Toàn chức cao thủ

Chương 1270: Bảng xếp hạng vũ khí

Edit & beta: Hoa Mùa Hạ

"Ha ha, nói chuyện tiết tấu không biết nhục hả?" Diệp Tu bỗng chen vào.

Hoàng Thiếu Thiên nghe vậy lập tức nhớ ra lúc nãy, mình hô hào "Sắp thắng rồi", tên này lại bảo chẳng thấy. Hiển nhiên, Diệp Tu nhởn nhơ là vì biết rõ phong cách của Hoàng Thiếu Thiên, đoán được hắn sẽ không thể phối hợp mượt với Chu Trạch Khải quá lâu. Quả nhiên, Hoàng Thiếu Thiên mới mạnh miệng tuyên bố xong thì tạch tiết tấu ngay, đến Chu Trạch Khải còn phải "Ý" một tiếng, chứng tỏ sức phán đoán của Hoàng Thiếu Thiên quá tệ.

Sắp thắng mẹ gì? Sắp tự vả mặt thì có!

"Tất cả đứng im! Ân oán cá nhân, solo giải quyết!!" Hoàng Thiếu Thiên đột nhiên quát.

Mọi người đều sửng sốt, xoay góc nhìn qua lại như đang ngắm nghía lẫn nhau.

Sau đó Mộc Vũ Tranh Phong hạ nòng pháo khỏi vai, Phong Thành Yên Vũ bỏ pháp trượng đang giơ cao xuống, Nhất Thương Xuyên Vân đút hai súng vào vỏ, Lạc Hoa Lang Tạ chạy nãy giờ mới tới, ngó qua ngó lại một hồi, cũng bèn cắm trọng kiếm xuống đất. Người đội B mình còn đồng ý ngừng bắn, Vu Phong là đồng đội cũ của Hoàng Thiếu Thiên thì càng không thể không nể mặt.

Khán giả bên ngoài trợn tròn mắt.

Clgt?

Ủa ủa đang đấu đoàn đội mà? Tự dưng đứng yên hết, để hai người solo vậy đó hả? Đùa nhau à? Thiếu nghiêm túc thế? Cho mục sư lên lôi đài là đã lập kỷ lục lịch sử All-Stars rồi, giờ dắt nhau ra solo giữa trận đoàn đội... Còn đoàn đội gì nữa?

Ê nhưng... có vẻ vui!

Sau giây lặng ngắt như tờ, cả nhà thi đấu phấn khích hẳn lên. Má, Ngôi Sao Cuối Tuần năm nay vui vãi bây ơi! Thiếu nghiêm túc thì sao? Nghiêm túc ăn được không? Thích nghiêm túc về coi mỗi tuần mười trận đi bạn! Ở đây chơi lầy mới sướng!

Các nhân vật trong chiến trường đều cất vũ khí. Diệt Sinh Linh vừa chạy tới, đang định giúp Đường Hạo, giờ thấy vậy cũng không biết nên làm thế nào mới phải.

"Bên này sao đây? Cũng cho solo luôn hả?" Tiêu Thời Khâm cất tiếng hỏi. Vương Kiệt Hi với Đường Hạo vẫn đang vật nhau ra đánh kìa!

Đách ai trả lời. Mọi người đã vây quanh Quân Mạc Tiếu và Dạ Vũ Thanh Phiền chờ coi ẩu đả rồi. Diệt Sinh Linh đứng ngẩn người, nhìn tới nhìn lui. Thôi, ôm hộp máy chạy qua coi chung luôn.

"Chú em chắc chắn muốn solo không? Chú em chết rồi là bên đó mất hai người nha." Diệp Tu nói.

"Hừ, thằng sẽ chết là anh." Hoàng Thiếu Thiên nói.

"Nhờ tiết tấu của chú em hả?" Diệp Tu không quên troll.

"Cút cút cút cút cút!" Hoàng Thiếu Thiên ăn troll xịt máu.

"Ok!" Diệp Tu khiển Quân Mạc Tiếu bước tới trước một bước.

Hoàng Thiếu Thiên hít sâu, sắc mặt dần lạnh lùng như sát thủ. Dạ Vũ Thanh Phiền nhấc kiếm quang Băng Vũ bên người, chuẩn bị lướt lên.

"Khoan!" Diệp Tu đột nhiên quát.

"Khoan cái gì?" Hoàng Thiếu Thiên nổi giận. Vào mode hết rồi, khoan là wtf?!

"Trọng tài, trọng tài nghe thấy tôi không?" Diệp Tu cất cao giọng.

Xung quanh tĩnh lặng mấy giây, sau đó kênh chung hiện lên một dòng chat.

Hệ thống: "Muốn gì?"

Khán giả cười lật ghế. Chào các bạn người chơi, đây là thông báo chính thức từ hệ thống: "Muốn gì?" Cứu, cười chết bố rồi.

"Cho xin tắt voice chat tạm thời được không?" Diệp Tu nói.

"Anh đi chết đi!" Hoàng Thiếu Thiên gào to. Chẳng chờ thêm nữa, Dạ Vũ Thanh Phiền lập tức Rút Đao Trảm!

Diệp Tu trả lời bằng một cú Trượt Đất. Quân Mạc Tiếu trượt dưới lưỡi kiếm, cắt sát vào cướp quyền tấn công. Dạ Vũ Thanh Phiền nhảy lên, Ngân Quang Lạc Nhẫn đâm xuống Quân Mạc Tiếu đang nằm dưới đất. Ô Thiên Cơ trong tay Quân Mạc Tiếu hóa thành chiến mâu, Long Nha nhắm thẳng Dạ Vũ Thanh Phiền trên không trung. Mâu dài kiếm ngắn, Dạ Vũ Thanh Phiền chắc chắn sẽ trúng chiêu trước.

