Tối cường nam thần

Quyển 7 - Chương 323: Nghi ngờ



Sau khi Lâm Đồng bị Lương Hải Tân đánh rớt đài, Từ Sách cũng không thể kháng trụ Lạc tuyết thức của Tạ Quang Nghị, bị đại tướng của Hoa Hạ là đội phó Tạ hạ gục, đây là trận thua lôi đài thứ tư của Long Ngâm kể từ khi bước vào giai đoạn lượt về.

Khán giả bắt đầu nghi hoặc: Trước đây Long Ngâm rất mạnh lôi đài cơ mà, tại sao từ khi bắt đầu lượt về lại thua liên tục như vậy?

Nói đi nói lại, rất nhiều người cho rằng mấu chốt vẫn là do Lâm Đồng.

Vì có học bá Ngô Trạch Văn nên thời điểm ban đầu khi đấu lôi đài Long Ngâm vẫn giành được ưu thế. Nhưng mỗi khi Lâm Đồng lên thì bắt đầu xuống dốc, tuyển thủ Lâm Đồng này liều mạng nhưng cô liều không nổi đại thần, một khi rơi vào thế bị động, Từ Sách sẽ rất khó đánh, vì đại tướng của các đội tuyển khác đều là những đại thần lợi hại hơn Từ Sách.

Trên mạng có rất nhiều người nghi ngờ liệu Lâm Đồng có đang cầm chân Long Ngâm hay không, cho rằng Lưu Xuyên không nên cho cô lên mà phải thay bằng Tứ Lam.

Có điều, giai đoạn đoàn chiến tiếp theo đội tuyển Long Ngâm lại phát huy cực kỳ xuất sắc, Hoa Hạ lựa chọn bản đồ sơn cốc khá kinh điển, địa hình không quá phức tạp, rõ ràng Tạ Quang Nghị muốn đánh thẳng mặt với sư huynh, vì chắc chắn anh không thể bằng được đại sư huynh trong phương diện bẫy người sau lưng…

Lưu Xuyên chỉ huy đoàn chiến vẫn mạnh như trước, lại thêm sự hiểu biết của hắn đối với chiến thuật Hoa Hạ, vừa mở màn đã đoán được ý đồ của Hoa Hạ, an toàn lấy được hai lá cờ lệnh – sân khách lấy được hai lá cờ đã coi như kết cục tốt đẹp khi đánh đoàn chiến.

Đáng tiếc vì đã thất bại ở lôi đài, tỉ số chung cuộc của trận đấu là 4:5, cũng vì thế mà vị trí của đội tuyển Long Ngâm trên bảng tổng sắp tụt xuống thứ bảy với 112 điểm, Hoa Hạ có cho mình 113 điểm vượt lên hạng sáu.

Trong buổi phỏng vấn sau trận đấu, rất nhiều phóng viên đặt ra nghi vấn đã tồn tại gần đây: “Trong trận đấu quan trọng như thế này, đội phó và đội trưởng của Hoa Hạ đều ra sân vậy mà đội phó Tứ Lam của Long Ngâm lại không ra trận, liệu quyết định này của Xuyên đội có phải đã quá chủ quan hay không?”

“Tuy rằng tuyển thủ Lâm Đồng này rất cố gắng, nhưng nói thẳng ra thì trên sân đấu không nói chuyện cảm tình, tôi cảm thấy Xuyên đội có hơi thiên vị tuyển thủ nữ này, Long Ngâm đã thất bại bốn trận lôi đài liên tiếp, phần lớn nguyên nhân là do Lâm Đồng không thể hiện tốt ở giai đoạn quá độ khiến cục diện rơi vào thế bị động, khiến cho Từ Sách không thể lật ngược được.”

“Xuyên đội vẫn định cứ thế hay sao? Chẳng nhẽ anh không sợ chơi quá đà sẽ không vào được playoffs?”

