Tôi là trùm sau màn

Chương 234: Lực lượng của người chơi quần chúng



Editor: Nguyetmai

Hải vực Khuê Long, đảo Tân Mạt.

Sau khi điển lễ dựng nước kết thúc, quân đoàn người chơi và các thế lực khác lần lượt rời đi.

Nhưng lúc này, có một người chơi vẫn chưa rời đi theo đội ngũ mà vẫn ở lại đây.

Anh ta chính là Vương Đại Mãng của Đại Long Hội.

Lần này, sau khi yến hội kết thúc, anh ta vốn cũng định trở về theo các thành viên trong công hội. Song vì uống hơi nhiều rượu nên trong lúc đi giải quyết nỗi buồn trong một khu rừng thì bất ngờ phát hiện một hang động.

Đứng từ bên ngoài thì thấy bên trong hang động này có ánh sáng màu trắng thấp thoáng.

Vương Đại Mãng trà trộn trên diễn đàn quanh năm nên biết cơ duyên có ở khắp nơi trên thế giới này, vì thế anh ta ấp ủ tâm trạng kích động bước vào trong hang động.

Ai dè lại phát hiện một tảng ngọc thạch khổng lồ trong hang, bên trên còn có một cô gái dung mạo đẹp tuyệt trần đang ngồi khoanh chân.

Dưới ánh sáng trắng lấp lánh, dáng người đẹp đẽ của cô gái thoắt ẩn thoắt hiện, mái tóc đen nhánh như thác rũ xuống, được một cây trâm cài màu bạc tao nhã vén lên một cách tùy ý. Gương mặt nàng không có lấy một chút phấn son, mặc váy lụa màu vàng sáng, đai lưng màu lục thắt eo làm nổi bật vóc dáng thướt tha, như có muôn vàn phong tình.

Thấy dung mạo tuyệt trần của cô gái này, Vương Đại Mãng cảm thấy mình sắp yêu rồi. Sao mà đẹp thế? Đây chính là cảm giác tim đập thình thịch đó sao?

Chỉ nhìn thoáng qua thôi, song Vương Đại Mãng đã nghĩ ra tương lai nên đặt tên con cái là gì luôn rồi.

Nhưng đúng lúc này, cô gái bỗng mở mắt ra nhìn về phía Vương Đại Mãng.

Sau khi phát hiện nét mê đắm trên gương mặt anh ta, vẻ mặt nàng dần trở nên lạnh lẽo.

"Ngươi là kẻ nào?"

"Đi… Đi ngang qua." Thấy cô gái nổi giận, Vương Đại Mãng vội giơ hai tay lên để biểu thị mình không có ác ý.

"Phụt!" Cô gái đang định nói tiếp thì bỗng run lên, ói ra một ngụm máu đen, thân hình lắc lư như muốn ngã xuống.

Thấy vậy, Vương Đại Mãng vội tiến lên muốn đỡ lấy nàng, nhưng lại thấy nàng lạnh lùng nhìn mình khiến anh ta chùn bước.

"Tôi có thuốc!" Phát hiện cô gái kháng cự nên Vương Đại Mãng lùi lại mấy bước, lấy rất nhiều linh tài có tác dụng chữa trị từ trong không gian ra rồi đưa đến trước mặt cô gái để thăm dò.

Cô gái không đáp lại, vẻ mặt vẫn tràn đầy cảnh giác, rõ ràng là không tin Vương Đại Mãng.

Hai người trừng mắt nhìn nhau một lát, thân hình căng cứng của cô gái bỗng thả lỏng, ngã xuống bệ đá ngọc.

Thấy vậy, Vương Đại Mãng bước lên trước, đồng thời mở giao diện phân tích ra.

[Thiên Lan (Quỷ Tướng sơ kỳ)]

Tin tức về nhân vật: Con gái út của quốc chủ Thiên Côn Thiên Vũ Quốc, bị tính kế mai phục trong quá trình tranh giành vị trí quốc chủ với những đứa con khác của Thiên Côn nên bị trọng thương.

Trạng thái nhân vật: Trọng thương, hôn mê (Đang dần chuyển biến xấu)

Sau khi thấy tin tức của cô gái, Vương Đại Mãng ngây ngẩn cả người.