Tuy nhiên Hoàng Thiếu Thiên không hổ là cao thủ hàng đầu, trong tình huống đó hắn lại có thể bẻ cho lưỡi kiếm va vào Ô Thiên Cơ, biến chiêu tấn công thành một hit đỡ đòn.

Keng!

Hai món vũ khí bạc va chạm. Dạ Vũ Thanh Phiền thừa cơ đáp đất, kiếm trong tay không ngừng dù chỉ một khắc. Tiên Nhân Chỉ Lộ!

Đây là chiêu hất văng, nhưng Quân Mạc Tiếu đang nằm lăn trên đất nên hiệu ứng hất sẽ đổi thành đông cứng có xác suất. Diệp Tu biết rõ điều này, bèn cho Quân Mạc Tiếu lăn một vòng sang bên. Lưỡi kiếm quét sát qua hắn, rạch bùn đất văng tung tóe. Quân Mạc Tiếu thuận thế bật dậy, ném một quả lựu đạn, Dạ Vũ Thanh Phiền thu kiếm giơ lên. Ầm! Lựu đạn nổ tung giữa hai người.

Người xem căng thẳng theo dõi trận đấu mà không dám chớp mắt. HP cả hai nhân vật đều không còn nhiều, đôi bên chỉ cần một cơ hội sẽ có thể dứt điểm đối thủ. Thế tấn công của tuyển thủ chuyên nghiệp không chỉ gói gọn trong việc tung chiêu, bởi họ luôn sẽ chuẩn bị cho tràng liên kích sau đó. Diệp Tu và Hoàng Thiếu Thiên đánh rất thận trọng vì ai cũng ngầm hiểu thắng thua chỉ quyết định bởi một hit.

Khói lựu đạn chưa tan, Quân Mạc Tiếu đã lao lên tấn công. Áo Choàng Bóng Đêm xuất hiện giữa làn khói trông rất quái dị, nhưng Hoàng Thiếu Thiên đã quá rành rẽ mấy ngón trò của Diệp Tu, lẽ nào không đề phòng sẵn? Tích tắc lựu đạn bị chém nổ, hắn đồng thời cũng cho Dạ Vũ Thanh Phiền nhảy lùi né chiêu.

Áo Choàng Bóng Đêm chụp hụt, Hoàng Thiếu Thiên đắc ý đang định mở miệng troll nhau, bỗng cảm thấy lớp đất dưới chân lún xuống.

Thuật Độn Thổ Chém Đầu!

Quân Mạc Tiếu đột ngột từ dưới lòng đất chui ra, ai nấy hoảng hốt ồ lên. Lúc này khả năng phản ứng imba của Hoàng Thiếu Thiên mới lộ rõ. Hắn không lường trước được chiêu độn thổ, thế mà Dạ Vũ Thanh Phiền vẫn kịp nhảy lùi thêm bước nữa bằng bản năng và tốc độ tay cực cao, đã vậy còn chém thêm một nhát kiếm. Thời gian eo hẹp, nhát kiếm này chỉ là một hit chém bình thường chứ chẳng phải kỹ năng, dễ dàng bị cú bật của Quân Mạc Tiếu hất văng. Hắn vung tay về phía Dạ Vũ Thanh Phiền.

Ném Cát!

Không muốn ăn debuff mù, Hoàng Thiếu Thiên vội xoay góc nhìn. Biết Diệp Tu sẽ lợi dụng, Dạ Vũ Thanh Phiền vừa quay mặt vừa giương kiếm. Tam Đoạn Trảm! Cả người Dạ Vũ Thanh Phiền vút đi theo kiếm, thoát khỏi Ném Cát.

Tam Đoạn Trảm do Hoàng Thiếu Thiên sử dụng không đưa hắn đi quá xa, chỉ vỏn vẹn vài ô thôi. Giữa ánh kiếm lấp loáng, Dạ Vũ Thanh Phiền đột nhiên xuất hiện sau lưng Quân Mạc Tiếu, hit thứ ba của Tam Đoạn Trảm chém tới.

Quân Mạc Tiếu chẳng quay đầu. Hắn gác Ô Thiên Cơ lên vai, soạt một tiếng giương rộng, nhát kiếm chém trúng mặt khiên. May mà Khiên Thiên Cơ không hóa giải toàn bộ sát thương, Hoàng Thiếu Thiên coi như cũng có lời.

Hay là mình cứ bất chấp hết quẩy luôn đi heng?

Một ý nghĩ nhảy ra trong đầu Hoàng Thiếu Thiên. HP Quân Mạc Tiếu còn ít hơn Dạ Vũ Thanh Phiền do bị hắn và Nhất Thương Xuyên Vân focus lúc nãy. Bây giờ Quân Mạc Tiếu dùng khiên đỡ đòn là hành động bất đắc dĩ, nếu Dạ Vũ Thanh Phiền quẩy đủ nhiệt tình, sát thương đủ đậm, cũng có khả năng tiễn hắn về trời.

Nhưng Hoàng Thiếu Thiên chưa nghĩ xong, Tam Đoạn Trảm chưa rút về, Quân Mạc Tiếu đã giữ nguyên tư thế che ô, phốc một cái nhảy lùi.

"Đồ xảo quyệt!" Hoàng Thiếu Thiên mắng. Cú nhảy với tấm khiên còn đang giương rộng khiến Dạ Vũ Thanh Phiền hết đường đánh tiếp, mà khi Quân Mạc Tiếu thu ô, có thể chờ đợi phía sau sẽ là cơn bão kỹ năng cận chiến của tán nhân!