Thực ra Lưu Xuyên đã sớm liệu trước những nghi ngờ này, khẽ cười nói: “Mỗi trận đấu phái ai ra sân, ai nghỉ ngơi tôi đều có suy nghĩ của mình, không hề tùy tiện hay xằng bậy. Tôi không thể giải thích chi tiết từng thay đổi trong mỗi trận đấu cho mọi người, nếu làm thế thì đội tuyển Long Ngâm sẽ giống như phơi mình ra cho các đội tuyển khác dò xét. Mọi người chỉ cần hiểu đơn giản là – tôi đang đánh một nước cờ lớn.”

Phóng viên: “…”

Nghe nói Lưu Xuyên đang đánh một nước cờ lớn? Tin tức này nhanh chóng truyền khắp giới chuyên nghiệp.

Tiêu Tư Kính tỏ vẻ trong group QQ: “Rõ ràng là hết từ nên nói bậy bạ, ai tin thì người đó ngu.”

Nhưng tin nhắn vừa gửi đi, Lộc Tường cũng đồng thời nhảy ra nói: “Sư phụ tôi đánh cờ gì thế?! Chẳng nhẽ cố ý thua trận khiến chúng ta thả lỏng cảnh giác, cuối cùng sẽ phản kích lại sao?”

Mọi người nhìn thời gian gửi đi của hai tin nhắn, thầm cười trong lòng cậu nhóc Lộc Tường “ai tin thì người đó ngu” này.

Lưu Xuyên nói vậy mọi người ngoài mặt cũng không tin, có điều đáy lòng lại nhịn không được có chút lo lắng, đúng là gần đây thành tích của Long Ngâm không tốt, nhưng cũng có thể nhìn ra suy nghĩ hướng tới tứ kết của Lưu Xuyên. Vì playoffs không giống với vòng loại, sẽ có hai trận lôi đài, đổi bản đồ sân nhà sân khách, cần sáu người ra sân xoay vòng, một đội viên có thể sẽ phải đánh hai trận, vì thế nhất định phải bồi dưỡng những người như Lâm Đồng và Từ Sách, rõ ràng Lưu Xuyên đang tận dụng hết mọi thời cơ để cho người mới luyện tập.

Thế nhưng… “đoàn huấn luyện” mà Lưu Xuyên tuyển chọn này có phải hơi xa hoa rồi không?

Vậy mà dám coi đội trưởng đội phó của các đội tuyển khác là đối tượng để em gái người mới và quỷ hút máu bồi luyện, anh có còn tí liêm sỉ nào không thế?

Mà quan trọng là… anh cứ luyện tập chán chê, nhỡ đâu điểm không đủ, không vào được playoffs thì sao?

Đối với chuyện này, học bá nhà Lưu Xuyên đã giải thích rất khoa học –

“Hiện tại chúng ta có 112 điểm, xếp thứ bảy, đứng trên Quốc Sắc 111 điểm, Phong Hỏa 110 điểm, Thương Lan 109 điểm, chênh lệch rất nhỏ.”

Lúc này, Ngô Trạch Văn đang ôm notebook ngồi trong khách sạn chăm chú nghiên cứu bảng tổng sắp, còn Lưu Xuyên lại cười tủm tỉm ngồi bên cạnh lắng nghe học bá nhà mình phân tích, nghe đến đó liền thò tay vuốt tóc Ngô Trạch Văn: “Ừ, nói tiếp đi.”

Ngô Trạch Văn nói: “Đây là biểu đồ điểm 21 trận của Quốc Sắc cho tới hiện tại, anh xem, gần đây điểm của các cô ấy lên nhanh là vì đối thủ đầu tiên là đội tuyển Kinh Cức, lấy được trọn vẹn chín điểm, nhưng kế tiếp bọn họ sẽ đấu với hai đội mạnh là Thất Tinh Thảo và Hoa Hạ, Quốc Sắc đánh Thất Tinh Thảo hay Hoa Hạ thì cũng đều không lại, còn thường xuyên bị 2:7. Cho nên xác suất Quốc Sắc vượt điểm Long Ngâm ít hơn 10%.”

