn mình trong không khí đột nhiên xuất hiện, bị kiếm khí của nàng chặt đứt ngang eo.

“A!” Một loạt tiếng kêu thả thiết vang lên.

Quỷ dạ xoa nhìn hành động của Bách Lý Như Yên, cũng không tức giận, nói: “Không nghĩ tới chỉ một thời gian không gặp, công lực của ngươi đã tang cao! Không tệ, không tệ! Nhưng dù ngươi phát hiện bọn chúng, cũng không nhất định phát hiện ra ta. Thời gian của ngươi không còn nhiều phải không? Hy vọng ngươi có thể tìm ra toàn bộ bọn chúng.”

Bách Lý Như Yên vung đao, nói: “Ta nhất định sẽ tìm ra ngươi, chỉ cần ngươi chết, chúng nó tự nhiên biến mất. Nhưng ta biết, nếu chúng nó muốn đi ra với ngươi, nhất định phải khế ước với ngươi.”

Quỷ dạ xoa đang ẩn nấp trong không khí bỗng nhíu mày, không nghĩ tới cái này mà nàng cũng biết.

“Ta sẽ chờ ngươi.” Quỷ dạ xoa nói một câu, liền không lên tiếng nữa. Không ai biết hắn đang ở nơi nào, có lẽ ngay trong rừng cây, cũng có thể là ở đỉnh núi rất xa.

Quỷ dạ xoa không thèm nhắc lại, đám người Độc Cô Thiên Diệp nhanh chóng bị bao vây. Quy mô lần này thật lớn, ngàn vạn quỷ mị, khô lâu cùng cự nhân đang chờ lệnh, còn có một vài chủng loại bọn họ chưa từng gặp qua.

“Trời, nhiều vậy sao?!” Có người kêu to lên.

Ngay khi bọn họ tin chắc rằng mình sẽ chết ở đây, Bách Lý Như Yên bay lên giữa không trung, hay tay khởi quyết, miệng đọc chú ngữ. Rất nhanh, sau lưng nàng cũng xuất hiện vô số quỷ mị.

Nhìn binh đoàn của Bách Lý Như Yên, Độc Cô Thiên Diệp đau đớn một trận. Nàng muốn thu phục đám quỷ mị này, chắc chắn ăn không ít khổ. Bởi vì Như Yên đã từng nói, ngươi phải đả bại một đám, thu phục một đám, trừ phi là giống như quỷ dạ xoa, lấy ích lợi ra dụ hoặc. Bách Lý Như Yên khẳng định sẽ không làm chuyện như vậy, cho nên tất nhiên sẽ đả bại hết tất cả.

Sau khi quỷ mị của Bách Lý Như Yên xuất hiện, liền trực tiếp xông lên đối đầu với đám quỷ mị của quỷ dạ xoa. Cùng chủng loại, tấn công mới có hiện quả.

Tiểu Hỏa hóa thành nguyên bản, Độc Cô Thiên Diệp triều hồi khế ước thú rồi phi thân lên lưng Tiểu Hỏa, đến bên cạnh Bách Lý Như Yên, nói: “Một lát nữa ta sẽ không chế bọn chúng, ngươi thừa cơ tìm kiếm hắn.”

Bách Lý Như Yên gật đầu, thu hồi đại đao, sau đó ra roi, đánh về phía khô lâu và cự nhân.

Độc Cô Thiên Diệp ngồi trên lưng Tiểu Hỏa, bay vào không trung. Nàng lấy Mị ra, lần này không hề đàn khúc tiến công, mà là khống chế tâm trí đối phương, khiến cho đối phương giảm tốc độ, có thể khống chế thân thể của chúng nó. Mà Tiểu Hỏa ngoài trừ chở Độc Cô Thiên Diệp, cũng nhân cơ hội phun ra hỏa diễm, trực tiếp thiêu hủy những thứ ghê tởm đó.

Độc Cô Thiên Diệp đánh đàn, mọi người đều hoảng hốt trong nháy mắt, nhưng rất nhanh, Độc Cô Thiên Diệp liền nắm bắt tiết tấu, khống chế âm luật của mình chỉ có tác dụng với quỷ mị.

Bách Lý Như Yên khi thì chạy trên đất, vung đao chém đầu quái vật, khi thì bay lên không trung, vung roi, một roi liền đánh nát một đoàn. Hai thứ này vốn là cực hạng của nàng, hiện tại có tiếng đàn của Độc Cô Thiên Diệp trợ giúp, làm cho quái vật hành động chậm chạp, nàng mới không cần tốn sức đã tiêu diệt được nó.