Ơ khoan, có gì đó sai sai?

Mình sao thế này...

Hoàng Thiếu Thiên kinh ngạc phát hiện, Dạ Vũ Thanh Phiền đang trong trạng thái choáng váng!

Hắn hoảng hồn hiểu ra.

"Thuẫn Kích đó..." Một giọng nói vang lên giữa đám người đứng xem. Cả hội quay đầu, thấy là Vương Bất Lưu Hành.

"Sao anh qua đây rồi?" Tiêu Thời Khâm vừa hỏi vừa chuyển góc nhìn.

"Đánh xong rồi." Vương Kiệt Hi đáp.

Quả nhiên, bên kia đã không còn bóng dáng Đường Tam Đả. Chỉ có thể là xanh cỏ.

Bên này solo cũng sắp xong. Đại cục đã định, Hoàng Thiếu Thiên mắng chửi không ngớt, lời lẽ tràn đầy ấm ức.

Quân Mạc Tiếu vác ô nhảy lùi hòng hạn chế Dạ Vũ Thanh Phiền tấn công? Quá ngây thơ! Thuẫn Kích đó con, là Thuẫn Kích của kị sĩ đó con! Cái chiêu Thuẫn Kích gây choáng khi trúng mục tiêu ấy.

Hoàng Thiếu Thiên ban đầu không nhận ra do Thuẫn Kích là chiêu cấp cao, thêm vào khi Ô Thiên Cơ giương rộng, ai cũng vô thức cảm thấy nó chỉ như cái ô mà thôi. Tác dụng của khiên vẫn có nhưng không thật sự là khiên đúng nghĩa. Quân Mạc Tiếu vác ô trên vai nhảy lùi, ai mà ngờ trong đó còn giấu cả một kỹ năng cấp cao như Thuẫn Kích?

Dạ Vũ Thanh Phiền ăn choáng, Quân Mạc Tiếu liên kích một cách ez. HP bọt bèo, Dạ Vũ Thanh Phiền chịu không nổi một đợt sát thương, ngã xuống giữa tiếng mắng ngợp trời của Hoàng Thiếu Thiên.

Đến đây đội A chỉ còn hai mạng: Chu Trạch Khải và Tiêu Thời Khâm - người mới vào trận đã bị biến thành khán giả. Đội B hơi thiếu thốn máu nhưng năm mạng vẫn sống sờ sờ. Kết quả trận đấu đã không còn gì khó đoán.

Vương Kiệt Hi đánh xong Đường Hạo quay về, đứng ở một vị trí mà Tiêu Thời Khâm nhìn phát ra ngay: Chỗ có thể lập tức liên thủ Diệp Tu giáp công Diệt Sinh Linh.

"Vậy xong luôn hả?" Tiêu Thời Khâm trưng cầu dân ý.

"Ủa vậy hai mình vô đây làm gì?" Vu Phong hỏi Tiêu Thời Khâm. Hai người vác vũ khí chạy hộc máu vào, đứng xem một trận solo, rồi... rồi thôi hết chuyện.

"Hay hai ông cũng solo một phát?" Có người trong đám đông kêu lên.

"Nghỉ." Tiêu Thời Khâm không hứng thú lắm.

"Ừ, khỏi đâu." Vu Phong cũng chẳng ham.

"Vậy dứt điểm đi!" Vương Kiệt Hi nói, Vương Bất Lưu Hành vung chổi đập mặt Diệt Sinh Linh. Tiêu Thời Khâm phản ứng theo bản năng, né tránh, giáng trả. 5 vs 2, đội B thắng không chút áp lực.

Đối Kháng All-Stars thế là kết thúc. Khán giả trên khán đài và khán giả trước tivi đều chưa hết phê pha. Giai đoạn 5v2 cuối cùng không có gì để xem, nhưng trước đó thì điểm sáng vô số. Chỉ buồn cho bên phát sóng, vì trận đoàn đội có thể nói là bữa tiệc thịnh soạn nhất event Ngôi Sao Cuối Tuần, thế mà bữa tiệc đêm nay chỉ trôi qua trong năm phút.

"Mới năm phút thôi đấy à?" Tất cả mọi người đều chẳng tin nổi.

Quả là năm phút đồng hồ ngoạn mục!

</table


Edit & beta: Hoa Mùa Hạ

Thông thường event Ngôi Sao Cuối Tuần sẽ kết thúc tại đây, nhưng vì trận cuối hay mà ngắn nên khán giả cứ thấy thòm thèm thế nào. Ba ngày kịch tính đã qua rồi đấy à? Tiếc quá đi.

Thế nhưng thắng bại đã phân, dàn tuyển thủ hai đội đã rời phòng đấu. Họ không đi xuống mà đứng lại trên sân trò chuyện với nhau. Trận đấu All-Stars mang tính biểu diễn là chính nên ít ai để kết quả thắng thua trong lòng, chứ nếu không làm gì có chuyện cả đám ngừng bắn, đứng xem hai người solo?

Có điều đó là đa số mà thôi. Vẫn có người rất rất để tâm.

Như Đường Hạo chẳng hạn.

Từ phòng thi đấu đi ra, sắc mặt hắn tái nhợt. Hồi tân binh khiêu chiến Ngôi Sao Cuối Tuần mùa 8, Đường Hạo đánh bại Lâm Kính Ngôn trong một trận đấu phong thần, xác lập địa vị đại thần hàng top thực thụ của hắn. Và rồi cũng trong Ngôi Sao Cuối Tuần, đêm nay đến lượt hắn bị táng cho vỡ mồm.

