Tổng giám đốc đoạt tình: Giành lại vợ yêu

Chương 180: Trào phúng (4)


Sao anh lại không có chú ý tới, lúc ấy biểu tình Thẩm Lương Niên, đặc biệt khó coi?

Từ Dung nghĩ nghĩ, lập tức liền nghĩ đến đêm qua, hơn nửa đêm, Thẩm Lương Niên mang theo một túi bia lớn, gõ cửa nhà của anh, quấn quít lấy anh theo anh ta uống cả đêm rượu, uống đến cuối cùng, anh ta ở chỗ đó nói liên miên cằn nhằn.

“Xong rồi, lần này tôi và Hảo Hảo thật sự xong rồi......”

“Cô ấy chắc chắn sẽ không cần tôi nữa......”

“Từ Dung, cậu không biết, tôi thật sự thích Hảo Hảo, tôi là thật sự muốn kết hôn với cô ấy, cậu nói, sao lại cố tình xảy ra đường rẽ lớn như vậy!”

Anh và Thẩm Lương Niên là bạn đại học, quan hệ hai người rất tốt, anh thật sự xem Thẩm Lương Niên thành bạn bè, cho nên mới giới thiệu Lương Thần cho anh ta.

Lúc ấy thật ra, anh cũng xem Thẩm Lương Niên một mình khổ cực phấn đấu như vậy, đặc biệt tâm không đành lòng.

Nhưng anh ngàn nghĩ vạn nghĩ, cũng luôn không có nghĩ đến, hai người bạn chính mình giới thiệu với nhau, lại lẫn lộn dính líu với cùng một người phụ nữ.

Cảnh Hảo Hảo không phải muốn gả cho Thẩm Lương Niên ư? Sao hiện tại, lại ở cùng Lương Thần?

Cô ta chỉ là một minh tinh hạng ba tầm thường, đâu thể câu dẫn được “Thiếu niên thiên tử” cao cao tại thượng?

Cho nên, Cảnh Hảo Hảo nhận thức Lương Thần, khẳng định là vì Thẩm Lương Niên?

Người phụ nữ này, rõ ràng thoạt nhìn rất nhu thuận, sao lại có tâm cơ như vậy?

Nhìn thấy tốt, liền đạp rớt cũ?

Từ Dung càng nghĩ, càng cảm thấy đáy lòng tức giận, khó trách lúc trước Cảnh Hảo Hảo lại không nói một tiếng rời đi từ trong thế giới của Thẩm Lương Niên, còn làm hại Thẩm Lương Niên thấp tha thấp thỏm, hơn nữa lúc ấy công ty Thẩm Lương Niên gặp chuyện không may...... Anh có đề cập qua để Lương Thần hỗ trợ, kết quả Lương Thần không có ý tứ nói tiếp, đây chứng minh......

Từ Dung nghĩ đến đây, ngẩng đầu, nhìn Lương Thần, hỏi: “Cô ta theo cậu đã hai tháng?”

Lương Thần “ừ” một tiếng, không nói gì.

Tâm Từ Dung, lập tức lạnh xuống, như vậy là đúng rồi, như vậy là đúng rồi...... Lương Thần không phải là một người lãnh huyết, nhưng lần trước cậu ta khoanh tay đứng nhìn Thẩm Lương Niên như vậy, anh đã cảm thấy không thích hợp, anh vẫn nghĩ không ra, hiện tại anh toàn hiểu được, vì người phụ nữ này, chính là người phụ nữ này, làm hại Lương Thần không giúp Thẩm Lương Niên!

Từ Dung nghĩ đến đây liền miệng thẳng tâm mau, không có che giấu, cho nên anh nhìn Lương Thần, nói:“Cậu biết rõ cô ta là phụ nữ của Thẩm Lương Niên, vì sao còn muốn cô ta?”

Phụ nữ của Thẩm Lương Niên......

Sáu chữ, nói đến sắc mặt Cảnh Hảo Hảo trắng bệch, ánh mắt Lương Thần âm trầm.

“Từ Dung, không phải nói ăn cơm ư? Hiện tại kéo chuyện này để làm gì?” Lương Thần rũ mi mắt, ngữ khí nghe nhẹ nhàng, nhưng lại có một luống không vui thấu ra ngoài.

Từ Dung há miệng, muốn nói gì, cuối cùng nhìn thấy mặt Lương Thần không thay đổi thần thái chút nào, liền ngậm miệng.

Đồ ăn rất nhanh liền lên tới.

Túy Tiên Lâu là khách sạn lớn số một số hai ở thành phố Giang Sơn, tự điển món ăn(1) bên trong làm tinh xảo mà ngon.

(1) Tự điển món ăn (hệ thống những phong cách đặc thù về lý luận, phương thức, phong vị về những kiểu chế biến thức ăn của các địa phương khác nhau)

Nhưng ba người lại không có loại khí sinh động vừa rồi kia.

Từ Dung vừa ăn, vừa thường liếc mắt nhìn Cảnh Hảo Hảo một cái, ngẫu nhiên Cảnh Hảo Hảo ý thức được anh ta đang nhìn mình, liền nhẹ nhàng nâng mí mắt một chút, kết quả liền nhìn thấy ghét bỏ và chán ghét không che giấu chút nào từ đáy mắt Từ Dung.

Cảnh Hảo Hảo biết, đây là cô nên được, cô rõ ràng là thuộc về Thẩm Lương Niên, kết quả hiện tại, lại theo bạn của anh.

Từ Dung nhìn thần thái thờ ơ của Cảnh Hảo Hảo, đáy lòng không biết vì sao, liền đặc biệt không đáng giá thay Thẩm Lương Niên.

Từ trước đến nay anh không nhịn được chuyện, cho nên nhịn không được ngẩng đầu, nhìn Lương Thần nói:“A Thần, cậu còn nhớ rõ lúc trước Lương Niên gặp chuyện không may không?”
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.1 /10 từ 4 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status