Tổng giám đốc bạc tỷ không dễ chọc

CHƯƠNG 120: MỤC ĐÍCH KHÔNG TRONG SÁNG



CHƯƠNG 120: MỤC ĐÍCH KHÔNG TRONG SÁNG

Giọng nói trầm ấm của anh giống như ánh đèn, nó cũng giống như một thứ rượu ngọt trượt xuống cổ họng chảy vào dạ dày, sau đó mới từ từ bùng cháy.

Thẩm Cửu vội vàng rút tay về như bị điện giật.

Khóe môi Dạ Âu Thần khẽ cong lên, dưới ánh đèn ấm áp, nụ cười này dường như được che phủ dưới một tầng rực rỡ.

Thình thịch!

Thẩm Cửu nghe thấy nhịp tim của cô đập mạnh vài lần.

"Tôi mới không quan tâm đến anh!"

Sau khi rút tay về, cô hoảng loạn nói.

Nhưng dáng vẻ này rõ ràng không khác gì bịt tai trộm chuông.

Dạ Âu Thần nhìn cô một cách thú vị: "Thật sao? Thật không quan tâm đến tôi, vậy cô nhìn chằm chằm tin tức liên quan đến tôi làm gì? Hay là, cô muốn tìm hiểu về nhà họ Dạ?"

Anh chậm rãi thu bàn tay về, Thẩm Cửu một hồi cũng không dám bấm chuột, chỉ có thể chuyển đề tài: "Sao anh không ở trong văn phòng? Đột nhiên lại tới đây? Lẽ nào anh đã đổi ý muốn hợp tác với Phương Thị rồi sao?”

Vừa chuyển chủ đề, ánh mắt Dạ Âu Thần trở lại lạnh lùng.

"Nếu muốn hợp tác với nhà họ Dạ, Phương thị còn chưa có đủ tư cách."

“Nhưng theo tôi biết, Phương thị có khả năng thay thế dược Lục thị, anh thực sự không hợp tác với họ sao?” Thẩm Cửu nhíu mày, “Vì muốn chống đối lại ông cụ, anh phải làm thế này sao?

"Nực cười." Dạ Âu Thần nhếch mép nói, "Ai nói với cô là tôi cố tình chống đối với ông cụ, người phụ nữ đã kết hô lần thứ hai, cô đúng là càng ngày càng tự nghĩ mình thông minh đấy."

Thẩm Cửu: "..."

Rầm!

Dạ Âu Thần đột nhiên ném một túi tài liệu cho cô: "Nghiên cứu cho kỹ."

Thẩm Cửu chưa kịp phản ứng nên cô chỉ có thể đưa tay ra bắt thật nhanh, cô mở ra xem, đang cảm thấy kỳ lạ muốn hỏi anh, quay đầu lại thì thấy Dạ Âu Thần đã đẩy xe lăn rời đi từ lúc nào.





Thật là người quái gở!

Thẩm Cửu trong lòng thầm mắng, sau đó bắt đầu nghiên cứu tài liệu.

Thứ anh đưa cho cô là thông tin từ tập đoàn Hàn thị.

Thẩm Cửu sao có thể xa lạ với tập đoàn Hàn thị chứ?

Sau khi Hàn Mai Linh được Hàn thị nhận nuôi, cô đã nghe được một vài chuyện liên quan đến Hàn thị, nhưng sau này Hàn Mai Linh cũng không tiết lộ quá nhiều với cô. Dáng vẻ rất bí ẩn, Thẩm Cửu cũng không có hứng thú muốn biết, vì thế cô cũng không quan tâm.

Bây giờ đột nhiên Dạ Âu Thần lại đưa thông tin của Hàn thị cho cô, có phải là định ... hợp tác với Hàn thị không?

Nghĩ đến đây, sắc mặt Thần Cửu bỗng trở nên nghiêm túc.

Ngay cả khi cô đã ngủ với Dạ Âu Thần, cô vẫn không thể quên được những lời mà Dạ Âu Thần đã nói với cô đêm qua.