Mọi diễn biến vẫn đang chiếu đi chiếu lại trong đầu hắn. Mắt nhìn các tuyển thủ cũng là đại thần như mình thoải mái tán gẫu gần bên, Đường Hạo cảm thấy không dễ chịu như họ được. Đánh thua chẳng phải là gì khó thể chấp nhận, nhưng thua nhục, thua vật vã thì khác. Ngoài kia khán giả đang hoan hô ầm ĩ, lọt vào tai Đường Hạo trở thành những tràng cười nhạo không ngừng.

Thấy các tuyển thủ còn đứng trên sân khấu, phóng viên kênh eSports bèn chạy lên phỏng vấn. Trận đoàn đội kết thúc quá nhanh so với dự tính đã làm rối tung toàn bộ kế hoạch của họ. Họ đặc biệt dành rất nhiều thời gian cho event Ngôi Sao Cuối Tuần quan trọng mỗi năm này, ai ngờ hai đội lại giải quyết nhau gọn ghẽ chỉ trong năm phút. May nhờ trận cuối lôi đài, Trương Tân Kiệt ôm mục sư lên PK tốn kha khá thời gian, Ngôi Sao Cuối Tuần năm nay mới không kết thúc quá sớm.

Vì thế lúc này, nhà đài cho phóng viên lên sân khấu phỏng vấn nhằm kéo dài thêm tí thời gian phát sóng. Cuộc phỏng vấn hơi bị đột ngột, nhưng dù sao các tuyển thủ level đại thần đã quá quen rồi, trận vừa đánh xong cũng không áp lực gì nên không phản đối. Phóng viên đứng gần Trương Tân Kiệt và Ngô Vũ Sách nhất, thấy họ đang chụm đầu nói chuyện với nhau, bèn chạy qua hóng.

"Xin chào hai đội phó!" Phóng viên cất tiếng.

Hai người cùng ngẩng đầu nhìn sang gã.

"Hai anh đang bàn về trận lôi đài lúc nãy ạ?" Phóng viên hỏi.

"Ừ." Trương Tân Kiệt gật đầu.

"Hai anh cảm thấy thế nào?"

"Nếu không phải bị phán hòa, ắt hẳn đến cuối trận, tôi sẽ chiến thắng nhờ vào ít HP còn lại." Trương Tân Kiệt nói.

"Đấy là tình huống anh suy đoán thôi." Ngô Vũ Sách lập tức phản bác. Xem ra hai người đang thảo luận kết quả trận đấu nếu còn đánh tiếp.

"Tôi suy đoán trên tình hình thực tế." Trương Tân Kiệt nói.

"Vào trận lúc nào cũng sẽ có bất ngờ." Ngô Vũ Sách nói.

"Tôi sẽ cố gắng hết sức để giảm bất ngờ xuống mức thấp nhất." Trương Tân Kiệt đáp.

"Khó nói lắm." Ngô Vũ Sách lắc đầu.

"Có lẽ chúng ta có thể thử lại lần nữa." Trương Tân Kiệt đề nghị.

"Thôi khỏi đi... Tôi không hứng thú kiểu đánh đó lắm đâu." Ngô Vũ Sách từ chối. Trải qua một trận chiến quá khô khan, hắn muốn đánh lại mới lạ. Dẫu sao, chuyện này cũng chẳng thể xảy ra lần nữa.

Trương Tân Kiệt không nài ép, chỉ lắc đầu tiếc nuối, dường như có hơi ngứa ngáy với suy đoán không thể chứng thực của mình.

Phóng viên bên cạnh không nói chen vào mà chỉ cho quay trực tiếp cuộc trò chuyện, để khán giả xem các đại thần giao lưu thế nào sau trận. Thấy hai người giải tán, phóng viên bèn săn tìm mục tiêu kế tiếp, nhất là mục tiêu có biểu hiện nổi bật trong trận.

Vương Kiệt Hi!

Hai mắt phóng viên sáng rỡ khi thấy Vương Kiệt Hi đang giảng giải gì đó cho Cao Anh Kiệt. Gã vội vàng sáp tới.

"Cứ đánh theo cách mà em thích nhất, giỏi nhất, quen tay nhất là được." Vương Kiệt Hi nói.

"Nhưng đội trưởng, trước nay anh có đánh theo cách anh thích nhất, giỏi nhất, quen tay nhất không?" Cao Anh Kiệt đột nhiên hỏi.

Vương Kiệt Hi im lặng một lúc, sau mới lắc đầu: "Nên anh mới hi vọng em có thể như thế. Em phải tự tin hơn, đừng bị tác động bởi gì khác. Em thích hợp với chiến đội mình hơn anh. Tự tin lên!"

Cao Anh Kiệt gật đầu. Phóng viên bèn tranh thủ chen lời.

"Chào anh, chào cậu. Vương đội, biểu hiện của anh hôm nay trong trận đoàn đội thật khiến chúng tôi bất ngờ! Ai mà tin nổi anh sẽ đột nhiên dùng lại đấu pháp năm cũ, xin hỏi có phải anh định thay đổi phong cách lần nữa không?" Phóng viên nói.

"Đương nhiên là không." Vương Kiệt Hi cười cười. Anh quay đầu nhìn sàn đấu, phòng đấu sau lưng mình: "Lâu lâu thả lỏng bản thân trên này là được rồi."

"Biết đâu khi có Ma Thuật Sư, Vi Thảo sẽ đạt thành tích tốt hơn thì sao?" Phóng viên hỏi.