“Tốt lắm.” Lưu Xuyên tỏ vẻ rất vừa lòng với kết quả này.

Ngô Trạch Văn nói tiếp: “Còn về Phong Hỏa, đội tuyển này cũng không coi là mạnh, lý do tăng điểm nhanh giống với Quốc Sắc, là do giai đoạn đầu gặp những đội hạng hai, hai trận đều thắng 7:2. Sắp xếp trận đấu của chúng ta là cuối lượt đi và đầu lượt về đều gặp đội mạnh, dù hiện tại bị đẩy xuống hạng tám cũng không cần sợ. Chỉ cần đánh xong Đồng Tước, sau đó sẽ liên tục gặp tám đội hạng hai. Căn cứ theo phân tích của tôi, giai đoạn đầu Phong Hỏa đánh đội yếu chưa từng giành được cả chín đểm, chiến thuật của bọn họ chỉ dựa vào đấu pháp chuyển dời trạng thái của đội trưởng Tề Phong, rất khó nghiền áp, vì thế xác suất để Phong Hỏa vượt điểm Long Ngâm còn thấp hơn Quốc Sắc, chưa tới 5%.

“Quá tốt.” Lưu Xuyên gật đầu, “Còn Thương Lan thì sao?”

Ngô Trạch Văn nói: “Trong số những đội xếp sau chúng ta, chỉ có Thương Lan có khả năng vượt được Long Ngâm. Sắp xếp các trận đấu của bọn họ không khác chúng ta là mấy, cũng liên tục gặp đội mạnh, hơn nữa Thương Lan vừa thắng chúng ta một trận, nếu bọn họ thắng được Hoa Hạ và Thất Tinh Thảo thì sẽ vượt chúng ta.”

Ngô Trạch Văn dừng một chút, quay đầu về phía Lưu Xuyên: “Nếu Thương Lan vượt điểm, chúng ta vẫn có thể vẫn giành được một suất vào playoffs ở vị trí thứ tám. Nhưng cần phải chú ý, thứ nhất, bắt buộc phải thắng Quốc Sắc và Phong Hỏa, không thể để hai đội này lấy được quá nhiều điểm trong tay chúng ta. Mặt khác, khi đánh đội kém hơn tuyệt đối phải lấy được ba điểm lôi đài, không được xuất hiện bất cứ sai lầm nào, tốt nhất là có thể đánh được ít nhất ba trận 9:0, như thế sẽ ổn.”

Học bá nghiêm túc đưa bảng số liệu cho Lưu Xuyên xem, bảng biểu rất chi tiết, thậm chí còn viết số điểm tối thiểu cần phải lấy trong mỗi trận đấu, chỉ cần đánh đúng như kỳ vọng của Ngô Trạch Văn, Long Ngâm có thể thuận lợi vào được tứ kết.

Lưu Xuyên cầm biểu đồ xem, trên thực tế, bọn họ đã đánh xong bốn trận với Thương Lan, Thất Tinh thảo, Lạc Hoa Từ và Hoa Hạ. Đội mạnh tiếp theo chỉ còn Thịnh Đường và Đồng Tước, thực lực của hai đội Quốc Sắc và Phong Hỏa vẫn kém hơn một chút, sau khi qua được giai đoạn này, mùa đông lạnh lẽo sẽ qua đi, mùa xuân của Long Ngâm sẽ dần quay trở lại.

Lưu Xuyên cẩn thận gấp bảng số liệu của Ngô Trạch Văn vào, ghé lại hôn lên trán cậu, ôn nhu nói: “Vất vả cho em rồi, tối hôm qua thức đêm làm à?”

“Ừ.” Ngô Trạch Văn nghiêm túc ngẩng đầu nhìn hắn, “Tôi biết mấy ngày nay áp lực của anh rất lớn, mỗi lần thua trận đều phải đối mặt với nghi ngờ của phóng viên… Thực ra tôi luôn tin tưởng anh, trong lòng anh hẳn là đã nắm chắc, đúng không?”