Nhìn Độc Cô Thiên Diệp cùng Bách Lý Như Yên lợi hại như vậy, những người bên dưới cũng không cam lòng yếu thế, đều dung linh kỹ hệ hỏa đối phó kẻ địch trước mắt. Trước khi tiến vào rừng rậm, những người không có tu luyện linh khí hệ hỏa hay không có linh thú hệ hỏa đều bị Độc Cô Thiên Diệp và Bách Lý Như Yên cấm đi vào. Những người đó dù có tiến vào cũng không thể giúp gì được, có khi còn liên lụy đến người khác. Thật ra thì đây cũng là vì suy nghĩ cho họ nên mới làm vậy.

Chiến đấu liên tục trong thời gian dài, đám quỷ mị này dường như không thể tiêu diệt hết, cứ giết một đám lại xuất hiện thêm một đám, có nhiều người xuất hiện tình huống không đủ linh lực. Cũng may Độc Cô Thiên Diệp cùng Công hội Luyện đan sư cho bọn họ rất nhiều Hồi linh đan, khiến cho bọn họ nhanh chóng hồi phục linh lực khi cạn kiệt.

Độc Cô Thiên Diệp nhìn đám người bên dưới càng ngày càng cố sức, nói: “Tiểu Hỏa, ngoại trừ kim hỏa, dung hỏa diễm mạnh nhất.” Sau đó nàng thu hồi mị, bắt đầu sử dụng linh lực tấn công.

Độc Cô Thiên Diệp đã từng trải qua lôi kiếp, lực công kích của nàng đối với quỷ mị đả kích lớn nhất, mang theo hương vị thiên phạt. Nghĩ đến thiên phạt, Độc Cô Thiên Diệp đội nhiên nhớ đến linh kỹ hệ lôi mình từng học. Đây là phương pháp tốt nhất đối phó với vật hắc ám. Lúc trước vì thiếu kinh nghiệm nên nàng không nghĩ tới một chiêu này.

Nghĩ là làm, Độc Cô Thiên Diệp đứng lên, bắt đầu chậm rãi dẫn động nguyên tố trong thiên địa, rất nhanh, trân không trung đã bị một mảnh mây đen che phủ. Nhìn thấy mây đen, quỷ mị bên dưới đều run sợ.

“Ầm ầm !”

Từng đạo sấm sét nổ vang trên không trung, phóng thẳng xuống vật hắc ám bên dưới.

Bách Lý Như Yên nhìn thấy Độc Cô Thiên Diệp triệu hồi thiên địa, liền thu hồi quỷ mị trở về. May mà nàng làm kịp, nếu phản ứng chậm, sẽ có vô số quỷ mị bị đánh đến hồn phi phách tán. Còn lại nơi này cũng chỉ là hơi tàn.

“Bảo bối của ta!” Xuy nhìn thấy bảo bối của mình bị mấy đạo lôi điện của Độc Cô Thiên Diệp giải quyết, liền đau lòng, bất chấp Mãnh lôi kéo, ngưng tụ tử khí phóng về phía Độc Cô Thiên Diệp.

“Mơ tưởng tổn thương tỷ tỷ của ta!” Tiểu Hỏa nhìn thấy công kích của Xuy, phun ra một tia lửa. Đây là hỏa diễm mạnh nhất ngoài kim hỏa, Xuy bất quá chỉ là một quỷ mị nho nhỏ, sao có thể ngăn cản, còn chưa đến gần Độc Cô Thiên Diệp mười thước đã bị ngọn lửa bao vây, hai ba giây liền hồn phi phách tán.

Sát và Mãnh nhìn thấy Xuy chết cháy như vậy, cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ, cho dù phía sau còn thiên quân vạn mã cũng không dám gọi ra. Thiên lôi, là khắc tinh của bọn họ !

Bách Lý Như Yên cũng có chút kiêng kỵ với thiên lôi, đó là một loại sợ hãi theo bản năng. Nhưng vì đây là do Độc Cô Thiên Diệp triệu hồi, cho nên nàng cũng không lo lắng nó đánh lên người mình. Song phương giằng co liền cứ như vậy mà dừng lại.

“Các ngươi thật sự không tệ.” Âm thanh quỷ dạ xoa lại vang lên, nhưng không còn thoải mái tự tin như vừa rồi, ngược lại còn nghe ra giọng điệu nghiến răng nghiến lợi.