Anh ta sẽ không từ chối một người phụ nữ được dâng đến cửa.

Trước đây Mai Linh thường xuyên đến tìm cô, Dạ Âu Thần có khả năng đối với cô ấy khá vừa ý.

Đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, Thẩm Cửu nhanh chóng đứng dậy, cầm tài liệu vội vàng bước vào phòng làm việc mà không thèm gõ cửa.

Dạ Âu Thần cau mày hơi không vui: "Cô đã quên mất những việc tôi từng dặn dò cô rồi?"

Thẩm Cửu biết anh đang ám chỉ điều gì, nhưng cô cảm thấy tức giận, cô bước tới đặt tập hồ sơ trước mặt anh, và nói: "Dạ Âu Thần, anh đưa thông tin của Hàn thị cho tôi rốt cuộc là có ý gì?"

Nghe thấy Thẩm Cửu chất vấn, ánh mắt Dạ Âu Thần lạnh lùng, xác thực: "Hợp tác."

"Không phải cô vẫn luôn muốn đóng góp chút sức lực sao? Bây giờ tôi đưa cho cô thông tin của Hàn thị, cô lại không muốn làm sao?"

"Tại sao có nhiều tập đoàn lớn khác, anh không hợp tác với Lục thị, cũng từ chối luôn cả Phương thị. Tại sao anh chỉ muốn hợp tác với Hàn thị?"

Dạ Âu Thần cau mày, ánh mắt sắc bén nhìn cô.

Thẩm Cửu hít sâu một hơi, nói thẳng ra những gì cô đang nghĩ trong lòng: "Anh thật sự là muốn cùng Hàn thị hợp tác, hay có mục đích khác?"

Anh vẫn im lặng không nói, nhưng sự lạnh lùng trong mắt càng ngày càng đậm.

Thẩm Cửu cứng rắn nói: "Lúc trước anh từng nói với tôi anh đối với Mai Linh..."

“Ha.” Dạ Âu Thần bật cười chế nhạo, trong mắt đã dần hiện lên một tia tức giận: “Ở trong mắt cô, việc tôi muốn hợp tác với Hàn thị là bởi vì nguyên nhân này?

"Nếu không, tại sao anh lại chọn Hàn thị?"

Không khí lắng lại, một lúc sau, khóe môi Dạ Âu Thần chợt nở một nụ cười trêu chọc, ánh mắt nghiêm nghị của anh nhìn thẳng vào mắt cô.

"Người phụ nữ đã kết hôn lần thứ hai, cô nghi ngờ mục đích của tôi không trong sáng, vậy cô có dám nói bản thân không ích kỷ không? Cô sợ tôi cùng bạn tốt của cô phát sinh chuyện gì, cô lại trở thành người phụ nữ bị bỏ rơi, đúng không?"

Sau khi bị lật lại quá khứ đau khổ, sắc mặt Thẩm Cửu dần dần tái nhợt.





"Tôi đối với bản thân mình rất có lòng tin, tôi chỉ không hi vọng người như anh có dính líu nào đến bạn thân của tôi!"

"Dính líu sao? Cô có chắc không phải bạn của cô muốn bám lấy tôi?"

Thẩm Cửu môi run lên vì tức giận: "Mai Linh không phải loại người như vậy!"

"Vậy chúng ta đánh cược không?"

Thẩm Cửu im lặng không nói.

Dạ Âu Thần nhíu mày nhếch mép cười, trong đôi mắt đen của anh dâng lên một tia trào phúng: "Nếu thua, cô phải ngoan ngoãn ở lại cả đời làm người phụ nữ của Dạ Âu Thần tôi."

Nghe thấy những lời của anh Thẩm Cửu không khỏi trợn tròn mắt kinh ngạc.

"Nếu cô thắng, tôi có thể hi sinh thân mình làm ấm giường cho cô."

Thẩm Cửu: "..."