“Đương nhiên rồi.” Lưu Xuyên nhẹ nhàng nhếch môi, vươn tay ôm Ngô Trạch Văn vào lòng, thấp giọng nói: “Mấy phóng viên đó chỉ nhìn kết quả của một trận đấu, không hề biết kết nối trước sau, tôi không thể giải thích rõ ràng cho bọn họ, hiện tại mọi việc tôi làm đều hướng tới mục tiêu cuối cùng.”

Ngô Trạch Văn nghi hoặc hỏi: “Mục tiêu của anh là gì?”

Lưu Xuyên mỉm cười nói: “Vô địch.”

Hai chữ này hắn nói ra như thể lẽ đương nhiên.

Sự tự tin và khí chất như “vương giả trở về” này phảng phất tự nhiên khiến cho Ngô Trạch Văn nhất thời sững sờ tại chỗ.

Tuy trước đó Lưu Xuyên có nói “Đội ngũ không muốn giành quán quân thì không phải đội ngũ tốt” tại hội nghị trước trận đấu, nhưng mọi người đều chưa từng xem lời này là thật, một đội ngũ mới thành lập lại muốn giành chức vô địch? Nói ra sẽ bị người ta cười chết.

Nhưng Lưu Xuyên lại nói rất nghiêm túc, ánh mắt hắn cực kỳ kiên định, tin tưởng bản thân.

Ngô Trạch Văn trầm mặc một lát mới hỏi: “Anh thấy… chúng ta có thể sao?”

“Khi đội tuyển vừa thành lập tôi có bàn bạc với Tứ Lam, lúc đó mục tiêu của bọn tôi là vào playoffs, vì trong đội người mới quá nhiều, chúng tôi không nắm chắc.” Lưu Xuyên dừng một chút, nói: “Nhưng hiện tại thì khác. Sau nhiều trận đấu như vậy, em và Từ Sách tiến bộ nhanh gấp hai lần so với tưởng tượng của tôi, hai người là dạng tuyển thủ thiên tài khó gặp. Lâm Đồng cũng liều mạng chăm chỉ hơn tôi nghĩ, Thiếu Khuynh, Tiểu Dư, Lý Tưởng cũng rất cố gắng… Nói chung là, đội tuyển Long Ngâm có ba tuyển thủ kinh nghiệm phong phú là tôi, Dạ Dạ và Tứ Lam, hai thiên tài tốc tay là em và Từ Sách, còn có bốn người mới nghiêm túc chăm chỉ, tâm lý cầu tiến trong đội rất tốt, thực lực như vậy đặt trong liên minh có thể coi là một đội mạnh. Tôi cho rằng, cúp vô địch mùa này chúng ta vẫn có cơ hội!”

Nhìn ánh mắt mỉm cười của Lưu Xuyên, Ngô Trạch Văn lập tức nghiêm túc gật đầu, nắm lấy tay hắn, quyết đoán nói: “Ừ, vậy thì cố gắng!”

Học bá nhà hắn chính là như vậy, luôn tín nhiệm, ủng hộ hắn vô điều kiện…

Lưu Xuyên mỉm cười xoa đầu Ngô Trạch Văn nói: “Có em ở đây, tôi lại càng tin tưởng hơn trước. Phân tích xu hướng số liệu các đội tuyển này tạm thời em đừng cho mọi người xem, để bọn họ sốt ruột lo lắng một chút, có áp lực thì mới có động lực.”

Ngô Trạch Văn hiểu ý: “Ừ, tôi chỉ cho anh xem thôi.”

Lưu Xuyên cười: “Trong lòng hai chúng ta biết rõ là được rồi, để bọn họ cuống quýt lo lắng đi.”