“Chúng ta đương nhiên là không tệ.” Bách Lý Như Yên nói, “Ta và Thiên Diệp hợp tác, chưa bao giờ thất bại, cho dù là lần này, cũng sẽ không.”

“Phải không?” Thân ảnh quỷ dạ xoa dần dần xuất hiện trước mặt họ, ngồi trên vương tòa khô lâu, khói đen ngập tràn, khiến cho người khác không nhìn rõ bộ dạng của hắn.

“Quỷ dạ xoa thúc thúc vẫn không thể gặp người như vậy sao?” Nhìn thấy quỷ dạ xoa xuất hiện, Bách Lý Như Yên nói.

“Ngươi vẫn làm cho người khác không thích được.” Quỷ dạ xoa nói, sau đó vung tay lên, khói đen bao phủ chung quanh hắn tiêu tán, “Thúc thúc chỉ sợ bộ bạng của ta sẽ khiến cho ngươi không nỡ ra tay.”

Quỷ dạ xoa rất đẹp, nhưng cũng không thể coi là đẹp lên trời xuống đất. Có lẽ, ở nơi của bọn họ, hắn được coi là đệ nhất mỹ nam, nhưng mà ở trong này…

“Tiểu Diệp Nhi, người này còn không đẹp chút nào. Nàng xem, hắn còn không đẹp bằng ta.” Tử Tiêu không biết leo lên lưng Tiểu Hỏa từ lúc nào, nhìn Độc Cô Thiên Diệp, tự kỷ nói.

“Ừm, quả thực không xinh đẹp bằng ngươi.” Độc Cô Thiên Diệp gật đầu nói. Nhưng mà nàng lại dùng từ ‘xinh đẹp’, đem tuấn nhan cương dương của Tử Tiêu hóa thành nhu mỹ, đó là hình dung nữ hài tử.

Tử Tiêu có thể mang theo Ám các chống lại toàn bộ Thần điện, sao có thể không nghe rõ ẩn ý trong lời nói đó. Nhưng hắn lại không tức giận, dù sao, chỉ cần là nàng nói, hắn cũng không tức giận.

“Xấu như vậy, còn không biết xấu hổ nói mình đẹp, ngươi cho rằng chủ nhân ta là người chết à?” Thứ Hồn nhìn quỷ dạ xoa, nói.

“Phốc !” Cho dù biết là thời gian địa điểm trường hợp không đúng, nhưng mọi người vẫn không nhịn được mà bật cười.

Khóe miệng Bách Lý Như Yên cũng không nhịn được nhếch lên, nói: “Quỷ dạ xoa thúc thúc, cái này cũng có chút đạo lý.”

Lời nói của Thứ Hồn là cho sắc mặt quỷ dạ xoa trầm xuống, tuy rằng chỉ là biến hóa rất nhỏ, nhưng Bách Lý Như Yên từng thường xuyên tiếp xúc với hắn, biết đây là điềm báo khi hắn tức giận.

“Nếu các ngươi vội vã muốn chết như vậy, ta sẽ thành toàn cho các ngươi.” Quỷ dạ xoa nói xong, từ vương tòa khô lâu phi thân , tấn công Thứ Hồn.

Quỷ dạ xoa lợi hại hơn đám quỷ mị không chỉ một bậc nhỏ tí tẹo, bởi vì đặc thù chủng tộc, hiện tại Thứ Hồn tuyệt đối không phải là đối thủ của hắn, cho dù Thứ Hồn là Thụy thú Kỳ Lân ! Bách Lý Như Yên nhanh chóng bay đến trước mặt Thứ Hồn, đón nhận một chưởng tứ khí của quỷ dạ xoa.

Bách Lý Như Yên bị đánh lui về sau liên tục, phun ra một ngụm máu đen, mắt thấy sắp ngã xuống, Độc Cô Thiên Diệp vội vàng phóng tới, đỡ lấy nàng.

Thần sắc quỷ dạ xoa không đổi ngồi xuống vương tòa khô lâu, chỉ là bàn tay giấu trong tay áo không ngừng run rẩy. Tiếp đó, làn khói đen lại bao vây lấy hắn.

Thực lực của Bách Lý Như Yên, trước kia hắn biết rõ, biết nàng có thiên phú, nên hắn mới có thể giả vờ đối tốt với nàng, sủng nàng chiều nàng, khiến cho nàng gây chuyện làm chậm trễ tu luyện, cho nên khi hắn rời đi, hắn rất rõ ràng thực lực của nàng.

Không nghĩ tới chỉ một thời gian ngắn không gặp, thực lực của Bách Lý Như Yên lại tiến bộ nhiều như vậy?!