Vương Kiệt Hi vẫn chỉ cười. Anh không trả lời. Phóng viên biết anh không đồng ý với cách nhìn của mình, chỉ không nói ra miệng thôi. Ma Thuật Sư Vương Kiệt Hi không đem về chiến thắng nào cho Vi Thảo, mà sau khi thay đổi, Vi Thảo lại đoạt quán quân hai lần. Cái gì thích hợp với chiến đội Vi Thảo hơn? Hiển nhiên người đàn ông này biết rất rõ. Phóng viên không tự cho là thông minh, bèn quay sang Cao Anh Kiệt: "Vậy còn Tiểu Cao? Liệu chúng tôi sẽ có cơ hội thấy cậu trở thành một Ma Thuật Sư khác không?" Hắn dùng giọng hỏi mang hơi hướng bông đùa.

"Cũng có thể lắm ạ! Trên này chẳng hạn." Cao Anh Kiệt giờ đã thạo việc đối đáp truyền thông, cậu đưa ra một câu trả lời thỏa đáng, cũng không phủ nhận, chỉ nói "trên này". Trên này là đâu? Sàn đấu All-Stars, có gì không thể?

Phóng viên gặt hái thêm cuộc trò chuyện thứ hai, quay đầu phát hiện Diệp Tu đang ở khá gần. Gã sải bước chạy ngay tới. Xưa nay, đại thần Diệp Tu phong độ ngời ngời nhưng lại cực ít nhận phỏng vấn. Từ khi quay về Liên minh, hắn không còn khăng khăng từ chối như ngày xưa nữa, tuy nhiên tránh được vẫn tránh, muốn phỏng vấn hắn chẳng dễ dàng đâu.

"Đại thần Diệp Tu!" Phóng viên thấy Diệp Tu không đang nói chuyện với ai, bèn chào hỏi.

"Ừ?" Diệp Tu nhìn gã.

"Trận đoàn đội vừa rồi quá đặc sắc. Xin hỏi có phải chính anh đã quyết định gạt bỏ mục sư khỏi trận?" Phóng viên nói. Đây là phỏng đoán của cánh phóng viên dưới sân. Họ phát hiện đội B hình như xảy ra cãi cọ xoay quanh Diệp Tu, lại hoàn toàn không biết lúc đó đội B đang tranh nhau chây lười, chỉ thấy đội hình thi đấu quá dị nên mới đoán rằng Diệp Tu nêu ý tưởng đưa mục sư lên lôi đài và bị đồng đội phản đối.

"Sao có thể?" Diệp Tu nói, "Tôi chỉ đề nghị đại thôi mà."

"Ha ha ha..." Phóng viên cười khan. Mới nghe vế đầu, gã còn tưởng có biến, ai ngờ sự thật vẫn vậy.

"Vì sao anh lại đưa ra đề nghị này?" Phóng viên hỏi tiếp.

"Dĩ nhiên là để mang đến cho khán giả một trận đôi công ngoạn mục hơn!" Diệp Tu đáp như đúng rồi.

Tuyển thủ đội B đứng gần đó lập tức liếc qua. Xờ lờ có cỡ vậy ba! Lúc đó thỏa thuận nhau là để đánh cho nhanh, sớm nghỉ khỏe, mọi người mới chốt đấy chứ.

"Ha ha, quả thật rất ngoạn mục, vô số điểm sáng luôn ạ!" Phóng viên nói.

"Đương nhiên, toàn tuyển thủ xuất sắc mà." Diệp Tu nói.

"Vậy còn anh? Anh đánh giá thế nào về bản thân mình?" Phóng viên lại hỏi.

"Tôi? Chắc là tuyển thủ kinh nghiệm nhất trong giới nhỉ?" Diệp Tu trả lời.

Đang phỏng vấn trực tiếp cả trên tivi lẫn màn hình lớn trong nhà thi đấu, fan Bá Đồ vốn thù Diệp Tu, muốn đả đảo nãy giờ rồi mà chưa tìm thấy cớ, vừa nghe xong câu này lập tức ngứa ngáy.

Mày là tuyển thủ kinh nghiệm nhất? Có nói thiếu chữ nào không? "Một trong các" chẳng hạn? Hàn đội tụi tao đang đứng trên kia kìa! Ra mắt cùng năm đầu với mày đó! Hừ, thậm chí còn kinh nghiệm hơn cả mày! Mày thiếu mất một năm rưỡi giải nghệ, nhớ không?

Tiếng la ó, tiếng đả đảo vang dội khắp nhà thi đấu. Phóng viên nghe được loáng thoáng, phát hiện cũng không ít tuyển thủ xung quanh đang nhìn về phía họ. Gã chớp cơ hội hỏi ngay: "Vậy đội trưởng Hàn Văn Thanh của chiến đội Bá Đồ thì sao?"

"Lão Hàn? Ổng không bằng tôi!" Diệp Tu vô cùng tự tin.

Dưới khán đài càng tăng âm lượng, đến các đại thần cũng phải liếc nhìn bằng ánh mắt coi chừng trời đánh xờ lờ.

"Vì sao ạ? Hai anh đều là tuyển thủ đời đầu, mà đội trưởng Hàn Văn Thanh còn..."

"Ổng từng đánh khiêu chiến chưa?" Diệp Tu ngắt lời phóng viên.

Ai nấy lặng ngắt như tờ.

Đánh khiêu chiến? Mẹ nó, cái đó cũng tính "kinh nghiệm" nữa hả? Mọi người nghe mà như bị sét đánh. Ơ nhưng nếu xét theo góc độ này, thì Hàn Văn Thanh thiếu kinh nghiệm thật... Ơ nhưng ai thèm? Đại thần hàng top nào sẽ muốn rơi xuống vòng khiêu chiến để có kinh nghiệm ấy chứ? Shiet hạng ba đem nói thành sôcôla hạng nhất, kinh nghiệm mẹ gì? Hack exp hả ba?

