Tổng giám đốc đoạt tình: Giành lại vợ yêu

Chương 802: Kết hôn (kết thúc 5)



Cảnh Hảo Hảo lại gật gật đầu, nói: “Hoàn hảo.”

Mẹ Lương Thần cười “ừ” một tiếng, nói: “Hoàn hảo là tốt rồi.”

“Dì, dì thì sao?”

“Ta cũng tốt.”

Cảnh Hảo Hảo lập tức cũng không biết phải nói cái gì, lại lâm vào trong một mảnh trầm mặc.

Tuy rằng mẹ Lương Thần không có xem tư liệu điều tra Cảnh Hảo Hảo, nhưng sau đó cũng biết, Cảnh Hảo Hảo là bị con mình dùng video giữ lại bên người nó.

Thật ra chuyện kia, thật sự là con bà không đúng, hiện tại gặp mặt Cảnh Hảo Hảo liền nhớ tới chuyện kia, mẹ Lương Thần thật đúng là cảm thấy nét mặt già nua có chút không thể ra ngoài ánh sáng.

Sắc mặt mẹ Lương Thần có chút xấu hổ cười cười, nói với Cảnh Hảo Hảo: “Lúc trước A Thần làm chuyện khốn kiếp đó, thật là hơi quá đáng, dì ở nơi này, nói lời xin lỗi với con.”

Cảnh Hảo Hảo thông minh, cũng biết mẹ Lương Thần chỉ là chuyện Lương Thần bức bách chính mình ở lại bên người của anh.

Mặc kệ lúc ấy cô hận rõ ràng bao nhiêu, nhưng hiện tại, đối với cô mà nói, chuyện đó đã sớm trôi qua.

Đáy lòng của cô đã sớm không để ý rồi.

Nhưng đối với một phụ nữ mà nói, đã trải qua chuyện như vậy, mặc dù hiện tại thật sự không để ý, nhưng ai cũng không có khả năng thoải mái nói không sao.

Cho nên, Cảnh Hảo Hảo liền mở miệng nói: “Đó đều là chuyện quá khứ.”

Mẹ Lương Thần lấy không chắc chắn hàm ý trong lời nói này của Cảnh Hảo Hảo, đáy lòng bà hơi có chút rối rắm lên, sẽ không phải là cô gái này còn oán trách chuyện hồ đồ của con mình năm đó chứ.

Aizz, con cái phạm sai lầm, cũng chỉ có ba mẹ nguyện ý thu dọn tàn cuộc vì họ.

Vì thế mẹ Lương Thần liền chống đỡ một khuôn mặt già nua, nói với Cảnh Hảo Hảo: “Hảo Hảo, dì tự mình thay nó hỏi con một chút, con sẽ không phải là không tha thứ cho A Thần chứ?”

Cảnh Hảo Hảo bị những lời này của Lương Thần nói đến thụ sủng nhược kinh, cô vội vàng cười lắc đầu, nói: “Sẽ không.”

Lúc này mẹ Lương Thần mới âm thầm thở ra một hơi: “Vậy là tốt rồi.”

Cô ấy khẳng định là đã tha thứ chuyện khốn kiếp kia của A Thần, đây là nói rõ, lần cầu hôn này của bà, vẫn là có tỷ lệ thành công.

Mẹ Lương Thần liền tự mình gắp đồ ăn, đặt vào trong dĩa của Cảnh Hảo Hảo, nói: “Hảo Hảo, con ăn nhiều một chút.”

Cảnh Hảo Hảo lại bị hành động như vậy của mẹ Lương Thần dọa sợ, đáy lòng cô lập tức mơ hồ, mẹ Lương Thần gọi mình đến, rốt cuộc ăn là Hồng Môn Yến ra sức đánh uyên ương, hay là chỉ thuần túy là một tiệc ôn chuyện?

Cảnh Hảo Hảo cười nói một tiếng “Cám ơn dì”, sau đó vụng trộm ở dưới bàn lấy di động ra, liếc mắt nhìn một cái, nhìn thấy Lương Thần lại có thể chưa hồi âm cho mình, đáy lòng cô càng thêm không yên lòng.

Mẹ Lương Thần vẫn nhiệt tình hỏi Cảnh Hảo Hảo ăn cái gì, Cảnh Hảo Hảo nhìn món ngon đầy bàn, lại ăn không vô chút nào.

Cuối cùng cô thật sự là bị nhiệt tình của mẹ Lương Thần làm cho có chút không chống đỡ được, sau đó liền nắm đũa, ánh mắt bình tĩnh nhìn mẹ Lương Thần, mở miệng, gọn gàng dứt khoát nói: “Dì, hôm nay dì tới tìm con, có phải còn có chuyện gì khác không?”

“Là có chuyện khác, chỉ là, chúng ta ăn xong rồi nói.”

Cảnh Hảo Hảo không có ăn cơm, mấp máy môi, lại cười một chút: “Dì, dì cứ nói thẳng đi, dì như vậy, con cũng không tâm an ăn.”

Mặc kệ khẩn trương bao nhiêu, nên nói vẫn phải nói.

Mẹ Lương Thần hít sâu một hơi, cười lấy một hộp màu đỏ và một bao tiền lì xì từ trong túi xách ra, đẩy tới trước mặt Cảnh Hảo Hảo, nói: “Hảo Hảo, nói thật cho con biết luôn, hôm nay dì tìm đến con, là để cầu hôn.”
 
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.1 /10 từ 4 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status