“Như Yên, ngươi sao rồi?” Độc Cô Thiên Diệp đỡ Bách Lý Như Yên, lấy đan dược ra cho nàng ăn.

Bách Lý Như Yên nuốt vào đan dược của Độc Cô Thiên Diệp, nhanh chóng điều tức, để cho đan dược sớm phát huy tác dụng. Quỷ dạ xoa rất mạnh, so với trước kia còn mạnh hơn không ít. Nếu như nàng còn giống như trước, một chưởng này của hắn đã trực tiếp lấy mạng nàng.

“Tiểu Hỏa, Lam Mân.” Độc Cô Thiên Diệp gọi.

Tiểu Hỏa cùng Lam Mân lập tức đi đến bên cạnh Độc Cô Thiên Diệp, mỗi người tiếp nhận một cánh tay của Bách Lý Như Yên. Thứ Hồn đứng sau lưng Bách Lý Như Yên, ngây ngốc nhìn bóng dáng màu đen kia.

Bách Lý Như Yên cũng được coi như là sinh vật hắc ám, hắn là Thụy thú, đối với nàng có bản năng bài xích. Bởi vì có Độc Cô Thiên Diệp, hắn mới không đối nghịch với nàng, nhưng trong tâm tư vẫn không thích nàng.

Khi quỷ dạ xoa đánh hắn một chưởng, hắn cũng cảm thấy nguy hiểm, nhưng hắn không nghĩ tới nàng cư nhiên vì hắn mà nhận một chưởng kia!

Thời khắc đó, đầu có hắn trống rỗng, cho đến khi nhìn nàng hộc máu lui về sau, hắn mới có phản ứng. Vốn muốn đỡ lấy nàng, nhưng lại bị cảm xúc trong lòng do dự một chút. Đúng vào lúc hắn do dự, Bách Lý Như Yên đã được Độc Cô Thiên Diệp đỡ lấy.

Hiện tại nhìn thấy Tiểu Hỏa và Lam Mân mỗi người một bên, hắn muốn đi lên cũng có vẻ dư thừa.

Độc Cô Thiên Diệp để cho Tiểu Hỏa và Lam Mân đỡ lấy Bách Lý Như Yên lùi về sau, chữa thương cho nàng.

“Đã lâu rồi chưa thấy tỷ tỷ tức giận như vậy. Lần trước hình như là lúc mạc Phong ca ca bị đánh gãy kinh mạch phải không?” Tiểu Hỏa đỡ Bách Lý Như Yên ngồi xuống sau đó cùng Lam Mân bảo hộ hai bên người nàng.

Kim hỏa của Tiểu Hỏa đốt cháy tất cả vật hắc ám, Lam Mân có thực lực mạnh nhất, để cho hai người họ bảo vệ Bách Lý Như Yên, Độc Cô Thiên Diệp mới có thể an tâm đối phó với kẻ trước mắt.

“Tử Tiêu, những người khác giao nho ngươi, quỷ dạ xoa này, để ta.” Độc Cô Thiên Diệp nói với Tử Tiêu đang đứng bên cạnh. Nàng vẫn không biết cấp bậc của Tử Tiêu, nhưng nàng cảm giác, thực lực của hắn không kém, thậm chí còn lợi hại hơn nàng không ít.

Về phần Thứ Hồn cùng Thủy Hóa kia, chắc chắn thời gian tu luyện nhiều hơn người khác gấp bội. Nghĩ đến đây, Độc Cô Thiên Diệp liếc mắt nhìn Thứ Hồn một cái.

Thứ Hồn bị Độc Cô Thiên Diệp nhìn, có chút không được tự nhiên, nghĩ đến quan hệ của nàng và Bách Lý Như Yên, chắc là tức giận với mình. Khụ khụ… Từ sau khi đến hạ giới mình đã sơ sẩy tu luyện.

Tử Tiêu vốn muốn đối phó với quỷ dạ xoa, dù sao thực lực của quỷ dạ xoa cũng rất mạnh, nhưng khi nhìn thấy bọ dạng lãnh khí mạo hiểm của nàng, liền nói: “Được, cái khác chúng ta sẽ đối phó, nàng chuyên tâm vào hắn là được rồi.”

Độc Cô Thiên Diệp không nghĩ tới Tử Tiêu lại đồngý như vậy, nhìn qua, vừa vặn nhìn thấyánh mắt mâu thuẫn vừa lo lắng vừa tin tưởng của hắn, hoảng hốt một chút, theo bản năng nói: “Ta sẽ sống sót. Ta còn nhiều việc chưa làm, sẽ không để mình có chuyện.”