Đả đảo!

Không chỉ fan Bá Đồ, các khán giả khác, thậm chí một số tuyển thủ dưới sân, đại thần trên sân, đều rần rần phản đối Diệp Tu.

Diệp Tu chỉ cười khổ, xòe tay với phóng viên: "Gato."

Gato cái beep! Êkip phỏng vấn úng não mất một giây, tay camera rụng rời suýt rơi máy, phóng viên thì đứng đực mặt, chẳng biết xử lý thế nào.

A đúng, mục tiêu phỏng vấn kế tiếp ở ngay trong lời Diệp Tu vừa nói!

Hàn Văn Thanh, đội trưởng chiến đội Bá Đồ, chủ nhân sân đấu này, người vì thiếu kinh nghiệm đánh khiêu chiến mà "bại bởi" Diệp Tu.

"Hàn đội, lời phát biểu vừa rồi của Diệp Tu... anh có ý kiến gì không?" Phóng viên trần trụi hỏi thẳng luôn. Lo gì, đối thủ mười năm mà!

"Thành tích cậu ta đạt được trong vòng khiêu chiến rất đáng để tự hào." Hàn Văn Thanh nói.




Edit & beta: Hoa Mùa Hạ

Câu trả lời của Hàn Văn Thanh khiến phóng viên bất ngờ. Cặp đối thủ mười năm này chưa bao giờ nhường nhau một bước trong trận, thế mà mối quan hệ ngoài trận lại không như phóng viên tưởng tượng.

Anh hùng trọng anh hùng? Phóng viên không cảm thấy thế cho lắm, nhưng cái cách Hàn Văn Thanh khẳng định thành tích của Diệp Tu ở vòng khiêu chiến đáng để tự hào làm gã phải nghĩ lại. Đúng nhỉ, Diệp Tu dẫn dắt một quân đoàn chắp vá từ khắp nơi về, đánh bại ông lớn Gia Thế để thắng được slot vào Liên minh, một kỳ tích như vậy sao lại không đáng tự hào?

Nếu gọi kỳ tích đó là một phần xây đắp nên bề dày kinh nghiệm, thì có gì không thỏa đáng?

Phóng viên ngẫm nghĩ, tự dưng thấy Diệp Tu và Hàn Văn Thanh dường như sẻ chia một mối đồng cảm nào đấy với nhau, có phải vì cả hai đều là người cầu thị không nhỉ?

Cầu thị?

Khi từ này nhảy lên trong đầu, phóng viên giật bắn cả mình. Hàn Văn Thanh còn được, chứ Diệp Tu ấy à? Dẹp, nói sao gã cũng không chấp nhận.

Ngôi Sao Cuối Tuần tổ chức trên sân nhà Bá Đồ nhưng phần Đối Kháng All-Stars ngày cuối lại không cho hai vị tuyển thủ Bá Đồ đất diễn nhiều nhặn gì. Trương Tân Kiệt rõ rành rành là mục sư, lại bị phái đi đánh lôi đài, Hàn Văn Thanh trong phần đoàn đội cũng là người thứ hai rời trận, fan Bá Đồ rất không vui. Sàn đấu Ngôi Sao mang tính biểu diễn là chính, thông thường mọi người sẽ dành mặt mũi cho tuyển thủ sân nhà, để họ thể hiện rồi giành MVP luôn chẳng hạn. Thế mà lần này MVP Ngôi Sao Cuối Tuần lại rơi vào tay Vương Kiệt Hi. Đấu pháp Ma Thuật Sư tái hiện, liên tiếp đánh sml hai vị đại thần Đường Hạo và Tôn Tường. Đây chắc chắn là điểm sáng lớn nhất đêm nay.

Phong độ tỏa sáng của Vương Kiệt Hi đồng thời dẫn đến thất bại cay đắng cho Đường Hạo. Sàn đấu Ngôi Sao cuối cùng hạ màn trong tâm trạng người vui kẻ buồn.

Các đội nghỉ ngơi và quay về thành phố bản địa. Báo giới ồ ạt đưa tin về những khoảnh khắc kịch tính, ngoạn mục diễn ra ba ngày qua, nhưng thực tế điều đó chẳng liên quan đến giới tuyển thủ chuyên nghiệp cho lắm. Với họ, event Ngôi Sao Cuối Tuần không có gì đáng nhớ cả, vì nó cách quá xa mục tiêu thực sự mà họ truy cầu.

Ai về nhà nấy, bắt đầu ổn định trạng thái, chuẩn bị cho lượt thi đấu thứ 18.

Lượt thứ 18 sẽ chứng kiến không ít đội mạnh vs đội mạnh.

Vi Thảo vs Yên Vũ, sân nhà Vi Thảo.

Lam Vũ vs Hư Không, sân nhà Lam Vũ.

Bá Đồ vs Bách Hoa, sân nhà Bá Đồ.

Luân Hồi vs Lôi Đình, sân nhà Luân Hồi.

Và Hưng Hân vs Hô Khiếu, sân nhà Hưng Hân.

Bên phát sóng tiếp tục đấu tranh nội tâm. Sau bao đau đớn, họ quyết định trực tiếp trận Luân Hồi vs Lôi Đình. Mùa giải này biết bao nhiêu người bất ngờ về thành tích đấu đoàn đội của Lôi Đình, nhưng Luân Hồi kém cạnh ư? Bởi Luân Hồi quá mạnh, giới Vinh Quang quên cả xem xét số liệu về họ. Thành tích đoàn đội của Luân Hồi là 17 lượt toàn thắng, cao hơn cả Lôi Đình.

