Tình đắng (Cường yêu, độc nhất vô nhị giữ lấy)

Chương 631: Vỡ nước ối, sắp sinh (3)

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Đang tải ảnh, vui lòng đợi xíu Ngay thời điểm An Noãn đang chuẩn bị cho công ty mới, cô nhận được cuộc điện thoại của Lâm Dịch Xuyên, “An Noãn, anh nghe nói em từ chức? Có chuyện gì xảy ra vậy?” Xem ra Lee đã ém tin tức nên giờ Lâm Dịch Xuyên mới biết chuyện

Cô cười, nói với anh: “Bởi vì em đột nhiên không muốn đi làm thuê cho người khác nữa.” “Là sao? Không phải Lee ép em?” “Anh ta ép em làm gì? Em từ chức là bởi vì em muốn tự mở công ty của riêng mình.” “Thật sự là vì lý do này?” Lâm Dịch Xuyên có vẻ vẫn còn nghi ngờ

“Lão Lâm, thật là như vậy đấy, em đang muốn gọi điện thoại cho anh để hỏi về những điều kiện cần để mở công ty và cả những vấn đề trong quá trình thực hiện nữa2đây.” Lâm Dịch Xuyên ở đầu bên kia cười khẽ, anh nói: “Cái này đơn giản, giờ anh đang có thời gian, có thể cho em một bài giảng đơn giản.” Cô nói đùa: “Có cẩn thù lao không ạ?”

“Thù lao à, như vậy đi, hôm nào anh có cơ hội đến Bắc Kinh, em mời anh ăn cơm nhé.” An Noãn cười, “Yên tâm, chỉ cần anh đến Bắc Kinh, em sẽ mời anh đi ăn cơm.” An Noãn tìm giấy bút ghi chép lại những điều cần lưu ý mà Lâm Dịch Xuyên nói

Cuối cùng, Lâm Dịch Xuyên đột nhiên hỏi: “NoAn Noãn, tài chính của em đủ không? Không đủ hãy để anh góp vốn cùng” “Em muốn bắt đầu từ công ty nhỏ, sau đó từ từ mở rộng quy mô, tài chính khởi động em đủ rồi

Em cũng có ít tiền riêng, cả ba8bác của em cũng góp vốn cùng, ông ngoại cũng cho một ít nữa.” Lâm Dịch Xuyên ở đầu bên kia nở nụ cười

“Nhiều người mới tốt, An Noãn, em sinh một đứa không đủ đâu, phải sinh mấy đứa vào.”

An Noãn hơi giật mình đưa tay sờ lên bụng mình, trong lòng cô thầm nghĩ chỉ cần có một đứa bé này cũng đủ rồi

“Lão Lâm, cảm ơn anh, chờ công ty của em thành lập, em nhất định sẽ mời anh ăn cơm.” “Nhất định phải thể rồi, chờ em mở công ty, dù có bận đến mấy anh cũng sẽ đích thân đến trình diện, chúc mừng em.” Có kế hoạch, An Noãn lập tức bắt đầu hành động, cô hẹn Judy ra ngoài

Trước kia Judy tốt nghiệp trường thiết kế kiến trúc, còn từng làm trợ lý đặc biệt của Lee, có sự trợ giúp9của cô ấy, rất nhiều chuyện đều trở nên đơn giản hơn

“An Noãn, bản kế hoạch và những điểm cần chú ý này của cô rất kĩ càng.” An Noãn cười

“Đúng thế, tôi có cao nhân chỉ điểm mà.” “Là anh trai của cô, Tổng giám đốc thẩm của tập đoàn Thẩm thị?” An Noãn lắc đầu.

“Ngài Mạc?”

An Noãn nhướng mắt.

“Vậy tôi thực sự không nghĩ ra được, cao thủ ở bên cạnh cô, tôi chỉ nghĩ ra được hai người này.” “Là Aaron, vừa đúng lúc anh ấy gọi điện cho tôi, sau đó tôi nhờ anh ấy chỉ điểm giúp luôn.” Judy cười tủm tỉm, cổ nhìn vào mắt An Noãn rồi nói nghiêm túc: “An Noãn, tôi nói mấy câu cổ đừng giận nhé

Tôi cảm thấy Aaron thật sự rất được

Lúc còn làm ở Tổng công ty, tôi và Lee cùng một phe nên tôi đã2từng đắc tội với Aaron, nhưng anh ấy vô cùng độ lượng, hoàn toàn không thù hằn gì tôi cả

Lần này tôi từ chức, Aaron biết nên đã đích thân gọi điện cho tôi, giữ tôi lại

Có biết không, Boss lớn vẫn nhớ tôi đã từng mang đến nhiều lợi ích cho công ty, anh ấy nhớ hết đấy

Tôi thật sự bị cảm động, nhưng tôi vẫn từ chối, bởi vì nếu còn làm ở JM thì tôi vẫn là người của Lee, tôi cũng không muốn tiếp tục bị anh ta dắt mũi dẫn đi nữa.”