Tử Tiêu không nghĩ tới Độc Cô Thiên Diệp lạiđáp lại sự lo lắng của hắn, khóe miệng nhếch lên, nói: “Ta tin nàng !” Nếu thật sự có nguy hiểm, cho dù làm bất cứ biện pháp nào, hắn cũng sẽ khiến nàng bình an vô sự.

Ta tin nàng !

Ba chữ ngắn ngủi, lại khiến cho Độc Cô Thiên Diệp chấn động. Nàng gật đầu, nhìn Bách Lý Như Yên một cái, thấy Bách Lý Như Yên bắt đầu chữa thương, lòng nàng liền thả xuống.

Ở trong này, tử khí còn chưa tiêu tán, là trợ lực chữa thương tốt nhất, hơn nữa với thân thể đặc thù của nàng, không lâu sau liền có thể khôi phục.

“Cẩn thận ! Chờ ta!” Bách Lý Như Yên đột nhiên mở to mắt, nói với Độc Cô Thiên Diệp.

Độc Cô Thiên Diệp gật đầu, xoay người nhìn quỷ dạ xoa. Quỷ dạ xoa cũng không vô sự giống như biểu hiện của hắn, cho nên trước khi Độc Cô Thiên Diệp tấn công, hắn cũng không khởi xướng công kích.

“Ngươi cũng bị thương?” Độc Cô Thiên Diệp nhìn quỷ dạ xoa, nói.

Quỷ dạ xoa nhíu mày, hắn rõ ràng là ăn đan dược ở bên trong làn khói, làm sao nàng biết được?

“Ta không phát hiện ngươi có cái gì, nhưng ta tin tưởng thực lực của Như Yên. Nàng sẽ không làm chuyện không có lợi, thà rằng mình bị thương một chút, cũng muốn đối phương bị thương, đây luôn là tác phong của nàng.” Độc Cô Thiên Diệp nói. Bách Lý Như Yên bị thương nặng như vậy, quỷ dạ xoa chắc cũng không dễ chịu gì.

Quỷ dạ xoa càng nhăn mặt hon, từ khi nào mà nha đầu mình quen thuộc lại trở nên sát phạt quyết đoán như vậy?

“Nhưng mà, mặc kề như thế nào, ngươi khiến nàng bị thương, ta không thể tha thứ !" Độc Cô Thiên Diệp nói xong, bay tới trước quỷ dạ xoa.

Đồng thời, Tử Tiêu cùng Thất Nguyệt cũng tấn công Sát và Mãnh, bức họ tới một bên.

Khi Độc Cô Thiên Diệp bay tới, quỷ dạ xoa đã bật dậy khỏi vương tòa, đồng thời ngưng ra tử khí, hóa thành tấm lưới đánh về phía Độc Cô Thiên Diệp. Độc Cô Thiên Diệp xoay người, tránh được, lại phát hiện tấm lưới đuổi theo nàng.

Người bình thường, khi lịnh lực thoát ra khỏi thân thể chủ nhân, liên hệ với chủ nhân sẽ giảm bớt, nhưng nàng vẫn chưa gặp qua linh lực còn chịu sự khống chế của quỷ dạ xoa. Xem ra quỷ dạ xoa này thực lực không thể xem thường.

Độc Cô Thiên Diệp một bên tránh né, một bên ngưng tụ linh lực, sau đó hóa thành từng đọa hỏa vũ phóng tới lưới bay. Khi hỏa vũ cùng tử khí chạ vào nhau, phát ra âm thanh “xuy xuy xuy” rất nhỏ. Độc Cô Thiên Diệp mới phát hiện, quỷ dạ xoa phát ra không phải tử khí đơn thuần, mà là tinh khí thân thể của những người đó luyện hóa ra.

Lưới bị Độc Cô Thiên Diệp thiêu hủy, quỷ dạ xoa vung roi đánh Độc Cô Thiên Diệp. Tiên pháp này có chỗ tương tự với Bách Lý Như Yên, có lẽ tiên pháp của Bách Lý Như Yên là do quỷ dạ xoa dạy.

Linh thú của Độc Cô Thiên Diệp cùng những người khác nín thở nhìn trận chiến, mạo hiểm không thôi. Nhìn thấy Độc Cô Thiên Diệp lâm vào hoàn cảnh xấu, bọn họ đều lo lắng không thôi, nhất là đám Tiểu Hỏa.

