Tình đắng (Cường yêu, độc nhất vô nhị giữ lấy)

Chương 709: Người như anh rất nguy hiểm (1)

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Đang tải ảnh, vui lòng đợi xíu Nói không khoa trương chút nào, đây là đồ ăn ngon nhất có được ăn sau khi đến Bắc Kinh sáu năm

Món nào cũng vừa miệng nên bất giác cô đã ăn nhiều

Nhìn vẻ đắc ý trong mắt Thẩm Thần Bằng, cô có chút hối hận

Anh hài lòng xoa đầu cô: “Thế nào? Mùi vị không tệ đúng không? Đầu bếp ở đây toàn là đỉnh cao trong nước.” Đồng Hiểu đẩy tay anh ra, thấp giọng nói: “Mong anh tôn trọng một chút, đừng động vào người tôi.” “Được được được, em muốn ăn thêm chút nữa không?” Đồng Hiểu đứng lên: “Không ăn nữa, tôi nó rồi, cảm ơn anh.” Thẩm Thần Bằng không nhìn nổi cái dáng vẻ khách sáo, cố gắng kéo dãn khoảng cách của cô.

“Đi thôi, tôi đưa em về nhà.”.

Thẩm Thần Bằng thận trọng lái xe, anh cố ý2thăm dò: “Chung cư của tôi ở gần đây, em có muốn vào ngồi chơi một lúc không?” Đồng Hiểu phản ứng rất mạnh, lạnh lùng trả lời: “Không muốn, hoặc là đưa tôi về nhà, hoặc là thả tôi xuống.” Thẩm Thần Bằng hừ lạnh một tiếng, ngoan ngoãn lái xe đưa cô về nhà.

“Tại sao em không thuê nhà ở gần trường học?”

Cô nhìn ra ngoài cửa sổ, hờ hững trả lời: “Nhà ở gần trường quá đắt.”

“Có thể đặt bao nhiêu chứ, vả lại đắt chút thì đã sao, thời gian so với tiền bạc, cái nào quan trọng hơn?”

“Đối với người có tiền như các anh, tiền đương nhiên chẳng là gì cả

Nhưng đối với người không có tiền, ý nghĩa của tiền quan trọng hơn nhiều

Anh vĩnh viễn sẽ không có cảm giác không có tiền đói bụng, muốn mua đồ9nhưng không nỡ mua.” Thẩm Thần Bằng nhướng mày hỏi: “Em từng có cảm giác này à, theo tôi biết, tiền lương ở Anh Đốn không hề thấp đúng không?”

Đồng Hiểu không muốn dài dòng cái đề tài này với anh nữa

“Đồng Hiểu, nhà em có những ai, kể cho tôi nghe đi.”

“Tôi không muốn nói.”

Thẩm Thần Bằng bĩu môi: “Vậy em nói cho tôi biết em có những hứng thú sở thích nào, tôi xem hai chúng ta có hợp nhau không?” “Tôi không có hứng thú sở thích.” “Trùng hợp vậy, tôi cũng không có hứng thú sở thích gì, hai chúng ta nhất định có thể hợp nhau rồi, cùng nhau phát triển hứng thú sở thích giống nhau, em thấy sao?” Đồng Hiểu cau mày lại, châm biếm: “Kiểu người như anh, hứng thú sở thích không phải là người đẹp xe6sang à?” Thẩm Thần Bằng cười: “Đúng vậy, tôi yêu người đẹp, nhưng người đẹp không yêu tôi

Em nói cho tôi biết, bình thường người đẹp thích cái gì, dùng cách gì mới có thể theo đuổi được người đẹp?” Đồng Hiểu nhìn ra ngoài cửa sổ, không nói gì

Xe đến tiểu khu của Đồng Hiểu, Thẩm Thần Bằng cũng xuống xe

Đồng Hiểu dừng bước lại, hờ hững nói: “Anh về đi, hôm nay cảm ơn anh.” “Tôi đã đến rồi, cho tôi vào nhà uống cốc nước đi, lái xe hơn một tiếng, tôi khát rồi.” Đồng Hiểu cắn môi, vẫn lạnh lùng nói: “Đã muộn thế này rồi, không tiện lắm.” “Đồng Hiểu, sao em lại như vậy chứ, tôi mời em ăn cơm, em mời tôi uống nước cũng không được sao? Em cảm thấy tôi vào nhà em sẽ làm gì em?0Nếu tôi thật sự muốn dùng sức mạnh với em thì tôi đã không đợi đến bây giờ rồi.” “Xin lỗi, tôi không có ý đó.” “Vậy em cho tôi vào nhà uống cốc nước đi.” Thẩm Thần Bằng đi trước cố

Đồng Hiểu chạy đến chặn đường anh: “Không được, anh không thể vào.” “Đồng Hiểu, sao em lại khó theo đuổi như vậy chứ? Đổi thành cô gái khác, được tôi nhìn trúng nhất định chính là vinh hạnh” “Vậy anh đi tìm những cô gái đó đi!” “Đồng Hiểu, em!” Thẩm Thần Bằng tức điên lên.