“Aaron đúng là người rất được, cho nên trong những năm qua ở công ty, anh ấy nhận được khá nhiều lời khen ngợi.” “Anh ấy không giống Lee

Lee đặt nặng lợi ích của bản thân, còn thứ Aaron nhìn thấy lại là lợi ích của công ty

Anh ấy nói tôi từ chức2là một tổn thất lớn của công ty, cho nên dù thế nào cũng muốn tôi quay trở lại

An Noãn, cô gái nào yêu được Aaron nhất định sẽ rất hạnh phúc.”

An Noãn nhìn Judy, đột nhiên phát ra ý tưởng, “Tôi cảm thấy cô và anh ấy rất xứng đôi.” Judy trợn mắt liếc có một cái, “Đừng đánh trống lảng nhé, tôi thật sự cảm thấy Aaron rất tốt, cô không thử suy nghĩ một chút à? Tôi còn nhớ có một thời gian anh ấy đã vì cô mà ở lại Trung Quốc, những thành viên trong Hội đồng quản trị ở tổng công ty rất bất mãn với anh ấy, nhưng anh ấy hoàn toàn không để ý mà ở lại nơi này cùng cô

Có mấy lần đang họp khẩn cấp, anh ấy nghe điện thoại xong đột nhiên đi thẳng ra ngoài, chúng tôi đều biết đó là vì cô.”

An Noãn hít sâu một hơi, cười và ngắt lời Judy, “Tôi đang nghi ngờ Aaron đã hối lộ cho cô cái gì đấy

Không giấu gì cố, tôi thật sự rất thích cuộc sống một mình ở hiện tại, cảm giác không có gì ràng buộc, tự do vui vẻ

Cho dù là tôi có

bên Mạc Trọng Huy hay Aaron thì cũng đừng hòng được mở công ty như bây giờ

Trong khoảng thời gian này tôi vẫn luôn một mình nên đã quen rồi, cũng đã nghĩ thông suốt, phụ nữ không nhất định phải phụ thuộc vào đàn ông để sống, giá trị của phụ nữ phải được thể hiện bởi chính mình

Sau khi trải qua mối tình khắc cốt ghi tâm với Mạc Trọng Huy, tôi dần dần nhận ra quá yêu một người sẽ rất dễ dàng mất đi bản thân

Thật đấy, vì anh ta mà ngay cả bản thân mình cũng không nhận ra mình nữa, càng không thể tưởng tượng được khi mất đi anh ta thì sẽ biến thành cái dạng gì, quả kinh khủng, tôi không muốn tiếp tục yêu như vậy nữa.”

Judy mỉm cười, đồng ý, “Đúng là như thế thật, tâm đã chết rồi thì có làm gì cũng vô dụng

Lee đến cầu xin tôi rất nhiều lần, nhưng tôi đã không còn cảm giác

Tôi muốn sống và chính mình một lần.” An Noãn bận rộn liên tiếp mấy ngày, khi cảm thấy mình hơi mệt một chút là cô sẽ cho mình một ngày nghỉ

Mặc dù rất nóng lòng thành lập công ty, nhưng cô cũng phải chăm sóc tốt cho mình

Nếu xảy ra chuyện gì thì mọi người trong nhà sẽ rất lo lắng cho cô.

Tối hôm đó, cô nhận được một cuộc điện thoại từ số lạ, nhìn hơi quen mắt

Cô ấn nút nghe, vậy mà lại nghe được giọng của Đường Tĩnh Vi vang lên ở đầu bên kia

“An Noãn, bác là mẹ của Mạc Trọng Huy.” Bờ môi An Noãn hơi giật nhẹ, cô đáp lại lịch sự mà xa cách: “Bác Đường”

“An Noãn, là như vậy, bác muốn hẹn cháu ra gặp mặt, không biết cháu có rảnh hôm nào không?” An Noãn nhìn ra bầu trời đen kịt ở bên ngoài, giờ phút này trái tim cô chắc cũng có màu sắc như vậy

“Rất xin lỗi bác, hiện giờ bụng cháu hơi lớn, đi ra ngoài không tiện lắm.” “Vậy à?” Đầu bên kia có vẻ thất vọng, “Bác sẽ không làm mất nhiều thời gian của cháu đâu, bác chỉ muốn nói với cháu mấy câu thôi.” An Noãn cười, nhẹ nhàng nói: “Có chuyện gì bác cứ nói trực tiếp ở trong điện thoại di ạ, cháu thật sự không tiện ra ngoài.” Đường Tỉnh Vi lại thở dài thườn thượt, “Vậy thôi, cháu cứ ở nhà nghỉ ngơi cho tốt, chúng ta hẹn lại lần sau.” cúp điện thoại, trong lòng An Noãn thấy hơi không thoải mái, thì ra từ chối người khác cũng sẽ thấy khó chịu như vậy

Nhưng An Noãn không ngờ được rằng, hôm sau Đường Tĩnh Vi lại tự mình đến nhà cô

May mà bác hại không có ở nhà, nếu không bà ta nhất định sẽ bị quét ngay ra cửa.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.4 /10 từ 160 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status