Tiểu Hỏa thậm chí muốn tiến lên cùng Độc Cô Thiên Diệp chiến đấu, nhưng lại không thể để mặc Bách Lý Như Yên ở đây.

“Tỷ tỷ, thiêu chết hắn đi !” Tiểu Hỏa ở bên dưới hét to.

Độc Cô Thiên Diệp ngưng ra hỏa diễm bao trụ bàn tay, sau đó bắt lấy dây roi đang phóng tới. Roi dù sao cũng là do tử khí ngưng tụ, chạm vào hỏa diễm liền cháy rụi. Nhưng ta Độc Cô Thiên Diệp cũng bị tử khí ăn mòn, nhất thời huyết nhục mơ hồ, bất quá cũng có cơ hội phản thủ thành công.

Độc Cô Thiên Diệp cùng quỷ dạ xoa đấu xong một trận, giằng co giữa không trung.

“Vừa rồi còn nói Như Yên, thì ra ngươi cũng đủ ngoan độc !" Quỷ dạ xoa nói.

“Chỉ cần có thể giải quyết được ngươi, cho dù bị thương, cũng đáng !” Độc Cô Thiên Diệp hồi đáp.

“Không tệ ! Đủ quyết đoán, Đáng tiếc !” Quỷ dạ xoa nói xong, đợt tấn công thứ hai lại tới. Lần này là ngưng ra làn khói đen, sau đó đem chúng hóa thành một đám quỷ mị, đánh úp về phía Độc Cô Thiên Diệp.

Trong lúc đối thoại, Độc Cô Thiên Diệp đã có chuẩn bị trước, lần này, nàng dung linh kỹ hệ lôi đối phó với đám quỷ mị này.

Quỷ dạ xoa nhìn đám mây đen trên trời, nói: “Nếu là hai tram năm trước, cách này của ngươi còn có thể dung được. Nhưng là hiện tại, linh kỹ hệ lôi bình thương không thể nào đối phó được ta.”

Cấp bậc hiện tại của hắn đã có thể chống lại lôi điện ở một trình độ nhất định, linh kỹ hệ lôi bình thường, đối với hắn mà nói đã không có sức uy hiếp.

Độc Cô Thiên Diệp dẫn đạo lôi điện thứ nhất, nói: “Đây có phải là linh kỹ hệ lôi bình thương hay không, ngươi sẽ biết ngay.”

“Oanh…” Lôi điện đánh xuống, đánh vào giữa quỷ mị, vốn tưởng rằng sẽ bình an, nhưng không ngờ lại chết hơn phan nửa.

Quỷ dạ xoa nhìn tình cảnh trước mắt, kinh hãi: “Đây là chuyện gì?”

Công kích hệ lôi bình thường căng bản không thể nào tạo ra thương tổn lớn như vậy, nhưng tình huống bây giờ là sao?

Linh kỹ hệ lôi của Độc Cô Thiên Diệp, bởi vì lần trước trải qua lôi kiếp, khiến cho nàng lĩnh ngộ được quy tắc thiên phạt, phát ra công kích có hương vị thiên phạt, cho nên đám quỷ mị này đương nhiên là không chịu nổi, hồn phi phách tán.

“Lúc trước Thiên Diệp tiểu thư cũng dùng linh kỹ hệ lôi.” Một đệ tử thế gia đột nhiên lên tiếng.

Mọi người đều chú ý vào trận đấu, nghe được âm thanh của người nọ, nói: “Đương nhiên, chúng ta đều nhìn thấy mà !”

“Nhưng mà… nàng cũng dùng linh kỹ hệ hỏa.” Người nọ tiếp tục nói.

“Oanh…” Lời nói của người nọ khiến cho mọi người giống như bị sét đánh. Bây giờ, mọi người mới có phản ứng, Độc Cô Thiên Diệp sử dụng linh kỹ hệ lôi hai lần, nhưng vì mọi người tập trung vào chiến sự cho nên đều xem nhẹ việc này.

“Thiên Diệp tiểu thư là Linh sư song hệ !”

“Trờiơi, Thiên Diệp tiểu thư cư nhiên là Linh sư song hệ ! Không Linh đại lục không xuất hiện Linh sư song hệ lâu lắm rồi nha!”

“Lại còn xinh đẹp như vậy, thực lực mạnh mẽ như vậy, Thiên Diệp tiểu thư quả thực là nữ thần trong lòng ta!”



Ngồi một bên đang chữa thương, Bách Lý Như Yên nghe thấy âm thanh nghị luận của mọi người, khẽ cười. Nàng biết, bất luận đi đến đâu, Thiên Diệp vẫn luôn là tiêu điểm của mọi người.