Lôi Đình gặt hái thắng lợi đoàn đội liên tiếp, mặc dù lượt thứ 16 bị gián đoạn dưới tay Hưng Hân nhưng không vì thế mà mọi người mất kỳ vọng vào họ. Một Lôi Đình mạnh bởi chiến thuật tinh vi gặp một Luân Hồi có dàn đồng ca bốn sao, sẽ là trận đấu thế nào? Cái đó chưa biết, chỉ biết chắc chắn sẽ đủ hot để lên sóng trực tiếp.

Tuyển thủ chuyên nghiệp lao đầu vào chuẩn bị, đài truyền hình lên kế hoạch phát sóng, bộ não quản lý các chiến đội cũng không rảnh rỗi. Họ đang thu thập ý kiến nội bộ, cân nhắc xem cần điều chỉnh những gì trong kỳ chuyển nhượng mùa đông đang tới. Còn về phía Liên minh, tổ chức xong Ngôi Sao Cuối Tuần, hoạt động kế tiếp đã xuất hiện: Bảng xếp hạng vũ khí.

Cả trong game lẫn giới chuyên nghiệp, thứ thu hút nhất trên toàn bộ trang bị luôn là vũ khí. Liên minh liệt kê vũ khí của tất cả các nhân vật chuyên nghiệp, cho người chơi bỏ phiếu để lập bảng danh sách thứ hạng.

Có người trong nghề đoán rằng Liên minh sắp sản xuất mô hình nên muốn khảo sát trước. Đúng hay sai khoan bàn, phía người chơi thì vô cùng hào hứng. Link vote vừa mở, số phiếu liền tăng vùn vụt. Thấy vậy, Liên minh bèn bổ sung thêm quy định: Bảng xếp hạng vũ khí mỗi tháng đổi một lần, đến cuối năm sẽ thống kê tổng bảng theo bình quân tháng.

Qua vài ngày, thứ hạng bắt đầu lộ rõ. Vũ khí đứng đầu là Ô Thiên Cơ của Quân Mạc Tiếu thuộc chiến đội Hưng Hân.

Chữ cũng màu bạc đấy, nhưng cái dòng level 70 hiện lên một cách chướng mắt. Vinh Quang đã update phiên bản mới được một năm, vũ khí luôn là ưu tiên số một để các chiến đội nghiên cứu, số lượng vũ khí bạc chưa đạt 75 đã ít nay lại càng ít chứ đừng bàn tới hạng nhất bảng vũ khí.

Nhưng rồi sao? Ô Thiên Cơ quá mới mẻ, quá lạ mắt mà. Trên bảng phiếu bầu ngôi sao, Diệp Tu chơi không lại Chu Trạch Khải, còn bảng xếp hạng vũ khí, Ô Thiên Cơ bỏ xa Hoang Hỏa và Toái Sương cả khúc.

Kết quả bầu chọn khiến rất một cơ số người ôm đầu. Như dự đoán kể trên, bảng xếp hạng coi như khảo sát xem người chơi thích mô hình Vinh Quang đến đâu. Bây giờ Ô Thiên Cơ vượt lên dẫn đầu mọi vũ khí khác, bên chế tác mô hình đách vui.

Ô Thiên Cơ! Tưởng chế ra cái ô là xong à? Đặc điểm lớn nhất của cái thứ này là biết biến hình, chứ nếu không ai thèm? Xét trong game, thể loại biết biến hình, biết tách nhập thế này có thể mặc kệ logic, nhưng đem ra ngoài đời thì phải thiết kế tinh vi cỡ nào mới phục chế được? Rồi dây chuyền sản xuất phức tạp cỡ nào? Thời gian chế tác lâu cỡ nào? Và cuối cùng, chi phí sẽ đẩy lên đến tận đâu?

Chi phí cao kéo theo giá bán cao, Ô Thiên Cơ sẽ trở thành món goods có mức giá gấp bội các món tương tự, đảm bảo sẽ cao đến độ thị trường game goods đều phải giật mình. Thế nên Ô Thiên Cơ không thể sản xuất như thật, nhưng nếu không sản xuất như thật thì lại ảnh hưởng lượng tiêu thụ.

Thế đấy.

Tên Diệp Tu sao đáng ghét thế nhỉ? Lúc trước không ra mặt giúp Gia Thế tìm tài trợ, giờ chẳng dễ gì mới chịu lộ diện, độ hot tăng, có thêm món vũ khí kinh người nữa, nhưng rồi lại không thể phục chế. Cái người này tồn tại để gây tắc nghẽn hoạt động thương mại của Liên minh đúng không?

Dân trong nghề âm thầm oán hận Diệp Tu, nhưng Ô Thiên Cơ hot quá, thử phục chế sơ sài cũng có lợi mà. Nghĩ vậy, bên chế tác bèn liên hệ người phụ trách bên Hưng Hân là Trần Quả.

Qua nửa năm điều hành chiến đội, Trần Quả đã giải phóng Diệp Tu khỏi những sự vụ linh tinh để tập trung hoàn toàn cho đánh giải. Trước mắt, ngoài các vụ hợp tác nhiều phương diện, kỳ chuyển nhượng mùa đông cũng mang đến nhiều việc cần lo. Đường lối chuyển nhượng của Hưng Hân rất đơn giản: Không mua, không bán. Tức là không quan tâm, tuy rằng cũng khó tránh các chiến đội khác tìm đến hỏi han.

Thành tích Hưng Hân quá cao, giá trị tuyển thủ trong đội tăng vọt. Chưa kể, họ còn là một đội tôm tép mới vào Liên minh. Sau nửa năm tiếp xúc, ai cũng đều biết khả năng tài chính của Hưng Hân rất bọt bèo, điều kiện chiến đội rất khó khăn. Thế nên Hưng Hân trong mắt người khác như một đứa nhỏ lam lũ ôm cục vàng. Vàng không thể cướp, nhưng vứt ít tiền cho nó chắc hẳn cũng bẻ được một góc?