Anh ta không ngờ cô gái này lại là người của phe Hải Vương. Vậy thì họ có thể coi là đối thủ tương lai rồi.

Nhưng nếu cứ trơ mắt nhìn cô gái này hương tan ngọc nát thì Vương Đại Mãng vẫn không đành lòng.

Chẳng qua cô gái này không phải là người chơi nên căn bản là không thể uống thuốc hồi máu. Mà anh ta lại không biết y thuật nên trong lúc nhất thời rơi vào lúng túng.

Vương Đại Mãng suy nghĩ một lát, chợt nảy ra ý hay, mở giao diện livestream ra.

Chung quy trong đám người chơi muốn nhân tài loại nào cũng có. Tin rằng với lực lượng của người chơi quần chúng, nhất định sẽ giải quyết được việc này.

[Cứu với! Ai y thuật cao siêu mau tới giúp tôi nghĩ xem nên làm sao bây giờ!]

Vương Đại Mãng cũng coi như là thành viên kỳ cựu của diễn đàn, rất nhiều người thấy anh ta đăng bài nên đều lũ lượt tràn vào.

Shin Cậu Bé Bút Chì: Trời, đại mãng xà giỏi nhỉ, tìm thấy cô gái xinh đẹp như thế ở đâu đấy? Mày chuốc thuốc người ta hả? Vô liêm sỉ!

Cậu Bé Dưa Hấu: Hâm mộ! Hâm mộ!

Yêu Ảo Bị Lừa 8000 Đồng: Người anh em Đại Mạng đang khoe diễm ngộ với bọn này à? Thật là khiến người ta ghen tỵ mà!



Thấy comment của những người chơi trong phòng livestream, ba đường hắc tuyến chợt hiện lên trên trán Vương Đại Mãng. Anh ta lập tức nói: "Mọi người mau nghĩ cách đi! Bây giờ cô ấy đang bị thương nặng, bởi vì không phải là người chơi nên không uống thuốc hồi máu được. Chỗ tôi có linh tài, nhưng không biết phải dùng thế nào nữa. Bây giờ cô ấy đang hôn mê, cũng không thể ăn uống gì được. Mau nghĩ cách giúp tôi đi!"

Phòng livestream:

Uống Sữa Hồi Máu Của Tao: Cái này tui biết, cậu kiểm tra xem thử vết thương của cô ấy ở chỗ nào cái đã, sau đó tui sẽ dạy cậu phải làm thế nào.

Học Y Không Cứu Được Bắc Kỳ: Đúng, phải xem thử vết thương ở đâu trước đã!

Thần Nông Bắc Kỳ Thường Bách Thảo: Xác định bệnh rồi mới có thể bốc thuốc. Người anh em Đại Mãng, làm theo đi.



Thấy những người chơi hồi đáp, Vương Đại Mãng quay đầu nhìn cô gái vẫn đang hôn mê, liếc nhìn từ trên xuống dưới một lần, phát hiện trên vai có vết máu, thế là run tay thò tới chỗ đó.

Anh ta nhẹ nhàng xốc cổ áo của cô gái lên một chút, hai hàng máu mũi lập tức chảy xuống.

Phòng livestream:

Shin Cậu Bé Bút Chì: Trời đất! Tao phải report phòng livestream của mày có tình tiết đồi trụy! Thế này thì kích thích quá! Nhưng mà tao phải xem xong đã rồi mới report. (Lau máu mũi.jpg)

Tín Điều Của Sát Thủ: Trời ơi, trâu bò thế cơ à! Người anh em Đại Mãng đang thăm dò bên bờ vực sinh tử đấy. Tôi cảm thấy cậu sẽ trở thành người chơi đầu tiên bị game ban acc. (Lau máu mũi.jpg)

Hắc Ám Đại Pháp Sư: Đại Mãng, mạng người quan trọng hơn, đậu phộng ra tay đi chớ, còn chờ gì nữa. (Lau máu mũi.jpg)



Thấy những người chơi nói vậy, Vương Đại Mãng cắn răng kéo cổ áo của cô gái xuống, để lộ bờ vai trái trắng ngần như tuyết trước mặt những người chơi.