Tử Tiêu vừa mới thu thập Sát xong, vừa vặn nghe thấy câu nữ thần kia, sắc mặt lập tức thay đổi. Hắn ngẩng đầu nhìn Độc Cô Thiên Diệp đang chiến đấu, nói: “Ừm, nàng quả thực luôn gây chú ý.”

Vì thế, trong lòng mỗ yêu nghiêt lại tính toán.

Thực lực của quỷ dạ xoa quả thực không tầm thường, cho dù là linh kỹ hệ lôi cũng chỉ có thể khiến hắn bị thương, không thể giết chết. Hơn nữa, vì khiến cho lực công kích càng mạnh, nàng không thể không dùng nhiều linh lực dẫn động thiên địa, qua một thời gian, nàng liền đuối sức.

“Linh lực của ngươi đã sắp cạn phải không? Đến lúc đó để xem ngươi còn có cái gì đến nàng cản nhóm Tử Minh của ta xuất hiện. ha ha…!” Quỷ dạ xoa nhìn tình trạng Độc Cô Thiên Diệp, cười to nói.

Thật ra, với thực lực của nàng, trong nhóm người trẻ tuổi đã có thể xem là mạnh nhất, cư nhiên có thể đối kháng với mình lâu như vậy, bất luận là độ phản ứng, độ nhạy bén của nàng đêu rất lợi hại, giống như một người từng trải qua vô số trận chiến. nhưng dù sao tuổi tác của nàng cũng còn quá nhỏ, cấp bậc thấp, linh lực lại không hùng hậu, bằng không chính mình hôm nay sẽ…

Độc Cô Thiên Diệp biết hiện tại mình không thể tiếp tục miễn cưỡng duy trì lôi kỹ. Nàng dùng tiểu lôi thu hút lực chú ý của quỷ dạ xoa, rồi lại dùng đại lôi đánh vào chính diện hắn.

“Phốc…” Quỷ dạ xoa phun ra một ngụm máu đen, cả người bị lôi điện đánh tới vương tòa khô lâu của hắn.

Không nghĩ tới Độc Cô Thiên Diệp lại ra một kích như vậy, ngay cả thời gian chống trả cũng không có. Lau vết máu nơi khóe miệng, hắn đột nhiên nở nụ cười quái gở, thanh âm trở nên khô khốc chói tai.

“Tốt, tốt, tốt ! Đã lâu rồi chưa có ai có thể đánh ta tới nổi hộc máu,: Quỷ dạ xoa nhìn Độc Cô Thiên Diệp, “Nhưng người khiến ta đổ máu, đều bị ta lột da rút gân biến thành khăn choàng cổ. Khà khà… Xem ra, hôm nay, ta lại có thêm một khăn choàng cổ mới rồi.”

Bách Lý Như Yên nghe quỷ dạ xoa nói vậy, mở to mắt, đã chữa thương xong. Hiện tại vết thương của nàng bởi vì nhờ có thân thể đặc thù cùng đan dược nên đã tốt lên bảy tám phần, nhìn bộ dạng quỷ dạ xoa như vậy, nàng nhanh chóng đến bên cạnh Độc Cô Thiên Diệp.

Bộ dạng này của quỷ dạ xoa, trước kia Bách Lý Như Yên từng thấy qua hai lần, cả hai lần đều là lúc hắn tàn bạo. Một lần là hắn giết sạch toàn bộ cư dân trong một tòa thành, một lần khác là khi hắn giết chết đối thủ, sau đó lột da rút gân người đó. Lúc ấy, thực lực của người còn cao hơn hắn một ít.

Hiện tại, hắn đã tiến vào trạng thái điên cuồng, sẽ phát ra toàn lực đến mức cao nhất. Độc Cô Thiên Diệp lại khô kiệt linh lực, cho dù ăn Hồi linh đan, cũng không có hiệu quả nhanh như vậy, nếu một mình đối phó hắn, chắc chắn không duy trì nổi nửa hiệp.

“Như yên, ngươi cũng đến sao? Hôm nay ta có thể có hai tấm da mỹ nhân, khà khà… Khi ngươi còn bé, ta còn nghĩ sau khi ngươi trưởng thành, làn da nhất định là tinh mỹ nhất, không nghĩ tới hôm nay lại có cơ hội lột nó xuống. Khà khà… các ngươi ngoan ngoãn lột da ra đi!”