Quả nhiên chuyện đội tuyển Long Ngâm nắm chắc một suất vào tứ kết Ngô Trạch Văn im thin thít, không nói cho bất cứ ai. Mấy ngày nay, những người mới trong đội đều vì lo không vào được vòng sau mà liều mạng huấn luyện. Lý Tưởng, Lâm Đồng không hẹn mà tối nào cũng luyện tập trong phòng huấn luyện tới tận 11 giờ đêm, sau khi về liền tắm rửa đi ngủ. Lưu Xuyên không cần nói, bọn họ cũng như được nạp năng lượng, tích cực hơn rất nhiều.

Tuy hiện tại thua mấy trận liền, nhưng không có ai nổi giận hay có cảm xúc tiêu cực, ngược lại chính vì áp lực “có khả năng không vào được playoffs” mà kích phát ra ý chí chiến đấu mạnh nhất!

– Lưu Xuyên rất vui mừng vì điều đó.

Có điều, thua bốn trận liên tục nên cũng hơi hao nhuệ khí, Lưu Xuyên cho rằng đã đến lúc nên đánh ra một chuỗi chiến thắng cho mọi người tự tin hơn.

Đối thủ tiếp theo của Long Ngâm là đội tuyển Thịnh Đường tới từ Thành Đô, lúc trước ở giai đoạn lượt đi, Long Ngâm tại Thành Đô bị Nhan Tử Di dùng bản đồ rừng cây nhắm tới đánh ra tỉ số 7:2, hôm nay, Lưu Xuyên học theo, sử dụng bản đồ đầm lầy mà Long Ngâm am hiểu còn Thịnh Đường lại khó chơi diều để cho Ngô Trạch Văn am hiểu địa hình phân tích, cũng đánh ra tỉ số 7:2!

Đến giờ các fan của Long Ngâm mới hồi sinh!

Những nghẹn khuất khi thua bốn trận liên tục trong một khắc này đều chuyển thành tiếng hoan hô kinh thiên động địa, những áp lực khó chịu đè nén trong ngực bấy lâu nay đến giờ đều bộc phát ra ngoài!

Điểm số 7:2 khiến fan Long Ngâm vui vẻ mấy ngày. Sau đó Long Ngâm đi Vũ Hán đánh Phong Hỏa cũng thắng 7:2, nghênh chiến Quốc Sắc tại sân nhà Trường Sa cũng giành được kết quả 7:2!

Thắng lợi 7:2 ba trận liên tiếp, khiến những nghi ngờ của người ngoài trong nháy mắt biến mất không còn tăm hơi!

Có điều tiếp đó lại gặp một khúc xương cứng chính là Đồng Tước, lúc trước Long Ngâm 7:2 Đồng Tước tại sân nhà Trường Sa, lần này tới Quảng Châu của Đồng Tước không thể dùng mê cung lừa chết Tiểu Lộc nữa, rõ ràng Lộc Tường cũng muốn báo thù, hung tàn phản kích 7:2!

Điểm số lúc lên lúc xuống còn kích thích hơn ngồi xe qua đèo.

Sau khi đánh xong Đồng Tước, Long Ngâm tiến vào thời kỳ vững vàng của lượt về, đối thủ tiếp theo lần lượt là Tật Phong, Lưu Sa, Bắc Minh, Kinh Cức, Ngân Nguyệt, Thiết Huyết, Hiên Viên, Xích Tiêu và Tuyết Lang.

Khán giả nhìn lịch thi đấu nhất thời chấn kinh – mẹ nó mấy hôm trước lo cái quái gì không biết! Mấy đội tuyển tiếp theo toàn bộ đều đang chờ Long Ngâm tàn sát còn gì?!

Quả nhiên, Long Ngâm vs Tật Phong, tỉ số cuối cùng 9:0.

Long Ngâm vs Lưu Sa, tỉ số cuối cùng 9:0.

Long Ngâm vs Bắc Minh, tỉ số cuối cùng 9:0.

