Tôi thăng cấp một mình - Solo leveling

Chương 218: Trùng sinh?





"Cậu tỉnh rồi sao?"

Trong lúc anh đang mơ màng, một giọng nói vang lên khiến Jinwoo choàng tỉnh.

Anh mở mắt.
Mùi thuốc khử trùng tràn ngập căn phòng, và trần nhà màu trắng sạch bong.
Và chiếc giường cứng quen thuộc chạm vào lưng.

Jin Woo biết nơi này.
Chính là bệnh viện, nơi anh đã thường xuyên ghé thăm lúc còn là thợ săn hạng E.

Nhưng Jinwoo chắc chắn rằng con găm bằng băng của Hoàng đế băng giá đã đâm thẳng vào tim mình.

"Tại sao... mình vẫn còn sống?'

Jin Woo nhổm dậy
Và anh thấy hai người đang ngồi đó với khuôn mặt khó chịu, có lẽ vì đã đợi lâu.

Jin Woo biết rất rõ người đang đứng đằng trước.

"Chủ tịch Woo Jin-cheol. Hoàng đế... Không, chuyện gì đã xảy ra với những con quái vật đó? Làm sao tôi còn sống được?"

Woo Jin-cheol đưa mắt nhìn nhân viên giám sát bên cạnh, sau đó tháo kính râm ra và nói.

"Tôi sẽ nói với cậu ba điều"

Anh kéo ghế sát vào bên giường rồi ngồi lên ghế. Người nhân viên còn lại đứng sau lưng anh.

"Đầu tiên, tôi không phải là Chủ tịch Hiệp hội, mà chỉ là người giám sát. Thứ hai, tôi muốn hỏi cậu về những bức tượng đá có thể cử động.Và điều thứ ba, thợ săn Sung Jin Wo..."

Đôi mắt anh nheo lại.

"tại sao cậu biết tôi? Từ tin đồn hay trên mang??"

"Đợi, đợi một chút. Các bức tượng đá cử động?"
"Chúng tôi đã nhận được báo cáo từ những người sống sót và ngay lập tức đến kiểm tra hiện trường cùng với chủ hôi Baek Yoon~ho"

"Không, không phải vậy"

Jin Woo cắt lời Woo Jin-cheol, lắc đầu quầy quậy.
Anh không thế hiểu chuyện gì đang xảy ra. Những lời nói của Woo Jin-cheol khiến anh bối rối đến cạn lời.
Không còn cách nào, Jin Woo run run lên trần nhà.

'Khi mở mắt ra, mình nghĩ rằng mình sẽ được nhìn thấy một cái gì đó tốt đẹp, nhưng...

'Chuyện gì thế này?...'

Anh đã từng ở đây suốt 2 tuần.

Phòng VIP trong bệnh viện được cung cấp bởi Hiệp hội thợ săn.

Sống sót sau cú đâm chí mạng của vua Băng, anh trở lại bệnh viện, nơi lần đầu tiên anh mở mắt sau khi nhận được tin nhắn Hệ thống.

Khi Jin Woo nghĩ về những lời của Woo Jin-cheol, một thứ gì đó dường như lóe lên trong tâm trí anh.

"Làm sao có thể...?'

Nhìn thấy khuôn mặt đờ đẫn của Jinwoo, Woo Jin-cheol lo lắng hỏi:

"Cậu ồn chứ?"

Jin Woo xua tay như muốn nói rằng Woo Jin-cheol không cần phải lo lắng về mình, sau đó anh xoa xoa trán mình.

"Tôi muốn bình tĩnh suy nghĩ. Nào, anh muốn đo lại ma lực của tôi chứ gì, làm luôn đi".
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.2 /10 từ 29 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status