Quỷ dạ xoa nói xong, đột nhiên thân thể xuất ra tử khí, chậm rãi hình thành một con quái thú diện mạo ghê tởm, cao hơn con người gấp mấy lần, cái miệng rộng mở lớn. Quái thú vừa hình thành đã tấn công hai người các nàng.

Độc Cô Thiên Diệp lấy ra Mị, tấu lên một khúc tiến công, âm công đánh tới quái thú. Mà Bách Lý Như Yên bấm tay niệm chú ngữ, rất nhanh liền ngưng ra một con quái thú, bất quá diện mạo tốt hơn con kia nhiều. Không cần chỉ huy, quái thú vừa hình thành liền bay thẳng tới đánh quái thú của quỷ dạ xoa. Sau đó nàng rút ra đại đao, tấn công quỷ dạ xoa.

“Như Yên, đao pháp và tiên pháp của ngươi là do ta dạy cho ngươi, bây giờ ngươi lại lấy ra đối phó ta, không cảm thấy là sẽ chịu thiệt sao?” Vẫn là âm thanh khô khốc như cũ, trong lòng là khinh thường Bách Lý Như Yên và Độc Cô Thiên Diệp.

Nhìn thấy Bách Lý Như Yên vào cuộc, khế ước thú của Độc Cô Thiên Diệp đồng loạt bay lên, tấn công quái thú của quỷ dạ xoa.

“Khà khà… Các ngươi muốn lấy nhiều khi ít sao?” Cho dù chỉ là mấy con linh thú, quỷ dạ xoa cũng không yên tâm, lại nổi lên ý trêu đùa.

“Mặc kệ có phải là lấy nhiều khi ít hay không, chỉ cần tiêu diệt được ngươi là được.”

“Vừa rồi ngươi đả thương Như Yên tỷ tỷ, giờ lại đả thương chủ nhân của ta, ngươi đáng chết!” Tiểu Hỏa nhìn quỷ dạ xoa, nói, “Còn nữa, ngươi cũng giống với quái thú của ngươi, quá xấu!”

Tiểu Hỏa nói xong, liền phun ra một đạo hỏa diễm hướng tới quỷ dạ xoa. Ngọn lửa lớn dần theo gió, không bao lâu sau liền hóa thành một đoàn lớn. Nhưng mặc dù ngọn lửa hung mãnh như thế, vừa tiếp xúc với tử khí liền trở nên suy yếu, sau đó nhỏ dần, gần như lụi tàn.

“Ha ha… Chỉ với ngọn lửa nhỏ nhoi đó mà muốn tiêu diệt tử khí chi vương của ta sao?” Quỷ dạ xoa phi thân ngồi lên lưng quái thú, cười to.

Mọi người cũng phát hiện, hiện tại hỏa công cungx chỉ đủ để gãi ngứa cho hắn, quái thú Bách Lý Như Yên ngưng ra đã bị quái thú của quỷ dạ xoa nhanh chóng xé rách, Bách Lý Như Yên cũng bị ảnh hưởng, bị thương. Nếu không phải nhờ Độc Cô Thiên Diệp đúng lúc kéo nàng ra, chỉ sợ ngay cả nàng cũng chết dưới tay quái thú.

“Hừ, vậy thì để xem tử khì chi vương của ngươi lợi hại, hay hỏa diễm chi vương của ta lợi hại!” Tiểu Hỏa bị quỷ dạ xoa chọc giận, trực tiếp phun ra kim hỏa.

Độc Cô Thiên Diệp nhìn người bên dưới, rồi lại nhìn kim hỏa do Tiểu Hỏa phun ra, đột nhiên nhắm hai mắt lại.

“Tại sao Thiên Diệp tiểu thư lại nhắm mắt?”

“Đúng vậy, thật nguy hiểm!”

“Chẳng lẽ nàng chịu thua?”

“Sao có thể?! Thiên Diệp tiểu thư sẽ không nhận thua!”

“Chẳng lẽ là Thiên Diệp tiểu thư còn bí pháp chưa dùng?”

Người bên dưới nhìn Độc Cô Thiên Diệp nhắm mắt, một đám đều khẩn trương. Tử Tiêu hô hấp căng thẳng, nếu không nghĩ tới Độc Cô Thiên Diệp muốn tự mình giải quyết quỷ dạ xoa, hắn đã sớm ra tay rồi, sao còn có thể im lặng đứng nhìn ở dưới này.

Ngay lúc những người đó thảo luận không ngớt, mấy người trên trời đột nhiên biến mất.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 7.3 /10 từ 13 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status