Khán giả: “…”

Ba trận 9:0 liên tiếp khiến khán giả nhiệt huyết sôi trào, ngay cả các đội trưởng khác trong liên minh chuyên nghiệp cũng có chút lo lắng, Long Ngâm trải qua thời kỳ xuống dốc, hôm nay đã như Giao long xuất thủy, thế không thể đỡ, không có bất cứ đội tuyển nào có thể ngăn cản đợt sóng lượt về này của bọn họ.

Trong khoảng thời gian này Lưu Xuyên vẫn luôn cho người mới đấu với đại thần đội mạnh, cách huấn luyện không từ thủ đoạn này khiến cho các đại thần chuyên nghiệp trở thành đối tượng tập luyện của những người mới trong Long Ngâm, rốt cuộc đến giờ đã nhìn thấy kết quả khủng bố –

Nghe nói Ngô Trạch Văn một giết ba trên lôi đài?

Nghe bảo Lâm Đồng đấu với đội yếu mà có thể một giết hai, tin nổi không?

Nghe nói Từ Sách đã đạt danh hiệu: “Quỷ hút máu qua đường”.

Nghe đâu Từ Sách không chịu nổi đã xin tiên phong ra trận, giành liên tiếp ba điểm hạ gục?

Vì bọn họ vẫn luôn giao thủ với những đại thần đứng đầu, ý thức của những người mới trong Long Ngâm cũng trở nên tiến bộ hơn, khi PK đã đạt tới ý thức như một đại thần trong liên minh, đấu với những đội hạng hai sẽ trở nên cực kỳ thoải mái.

Nếu không phải Lưu Xuyên có tầm nhìn chiến lược, đứng vững dưới áp lực liên tục cho người mới lên tập luyện trong cả hai giai đoạn lượt đi và lượt về, năng lực đấu đơn của ba người mới Lâm Đồng, Từ Sách và Ngô Trạch Văn cũng không thể tiến bộ nhanh như thế.

Sau khi đánh xong đội tuyển Xích Tiêu, thứ hạng của Long Ngâm trên bảng tổng sắp đã trở lại vị trí số năm. Nói cách khác, trong suốt cả hai giai đoạn, Long Ngâm vẫn thắng nhiều hơn, đánh đội yếu không mất quá nhiều điểm, đánh đội mạnh thì thắng một trận thua một trận trao đổi điểm số, thành tích như vậy đối với một đội ngũ mới có thể nói là khá lợi hại!

Rất nhiều đội trưởng trong giới chuyên nghiệp bắt đầu lo lắng, đội tuyển Long Ngâm không chỉ nhắm vào playoffs thôi phải không? Nhìn tình hình hiện tại… là có ý muốn vùng lên tranh cúp?

Chỉ còn ba ngày nữa là kết thúc toàn bộ giai đoạn lượt về, lúc này thứ hạng trên bảng tổng sắp lần lượt là Thất Tinh thảo, Đồng Tước, Lạc Hoa Từ, Tuyết Lang, Long Ngâm, Hoa Hạ, Thịnh Đường, Thương Lan. Hai đội tuyển Quốc Sắc và Phong Hỏa thiếu hụt một chút, quả nhiên như phân tích của Ngô Trạch Văn, vào giai đoạn về sau tổng điểm đã dần dần có chênh lệch so với tám hạng đầu.

Trận đấu cuối cùng sẽ quyết định thứ hạng, hiện tại Long Ngâm xếp thứ năm, chỉ cần không bị Tuyết Lang cạo trọc 0:9 thì hoàn toàn có thể tiến vào vòng trong.

Tối hôm nay, Lưu Xuyên đang định đi ngủ lại nhận được một tin nhắn: “Anh, rốt cuộc trận tới ai chỉ huy thế? Nói cho em đi.”

Hóa ra là Dương Tiểu Kiếm thăm dò.

Lưu Xuyên cười cười, đáp lại một câu gợi đòn cộp mác cá nhân: “Đoán xem:)”
Hết chương 323.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status