Nhưng Vương Đại Mãng cũng rất có chừng mực, ngoài để lộ vai trái ra, anh ta không làm hành động khiếm nhã nào cả.

Trên vai trái của cô gái có một vết đấm rất rõ rệt, thậm chí ngay chính giữa đã đen thui, xung quanh sinh ra những tuyến đen như mạng nhện, thoạt nhìn còn đang mấp máy như thể đang lan tràn ra xung quanh.

Phòng livestream.

Học Y Không Cứu Được Bắc Kỳ: Trước tiên xác định xem có trúng độc hay không. Người anh em Đại Mãng, chỗ cậu có linh tài cỏ Minh Quả cấp bốn không? Loại linh tài này có thể giải độc, cậu xay nó thành bột rồi bôi lên cho cô ấy xem.

Vương Đại Mãng nhìn comment trong phòng livestream, lập tức gật đầu, lấy cỏ Minh Quả từ trong không gian ra rồi bóp nát nó theo cách mà người chơi kia nói, sau đó đắp lên vết thương trên vai cô gái.

Thế là thảo dược hấp thụ màu đen trong vết thương của cô gái bằng tốc độ mắt thường có thể thấy rõ. Vương Đại Mãng không khỏi lộ vẻ vui sướng.

Thần Nông Bắc Kỳ Thường Bách Thảo: Tiếp tục, màu sắc đã nhạt hơn nhiều, nhưng vẫn chưa đủ đâu. Còn cỏ Minh Quả không? Nếu không thì dùng linh tài quả Nhiếp Độc cấp hai cũng được, nhưng chắc hiệu quả sẽ kém hơn nhiều.

Si Mê Nghiên Cứu Luyện Dược: Nếu dược liệu giải độc không đủ thì cậu có thể bóp nát hoa Hỏa Nham với cỏ Thủy Ngân rồi trộn với nhau, cũng có tác dụng giải độc. Tôi đích thân thí nghiệm ra đấy.

Thấy những người chơi trả lời, Vương Đại Mãng vốn còn lo lắng cỏ Minh Quả của mình sẽ không đủ rốt cuộc cũng yên lòng hơn nhiều. Anh ta bắt đầu chữa trị cho cô gái theo cách mà mọi người nói.

Không thể không nói, lực lượng của người chơi quần chúng thật mạnh mẽ.

Nhờ có họ chỉ bảo, Vương Đại Mãng nếm thử từng chút một, cuối cùng cũng loại bỏ hết độc tố trên vai trái của cô gái.

Sau đó anh ta lại nặn hết máu độc theo cách mọi người bày cho.

Sau khi làm xong tất cả, Vương Đại Mãng lau mồ hôi trên trán, lại dùng phân tích để kiểm tra thì vui sướng phát hiện trạng thái "Đang dần chuyển biến xấu" trên người cô gái đã biến mất.

Thấy cứu chữa thành công, những người chơi trong phòng livestream đều hoan hô.

Phòng livestream:

Shin Cậu Bé Bút Chì: Thành công rồi, vậy thì tiếp theo có phải sẽ đến tiết mục đặc biệt không? (Cười ha ha) Đừng tưởng bọn này không biết cậu đang nghĩ gì nhé. Nếu đây là một nam Quỷ Tướng bị trọng thương thì tôi dám chắc cậu sẽ vung đại kiếm lên chém một nhát. Nếu không chết thì nhất định sẽ chém thêm mấy nhát nữa. (Cười ha ha)

Tín Điều Của Sát Thủ: Quả nhiên là ở thế giới nào cũng nhìn mặt hết. Mặt đẹp thì vẫn được ăn hương trong thế giới trò chơi. (Thở dài)

Tình Thánh Đệ Nhất Bắc Kỳ: Người anh em Đại Mãng, tôi có thể thấy cậu đã động lòng. Có cần tôi dạy bảo cho cậu không?

Vương Đại Mãng trả lời Tình Thánh Đệ Nhất Bắc Kỳ: Thật hả?