Đồng Hiểu hít sâu một hơi, quyết định nói cho rõ ràng: “Hôm nay cảm ơn anh đã mời tôi ăn cơm, nhưng tôi không muốn có lần sau nữa

Hôm nay lúc làm việc, tôi luôn rất thấp thỏm, rất sợ, tôi hy vọng sau này anh đừng dọa7tôi như vậy nữa.”

“Mời em ăn bữa cơm đã dọa em rồi? Hay là em sợ tôi làm em mất mặt trước đồng nghiệp của em?” Đồng Hiểu không lên tiếng, anh coi như cô ngẩm thừa nhận.

“Đồng Hiểu, em đang chơi trò lạt mềm buộc chặt với tôi à? Thật ra tôi thích người phụ nữ trực tiếp hơn.” Khóe miệng Đồng Hiểu co rút: “Tôi không muốn chơi lạt mềm buộc chặt, mỗi câu tôi nói đều là thật lòng

Tôi chỉ muốn làm một người đơn giản, tìm một người yêu bình thường

Nhưng anh quá cao quý, tôi không với nổi.” An Noãn quyết định hôm nay đích thân dưa Đinh Đinh đi nhà trẻ, thuận tiện hỏi giáo viên biểu hiện của con ở trường học, gần đây cô mới nhận hạng mục mới, bận rộn không có thời gian để ý đến hai đứa bé

Nhưng lúc cô xuống tầng ăn sáng, Thẩm Thần Bằng đã ngồi ở phòng ăn, cười nói với cô: “Noãn Noãn, hôm nay anh đưa cháu đi học giúp em.” An Noãn nhướng mày: “Gần đây anh luôn đưa đón Đinh Đinh, lấy đâu ra nhiều thời gian như vậy? Không cần làm việc à?” Thẩm Thần Bằng hắng giọng: “Ngày nào anh cũng đưa Đinh Đinh đến trường học rồi đến công ty

Anh phát hiện thằng bé lớn như vậy rồi mà thời gian anh ở bên cạnh nó rất ít, muốn bù đắp thật tốt

Nếu như mãi mà không tìm được vợ, sau này nó còn chăm sóc anh lúc về già nữa.” An Noãn bật cười một tiếng

Cô ngồi xuống đối diện Thẩm Thần Bằng, thấp giọng nói: “Hôm nay em đưa con đi, vừa vặn trao đổi với giáo viên chút.” “Không cần!” Thẩm Thần Bằng rất kích động, nói xong hối hận ngay: “Ý anh là ngày nào anh đưa đón thằng bé, cô giáo cũng đều nói với anh Đinh Đinh ở trường học biểu hiện rất tốt.”

“Thật không?” An Noãn nhướng mày: “Nó ở nhà nghịch ngợm như vậy, ở trường học thật sự biểu hiện rất tốt à?” “Thật mà, cô giáo còn nói nó rất có quy củ, cũng chỉ thỉnh thoảng nghịch ngợm một chút.” An Noãn suy nghĩ rồi nói: “Vậy em đi cùng anh.” “Không được!” Thẩm Thần Bằng vẫn phản ứng rất mạnh: “Anh không muốn đưa Đinh Đinh rồi còn phải đưa em đến công ty

Em đến công ty với Huy đi” An Noãn híp mắt lại: “Hôm nay anh ấy không cần đến công ty, ở nhà với Đông Đông” “Dù sao anh cũng không cần em đến trường cùng, người khác còn tưởng chúng ta là vợ chồng đấy.” An Noãn đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, tùy ý hỏi: “Đúng rồi, em nghe nói có hôm anh dẫn một cô gái đến câu lạc bộ Noãn à?” Thẩm Thần Bằng rất kích động: “Ai nói với em, Chung Hân Nhiên nói à?”

An Noãn ngẩng đầu lên nhìn anh: “Cô Chung? Người anh đưa đến câu lạc bộ là cô Chung à?”

Vì không muốn khiển An Noãn nghi ngờ, anh khẽ “Ừm” một tiếng

An Noãn lập tức mắng: “Anh đúng là đồ khẩu thị tâm phi, luôn miệng nói không thích cô Chung, nhưng lại ngấm ngầm qua lại, anh đến nỗi như vậy hả? Nếu như anh thích thật, bọn em còn có thể giúp anh một tay.”

Thẩm Thần Bằng phiền não hậm hực: “Không phải kiểu quan hệ như em nghĩ đâu, chỉ là ăn cơm cùng nhau thôi.”

“Được rồi, không cần giải thích, có thể đưa đến câu lạc bộ Noãn ăn cơm, đủ để chứng minh vấn đề rồi

Hôm nào anh đưa về nhà ăn cơm đi.”
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.4 /10 từ 160 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status