Kiều Nhất Phàm, Bánh Bao, Mạc Phàm, thậm chí Diệp Tu, đều có người dám dọ hỏi, và dĩ nhiên đều bị từ chối. Thái độ sắt đá của Trần Quả đã đập tan mọi kỳ vọng của họ.

Ngày 10/1, tức lượt đấu thứ 18, đang đến gần. Kỳ chuyển nhượng mùa đông đã trôi qua mười ngày với vài vụ giao dịch thành công, tuy nhiên mùa đông chỉ là lúc bổ sung nhân sự nhỏ lẻ, hiếm khi xảy ra những vụ như Gia Thế ôm nguyên con át chủ bài Tôn Tường về hồi mùa giải thứ tám lắm.

Mùa giải thứ mười chứng kiến các chiến đội với thành tích ổn định hoặc nhấp nhô, nhưng chưa thấy chiến đội nào gặp xung đột lớn trong đội hình nòng cốt để phải giải quyết bằng kỳ chuyển nhượng mùa đông cả.

Bị đồn đại nhiều nhất là Yên Vũ và Hô Khiếu.

Yên Vũ đưa vào sử dụng đấu pháp mới, tới nay chưa thấy xanh cho lắm, hiện đang ôm 86 điểm xếp hạng 10 bảng tổng sắp, có thể xem là thành tích tệ nhất mấy năm gần đây. Nhìn vào đội hình chiến thuật đáng buồn qua nửa mùa giải của Yên Vũ, mọi người thi nhau đoán giả đoán non xem họ có sẽ điều chỉnh.

Trong khi đó, Hô Khiếu xếp hạng 6 bảng tổng sắp với 112 điểm, trông không tệ, chẳng qua kém hơi xa mong đợi. Họ đặt mục tiêu ở quán quân, thế mà cứ gặp đội mạnh là thất bại dồn dập, cũng khó tránh không tự vấn bản thân.

Phương Duệ ra đi, hiện nay người ngồi vị trí thứ hai trong Hô Khiếu là Lưu Hạo mới chuyển nhượng vào. Đây là một sự thay đổi gây ảnh hưởng đến hệ thống chiến thuật nòng cốt của Hô Khiếu. Họ đã theo tổ hợp Tội Phạm gồm lưu manh và đạo tặc từng ấy năm, sự ra đi của Phương Duệ cũng không khiến họ vứt bỏ đạo tặc. Họ đập tiền mua tuyển thủ Lâm Phong về từ Lam Vũ, giao cho cậu ta nhân vật đạo tặc hạng sao Quỷ Mê Thần Nghi. Thế rồi ma kiếm sĩ Lưu Hạo bỗng dưng bước lên nắm quyền, thậm chí còn giành được một slot hạng sao. Vị thế của Lưu Hạo trong Hô Khiếu thể hiện quá rõ, mà Lâm Phong thì sao? Cầm tài khoản hạng sao nhưng lại rơi khỏi top 24. Ngẫm lại, lúc trước Trâu Viễn chỉ bằng vào tình yêu của fan với Bách Hoa Liễu Loạn mà lọt top, thì so ra, dù địa vị Quỷ Mê Thần Nghi sánh không nổi với Bách Hoa Liễu Loạn đi nữa, cũng có thể thấy biểu hiện của Lâm Phong quá kém.

Hô Khiếu liệu sẽ thay đổi chăng? Người người suy đoán đủ kiểu, có fan còn hô hào mời Phương Duệ trở về.

Dĩ nhiên đó chỉ là mong muốn một phía từ fan não tàn. Phương Duệ đã đến Hưng Hân, dám trả giá bằng việc đổi nghề. Nay hắn đang gặt hái quả ngọt, Hưng Hân còn đứng trên đầu Hô Khiếu trong bảng tổng sắp kìa. Kêu hắn về Hô Khiếu cứu nguy, chơi lại đạo tặc như cũ? Trừ phi Phương Duệ quá yêu Hô Khiếu, yêu đến nước chảy đá không mòn...

Có không?

Một phóng viên mạng chơi bạo, chạy đi phỏng vấn Phương Duệ.

"Tôi sẽ trở về." Phương Duệ trả lời.

Phóng viên sững sờ. Trời! Tin chấn động! Phương Duệ đồng ý trở về Hô Khiếu?

"Ngày 10/1, tôi sẽ trở về." Phương Duệ còn không quên bổ sung thời gian cụ thể.

Phóng viên check lại. Hóa ra... Phương Duệ sẽ trở về, với tư cách kẻ địch.

Cơ mà có điều...

"Phương Duệ đại đại, ngày 10/1 là sân nhà Hưng Hân đó anh!" Phóng viên tốt bụng nhắc.

"Hả thiệt hả? Đuệt, uổng lời thoại ngầu lòi của tui! Quên đếm tuần All-Stars rồi!" Phương Duệ kêu lên.



Tháng này xử lý quá nhiều việc, thật sự là... có hơi đuối. Chương 1270 sẽ dứt điểm All-Stars, sau 1270 Lá xin phép nghỉ ít hôm, không quá số lẻ, để hồi mana và sắp xếp chuyện nhà nhé.
Rồi, Lá ôm gấu bông cắn mana đây, hẹn gặp lại sớm khi full cây. Hi vọng mọi người đã qua một kỳ All-Stars sướng mắt <3

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 9.7 /10 từ 6 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status