"Nếu không còn chuyện gì, cô ra ngoài đi. Tôi muốn tổ chức một cuộc họp video."

Trước khi cô kịp phản ứng, Dạ Âu Thần đã nhanh chóng ra lệnh đuổi cô ra ngoài, trước khi Thẩm Cửu hiểu ra chuyện gì vừa xảy ra, cô đã quay người bước ra ngoài một cách máy móc, khi trở lại chỗ ngồi, trong đầu cô vẫn còn vang vọng từng lời của Dạ Âu Thần.

"Nếu thua, cô phải ngoan ngoãn ở lại cả đời làm người phụ nữ của Dạ Âu Thần tôi. Nếu cô thắng, tôi có thể hi sinh thân mình làm ấm giường cho cô.”

Có phải là cô bị ảo giác?

Tại sao cô lại nghĩ rằng hai câu này ... chúng dường như có cùng một ý nghĩa.

Nội dung dường như đều muốn cô và anh ở bên nhau, nhưng tại sao Dạ Âu Thần lại nói những điều này với cô?

Thẩm Cửu đầu óc rối bời, trái tim cô hoàn toàn bị lời nói của Dạ Âu Thần ảnh hưởng.

Hồi lâu, cô mới nhàn nhạt đưa tay ra mở tài liệu trước mặt.

Đọc sơ qua tài liệu mất mười lăm phút, những thông tin mà Dạ Âu Thần đưa cho cô là bản nội bộ, tập hợp đủ loại thông tin hữu ích nên không mất nhiều thời gian.

Sau khi đọc phần giới thiệu của Tập đoàn Hàn thị, Thẩm Cửu chợt nhận ra rằng Dạ Âu Thần không hề phóng túng như bề ngoài.

Mọi hành động của anh đều có chủ đích, đó giống như là một quyết định đột ngột, nhưng khi xem xét lại kỹ càng, thì đây là một quyết định vô cùng phù hợp.

Thẩm Cửu cầm một góc tài liệu, chớp mắt vài cái.

Anh đã tính toán xong hết rồi? Ban đầu nhà họ Lục chỉ là vỏ bọc, thực ra nhà họ Dạ rất muốn hợp tác với nhà họ Hàn.

Thẩm Cửu nhanh chóng liên lạc với người phụ trách của Hàn thị, sau khi nghe cô tường thuật, đầu dây bên kia không ngạc nhiên, bình tĩnh nói sẽ truyền lời, đợi gần nửa tiếng đối phương gọi lại, muốn cùng cô gặp mặt thảo luận thêm.

Thẩm Cửu gật đầu: "Đây là đương nhiên, vậy ngài xem khi nào tiến hành thảo luận thì thích hợp?"

"Việc này do cô Thẩm quyết định, Hàn thị của chúng tôi vẫn luôn muốn hợp tác với nhà họ Dạ, nhưng trước đó vẫn không tìm được cơ hội. Tôi đã truyền đạt ý định của cô với tổng giám đốc Hàn. Nhưnganh ấy hiện đang ở nước ngoài, có thể tạm thời không thể đến gặp cô ngay. "

Nghe thấy, Thẩm Cửu đột nhiên nhớ lại, đúng vậy, Hàn Mai Linh đã nói với cô rằng anh trai của cô ấy đã bay ra nước ngoài, chỉ để tìm người cho Thẩm Cửu.

Nghĩ đến đây, sắc mặt Thẩm Cửu hơi nóng lên, cô lúng túng nói: "Không sao, vậy thì tôi đợi đến khi anh ấy có thời gian."

"Rất cảm ơn cô đã thông cảm. Chuyến bay của Tổng giám đốc Hàn chúng tôi ngày mốt sẽ về nước. Buổi trưa có nửa tiếng rảnh rỗi, cô Thẩm, cô xem như vậy có được không?"

“Được thôi!” Thẩm Cửu nhanh chóng đồng ý.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.3 /10 từ 83 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status