Tình Thánh Đệ Nhất Bắc Kỳ trả lời Vương Đại Mãng: Dĩ nhiên rồi. Cậu phải biết rằng tất cả sinh vật trong trò chơi này đều có tình cảm, chứ không phải là loại AI cứng nhắc như trước kia.

Vương Đại Mãng trả lời Tình Thánh Đệ Nhất Bắc Kỳ: Xin được bậc thầy chỉ dạy! Tui muốn yêu ảo. (Cúng bái!)



Thấy Vương Đại Mãng thật sự muốn yêu ảo, khán giả phòng livestream không khỏi spam ghê ghê ghê…

Bởi vì trong ấn tượng của rất nhiều người chơi, nhân phẩm của Vương Đại Mãng rất là tốt, đã từng giúp đỡ rất nhiều người, thế nên lại thêm một đống người chơi tự nhận là tình thánh ra tay.

Cả đám đều vỗ ngực cam đoan nhất định sẽ thành công, hơn nữa còn tranh thủ lúc cô gái chưa tỉnh lại mà bắt đầu vạch ra kế hoạch tán tỉnh giúp anh ta.

Lúc này dạy cho Vương Đại Mãng cách cứu người, bây giờ lại dạy anh ta livestream cua gái, năng lực cường đại của người chơi quần chúng lại được bày ra.



Hải vực Vọng Hư.

Trên tàu Đại Long, đám người Trần Tử Vũ đang ngồi quây quần bên nhau thảo luận về thu hoạch và chuyện thú vị trên đảo Tân Mạt.

Lúc này, Tuyết Lê vui vẻ thò tay sang bên phải vỗ một cái, lại bị hụt, thế là vẻ mặt lập tức thay đổi.

"Ủa, đại ca, Đại Mãng đâu rồi?"

Nghe vậy, Trần Tử Vũ nhìn quanh một vòng, vẻ mặt dần dần xấu hổ.

Anh ta vẫn nhớ rõ lúc đánh nhau xong với thế lực đến từ đảo Lang Gia, Đại Mãng rõ ràng vẫn còn ở bên cạnh, thậm chí còn cùng nhau uống rượu trên yến hội cơ mà. Sao tự dưng bây giờ lại biến mất rồi?

Chẳng lẽ còn ở trên đảo Tân Mạt? Suy nghĩ này hiện lên trong lòng mọi người, sau đó tất cả đều im lặng.

"Đại Mãng! Đại Mạng có nghe thấy không?" Tuyết Lê suy nghĩ một lát rồi khẽ gọi trong kênh công hội.

Lúc này, cô đã tưởng tượng ra vẻ mặt tràn đầy căm giận của Vương Đại Mãng.

"A lô? Tuyết Lê hả? Cậu có việc gì thế?" Giọng nói ồm ồm của Vương Đại Mãng vang lên.

"Đại Mãng, cậu không giận chứ?" Tuyết Lê cười nói tiếp.

"Giận gì? Tại sao tớ phải giận?"

"Quả nhiên cậu giận rồi!" Tuyết Lê thở dài: "Đại Mãng, cậu tự sát trở về hay để bọn tớ tới đón cậu?"

"Đừng đừng đừng, các cậu về trước đi. Tớ có thuyền ma của mình, có thể tự trở về!"

"Đại Mãng, đừng giận nữa mà, bọn tớ cũng đâu cố ý!"

Tuyết Lê còn muốn bù đắp lại cho Vương Đại Mãng có lẽ lúc này đã mất bình tĩnh.

Dù sao nói kiểu gì anh ta cũng là thành viên nguyên lão của công hội, thế mà lại bị bỏ quên, khiến họ rất áy náy.

"Tớ đã nói là không giận rồi mà!"

"Đại Mãng, đàn ông đàn ang rộng lượng xíu đi, có phải chuyện gì to tát đâu mà!" Tuyết Lê lại nhỏ giọng nói.

"Đại Mãng, lần này anh xin lỗi cậu, về trước đi, đừng bướng như trẻ con thế!" Trần Tử Vũ cũng không nhịn được nói.

Vương Đại Mãng: "…"

Tui thật sự không muốn đi chút nào hết!
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 2 /10 từ 1 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status